Vô Lại Kim Tiên
-
Chương 16: Mãi cá nô đãi
Lâm Phong lúc này độn quang quay về Bố Đạt Luân bảo, toàn thành trên dưới huyên náo lật trời, thị vệ binh môn kiểm tra khắp nơi, trên mặt mỗi người đều là biểu tình khẩn trương, như là bình thời đối diện đại địch, may là hắn kịp thời xuất hiện, mới khiến một đám người lo lắng hoảng sợ vì sự thất tung của hắn nhẹ nhõm thở ra một hơi lớn.
Tống tiễn Lâm Khiếu Đường khối mộc đầu thúc thúc đó, sau khi vào thành mông còn chưa được ngồi nóng, Khải Lâm Na không nhịn được nói liên hồi: "Ngươi sao lại bộ dạng thế này, không tiếng không rằng mất tích năm ngày, ngươi có biết mọi người lo lắng cho ngươi nhiều như thế nào không, đừng quên ngươi có thể là gia chủ tương lai của Lâm gia, nói lỡ như ngươi xảy ra chuyện gì đấy ngoài ý muốn, ai có thể đảm đương trách nhiệm này chứ!"
Lâm Phong trợn tròn con mắt, muốn phản bác lại, nhưng khi thấy Khải Lâm Na vành mắt bắt đầu rơi lệ, kêu lên một tiếng ai nha, vội vàng kéo lấy ngọc thủ Khải Lâm Na ngồi ở trước giường, táo bạo nói: "Ta phát hiện nàng đã có ý thức làm dâu Lâm gia, chi bằng sau khi quy về chọn ngày ta rước nàng qua cửa được không?"
Khải Lâm Na ngọc diện ửng hồng, gắt nói: "Miệng lưỡi trơn nhẵn, đợi khi nào ngươi làm được lời hứa của mình rồi hẵng nói!"
"A a!" Thấy nàng ta sau cơn mưa trời lại sáng, Lâm Phong lúc này mới mãn ý đứng lên, sắc mặt không lộ gì kêu tiểu Toa Lị Na lại, trái ôm phải ấp nói: "Nói cho các nàng một bí mật, các nàng thay ta giữ bí mật, hiểu rồi chứ?"
Tiểu Toa Lị Na lập tức lanh lợi gật mạnh đầu.
Khải Lâm Na giả như không nghe, quay đầu qua bên.
Lâm Phong cũng không để tâm, đắc ý nói: "Ta lần này là tới Hỏa diễm sâm lâm!"
"A!" Khải Lâm Na thất thanh kêu lên, quay đầu nhìn Lâm Phong, trên mặt đầy vẻ không tin.
Lâm Phong u uất hỏi: "Là không tin phải không?"
Khải Lâm Na giãn nét mặt cười nói: "Hỏa diễm sâm lâm cách đây có vài vạn dặm đường, tính là một cự long bay tới nơi này cũng mất 2 ngày thời gian, như quả ngươi có thể đưa ra chứng cứ ta mới tin ngươi!"
Lâm Phong nhìn qua Toa Lị Na hỏi: "Muội thì sao?"
Tiểu Toa Lị Na không hiểu gì hỏi: "Công tử, Hỏa diễm sâm lâm là chỗ gì vậy, làm sao mà muội chưa nghe qua a!"
Lâm Phong vỗ lên đầu nàng ta, hướng về Khải Lâm Na nói: "Như quả có thể xuất ra chứng cứ, nàng tối nay phải không mặc gì hết để ta nàng ngủ!"
Khải Lâm Na vô cùng xấu hổ, hai tai nàng đều đỏ rực lên, trong miệng nói nhanh hai chữ: "Hạ lưu!"
Lâm Phong đắc ý hỏi: "Thế nào, dám cá hay không nào?"
Khải Lâm Na đơn giản ngã đầu ra sau.
"Không nói gì là nàng đồng ý rồi đấy!" Lâm Phong xác nhận lại lần nữa, lúc này mới đứng lên phóng xuất thi thể của xích diễm yêu vương đó ra.
"A! Đây là xích diễm yêu vương !" Khải Lâm Na bác học đa tài, vừa nhìn là đã nhận ra, không khỏi giật mình kêu lên một tiếng, hai con ngươi tức thì trợn tròn.
Toa Lị Na hoảng sợ chui ra sau lưng Lâm Phong, nắm chặt lấy góc áo Lâm Phong.
Lâm Phong đưa mắt nhìn Khải Lâm Na, đắc ý nói: "Thế nào, ta không phải lúc nào cũng lừa người phải không, xích diễm yêu vương này là ta ở trong Hỏa diễm sâm lâm giết được, chứng cứ này đủ rồi chứ? Đã đồng ý rồi, không được nói lại, tối nay nàng cùng ta ngủ lõa thể, không cho mặc một món y phục nào!"
Khải Lâm Na ngọc diện ửng hồng, nhẹ nhàng gắt, dùng ánh mắt như nhìn thấy quái vật trố mắt nhìn Lâm Phong hỏi: "Xích diễm yêu vương là ma thú thượng vị cấp 9, trước không nói muốn ở trong Hỏa diễm lâm sâm kíc sát nó dù có là cường giả thánh cấp cũng không có khả năng làm được, huống hồ Hỏa diễm sâm lâm không có khả năng cho người đi vào, ngươi là làm thế nào xâm nhập vô được vậy?"
Lâm Phong cười ha hả nói: "Việc này tạm thời nàng đừng hỏi vội, nàng chỉ nên biết phu quân nàng ta đây rất là lệ hại, xích diễm yêu vương này linh kiện tuy ít, nhưng thực sự cả người rất có giá, trừ qua khối ma tinh trong đầu nó, các linh kiện khác đều là nguyên liệu ma pháp cực phẩm, đợi ta có thời gian nghiên cứu luyện kim thuật, chế tác ra vài món ma pháp trang bị cực phẩm cho các nàng!"
Khải Lâm Na không nói gì, trong lòng nhận rõ Lâm Phong tên nhóc con rắm thúi này lại cuồng xuy đại khí, luyện kim thuật có thể học dễ vậy sao?
Lâm Phong xem qua không có gì thú vị, chán chê thu lấy thi thể xích diễm yêu vương, lấy ra 2 trái chu quả phân biệt quăng tới cho Khải Lâm Na và tiểu Toa Lị Na, kêu to: "Ăn đi!"
"Thơm thật! Đây là gì vậy?" Khải Lâm Na không rõ bèn hỏi: "Thế nào ma ta chưa từng thấy qua loại này thế?"
Tiểu Toa Lị Na cũng không biết nhìn vào Lâm Phong.
Lâm Phong lập tức thổi ra một hơi rắm bò: "Đây là một loại linh đan diệu dược ta luyện chế ra, nàng ăn đi rồi rõ."
Khải Lâm Na cười nhạt, mấy ngày này nàng đối với Lâm Phong đã hiểu được, tên nhóc con rắm thúi này không có gì hơn là muốn biểu hiện ở trước mặt mình, cái loại thủ pháp trẻ con hạ tam lưu này sao có thể vào được pháp nhãn của nàng, bất quả nàng với tiểu Toa Lị Na trước sau không chên lệch mấy nuốt lấy các trái chu quả đó.
"A!" Chỉ cảm thấy một khối lửa chạy trong bụng, Khải Lâm Na và Toa Lị Na đồng thời kinh hoàng kêu lên một tiếng sầm tối mặt ngã ra sau.
"Nói nàng dám khinh thường ta!" Lâm Phong đắc ý cười lên, bế lấy Khải Lâm Na và Toa Lị Na ngồi lên trên giường, sau đó vỗ lên đỉnh đầu hai nữ nhân, vận động thay bọn họ hóa giải dược lực.
Khi Khải Lâm Na tỉnh lại, lúc này khiến nàng thật xấu hổ hận không thể chui được xuống gầm giường.
Bạn muốn biết tại sao ư? Nguồn tại http://Truyện FULL
Lâm Phong tên tiểu sắc lang này không ngờ lại lột sạch Khải Lâm Na và tiểu Toa Lị Na ra một sợi tơ cũng không để lại, trái ôm phải ấp quả là xuân sắc vô biên, may là tiểu huynh đệ còn chưa lớn, nếu không Khải Lâm Na phải từ tiểu cô nương biến thành đại tẩu rồi.
Tiểu Toa Lị Na còn nhỏ, có chuyện còn chưa hiểu, nằm dài trong lòng công tử chỉ cảm thấy rất thư thái, Khải Lâm Na thực sự là trong đầu một trận choáng váng, tuy luôn bị bức ép cùng Lâm Phong chung giường, nhưng tối thiểu cũng không hoàn toàn lõa thể, hiện tại tới rồi, bị tiểu sắc lang thừa cơ móc sạch.
Huyên náo một trận, Lâm Phong một mặt chăm sóc, một mặt nói: "Ta để nàng ăn cái quả đó đấy chính là bảo bối tốt, nàng hiện tại đã nhanh chóng đạt được cảnh giới tam hoa tụ đỉnh, ta sẽ dạy lại nàng một bộ kiếm pháp, nàng sẽ là võ ma song tu, lại thêm cái cây long cốt trượng thứ cấp ta tặng nàng, sợ rằng lão phụ thân ta cũng không nhất định có thể thắng được nàng!"
Khải Lâm Na vừa thẹn vừa giận, cố chịu đựng cỗ cảm giác tô ma(?) dị dạng đó, không tin hỏi lại: "Ngươi không lừa ta đấy chứ?" Nàng không rõ tam hoa tụ đỉnh là cái gì, chỉ nhớ Lâm Phong dạy nàng đấu khí có thể thường trú thanh xuân.
Lâm Phong duỗi tay xuống dưới quắp lấy, thâm hiểm nói: "Sau này còn dám xem thường ta, coi ta có trị nàng đủ không!"
Khải Lâm Na sợ hãi kêu lên một tiếng, hai vành tai xấu hổ đỏ rực lên.
Lâm Phong mở bàn tay nhỏ chính đang chơi đùa với của tiểu huynh đệ hắn, lại đắc ý nói: "Vừa hay làm thịt được một con xích diễm yêu vương, ta lại dùng khối hàn thiết tinh hồn tế luyện một cực phẩm tiên kiếm cho nàng, gắn lên trên khối ma tinh của xích diễm yêu vương, lại ở trên đó phong ấn một kiếm linh cường đại, khẳng định so với thần khí còn lợi hại hơn, thêm vào long cốt trượng, nàng có 2 dạng trang bị đỉnh cấp này, gần như thực lực kiếm thần cũng không phải đối thủ của nàng!"
Khải Lâm Na kinh ngạc kêu lên: "Không lạ như vậy chứ?"
"Sau này nàng sẽ biết!" Lâm Phong lại mở bàn tay nhỏ lần nữa chỉ là không thể dễ dàng phân ra, quay người sang cấu lấy cái má hồng hào của Toa Lị Na, hỏi: "Tiểu đề tử, muội đang làm gì thế?"
Gương mặt nhỏ của Toa Lị Na đỏ lên rúc đầu vào trong chăn.
Khải Lâm Na sắc mặt đỏ hồng, thu hết can đảm cố gắng nhéo vào đùi Lâm Phong rắm thối, Lâm Phong đau đớn kêu to một tiếng, theo tính phản xạ điều kiện phóng ra khỏi chăn.
Buổi sáng ngày thứ hai, Lâm Phong đng say giấc nồng, bị một trận tiếng rống giận dữ với tiếng đánh nhau rầm rĩ đánh thức.
Giận dữ phi thường mặc y phục đi ra, chỉ thấy cuồng chiến sĩ Tạp Lí Tây hắn thu đã thu nhận vừa bị Lâm Đại cùng Lâm Nhị đánh ngã ra đất, dùng dây trói lại.
"Thái dương, sáng tinh mơ đã quấy nhiễu giấc ngủ người khác, không phải là chán sống rồi đấy chứ!" Lâm Phong phẫn nộ mắng chửi: "Khối đầu to này có chuyện gì thế, tại sao đột nhiên lại cuồng hóa thế?"
Tạp Lí Tây là ở trạng thái gì Lâm Phong nhìn qua là biết được, như quả không phải cuồng hóa, khối đầu to này đầu không phải bị lừa đá, làm sao có thể mới sáng sớm đã rầm rĩ làm hắn tỉnh ngủ.
Lâm Đại vội vàng đáp: "Là Tạp Lí Tây tìm người so võ công, bởi thế …"
"Khoan!" Lâm Phong cũng không phải là không minh bạch, khẳng định Tạp Lí Tây đánh không qua người mới tiến nhập trạng thái cuồng hóa, không khỏi chửi bới: "Sáng sớm ăn no đầy đủ, da ngứa quá lại đây ta giúp luyện tập cho!"
Một bọn thân binh đi cùng Lâm Đại, Lâm Nhị đã oan uổng chết đi, lại không dám phản bác, chỉ ác tâm trừng mắt nhìn Tạp Lí Tây.
Tạp Lí Tây đi vào trạng thái cuồng hóa, căn bản lục thân bất nhận, một mặt giận dữ rống lên, một mặt vùng vẫy thoát ra, may mắn có Lâm Trùng cùng vài thân binh đè hắn lên đất, mới miễn cưỡng giữ được con bò ngu xuẩn này.
Lâm Phong đánh tay nói: "Thả hắn ra!"
Lâm Đại và Lâm Nhị hoảng sợ vô cùng: "Công tử người …"
Lâm Phong giận dữ quát: "Cái gì mà nói nhảm nhiều vậy thế, thả hắn ra!"
Lâm Trùng muốn khuyên ngăn lần nữa, bất quá thấy sắc mặt thiếu chủ bộ dạng giống như muốn giết người, không khỏi trong lòng lạnh giá, thả Tạp L1 Tây ra.
Tạp Lí Tây giận dữ rống lên một tiếng, từ trong tay một thân binh cướp lấy một cay đại kiếm, chọn người để giết mà chạy lại.
"Tránh ra!" Lâm Phong hai tay xoay lại, hai bên cùng Lâm Đại cùng bọn người Lâm Trùng xoay người một trận đông ngã tây lệch, vừa kịp đón chào Tạp Lí Tây phóng qua, nhấc chân đá Tạp Lí Tây một cái giống như pháo đạn bay ra.
"A!" Tất cả mọi người mắt ngây ra.
"Oành!" Khối đầu Tạp Lí Tây nặng có đủ 600 cân đập mạnh lên đất, trên mặt đất hung ác rung lên vài cái, Tạp Lí Tây đầu váng chuyển hướng trườn bò trên đất, cố gắng lắc đầu, đứng lên lần nữa.
"Lăn!" Lâm Phong một tiếng này là dùng đạo gia hàng ma vô thượng chân ngôn quát ra, mọi người chỉ cảm thấy trong đầu oành một tiếng vang to, có người còn té ngựa (?), không khỏi hoảng sợ thất sắc.
Tạp Lí Tây cũng bị hét từ trong trạng thái cuồng hóa tỉnh lại, quay đầu nhìn qua, loạng choảng ngã ra, nhưng cũng biết bản thân đã rước họa, đặc biệt xấu hổ ôm lấy đầu, rít một hơi thanh khí hướng về Lâm Phong nói: "Tạp Lí Tây biết tội, công tử muốn trừng phạt thuộc hạ thế nào cũng được, chỉ cần đừng đuổi thuộc hạ thôi!"
Lâm Phong gắng sức hử hử hai tiếng, muốn chửi vài câu, nhưng thấy khối đầu to này vẻ mặt quả quyết thành thật, thế nào lại không thể nói ra, chỉ hung ác trừng mắt nhìn Tạp Lí Tây vài cái, đám hỗn tạp khốn kiếp này rầm rĩ đánh thức cơn buồn ngủ của hắn toàn bộ đã rầm rầm đi mất.
Bất quá, vấn đề cuồng hóa của Tạp Lí Tây cũng cần phải giải quyết, nếu không sớm muộn gì cũng có chuyện xảy ra.
Ăn xong bữa sáng, Khố Nhĩ Sâm vội vội vàng vàng chạy tới giật thanh môn ra kêu to: "Tiểu tam tử, ta vừa mới mua được một nô lệ, mau mau giúp ta xem hình dáng thế nào?" Tiếng vừa dứt, người đã xông tới.
"Thái dương, ngươi mua nô lệ làm gì chứ?" Lâm Phong cằm rơi xuống, tên khốn này là một vương tử, ở Bỉ Mông vương quốc hắn muố cái gì là có cái đó, không ngờ lại chạy tới chợ nô lệ mua nô lệ, Lâm Phong đập vỡ đầu cũng nghĩ không thông cái đầu bò đần độn to xác này rốt cuộc là làm gì nữa.
Khải Lâm Na sắc diện cũng tò mò, đưa mắt nhìn Khố Nhĩ Sâm.
Khố Nhĩ Sâm nhìn Khải Lâm Na và tiểu Toa Lị Na đang ăn ngấu nghiến, khuôn mặt lộ ra bộ dạng xấu hổ.
Khả năng là từng bị sợ đói, đừng nhìn Toa Lị Na nhỏ nhất, nhưng ăn thực sự hơn người khác nhiều, Lâm Phong thậm chí còn nghi ngờ tiểu nữ hài có phải là ngạ tử quỷ chuyển thế đầu thai.
Khải Lâm Na nhìn bộ dạng của Khố Nhĩ Sâm, cũng biết tên khốn này khẳng định không làm việc gì tốt, hiểu biết đứng lên nói: "Các người nói chuyện, ta cũng có chút việc nhỏ!" Nói xong kéo Toa Lị Na đang rầm rĩ ăn chưa no rời đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook