Phải biết rằng, Chử Chấn Phong hiện tại đã là người cầm quyền tại tập đoàn Chử Thị, trên tay anh có 49% cổ phần tập đoàn Chử Thị, Tân Hoài An mở miệng liền muốn lấy một nửa, chẳng phải là muốn ngồi cùng mâm với Chử Chấn Phong, làm ông chủ thứ hai của tập đoàn Chử thị?
Chử Chấn Phong suy nghĩ, Tân Hoài An vậy mà lại có dã tâm như vậy.

Lúc anh đã hạ quyết tâm muốn ly hôn với cô, cô lại ra một chiêu như vậy…
Tâm trạng anh phức tạp, vẫn là quyết định chính anh hỏi rõ ràng Tân Hoài An chuyện này.

Vì thế, Chử Chấn Phong mặt lạnh lùng nhấn dãy số của Tân Hoài An.

Chử Gia Mỹ thấy thế, trong lòng cô ta bắt đầu căng thẳng.

Cô ta lo lắng lúc anh trai và Tân Hoài An giằng co, sẽ phát hiện thỏa thuận ly hôn này đã bị cô ta động ta động chân qua.

Điện thoại rất lâu không có người nhận, Chử Gia Mỹ thở phào nhẹ nhõm, ngoài miệng lại châm chọc nói: “Anh, cô ta để lại thỏa thuận ly hôn liền dẫn bà nội cô ta rời khỏi nhà họ Chử, rõ ràng là sợ anh phát hiện trong thỏa thuận ly hôn này có vấn đề, sẽ gây phiền phức với cô ta, đương nhiên cũng không dám nhận có điện thoại của anh”
Chử Chấn Phong nghe được lời này thì nhíu mày xóa số điện thoại.


Mà bên kia đầu điện thoại, Tân Hoài An mới vừa giúp bà nội lau tóc đi ra từ nhà vệ sinh.

Nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của chử lâm trâm, cô chần chờ, không có gọi lại cho anh mà là trực tiếp gửi tinh nhắn: ‘Sau khi ký xong đơn ly hôn, cứ làm theo quy trình, không cần lại liên hệ với tôi: Cô thật sự muốn đoạn tuyệt quan hệ với Chử Chấn Phong, cho nên sau khi gửi xong tin nhắn này, liền kéo Chử Chấn Phong vào sổ đen.

Chử Chấn Phong sau khi nhận được tin nhắn, lại gọi vào số của Tân Hoài An lần nữa, nghe thấy âm thanh nhắc nhở trong điện thoại, anh biết mình đã bị kéo vào sổ đen, cả người anh đều u ám.

Chử Gia Mỹ quan sát sắc mặt của anh, thử hỏi: “Anh, đơn thỏa thuận ly hôn này anh định xử lý như thế nào? Nếu như không ký, Tân Hoài An không chịu ly hôn với anh thì làm sao bây giờ?”
Chử Chấn Phong liếc mắt nhìn cô ta một cái, hừ lạnh một tiếng: “Nếu cô ta cho rằng chỉ bằng thứ này mà có thể uy hiếp anh, không khỏi quá ngây thơi”
“Nói không sai, chúng ta không thể bị cô ta uy hiếp!” Chử Gia Mỹ lập tức phụ họa, xúi giục nói: “Anh không chỉ phải ly hôn với cô ta, còn không thể để cho cô ta chiếm tiện nghi được, hẳn là dạy cho cô ta một bài học mới đúng!”
Chử Chấn Phong híp mắt, cảnh cáo nói: “Chuyện này, em không cần nhúng tay”
Nói xong, anh xoay người đi ra ngoài.

Chử Gia Mỹ liến nhìn bóng dáng của anh trai, cô ta đã nói tới đây rồi, còn chưa nói hết kế hoạch, anh trai cô ta vậy mà đi rồi?

Chẳng lẽ anh trai cô còn muốn che chở cho người phụ nữ kia?
Nghĩ đến đây, Chử Gia Mỹ càng thêm kiên định ý muốn muốn cho Tân Hoài An thân bại danh liệt.

Chỉ có hoàn toàn đánh cô ta xuống tầng chót xã hội, mới có thể cắt đứt mối dây dưa lằng nhằng giữa cô và Lục Hy Thiên!
Nhưng mà để làm được chuyện này cần phải có sự ủng hộ của người trong nhà.

Bà nội từ trước tới nay luôn có hảo cảm với Tân Hoài An, không nhất định sẽ đứng về phía chính mình.

Mẹ thì luôn luôn nghe theo lời của anh trai, mặc kệ làm chuyện gì, mẹ luôn đứng về phía anh trai.

Trong nhà này dường như chỉ có bố cô ta là nghe theo cô ta.

Chử Gia Mỹ gọi điện thoại cho Chử Hoài Sơn, nói chuyện này cho ông ta biết.

“Bố, Tân Hoài An quả thực là được một tấc lại muốn tiến một thước, hiện tại trông cậy vào việc cô ta và anh trai ly hôn hòa bình là không có khả năng, chỉ có một biện pháp…”
Nghe xong chuyện Chử Gia Mỹ nói, Chử Hoài Sơn quả nhiên giận tím mặt.

Tân Hoài An vậy mà dám tính toán đến cổ phần của tập đoàn Chử Thị, đây là chuyện ông ấy tuyệt đối không thể chịu đựng được..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương