Doãn Ninh ắc xì chục lần, mưa đã lớn hơn nhiều, chiếc áo cô mặc đã ướt đẫm,:"Hơ...ách..!"

Anh vẫn không có ý định đi xuống xem cô thế nào:"Chẳng phải cô yêu quý cái dây chuyền đó lắm sao? Cho cô toại nguyện.

Mưa rơi làm trượt đi sự tỉnh táo của cô, dần dần chìm vào "giấc ngủ"

Nửa tiếng sau vẫn không thấy cô trở lại, anh hốt hoảng mang dù theo chạy nhanh ra sân biệt thự. Cánh tay rắn chắc ôm chầm lấy cô:"Ninh Ninh, em xỉu rồi à?"

Không trả lời.

Anh hai tay bế cô thả chiếc dù xuống chạy nhanh vào nhà.

Doãn Ninh cảm thấy chấn động nhẹ, cánh tay níu lấy tay anh:"Tôi nóng quá!"

Anh để cô lên đùi, đưa tay sờ trán cô:"Sốt rồi!".

Cả đêm hôm đó, cô cảm nhận được, có người chườm nóng cho cô, lại lau người thay quần áo cho cô, lại còn ôm cô truyền hơi ấm cả đêm.

6h sáng,

Thật thoải mái, cô ngửa đầu lên thì nhìn thấy khuôn mặt đẹp như tượng của anh đang ngủ rất say, nhưng cánh tay vẫn ôm cô thật chặt.

"Tước!"

Nghe tiếng gọi nhỏ như mèo kêu của cô, anh lập tức tỉnh dậy:"Ninh Ninh, em đỡ chưa?"

"Cảm ơn anh đã chăm sóc tôi"

Anh cảm thấy tê dại cả người, cô nói cảm ơn anh sao? Đáng yêu chết được!

Anh hôn cô sâu sắc:"Bởi vì anh yêu em, em cần gì anh cũng làm!"

"Thật?"

"Tất nhiên"

Cô cười thỏa mãn:"Vậy ngày mai tôi muốn đi làm, nhưng không phải ở công ty anh, tôi muốn làm thông dịch viên"

Anh ngạc nhiên nhìn cô,:"Em có thể?"

"Anh quá xem thường tôi! Từ cuối năm trung học, tôi đã nhận bằng N4 tiếng Nhật và C2 CEFR. Tôi còn dự định học thêm tiếng Pháp"

Thật không ngờ, cô lại có tài ngôn ngữ đến vậy!

"Được, anh tìm công ty tốt nhất cho em!"

SÓNG GIÓ SẼ BẮT ĐẦU DỮ DỘI HƠN TỪ ĐÂY

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương