Vợ Hành Hạ Chồng Tổng Tài Cường Bạo
-
Chương 17: Sự giả tạo đau lòng
Khánh Dạ Tước nét mặt vô cùng rạng rỡ, vừa lái xe vừa hỏi cô:"Hai người làm sao lại cãi nhau tới mức đó." (ừm, diễn phải sâu)
Doãn Ninh nhìn ra ngoài cửa sổ:"Thì người vô dụng như tôi, chán là phải, mà chán thì dẫn người khác về nhà thôi. Anh đừng hỏi nhiều nữa, chẳng phải tôi đồng ý ở với anh rồi à?"
Khánh Dạ Tước trầm mặc, nếu Thân Hạo Thiên không đi ra ngay lúc đó, giờ này cô sẽ ngồi trên xe anh sao?
Đế Cảnh Hoa Mỹ,
Diệp Linh Yến khoác áo vào đi ra ban công nhìn xuống, anh đứng đó từ nãy giờ rồi. Bọn họ đã đi mà anh vẫn còn ngơ ngác nhìn, chẳng phải muốn nói cho cô biết anh vẫn còn yêu Doãn Ninh sao? Cô vốn là loại đàn bà lẳng lơ, nhưng từ khi quen biết anh, cô đều đã hủy mối liên hệ với những người đàn ông khác. Còn anh? Xem cô như vật thế thân?...nước mắt rơi...
Đến biệt thự, Khánh Dạ Tước muốn đưa tay đến bế cô ra, lại bị cô quất đi:"Tôi tự đi được, tôi không què."
Anh tức giận, kìm chặt cô kiên quyết bế cô đi:"Em ở nhà người ta, phải nghe lời, không nghe lời, đuổi em ra ngoài ở"
Cô thu tay lại, gương mặt xấu hổ, đã ăn nhờ ở đậu còn ra vẻ nữa.
Anh gương mặt hí hửng đặt cô lên giường, chuẩn bị làm đại sự. "Ninh Ninh, em ở nhà tôi, phải nghe lời, biết không?"
Cô đỏ mặt nhưng vẫn không muốn làm chuyện đó:"Không, tôi mệt lắm. Anh kêu tôi làm gì tôi cũng làm, nhưng tôi không làm chuyện đó đâu."
Đáy mắt vằn lên tia đỏ, anh gằn giọng:"Ai bắt em làm mấy chuyện nặng nhọc kia. Em chỉ cần nằm trên giường suốt đời là được rồi..."
Lời còn chưa dứt, cô đã cắt ngang:"Anh kêu tôi nằm suốt trên giường, anh há chẳng phải chỉ muốn làm tình với tôi à? Thì ra trong mắt đàn ông, ai cũng xem phụ nữ như vật làm ấm giường..."
Khánh Dạ Tước đau lòng nhìn cô, trong lòng ngứa ngáy:"Anh không nghĩ em như thế. Anh chỉ muốn chiều chuộng em, để em có cuộc sống sung sướng hạnh phúc nhất thôi. Nếu bây giờ em không muốn, để lần sau. Em ăn gì chưa? Để anh làm cho em ăn"
Doãn Ninh gật gật đầu, không nói gì nữa kéo chăn lên tính đi ngủ...khoan đã, đây là giường của anh mà. Nghĩ vậy, cô kéo chăn ra, bò tới ghế sofa.
Anh nhìn cô như vậy mà buồn cười:"Em làm gì mà lên đó nằm vậy?"
"Chỗ đó của anh, tôi không thích, à không tôi không dám nằm"
"Hửm, làm nhiều lần rồi, chỉ nằm ngủ chung có gì không ổn?"
Cô chiều ý anh lên giường nằm, ánh mắt chằm chằm nhìn anh:"Anh đi đâu thì đi đi, đứng đó làm cái quái gì?"
Anh cởi quần áo nude trước mặt cô rồi bước đến gần cô.
"Anh hứa rồi mà, làm gì vậy?". Theo phản xạ có điều kiện, cô lùi ra phía sau. Đúng là đồ heo đực.
"Đừng sợ, qua đây"...
Cả đêm anh nude từ phía sau ôm lấy cô.
Doãn Ninh nhìn ra ngoài cửa sổ:"Thì người vô dụng như tôi, chán là phải, mà chán thì dẫn người khác về nhà thôi. Anh đừng hỏi nhiều nữa, chẳng phải tôi đồng ý ở với anh rồi à?"
Khánh Dạ Tước trầm mặc, nếu Thân Hạo Thiên không đi ra ngay lúc đó, giờ này cô sẽ ngồi trên xe anh sao?
Đế Cảnh Hoa Mỹ,
Diệp Linh Yến khoác áo vào đi ra ban công nhìn xuống, anh đứng đó từ nãy giờ rồi. Bọn họ đã đi mà anh vẫn còn ngơ ngác nhìn, chẳng phải muốn nói cho cô biết anh vẫn còn yêu Doãn Ninh sao? Cô vốn là loại đàn bà lẳng lơ, nhưng từ khi quen biết anh, cô đều đã hủy mối liên hệ với những người đàn ông khác. Còn anh? Xem cô như vật thế thân?...nước mắt rơi...
Đến biệt thự, Khánh Dạ Tước muốn đưa tay đến bế cô ra, lại bị cô quất đi:"Tôi tự đi được, tôi không què."
Anh tức giận, kìm chặt cô kiên quyết bế cô đi:"Em ở nhà người ta, phải nghe lời, không nghe lời, đuổi em ra ngoài ở"
Cô thu tay lại, gương mặt xấu hổ, đã ăn nhờ ở đậu còn ra vẻ nữa.
Anh gương mặt hí hửng đặt cô lên giường, chuẩn bị làm đại sự. "Ninh Ninh, em ở nhà tôi, phải nghe lời, biết không?"
Cô đỏ mặt nhưng vẫn không muốn làm chuyện đó:"Không, tôi mệt lắm. Anh kêu tôi làm gì tôi cũng làm, nhưng tôi không làm chuyện đó đâu."
Đáy mắt vằn lên tia đỏ, anh gằn giọng:"Ai bắt em làm mấy chuyện nặng nhọc kia. Em chỉ cần nằm trên giường suốt đời là được rồi..."
Lời còn chưa dứt, cô đã cắt ngang:"Anh kêu tôi nằm suốt trên giường, anh há chẳng phải chỉ muốn làm tình với tôi à? Thì ra trong mắt đàn ông, ai cũng xem phụ nữ như vật làm ấm giường..."
Khánh Dạ Tước đau lòng nhìn cô, trong lòng ngứa ngáy:"Anh không nghĩ em như thế. Anh chỉ muốn chiều chuộng em, để em có cuộc sống sung sướng hạnh phúc nhất thôi. Nếu bây giờ em không muốn, để lần sau. Em ăn gì chưa? Để anh làm cho em ăn"
Doãn Ninh gật gật đầu, không nói gì nữa kéo chăn lên tính đi ngủ...khoan đã, đây là giường của anh mà. Nghĩ vậy, cô kéo chăn ra, bò tới ghế sofa.
Anh nhìn cô như vậy mà buồn cười:"Em làm gì mà lên đó nằm vậy?"
"Chỗ đó của anh, tôi không thích, à không tôi không dám nằm"
"Hửm, làm nhiều lần rồi, chỉ nằm ngủ chung có gì không ổn?"
Cô chiều ý anh lên giường nằm, ánh mắt chằm chằm nhìn anh:"Anh đi đâu thì đi đi, đứng đó làm cái quái gì?"
Anh cởi quần áo nude trước mặt cô rồi bước đến gần cô.
"Anh hứa rồi mà, làm gì vậy?". Theo phản xạ có điều kiện, cô lùi ra phía sau. Đúng là đồ heo đực.
"Đừng sợ, qua đây"...
Cả đêm anh nude từ phía sau ôm lấy cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook