Vô Hạn Thự Quang
-
Quyển 3 - Chương 4: Ánh binh minh
“Hơn hai tháng vừa rồi cậu đi tới chỗ nào vậy hả?”
Sở Hạo ngồi trên ghế, trước mặt hắn là bảy thành viên cao cấp của tổ chức kẻ phản nghịch, ngoại trừ người thanh niên lãnh tuấn cầm đầu là cấp O6 ra, những người còn lại đều là lãnh đạo cao tầng cấp O5. Trên cơ bản, mỗi O5 đều phụ trách hàng loạt căn cứ tại một hoặc mấy quốc gia. Bọn họ có người là nhân viên được bọn Sở Hạo cứu cũng có kẻ thoát ly khỏi tổ chức C và tổ chức X, là hạch tâm chân chính của ‘kẻ phản nghịch’
Sau khi kết thúc quá trình xét duyệt trí nhớ cá nhân, Sở Hạo đã cơ bản chứng minh được mình. Mà nói đến điểm này cũng rất kỳ diệu, hai tổ chức C, X tuy thần thông quảng đại nhưng lại không thể thay đổi được trí nhớ hoặc xuất hiện năng lực biến hình cho giống với mục tiêu, cho nên xét duyệt trí nhớ cá nhân trở thành phương thức đáng tin nhất để phân định một người là bị cải tạo hay không.
Cũng bởi Sở Hạo đã được nhận định là tuyệt đối an toàn, đồng thời lúc trước sử dụng cấm quang thuật nên hiện tại thẩm vấn hắn chỉ còn 7 người trước mặt.
Đặt câu hỏi là Lý Cương Lôi, hắn lạnh lùng lãnh khốc, kỷ luật vô tình nhất tổ chức, đa số các thành viên đều e ngại hắn. Chẳng qua Sở Hạo không nằm trong số đó, trái lại, sau khi nghe được âm thanh lạnh lùng này lại khiến hắn cảm thấy thân thiết khó tả.
Sở hạo đối với vấn đề được hỏi chỉ có thể lắc đầu: “Tôi rất rõ nơi tôi đã đến là đâu nhưng mà không thể nói cho mấy người biết được”
Bảy người đều ngẩn ra, một thiếu nữ chừng mười bốn mười lăm tuổi trong đó kỳ quái hỏi: “Sở Hạo ca, anh không định nói cho bọn em biết sao? Vẫn không tin vọn em à? Hoặc là nghi ngờ trong chúng ta có nội gián? Một, hai, ba, là tên nào thì anhcứ nói ra.”
“… một, hai, ba đều không, chính xác thì chẳng phải anh không muốn nói mà là không thể. Khi anh vừa nói ra sẽ chết ngay lập tức, ack, mọi người cứ coi đây như một loại hiệu ứng memes{*} chết người đi.” Sở Hạo nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời.
Bảy người lập tức chợt hiểu, Lý Cương Lôi nhẹ thở phào, hắn tiếp tục hỏi: “Trong hai tháng này cậu vẫn còn ở trên địa cầu chứ?”
Sở Hạo ngẫm nghĩ một lát rồi trả lời: “Có một thời gian ngắn ở trên địa cầu, thời gian còn lại ở nơi khác… Nhưng tôi không dám khẳng định.”
Lý Cương Lôi thoáng nhìn qua sáu người còn lại một chút rồi mới mở miệng: “Bây giờ bắt đầu, bọn này sẽ hỏi cậu một số vấn đề, nếu trả lời được vậy tận lực nói cho hết. Còn như không thể vậy trực tiếp cự tuyệt. Đương nhiên, nó sẽ ảnh hưởng tới hướng xử lý của tổ chức cùng tài nguyên. Cậu cũng là O6, không cần tôi giải thích lại chứ?
“Rõ rồi, chẳng qua tôi muốn làm rõ một chuyện… Hãy đem chuyện của tôi xử lý theo khả năng “Ánh Bình Minh’. Sở hạo tận lực dùng ngữ khí ôn hòa, nhưng ân thanh lại có chút run run, chứng tỏ tâm tình không bình tĩnh như bề ngoài.
Mấy chữ ‘Ánh Bình Minh’ vừa ra, bảy người đối diện đều đứng vọt lên, tất cả đều mở to mắt nhìn hắn, thậm chí ngay cả Lý Cương Lôi vốn lạnh lùng cũng vậy. Phải một lúc sau bảy người mới bình tĩnh lại được, Lý Cương Lôi ngồi xuống trầm tư: “Nếu như vậy, nhất định phải tiến hành đội xét duyệt ở mức cao nhất, trước đó, chúng ta cần xác nhận lời cậu nói có tư cách tiến hành tiêu chuẩn đó hay không…”
“Tôi hiểu.” Sở Hạo gật đầu: “Tôi hiểu, cái này là vì phòng ngừa sự cố cấp XK.”
“Vậy trước tiên để tôi nói tiếp về năng lực tôi vừa thi triển đã. Tôi hiện tại là Arcanist cấp một, có được bốn ma pháp cấp 0 và hai ma pháp cấp 1, theo thứ tự là Mage Hand, cấm quang thuật, tu phục thuật, truyền tin thuật, mị hoặc thuật, hoảng sợ thuật. Lúc nãy sử dụng là ma pháp cấp 0, cấm quang thuật, trong thời gian nhất định khiến mọi nguồn sáng xung quanh đều biến mất, nguyên lý không rõ, nhưng hiệu quả thì ai cũng thấy rồi. Mà đấy vẫn không phải trọng điểm, trọng điểm là…”
Sở Hạo nhìn thẳng vào mọi người, rất nghiêm túc nói: “Loại năng lực này không phải cố định, tôi có thể dần dần trở nên mạnh hơn, đương nhiên làm được điều đó cần rất nhiều nhân lực, vật lực. Mà thời gian thì thậm chí có thể kéo dài tới mười, hai mươi, năm mươi năm, song cũng có thể tôi sẽ thất bại. Chẳng qua nếu thành công, vậy tôi sẽ giống như trong phim, trò chơi, tiểu thuyết vẫn nói, từ Arcanist cấp 1 thăng dần lên cấp 2, cấp 5, cấp 15, 20, thậm chí truyền kỳ, có khi còn cao hơn…”
Nghe Sở Hạo nói vậy, bảy người bề ngoài đều trầm mặc nhưng trong lòng vô cùng hưng phấn. Bọn hắn đều đoán được cấp độ cuối cùng mà Sở hạo định nói là gì, nhưng vẫn có chút khó tin nhìn hắn.
“Đúng vậy, truy cầu cuối cùng của phàm nhân trong hệ thống DD chính là thành thần… Đầu tiên là đạt được thần tính, nhóm lên thần hỏa, ngưng kết thần cách, cuối cùng trở thành thần linh! Khi đó mọi truy cầu của chúng ta đều có thể trở thành sự thật! Tôi muốn trở thành thần! Dùng nó để bảo vệ mọi người! Cho dù các vị tử vong cũng có thể sống tiếp trong thần quốc của tôi, chỉ cần gọi tên tôi là sẽ nhận được lực lượng, tương tự như mục sư trong DD vậy. Kể từ đó, dù gặp phải chuyện gì cũng có lực lượng để đối kháng, tổ chức C, thậm chí là… đều có thể giải quyết!”
Bảy người nghe xong đều có cảm thấy choáng váng, đây rốt cuộc là chuyện gì nha, vì sao lại nói lạc sang hướng huyền ảo như vậy? Tựa hồ bỗng xuất hiện thứ đồ kỳ quái gì đó nhảy vào vậy….
“Rất khó tin phải không? Tôi cũng cho rằng như vậy…” Sở Hạo cười khổ: “Khi lần đầu tiên biết chuyện này, tôi cũng có cảm giác như các vị, quá quỷ dị, quá khó tin. Nhưng trên thực tế, bỏ qua mấy điều huyền ảo kia sang một bên, các vị thử suy nghĩ mà xem, nếu năng lực Arcanist của tôi dần dần đề thăng từ cấp 1 lên đến truyền kỳ, sau đó nhen lên thần hỏa vậy thì khả năng trở thành thần linh đâu có gì là không thể? Mà một khi tôi thật sự có được năng lực này thì tất nhiên sẽ thủ hộ mọi người chiến thắng địch nhân của chúng ta. Mọi người nghĩ mà xem.”
Bảy người nhìn lẫn nhau, Lý Cương Lôi nhắm mắt trầm tư hồi lâu mới lên tiếng: “Không sai, nếu như hết thảy những gì cậu nói là thật, rằng sẽ dần dần trở nên mạnh mẽ, vậy thì cậu hoàn toàn có thể làm được tất cả. Hơn nữa, một khi cậu thực sự trở thành thần, mặc kệ là thần trong quy tắc DD hay là thần được miêu tả trong kinh thánh thì một mình cậu cũng đủ tiêu diệt tất cả địch nhân của chúng ta rồi. Nhưng tôi vẫn còn một nghi vấn… Đó là muốn đạt được bao nhiêu thì phải trả giá bấy nhiêu. Thành thần… có đơn giản vậy không? Hiện tại cậu có năng lực Arcanist và mấy cái ma pháp là do trải qua bao nhiêu khó khăn nguy hiểm vậy?”
Sở Hạo nghĩ một chút rồi cười khổ: “Tôi… phải dùng đến hình thức thượng đế vượt qua mười hai tiếng, ba lần thiếu chút mất mạng, lúc nãy xét duyệt trí nhớ cá nhân tôi đã quên mất Shelly…”
“Tôi hiểu…” Lý Cương Lôi đứng lên nói: “Cậu nghỉ ngơi một ngày đi, 12h trưa mai, tổ chức sẽ tiến hành xét duyệt theo tiêu chuẩn cao nhất, đúng rồi, tính an toàn của cậu đã được xác nhận… Hoan nghênh cậu trở về, đồng đội.” Nói xong liền giơ tay về phía Sở Hạo.
Sở Hạo nghe hai chữ ‘đồng đội’ mà trong lòng không hiểu sao nóng lên, trực tiếp ôm lấy Lý Cương Lôi khiến hắn kinh ngạc không thôi. Tiếp đó, Sở hạo lại nhất nhất ôm sáu người còn lại, mãi tới khi mọi người định rời đi thì Sở Hạo bỗng nhiên lên tiếng: “Đúng rồi, căn cứ lúc trước tôi ở không bị bại lộ, tất cả đều hoàn hảo, còn sử dụng được.”
Lý Cương Lôi kinh ngạc nhìn hắn: “Cậu không biết gì sao? Đúng rồi, cậu mới vừa về… Chỗ căn cứ kia không phải chỉ do cậu biến mất nên mới bỏ hoang, ở đó đã bạo phát hiệu ứng memes… Bên trong căn cứ xuất hiện u linh và quỷ quái nguyền rủa. Chúng ta chết mất 89 người…”
“A?”
Cùng lúc đó, tại một nơi nào đó trong căn cứ, hai nhân viên đang tiến hành kiểm tra thông thường bỗng trước mặt họ chợt lóe lên một bóng người mơ hồ rồi hoàn toàn biến mất. Hai nhân viên tuần tra thoáng sửng sốt một chút, đến khi nhìn kỹ lại không phát hiện ra điều gì. Sau khi xác nhận mọi thứ thực sự bình thường, cả hai mới nhún nhún vai không để ý tới nữa, bọn họ đều cho rằng mình vừa rồi bị hoa mắt nhìn lầm mà thôi.
Cùng lúc đó, trên một tòa đảo nhỏ, một thiếu nữ mười một mười hai tuổi đang vắt vẻo bắt cá. Nàng… đói bụng…
Cũng tại giây phút ấy, một thanh niên bộ dáng lãnh khốc tỏ vẻ bất đắc dĩ nhìn vào dụng cụ giống như chiếc điện thoại trên tay, trên đó biểu hiện một dấu đỏ cách hắn cực kỳ xa, trời ạ… Vị trí của mục tiêu lại thay đổi…
Hắn phải làm sao mới có thể tìm được người này đây…
-------------------------------
{*} Memes: Hiện tượng siêu tự nhiên, khoa học chưa giải thích được.
Sở Hạo ngồi trên ghế, trước mặt hắn là bảy thành viên cao cấp của tổ chức kẻ phản nghịch, ngoại trừ người thanh niên lãnh tuấn cầm đầu là cấp O6 ra, những người còn lại đều là lãnh đạo cao tầng cấp O5. Trên cơ bản, mỗi O5 đều phụ trách hàng loạt căn cứ tại một hoặc mấy quốc gia. Bọn họ có người là nhân viên được bọn Sở Hạo cứu cũng có kẻ thoát ly khỏi tổ chức C và tổ chức X, là hạch tâm chân chính của ‘kẻ phản nghịch’
Sau khi kết thúc quá trình xét duyệt trí nhớ cá nhân, Sở Hạo đã cơ bản chứng minh được mình. Mà nói đến điểm này cũng rất kỳ diệu, hai tổ chức C, X tuy thần thông quảng đại nhưng lại không thể thay đổi được trí nhớ hoặc xuất hiện năng lực biến hình cho giống với mục tiêu, cho nên xét duyệt trí nhớ cá nhân trở thành phương thức đáng tin nhất để phân định một người là bị cải tạo hay không.
Cũng bởi Sở Hạo đã được nhận định là tuyệt đối an toàn, đồng thời lúc trước sử dụng cấm quang thuật nên hiện tại thẩm vấn hắn chỉ còn 7 người trước mặt.
Đặt câu hỏi là Lý Cương Lôi, hắn lạnh lùng lãnh khốc, kỷ luật vô tình nhất tổ chức, đa số các thành viên đều e ngại hắn. Chẳng qua Sở Hạo không nằm trong số đó, trái lại, sau khi nghe được âm thanh lạnh lùng này lại khiến hắn cảm thấy thân thiết khó tả.
Sở hạo đối với vấn đề được hỏi chỉ có thể lắc đầu: “Tôi rất rõ nơi tôi đã đến là đâu nhưng mà không thể nói cho mấy người biết được”
Bảy người đều ngẩn ra, một thiếu nữ chừng mười bốn mười lăm tuổi trong đó kỳ quái hỏi: “Sở Hạo ca, anh không định nói cho bọn em biết sao? Vẫn không tin vọn em à? Hoặc là nghi ngờ trong chúng ta có nội gián? Một, hai, ba, là tên nào thì anhcứ nói ra.”
“… một, hai, ba đều không, chính xác thì chẳng phải anh không muốn nói mà là không thể. Khi anh vừa nói ra sẽ chết ngay lập tức, ack, mọi người cứ coi đây như một loại hiệu ứng memes{*} chết người đi.” Sở Hạo nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời.
Bảy người lập tức chợt hiểu, Lý Cương Lôi nhẹ thở phào, hắn tiếp tục hỏi: “Trong hai tháng này cậu vẫn còn ở trên địa cầu chứ?”
Sở Hạo ngẫm nghĩ một lát rồi trả lời: “Có một thời gian ngắn ở trên địa cầu, thời gian còn lại ở nơi khác… Nhưng tôi không dám khẳng định.”
Lý Cương Lôi thoáng nhìn qua sáu người còn lại một chút rồi mới mở miệng: “Bây giờ bắt đầu, bọn này sẽ hỏi cậu một số vấn đề, nếu trả lời được vậy tận lực nói cho hết. Còn như không thể vậy trực tiếp cự tuyệt. Đương nhiên, nó sẽ ảnh hưởng tới hướng xử lý của tổ chức cùng tài nguyên. Cậu cũng là O6, không cần tôi giải thích lại chứ?
“Rõ rồi, chẳng qua tôi muốn làm rõ một chuyện… Hãy đem chuyện của tôi xử lý theo khả năng “Ánh Bình Minh’. Sở hạo tận lực dùng ngữ khí ôn hòa, nhưng ân thanh lại có chút run run, chứng tỏ tâm tình không bình tĩnh như bề ngoài.
Mấy chữ ‘Ánh Bình Minh’ vừa ra, bảy người đối diện đều đứng vọt lên, tất cả đều mở to mắt nhìn hắn, thậm chí ngay cả Lý Cương Lôi vốn lạnh lùng cũng vậy. Phải một lúc sau bảy người mới bình tĩnh lại được, Lý Cương Lôi ngồi xuống trầm tư: “Nếu như vậy, nhất định phải tiến hành đội xét duyệt ở mức cao nhất, trước đó, chúng ta cần xác nhận lời cậu nói có tư cách tiến hành tiêu chuẩn đó hay không…”
“Tôi hiểu.” Sở Hạo gật đầu: “Tôi hiểu, cái này là vì phòng ngừa sự cố cấp XK.”
“Vậy trước tiên để tôi nói tiếp về năng lực tôi vừa thi triển đã. Tôi hiện tại là Arcanist cấp một, có được bốn ma pháp cấp 0 và hai ma pháp cấp 1, theo thứ tự là Mage Hand, cấm quang thuật, tu phục thuật, truyền tin thuật, mị hoặc thuật, hoảng sợ thuật. Lúc nãy sử dụng là ma pháp cấp 0, cấm quang thuật, trong thời gian nhất định khiến mọi nguồn sáng xung quanh đều biến mất, nguyên lý không rõ, nhưng hiệu quả thì ai cũng thấy rồi. Mà đấy vẫn không phải trọng điểm, trọng điểm là…”
Sở Hạo nhìn thẳng vào mọi người, rất nghiêm túc nói: “Loại năng lực này không phải cố định, tôi có thể dần dần trở nên mạnh hơn, đương nhiên làm được điều đó cần rất nhiều nhân lực, vật lực. Mà thời gian thì thậm chí có thể kéo dài tới mười, hai mươi, năm mươi năm, song cũng có thể tôi sẽ thất bại. Chẳng qua nếu thành công, vậy tôi sẽ giống như trong phim, trò chơi, tiểu thuyết vẫn nói, từ Arcanist cấp 1 thăng dần lên cấp 2, cấp 5, cấp 15, 20, thậm chí truyền kỳ, có khi còn cao hơn…”
Nghe Sở Hạo nói vậy, bảy người bề ngoài đều trầm mặc nhưng trong lòng vô cùng hưng phấn. Bọn hắn đều đoán được cấp độ cuối cùng mà Sở hạo định nói là gì, nhưng vẫn có chút khó tin nhìn hắn.
“Đúng vậy, truy cầu cuối cùng của phàm nhân trong hệ thống DD chính là thành thần… Đầu tiên là đạt được thần tính, nhóm lên thần hỏa, ngưng kết thần cách, cuối cùng trở thành thần linh! Khi đó mọi truy cầu của chúng ta đều có thể trở thành sự thật! Tôi muốn trở thành thần! Dùng nó để bảo vệ mọi người! Cho dù các vị tử vong cũng có thể sống tiếp trong thần quốc của tôi, chỉ cần gọi tên tôi là sẽ nhận được lực lượng, tương tự như mục sư trong DD vậy. Kể từ đó, dù gặp phải chuyện gì cũng có lực lượng để đối kháng, tổ chức C, thậm chí là… đều có thể giải quyết!”
Bảy người nghe xong đều có cảm thấy choáng váng, đây rốt cuộc là chuyện gì nha, vì sao lại nói lạc sang hướng huyền ảo như vậy? Tựa hồ bỗng xuất hiện thứ đồ kỳ quái gì đó nhảy vào vậy….
“Rất khó tin phải không? Tôi cũng cho rằng như vậy…” Sở Hạo cười khổ: “Khi lần đầu tiên biết chuyện này, tôi cũng có cảm giác như các vị, quá quỷ dị, quá khó tin. Nhưng trên thực tế, bỏ qua mấy điều huyền ảo kia sang một bên, các vị thử suy nghĩ mà xem, nếu năng lực Arcanist của tôi dần dần đề thăng từ cấp 1 lên đến truyền kỳ, sau đó nhen lên thần hỏa vậy thì khả năng trở thành thần linh đâu có gì là không thể? Mà một khi tôi thật sự có được năng lực này thì tất nhiên sẽ thủ hộ mọi người chiến thắng địch nhân của chúng ta. Mọi người nghĩ mà xem.”
Bảy người nhìn lẫn nhau, Lý Cương Lôi nhắm mắt trầm tư hồi lâu mới lên tiếng: “Không sai, nếu như hết thảy những gì cậu nói là thật, rằng sẽ dần dần trở nên mạnh mẽ, vậy thì cậu hoàn toàn có thể làm được tất cả. Hơn nữa, một khi cậu thực sự trở thành thần, mặc kệ là thần trong quy tắc DD hay là thần được miêu tả trong kinh thánh thì một mình cậu cũng đủ tiêu diệt tất cả địch nhân của chúng ta rồi. Nhưng tôi vẫn còn một nghi vấn… Đó là muốn đạt được bao nhiêu thì phải trả giá bấy nhiêu. Thành thần… có đơn giản vậy không? Hiện tại cậu có năng lực Arcanist và mấy cái ma pháp là do trải qua bao nhiêu khó khăn nguy hiểm vậy?”
Sở Hạo nghĩ một chút rồi cười khổ: “Tôi… phải dùng đến hình thức thượng đế vượt qua mười hai tiếng, ba lần thiếu chút mất mạng, lúc nãy xét duyệt trí nhớ cá nhân tôi đã quên mất Shelly…”
“Tôi hiểu…” Lý Cương Lôi đứng lên nói: “Cậu nghỉ ngơi một ngày đi, 12h trưa mai, tổ chức sẽ tiến hành xét duyệt theo tiêu chuẩn cao nhất, đúng rồi, tính an toàn của cậu đã được xác nhận… Hoan nghênh cậu trở về, đồng đội.” Nói xong liền giơ tay về phía Sở Hạo.
Sở Hạo nghe hai chữ ‘đồng đội’ mà trong lòng không hiểu sao nóng lên, trực tiếp ôm lấy Lý Cương Lôi khiến hắn kinh ngạc không thôi. Tiếp đó, Sở hạo lại nhất nhất ôm sáu người còn lại, mãi tới khi mọi người định rời đi thì Sở Hạo bỗng nhiên lên tiếng: “Đúng rồi, căn cứ lúc trước tôi ở không bị bại lộ, tất cả đều hoàn hảo, còn sử dụng được.”
Lý Cương Lôi kinh ngạc nhìn hắn: “Cậu không biết gì sao? Đúng rồi, cậu mới vừa về… Chỗ căn cứ kia không phải chỉ do cậu biến mất nên mới bỏ hoang, ở đó đã bạo phát hiệu ứng memes… Bên trong căn cứ xuất hiện u linh và quỷ quái nguyền rủa. Chúng ta chết mất 89 người…”
“A?”
Cùng lúc đó, tại một nơi nào đó trong căn cứ, hai nhân viên đang tiến hành kiểm tra thông thường bỗng trước mặt họ chợt lóe lên một bóng người mơ hồ rồi hoàn toàn biến mất. Hai nhân viên tuần tra thoáng sửng sốt một chút, đến khi nhìn kỹ lại không phát hiện ra điều gì. Sau khi xác nhận mọi thứ thực sự bình thường, cả hai mới nhún nhún vai không để ý tới nữa, bọn họ đều cho rằng mình vừa rồi bị hoa mắt nhìn lầm mà thôi.
Cùng lúc đó, trên một tòa đảo nhỏ, một thiếu nữ mười một mười hai tuổi đang vắt vẻo bắt cá. Nàng… đói bụng…
Cũng tại giây phút ấy, một thanh niên bộ dáng lãnh khốc tỏ vẻ bất đắc dĩ nhìn vào dụng cụ giống như chiếc điện thoại trên tay, trên đó biểu hiện một dấu đỏ cách hắn cực kỳ xa, trời ạ… Vị trí của mục tiêu lại thay đổi…
Hắn phải làm sao mới có thể tìm được người này đây…
-------------------------------
{*} Memes: Hiện tượng siêu tự nhiên, khoa học chưa giải thích được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook