Vô Hạn Thự Quang
Quyển 15 - Chương 43: Khả năng

Thực lực kẻ xâm lăng của tổ chức X thế nào, thật ra không cần phải giải thích hoặc tưởng tượng thêm, chỉ cần từ vết nứt vị diện kia đã có thể nhìn ra được.

Khi tổ chức X bắt đầu xâm lăng, thông qua các loại máy móc, các loại thủ đoạn quan sát bên trong vết nứt vị diện, số liệu thu được đã đủ hù dọa người ta, liền dựa vào số liệu của kẻ địch trước mắt quan sát được, có ít nhất tám mươi chín chiếc chiến hạm vị diện bay trên không trung, mỗi một chiếc chiến hạm đều có kích thước ít nhất bằng chiếc mẫu hạm hàng không, mà cái gọi là tám mươi chín chiếc là kết quả nhiều nhất trong một lần quan sát của các nhà quan sát, nhưng đó chỉ là một khe nứt nhỏ, loại chiến hạm hư không chân chính này rốt cuộc có bao nhiêu, thực sự không ai dám khẳng định, điều duy nhất bọn họ dám khẳng định chính là khi những chiến hạm này cùng lúc tiến vào vị diện này chúng có thể trực tiếp nghiền nát chiến lực toàn cầu của thế giới này... bao gồm Luân Hồi tiểu đội ở trong đó.  

“Thật ra, ta vẫn luôn nghĩ tới một vấn đề như vậy…” 

Ánh mắt của Sở Hạo đầy phức tạp nhìn lên bầu trời, hắn đứng trong ma pháp trận khổng lồ ở chính giữa hòn đảo, mà Lăng Tân lại đứng bên cạnh hắn.

Từ sau khi đoàn quân xâm lăng bắt đầu khai chiến, hai tiếng sau đó Nam Viêm Châu đội tiến vào chủ đảo, thời gian sau đó lại trôi qua hơn một tiếng rưỡi, mà đám người xâm lăng đã bắt đầu xâm lược được ba giờ rưỡi... nhưng bọn họ vẫn tỏ ra dáng vẻ không nóng cũng không lạnh.

Cũng không phải là cuộc huyết chiến sinh tử như trong tưởng tượng của Sở Hạo, cũng không có phòng thủ cực hạn như trong tưởng tượng của Lăng Tân, những kẻ xâm lăng hoặc là nói tổ chức X duy trì mức độ xâm lăng ở trên mức độ giới hạn, mức độ giới hạn này chính là duy trì chủ đảo, hoặc là nói tập kích đối với ba Luân Hồi tiểu đội. Ví dụ như trước khi Nam Viêm Châu đội đến, mức độ công kích của những kẻ xâm lược vừa đủ khiến cho Thiên Thần tiểu đội và Bắc Băng Châu đội miễn cưỡng phòng ngự, không đến mức chạy trốn, lại không đến nỗi có thể phản kích, mà sau khi Nam Viêm Châu đội đến, đoàn người xâm lăng giống như hoàn toàn biết được thực lực của Nam Viêm Châu đội, mức độ công kích lại vừa đủ khiến cho ba đoàn đội Luân Hồi chỉ có thể miễn cưỡng phòng ngự mà thôi. 

Chính vì vậy, lúc này Sở Hạo mới nói với Lăng Tân: “Tổ chức X rốt cuộc muốn làm gì? Nếu như theo lời của đội viên Thiên Ý của ngươi nói, cũng chính là người thiếu nữ nước Đức ngươi luôn nhìn kia, từ lúc bắt đầu thế giới này của chúng ta đã không có văn minh chi lý, như vậy cũng có thể giải thích tại sao memes lại hoành hành ở thế giới này của chúng ta. Nhưng cho dù là như vậy cũng không có cách nào giải thích được tại sao tổ chức X vẫn không tấn công vị diện này của chúng ta, nếu bọn họ muốn chắc hẳn có thể đến tấn công chúng ta bất cứ lúc nào chứ?”

Lăng Tân nghe vậy gật đầu, khẳng định cách nói của Sở Hạo, mà Sở Hạo lại nói tiếp: “Vì vậy ta có một suy đoán … có khả năng trước kia rất lâu tổ chức X đã biết sự tồn tại của Chủ Thần không gian, sau đó khi đã tiến hành các loại kiểm tra, lấy vị diện này của chúng ta làm bản gốc, tiến hành một thí nghiệm lớn, mục đích thí nghiệm chính là Chủ Thần không gian… hay không?”

Lăng Tân suy nghĩ một hồi nói: “Ý của đệ là nói vị diện này của chúng ta, thật ra bản thân của thế giới này chính là phòng thí nghiệm lớn của tổ chức X, bao gồm cả tổ chức C bên trong, đều là tồn tại do tổ chức X đang thử nghiệm, tính năng, lựa chọn diễn viên… tất cả mọi thứ để tiến hành một thử nghiệm về Chủ Thần không gian, mục đích lại là… Chủ Thần không gian sao?” 

Sở Hạo khẳng định nói: “Không sai, đây chính là cách nghĩ của ta, dù sao chúng ta có thể chạy trốn ra khỏi tổ chức C, và thành lập tổ chức Kẻ Phản Nghịch, tất cả những điều này đều có vẻ không bình thường. Có lẽ trước kia chúng ta còn có thể cho rằng tổ chức X che giấu sâu hơn. Nhưng kể từ khi hai chúng ta tiến vào thế giới Luân Hồi, hơn nữa sau khi biết được thực lực thật sự của tổ chức X khổng lồ đến mức không thể nào tưởng tượng được, ta và ngươi còn có thể cho rằng tất cả mọi chuyện là do sự cố gắng và trí tuệ của chúng ta dẫn tới thành công sao? Không, ta dám khẳng định nói, sở dĩ chúng ta có thể thành lập ra tổ chức Kẻ Phản Nghịch gần như không có trở ngại gì, thậm chí còn có thể đối lập với tổ chức C nhiều năm như vậy, tất cả những chuyện này rất có khả năng đều được tổ chức X bày mưu đặt kế và giúp đỡ với mục đích… chắc hẳn chính là Chủ Thần không gian…”

Lúc này, kết luận của Lăng Tân chính là: “Chính xác, lấy thực lực của tổ chức X, mục đích của nó là Chủ Thần không gian, ta sẽ hoàn toàn không cảm thấy lỳ lạ, nhưng vấn đề mấu chốt lại ở chỗ… tổ chức X có thực lực lớn như vậy, tại sao lại có ý đồ với Chủ Thần không gian?”

Lập tức Sở Hạo và Lăng Tân đều im lặng. 

Quả thật tổ chức X đúng là tổ chức siêu mạnh vượt qua vị diện khiến bọn họ khó có thể tưởng tượng được, rất có khả năng thực lực của nó đã đột phá chân trời, cái khác không nói, giống như những chiếc chiến hạm vượt qua vị diện được nhìn thấy qua vết nứt vị diện kia, những thứ này đều đã đại diện cho sự cường đại của tổ chức X, thậm chí nếu thế giới này không hề có Sở Hạo và Lăng Tân bọn họ, hoặc là nói không có thành viên của Luân Hồi tiểu đội, chỉ là một chiến hạm vượt vị diện như vậy có thể dễ dàng chinh phục thế giới này không?

Nhưng điều này hoàn toàn không có khả năng so sánh cùng Chủ Thần không gian…

Nếu như nói sự cường đại của tổ chức X có thể hình dung trong phạm vi lời nói, vậy thì Chủ Thần không gian lại càng giống như một trò đùa, một sự hoang tưởng, một sự tồn tại không thể tưởng tượng được, đây không phải là thứ mà ngôn ngữ có thể hình dung được, thậm chí vượt qua sự tưởng tượng, tổ chức X căn bản không thể nào so sánh được với Chủ Thần không gian, nếu như nhất định phải so sánh, vậy thì tổ chức X càng giống một thế giới Luân Hồi cao ma, mà ở chỗ Chủ Thần không gian rất có khả năng có vô số thế giới Luân Hồi cao ma… 

Cho nên tuy Sở Hạo và Lăng Tân đoán ra mục tiêu của tổ chức X có thể không phải là bọn họ, cũng không phải là vị diện này, mà càng có khả năng chính là bản thân Chủ Thần không gian hơn, nhưng bọn họ lại không tưởng tượng ra tại sao tổ chức X lại có ý đồ với Chủ Thần không gian, đây hoàn toàn là hai tồn tại khác nhau, giống như một con kiến muốn đi giải quyết một ngôi sao vậy, quả thật giống như nằm mơ giữa ban ngày.

Nhưng chính vì như thế, trong lòng Sở Hạo và Lăng Tân mới cảm thấy nặng nề, bởi vì bọn họ có thể tưởng tượng được một loại âm mưu đang đến gần, hơn nữa loại âm mưu này rất có khả năng là nhằm vào Chủ Thần không gian, cũng chính là con bài tẩy lớn của bọn họ hiện nay, tuy không thể tưởng tượng được rốt cuộc một con kiến có âm mưu như thế nào để có thể uy hiếp được mặt trời, nhưng nếu tổ chức X đã dám làm như vậy, vậy thì âm mưu này khẳng định đã có đầy đủ uy lực vô cùng lớn, có lẽ không cách nào uy hiếp được Chủ Thần không gian nhưng đối với những thành viên này của Luân Hồi tiểu đội bọn họ lại rất có khả năng chính là tai ương ngập đầu.

Từ tình hình trước mắt có thể thấy được, bất kể tổ chức X có âm mưu gì, Sở Hạo, Lăng Tân và cả thành viên của Nam Viêm Châu đội kia nữa, tất cả đám người bọn họ đều phải gắng gượng chống đỡ, chuyện này đã không còn quan hệ đến vấn đề tính mạng của tất cả loài người ở vị diện này nữa. Trên vấn đề này có lẽ lựa chọn của Sở Hạo chính là cho dù hi sinh tính mạng của chính hắn, cũng phải cứu giúp càng nhiều người hơn. Nhưng đối với Lăng Tân, đối với Nam Viêm Châu đội, đối với những Luân Hồi tiểu đội khác, điều quan trọng nhất tuyệt đối không phải là người của vị diện này… Chuyện này giống như tiến vào thế giới Luân Hồi vậy, nếu như người có tính cách thánh mẫu như vậy, chỉ sợ sớm đã chết đến mức không còn chết được nữa ở trong thế giới Luân Hồi những lần trước. Vì thế trừ Sở Hạo ra, nếu như có thể những người khác tuyệt đối sẽ chạy trốn.   

Nhưng vấn đề mấu chốt lại ở chỗ… Chủ Thần đột nhiên phát ra nhiệm vụ, hơn nữa là chính là nhiệm vụ nghiêm khắc nhất. Nếu thất bại bọn họ sẽ bị loại bỏ, vì vậy bọn họ không có chỗ nào bỏ trốn, mặc cho tổ chức X có bất kỳ âm mưu quỷ kế gì, bọn họ có chết cũng phải ở chỗ này chống đỡ cho đến hết mười hai tiếng.

Về phần mười hai tiếng sau, tất nhiên sẽ có một người cao hơn tới chống đỡ. Nếu Trịnh Xá mạnh như lời của Sở Hạo nói, vậy chức X thật sự đã tìm được một đối thủ tốt…

Cứ như vậy, Sở Hạo ở trong ma pháp trận bảo vệ toàn đảo, lại thêm sự giúp đỡ của chiến lực Thiên Thần tiểu đội và những đội viên của Luân Hồi tiểu đội, cùng năm quốc gia lớn giống như nổi điên phái ra một lượng lớn chiến cơ kiểu mới đến trợ giúp tấn công, miễn cưỡng ngăn chặn được đội xâm lăng vượt vị diện của tổ chức X, trừ một lượng lớn năng lượng từ trong vết nứt vị diện công kích ra, chính là các loại quái thú vô cùng vô tận, hơn nữa là quái thú do con người, hoặc sinh vật khổng lồ… biến thành, điểm này rất giống một bộ truyện manga của Nhật Bản trước kia, nội dung bên trong chính là câu chuyện con người thử biến thành quái thú. 

Trọn mười hai tiếng, dù sao thành viên Luân Hồi tiểu đội cũng vẫn có ma pháp trận của Sở Hạo chi viện, một khi kiệt sức có thể trốn vào trong hòn đảo khôi phục bất cứ lúc nào, vì vậy khi hết mười hai tiếng, không có một thành viên nào của Luân Hồi tiểu đội chết, nhưng quân đội không quân của năm quốc gia thành viên thường trực lại chết rất thảm, không cần phỏng đoán cũng có thể biết rõ, năm quốc gia tổn thất ít nhất hơn vạn máy bay, mà phi công cũng chết ít nhất hàng ngàn người trở lên. Đồng thời, các loại chiến hạm chi viện ở gần hòn đảo tổn hại ít nhất cũng mấy trăm chiếc. Mẫu hạm hàng không nổ bảy chiếc. Mà cho dù như vậy, nhưng bọn họ cũng không khiến cho công kích của tổ chức X dừng lại chỉ nửa phút, vết nứt vị diện trên bầu trời kia vẫn đang không ngừng phái bộ đội đến tập kích.

Sắp đến mười hai tiếng rồi, không nói tới nhiệm vụ của Chủ Thần hoàn thành, hơn nữa Trịnh Xá cũng sắp được gọi đến. Nhưng vào những giây phút cuối này, Tiêu Niểu Nhân nói một câu lại khiến cho trong lòng Sở Hạo và Lăng Tân cảm thấy không tốt.

“Cuối cũng cũng đến mười hai tiếng, xem ra Chủ Thần cũng biết Trịnh Xá sắp được gọi, vì thế mới quy định nhiệm vụ của chúng ta phải thực hiện trong vòng mười hai tiếng?” 

Lời này giống như không có gì đặc biệt, nhưng Sở Hạo và Lăng Tân đồng thời nhíu mày, hai người liếc mắt nhìn nhau, qua hồi lâu Sở Hạo mới miễn cưỡng nói: “ Chẳng lẽ mục đích của tổ chức X thật ra không phải là Chủ Thần không gian mà là…”

“Trịnh Xá?”

Hai người đồng thời nói ra lời này, cùng lúc đó giọng nói thông báo hoàn thành nhiệm vụ của Chủ Thần cũng vang lên trong đầu tất cả mọi người, Sở Hạo không có ảnh hưởng gì, Lăng Tân và mọi người cũng đứng nguyên tại chỗ, chỉ có người của Nam Viêm Châu đội bắt đầu lúc ẩn lúc hiện, lúc Sở Hạo và Lăng Tân đồng thời nói ra hai chữ Trịnh Xá, ánh mắt của người thanh niên đội trưởng của Nam Viêm Châu đội có cái tên độc nhất một chữ Thượng kia dao động, tiếp theo đó mỉm cười nhìn bầu trời, sau đó biến mất. 

“Hóa ra… lão già, lão không đơn giản chỉ muốn dẫn dắt Hạo, mà lão còn dự định giết chết bệ hạ sao… lão già, lão quả nhiên…”

“Thật sự đã biến thành một chương trình…”

Cùng lúc đó, ba bóng người xuất hiện ở trên hòn đảo. Đó là hai người thanh niên và một thiếu niên. Người thiếu niên đang ngồi xếp bằng, hai tay nắm hờ, dáng vẻ như đang chơi trò chơi, trong đó có một thanh niên lại bắt chéo chân, làm ra của động tác đang xem báo, còn về một người nam tử còn lại… toàn thân trần truồng, trên gương mặt đầy mồ hôi, hai tay chống xuống đất, giống như là…. 

Đang hít đất…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương