Vô Hạn Phong Lưu
-
Chương 9: Nhiệm vụ thứ hai
Hôm sau Trần Thịnh ăn sáng xong liền đi đến lều của Akara lĩnh thưởng, hắn đang mong chờ một điểm kỹ năng mới để có thể học thêm một kỹ năng nữa đây.
Akara có vẻ đã đoán được sáng hôm nay hắn sẽ đến, Trần Thịnh vừa bước đến lều của nàng đã nghe nàng nói: “Là Trần Thịnh sao? Vào đi thôi!”. Trần Thịnh cũng nghĩ thầm, đúng là lãnh tụ của Rogue Camp có khác, đoán được mình sẽ đến luôn.
Hàn huyên vài câu, Trần Thịnh như ý nguyện nhận được một điểm kỹ năng, hắn không chút do dự lập tức học thêm một kỹ năng cấp sáu mới là thi bạo: kích nổ thi thể quái vật như một quả bom cấp 1 0/10 phạm vi 1 mét thương tổn bằng 60-100% máu của thi thể hao mana 15.
Này là một kỹ năng dùng trong quần công rất tốn, có điều khá tiêu hao mana. Tuy nhiên Trần Thịnh lại không ngán vụ tiêu hao mana này, hắn điểm thuộc tính mỗi lần thăng cấp thì có gấp 10 lần người khác. Vậy nên hiện tại điểm thuộc tính tinh thần của hắn hoàn toàn là hơn hẳn những người cùng cấp.
Chào tạm biệt Akara, đồng thời nghe theo lời của nàng nhắn, đi đến thủ lĩnh quân sự của trại Rogue – Kashya. Là một chiến binh mạnh mẽ, lãnh đạo lực lượng nữ chiến binh rogue chiến đấu chống lại quân đoàn địa ngục cũng như bảo vệ trại rogue. Muốn lấy được sự tính nhiệm của cô ta, không hề dễ dàng chút nào.
“Chào mừng đến với trại Rogue người lạ! Hãy tin ta, Akara là lãnh tụ tinh thần của chúng ta, nhưng nếu muốn có được sự tín nhiệm của ta và các rogue, sẽ cần nhiều hơn là giết vài con quái vật ngoài kia đấy, người mạo hiểm ạ!” – Kashya lạnh lùng nói.
“Cái này hoàn toàn là một bộ hoài nghi người khác ah!” – Trần Thịnh khó chịu nghĩ, hắn ghét nhất chính là thể loại không tin tưởng hắn như thế này. Này là tính cách tạo nên, hắn thường tính nhiệm người khác, nên hắn cũng muốn người ta tính nhiệm mình. Có tính nhiệm nhau mới có thể làm việc cùng nhau được chứ, đó là cách suy nghĩ của Trần Thịnh, kiểu như Tào Tháo từng nói: “dùng thì tin, không tin thì không dùng” ấy mà.
Người ta một bộ mặt lạnh nên Trần Thịnh cũng không có gì để nói nhiều, hắn đơn giản là nhận nhiệm vụ đi giết Blood Raven rồi rời khỏi doanh trại quân sự của Kashya, hoàn toàn là không muốn ở lâu nhìn cái mặt như hắn thiếu tiền của nàng ta vậy.
Ngựa quen đường cũ, chạy ra chợ, mua sắm đầy đủ vật dụng cần thiết, lần này nhiều tiền rồi nên Trần Thịnh thủ sẵn thực phẩm đủ cho sáu tháng luôn, nước cũng mang đủ tắm và dùng sinh hoạt luôn. Nói chung là nhân vật chính của chúng ta bị một lần đói khát lúc đầu làm cho bị tâm lý ám ảnh rồi. Hoàn toàn chính là “bị phỏng canh nóng rồi thổi rau nguội” luôn. Tuy nhiên hắn hoàn toàn không chuẩn bị thừa, từ đây đi đến nghĩa trang nơi BloodRaven ở là mất hết ba tuần rồi, rồi còn luyện cấp, trên đường chiến đấu nữa. Hắn còn chưa đủ tự tin đi thẳng một mạch tìm BloodRaven đâu, boss này chơi bắn cung, không đủ mạnh nàng ta hoàn toàn là vừa chạy vừa bắn tên ngược đãi chết hắn.
Vì nhiệm vụ này không hề đơn giản tí nào nên Trần Thịnh quyết định là đi đến quán rượu xem có người mạo hiểm nào chịu cùng hắn tổ đội đi giải quyết cái nhiệm vụ khó nhằn này không.
Nói là quán rượu, kỳ thật là cung cấp đủ thứ dịch vụ, từ nước trái cây cho các nữ pháp sư, đến rượu cho mấy tên người man rợ, thậm chí có cả trà cho necromancer hay druid nữa.
Trần Thịnh gọi một bình trà, sau đó ngồi yên lặng nhìn mọi người xung quanh đang rất nhiệt tình chém gió về những gì họ vừa trải qua trong lần mạo hiểm vừa rồi. Có tên người man rợ đang nước miếng tung tóe khoe hắn vừa dùng cây rìu của gã chém bay đầu một con boss nào đó. Trong khi bên kia một amazon vẻ mặt không kiên nhẫn nhìn tên người man rợ nọ, có vẻ như muốn dùng cây giáo đang đặt bên cạnh mình một giáo xuyên qua cái miệng ba hoa của tên người man rợ kia.
Quan sát một hồi lâu, rốt cuộc Trần Thịnh nhìn thấy một nữ pháp sư đang ngồi một mình trong góc. Hắn quyết định bước đến làm quen.
“Xin chào nữ pháp sư xinh đẹp! Tôi là Trần Thịnh, một cấp 7 Necromancer, hiện tại đang cần tổ đội đi tiêu diệt Blood Raven, không biết cô có hứng thú hay không?” – Trần Thịnh nở một nụ cười tươi rói cùng nữ pháp sư bắt chuyện.
“Xin chào! Tôi là Celena, cấp 6 pháp sư! Tôi cũng đang muốn đi làm nhiệm vụ đó, xem ra chúng ta có thể cùng nhau hợp tác đó! Tuy nhiên tôi không muốn làm nhiệm vụ đó ngay mà muốn chờ lên cấp 8 hoặc hơn. Không biết anh có đồng ý cùng luyện cấp trước không?” – nữ phù thủy xinh đẹp hỏi. Tất nhiên, Trần Thịnh sắc lang là hoàn toàn đồng ý! Số từ: 974
Akara có vẻ đã đoán được sáng hôm nay hắn sẽ đến, Trần Thịnh vừa bước đến lều của nàng đã nghe nàng nói: “Là Trần Thịnh sao? Vào đi thôi!”. Trần Thịnh cũng nghĩ thầm, đúng là lãnh tụ của Rogue Camp có khác, đoán được mình sẽ đến luôn.
Hàn huyên vài câu, Trần Thịnh như ý nguyện nhận được một điểm kỹ năng, hắn không chút do dự lập tức học thêm một kỹ năng cấp sáu mới là thi bạo: kích nổ thi thể quái vật như một quả bom cấp 1 0/10 phạm vi 1 mét thương tổn bằng 60-100% máu của thi thể hao mana 15.
Này là một kỹ năng dùng trong quần công rất tốn, có điều khá tiêu hao mana. Tuy nhiên Trần Thịnh lại không ngán vụ tiêu hao mana này, hắn điểm thuộc tính mỗi lần thăng cấp thì có gấp 10 lần người khác. Vậy nên hiện tại điểm thuộc tính tinh thần của hắn hoàn toàn là hơn hẳn những người cùng cấp.
Chào tạm biệt Akara, đồng thời nghe theo lời của nàng nhắn, đi đến thủ lĩnh quân sự của trại Rogue – Kashya. Là một chiến binh mạnh mẽ, lãnh đạo lực lượng nữ chiến binh rogue chiến đấu chống lại quân đoàn địa ngục cũng như bảo vệ trại rogue. Muốn lấy được sự tính nhiệm của cô ta, không hề dễ dàng chút nào.
“Chào mừng đến với trại Rogue người lạ! Hãy tin ta, Akara là lãnh tụ tinh thần của chúng ta, nhưng nếu muốn có được sự tín nhiệm của ta và các rogue, sẽ cần nhiều hơn là giết vài con quái vật ngoài kia đấy, người mạo hiểm ạ!” – Kashya lạnh lùng nói.
“Cái này hoàn toàn là một bộ hoài nghi người khác ah!” – Trần Thịnh khó chịu nghĩ, hắn ghét nhất chính là thể loại không tin tưởng hắn như thế này. Này là tính cách tạo nên, hắn thường tính nhiệm người khác, nên hắn cũng muốn người ta tính nhiệm mình. Có tính nhiệm nhau mới có thể làm việc cùng nhau được chứ, đó là cách suy nghĩ của Trần Thịnh, kiểu như Tào Tháo từng nói: “dùng thì tin, không tin thì không dùng” ấy mà.
Người ta một bộ mặt lạnh nên Trần Thịnh cũng không có gì để nói nhiều, hắn đơn giản là nhận nhiệm vụ đi giết Blood Raven rồi rời khỏi doanh trại quân sự của Kashya, hoàn toàn là không muốn ở lâu nhìn cái mặt như hắn thiếu tiền của nàng ta vậy.
Ngựa quen đường cũ, chạy ra chợ, mua sắm đầy đủ vật dụng cần thiết, lần này nhiều tiền rồi nên Trần Thịnh thủ sẵn thực phẩm đủ cho sáu tháng luôn, nước cũng mang đủ tắm và dùng sinh hoạt luôn. Nói chung là nhân vật chính của chúng ta bị một lần đói khát lúc đầu làm cho bị tâm lý ám ảnh rồi. Hoàn toàn chính là “bị phỏng canh nóng rồi thổi rau nguội” luôn. Tuy nhiên hắn hoàn toàn không chuẩn bị thừa, từ đây đi đến nghĩa trang nơi BloodRaven ở là mất hết ba tuần rồi, rồi còn luyện cấp, trên đường chiến đấu nữa. Hắn còn chưa đủ tự tin đi thẳng một mạch tìm BloodRaven đâu, boss này chơi bắn cung, không đủ mạnh nàng ta hoàn toàn là vừa chạy vừa bắn tên ngược đãi chết hắn.
Vì nhiệm vụ này không hề đơn giản tí nào nên Trần Thịnh quyết định là đi đến quán rượu xem có người mạo hiểm nào chịu cùng hắn tổ đội đi giải quyết cái nhiệm vụ khó nhằn này không.
Nói là quán rượu, kỳ thật là cung cấp đủ thứ dịch vụ, từ nước trái cây cho các nữ pháp sư, đến rượu cho mấy tên người man rợ, thậm chí có cả trà cho necromancer hay druid nữa.
Trần Thịnh gọi một bình trà, sau đó ngồi yên lặng nhìn mọi người xung quanh đang rất nhiệt tình chém gió về những gì họ vừa trải qua trong lần mạo hiểm vừa rồi. Có tên người man rợ đang nước miếng tung tóe khoe hắn vừa dùng cây rìu của gã chém bay đầu một con boss nào đó. Trong khi bên kia một amazon vẻ mặt không kiên nhẫn nhìn tên người man rợ nọ, có vẻ như muốn dùng cây giáo đang đặt bên cạnh mình một giáo xuyên qua cái miệng ba hoa của tên người man rợ kia.
Quan sát một hồi lâu, rốt cuộc Trần Thịnh nhìn thấy một nữ pháp sư đang ngồi một mình trong góc. Hắn quyết định bước đến làm quen.
“Xin chào nữ pháp sư xinh đẹp! Tôi là Trần Thịnh, một cấp 7 Necromancer, hiện tại đang cần tổ đội đi tiêu diệt Blood Raven, không biết cô có hứng thú hay không?” – Trần Thịnh nở một nụ cười tươi rói cùng nữ pháp sư bắt chuyện.
“Xin chào! Tôi là Celena, cấp 6 pháp sư! Tôi cũng đang muốn đi làm nhiệm vụ đó, xem ra chúng ta có thể cùng nhau hợp tác đó! Tuy nhiên tôi không muốn làm nhiệm vụ đó ngay mà muốn chờ lên cấp 8 hoặc hơn. Không biết anh có đồng ý cùng luyện cấp trước không?” – nữ phù thủy xinh đẹp hỏi. Tất nhiên, Trần Thịnh sắc lang là hoàn toàn đồng ý! Số từ: 974
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook