Vô Hạn Phong Lưu
-
Chương 56: Thu hoạch ngoài ý muốn
Trần Thịnh giải quyết xong chuyện đó thì quay lại bên cạnh bức tượng của Slytherin, lúc này cụ Dumbledore và giáo sư Snape cũng đang chăm chú nhìn bức tượng.
“Giáo sư có thấy lạ không? Là một người sáng lập trường Hogwarts, một phù thủy vĩ đại, vậy mà thứ ông ta để lại cho hậu duệ của mình chỉ là một căn hầm khổng lồ bên dưới Hogwarts cùng với một con rắn thôi sao? Cái này em hoàn toàn không thể tin được!” – Trần Thịnh nói với hai vị giáo sư.
“Rất có thể, Tom Riddle đã được một dịp may nào đó tại căn phòng bí mật này, sau đó, trở nên mạnh mẽ và dấn thân sâu hơn vào nghệ thuật hắc ám đến mức không thể thoát ra được nữa?” – Trần Thịnh tiếp tục nêu ý kiến của mình.
“Có lý lắm!” – Cụ Dumbledore và giáo sư Snape gật gù – “Cho dù có, thì cũng chỉ người nói được xà ngữ mới mở được nó, chúng ta nên gọi Harry vào!”. Lúc nãy trước khi vào đây mọi người đã để Harry lại bên ngoài để tránh trong lúc chiến đấu khiến nó bị thương. Hiện tại khi Harry bước vào, nó cũng hoảng hồn khi nhìn thấy bãi chiến trường, và cũng mừng hết lớn khi nhìn thấy Ginny vẫn còn sống.
“Harry, thử nói những câu đại loại như: Thưa Salazar Slytherin vĩ đại, xin hãy ban cho người thừa kế của ngài tri thức!” – Trần Thịnh đề nghị Harry. Một chuỗi tiếng rít từ trong miệng Harry phát ra, và điều kỳ diệu xảy ra khi khuất phía sau hai chân của bức tượng khổng lồ, một cánh cửa xuất hiện.
“Ta có cảm giác chúng ta đang đi tìm kho báu vậy!” – Cụ Dumbledore nói khi đoàn người bước vào bên trong căn phòng phía sau cánh cửa.
“Đúng thật là kho báu, thưa thầy!” – Trần Thịnh nhìn những gì trước mặt thốt lên. Sách, hàng kệ sách, và khi Trần Thịnh nhìn lướt qua, toàn bộ là những sách vở chưa từng gặp được, thuộc dạng sách cổ cực kỳ quý hiếm, mà lại có đến cả trăm cuốn ở đây, lần này phát rồi! Tiếp đến là một kệ các loại độc dược, Trần Thịnh không dám lung tung, đành nhờ bậc thầy độc dược của trường Hogwarts, giáo sư Snape đi tìm hiểu. Mà thật ra không cần hắn nhờ, thầy Snape khi nhìn thấy kệ độc dược đã hai mắt sáng rỡ nhào tới rồi.
Bên trong căn phòng này thậm chí còn có hướng dẫn cách để ấp ra một con tử xà khác, nhằm trường hợp nếu con tử xà này đã chết vì quá già. Trần Thịnh cũng tìm được ổ của con tử xà, và bất ngờ là hắn lại phát hiện được một cái trứng đang nằm một mình trong đó. Chỉ cần có một con cóc nữa để ấp nó, thì sẽ có một con tử xà mới toanh để thuần dưỡng, Trần Thịnh lập tức nghĩ đến chuyện thành lập đội quân thú cưng của mình. Để xem hiện tại đã có Norbert, Fluffy, Elize có thể xem như một thành viên đi, rồi thêm một con tử xà nữa, quá đã!
Sau khi càn quét căn phòng bí mật này, mọi người trở lại lâu đài, do được cứu sớm nên hai cô bé không bị ảnh hưởng quá nhiều. Bà Pomfrey cho hai cô bé uống chút thuốc, cả hai liền trở nên hồng hào như cũ. Trong khi đó, cụ Dumbledore lập tức cho mở tiệc ăn mừng. Lần đầu tiên một bữa tiệc đêm được tiến hành tại Hogwarts, tất cả mọi người đều mặc áo ngủ dự tiệc, và mọi người ai cũng vui tươi hớn hở vì căn phòng chứa bí mật đã được đóng lại.
Buổi tiệc hoành tráng đến mức, Trần Thịnh cảm thấy thật may mắn khi các gia tinh trong trường Hogwarts đã gia tăng dân số gấp đôi lúc trước, nếu không chỉ có mà mệt chết bọn họ. Buổi tiệc cao trào liên tục đến khi mà mọi nạn nhân bị tấn công đều hồi phục, cùng với giáo sư Sprout và giáo sư Snape bước vào đại sảnh, theo sau còn có bà Pomfrey. Bà Noris phóng lên tay thầy Filch, và Trần Thịnh nhìn thấy thầy nước mắt ràn rụa trên khuôn mặt khắc khổ của mình.
Cụ Dumbledore tuyên bố Harry và Trần Thịnh mỗi đứa được 200 điểm và huân chương cống hiến đặc biệt cho trường. Điều này khẳng định chắn chắn cúp nhà năm nay thuộc về nhà Ravenclaw, vì bình thường điểm học tập của nhà Ravenclaw luôn cao hơn Gryffindor. Bên cạnh Trần Thịnh Cho Chang, Hermione và Elize đều vui mừng hớn hở chúc mừng hắn đạt huy chương. Bữa tối nay ba cô gái hoàn toàn không để ý bên cạnh Trần Thịnh còn có người khác, vui vẻ hoan hô náo nhiệt.
Cuối cùng, giáo sư McGonagall tuyên bố năm nay không thi cuối kỳ do quá nhiều chuyện xảy ra đã ảnh hưởng đến chất lượng học tập của các học sinh. Hầu như mọi người đều vui mừng hoan hô, riêng chỉ có Hermione là than vãn vì mất kỳ thi cuối năm của mình. Trần Thịnh cười xòa, vỗ đầu cô bé an ủi vẫn còn nhiều kỳ thi cho cô bé mà.
Buổi tiệc kéo dài đến sáng mới kết thúc, và hôm sau mọi người hầu như ai cũng ngủ li bì không dậy nổi. Có điều Trần Thịnh nghĩ kích động nhất là bác Hagrid, khi mà rốt cuộc đã được minh oan, bộ pháp thuật đã gửi văn bản đến xin lỗi và trao lại quyền sử dụng đũa phép cho bác. Thế là bác hoàn toàn không cần phải giấu đũa của mình trong cây dù nữa.
Những ngày cuối năm học thật vui vẻ, khi mà Trần Thịnh mỗi sáng đều cùng ba cô gái dậy sớm, chạy vòng vòng hồ đen, chiều có thể đi thăm Hagrid, có hôm thậm chí cả bốn người không về phòng mà ở lại phòng cần thiết ngủ cùng nhau nữa. Ba người Trần Thịnh còn thống nhất sẽ học môn nào cùng nhau để mọi người có thể cùng đi học với nhau vào năm ba nữa.
Năm học thứ hai kết thúc, mọi người lại phấn khởi leo lên tàu tốc hành Hogwarts trở về nhà. Tất nhiên Trần Thịnh thì không, hắn lại một năm nữa ở lại trong trường. Sáng sớm cùng với Elize mang theo hành lý của Hermione và Cho Chang ra sân ga. Trần Thịnh ôm Hermione và Cho Chang một cái chào tạm biệt, hẹn gặp các nàng sau mấy tháng hè. Trần Thịnh và Elize vẫy tay chào tạm biệt hai người, à không, lúc này là một đống người cho đến khi con tàu khuất bóng. Có vẻ như đây là một chuyến hành trình vui vẻ của họ, khi mà Harry, Ron, Hermione, Ginny, Fred, George đều cùng ở trong một khoang tàu.
Hè năm nay sẽ không yên bình, nhất là khi năm học sau, bọn giám ngục lại đến canh giữ trường Hogwarts. Có điều Trần Thịnh cũng không ngán mấy tên đó, chuyện tiêu diệt giám ngục đối với hắn hoàn toàn không thành vấn đề, cho dù là đông đến đâu đi chăng nữa.
Hè năm nay Trần Thịnh lại tiếp tục công cuộc luyện tập và phát minh của mình, hắn đang mong mỏi chủ thần khởi động lại để trở về thế giới Diablo tha hồ mà trổ tài đây. Hai năm luyện tập, các kỹ năng của Trần Thịnh đều đã thăng cấp rất nhiều. Đặc biệt mấy chiêu triệu hồi khô lâu của hắn đã đến cấp 15, chiêu triệu hồi khô lâu pháp sư cấp 10, triệu hồi golem đất cấp 10, tinh thông khô lâu cấp 10... Hiện tại làm nhiệm vụ tại
E hèm, có chút tự mãn quá trớn, hiện tại vẫn còn trong thế giới Harry, nơi này không phải chuyện khẩn cấp là không dám dùng các kỹ năng Diablo chiến đấu. Vậy nên thật ra sức chiến đấu của hắn tại thế giới Harry Potter vẫn còn chưa mạnh đến như vậy. Có điều tinh thần lực của Trần Thịnh thì vẫn tiến bộ đều đặn. Có thể là do phép tắc của thế giới này ảnh hưởng, Trần Thịnh có thể dựa vào luyện tập, không ngừng tăng cao tinh thần lực và các chỉ số khác. Không giống với thế giới Diablo, chủ yếu là dựa vào việc luyện cấp (thật ra là giết quái, sau đó hấp thu năng lượng của nó để mạnh mẽ lên), thì ở thế giới Harry Potter, tự mình rèn luyện đóng vai trò rất lớn trong chuyện mạnh mẽ bản thân. Số từ: 1573
“Giáo sư có thấy lạ không? Là một người sáng lập trường Hogwarts, một phù thủy vĩ đại, vậy mà thứ ông ta để lại cho hậu duệ của mình chỉ là một căn hầm khổng lồ bên dưới Hogwarts cùng với một con rắn thôi sao? Cái này em hoàn toàn không thể tin được!” – Trần Thịnh nói với hai vị giáo sư.
“Rất có thể, Tom Riddle đã được một dịp may nào đó tại căn phòng bí mật này, sau đó, trở nên mạnh mẽ và dấn thân sâu hơn vào nghệ thuật hắc ám đến mức không thể thoát ra được nữa?” – Trần Thịnh tiếp tục nêu ý kiến của mình.
“Có lý lắm!” – Cụ Dumbledore và giáo sư Snape gật gù – “Cho dù có, thì cũng chỉ người nói được xà ngữ mới mở được nó, chúng ta nên gọi Harry vào!”. Lúc nãy trước khi vào đây mọi người đã để Harry lại bên ngoài để tránh trong lúc chiến đấu khiến nó bị thương. Hiện tại khi Harry bước vào, nó cũng hoảng hồn khi nhìn thấy bãi chiến trường, và cũng mừng hết lớn khi nhìn thấy Ginny vẫn còn sống.
“Harry, thử nói những câu đại loại như: Thưa Salazar Slytherin vĩ đại, xin hãy ban cho người thừa kế của ngài tri thức!” – Trần Thịnh đề nghị Harry. Một chuỗi tiếng rít từ trong miệng Harry phát ra, và điều kỳ diệu xảy ra khi khuất phía sau hai chân của bức tượng khổng lồ, một cánh cửa xuất hiện.
“Ta có cảm giác chúng ta đang đi tìm kho báu vậy!” – Cụ Dumbledore nói khi đoàn người bước vào bên trong căn phòng phía sau cánh cửa.
“Đúng thật là kho báu, thưa thầy!” – Trần Thịnh nhìn những gì trước mặt thốt lên. Sách, hàng kệ sách, và khi Trần Thịnh nhìn lướt qua, toàn bộ là những sách vở chưa từng gặp được, thuộc dạng sách cổ cực kỳ quý hiếm, mà lại có đến cả trăm cuốn ở đây, lần này phát rồi! Tiếp đến là một kệ các loại độc dược, Trần Thịnh không dám lung tung, đành nhờ bậc thầy độc dược của trường Hogwarts, giáo sư Snape đi tìm hiểu. Mà thật ra không cần hắn nhờ, thầy Snape khi nhìn thấy kệ độc dược đã hai mắt sáng rỡ nhào tới rồi.
Bên trong căn phòng này thậm chí còn có hướng dẫn cách để ấp ra một con tử xà khác, nhằm trường hợp nếu con tử xà này đã chết vì quá già. Trần Thịnh cũng tìm được ổ của con tử xà, và bất ngờ là hắn lại phát hiện được một cái trứng đang nằm một mình trong đó. Chỉ cần có một con cóc nữa để ấp nó, thì sẽ có một con tử xà mới toanh để thuần dưỡng, Trần Thịnh lập tức nghĩ đến chuyện thành lập đội quân thú cưng của mình. Để xem hiện tại đã có Norbert, Fluffy, Elize có thể xem như một thành viên đi, rồi thêm một con tử xà nữa, quá đã!
Sau khi càn quét căn phòng bí mật này, mọi người trở lại lâu đài, do được cứu sớm nên hai cô bé không bị ảnh hưởng quá nhiều. Bà Pomfrey cho hai cô bé uống chút thuốc, cả hai liền trở nên hồng hào như cũ. Trong khi đó, cụ Dumbledore lập tức cho mở tiệc ăn mừng. Lần đầu tiên một bữa tiệc đêm được tiến hành tại Hogwarts, tất cả mọi người đều mặc áo ngủ dự tiệc, và mọi người ai cũng vui tươi hớn hở vì căn phòng chứa bí mật đã được đóng lại.
Buổi tiệc hoành tráng đến mức, Trần Thịnh cảm thấy thật may mắn khi các gia tinh trong trường Hogwarts đã gia tăng dân số gấp đôi lúc trước, nếu không chỉ có mà mệt chết bọn họ. Buổi tiệc cao trào liên tục đến khi mà mọi nạn nhân bị tấn công đều hồi phục, cùng với giáo sư Sprout và giáo sư Snape bước vào đại sảnh, theo sau còn có bà Pomfrey. Bà Noris phóng lên tay thầy Filch, và Trần Thịnh nhìn thấy thầy nước mắt ràn rụa trên khuôn mặt khắc khổ của mình.
Cụ Dumbledore tuyên bố Harry và Trần Thịnh mỗi đứa được 200 điểm và huân chương cống hiến đặc biệt cho trường. Điều này khẳng định chắn chắn cúp nhà năm nay thuộc về nhà Ravenclaw, vì bình thường điểm học tập của nhà Ravenclaw luôn cao hơn Gryffindor. Bên cạnh Trần Thịnh Cho Chang, Hermione và Elize đều vui mừng hớn hở chúc mừng hắn đạt huy chương. Bữa tối nay ba cô gái hoàn toàn không để ý bên cạnh Trần Thịnh còn có người khác, vui vẻ hoan hô náo nhiệt.
Cuối cùng, giáo sư McGonagall tuyên bố năm nay không thi cuối kỳ do quá nhiều chuyện xảy ra đã ảnh hưởng đến chất lượng học tập của các học sinh. Hầu như mọi người đều vui mừng hoan hô, riêng chỉ có Hermione là than vãn vì mất kỳ thi cuối năm của mình. Trần Thịnh cười xòa, vỗ đầu cô bé an ủi vẫn còn nhiều kỳ thi cho cô bé mà.
Buổi tiệc kéo dài đến sáng mới kết thúc, và hôm sau mọi người hầu như ai cũng ngủ li bì không dậy nổi. Có điều Trần Thịnh nghĩ kích động nhất là bác Hagrid, khi mà rốt cuộc đã được minh oan, bộ pháp thuật đã gửi văn bản đến xin lỗi và trao lại quyền sử dụng đũa phép cho bác. Thế là bác hoàn toàn không cần phải giấu đũa của mình trong cây dù nữa.
Những ngày cuối năm học thật vui vẻ, khi mà Trần Thịnh mỗi sáng đều cùng ba cô gái dậy sớm, chạy vòng vòng hồ đen, chiều có thể đi thăm Hagrid, có hôm thậm chí cả bốn người không về phòng mà ở lại phòng cần thiết ngủ cùng nhau nữa. Ba người Trần Thịnh còn thống nhất sẽ học môn nào cùng nhau để mọi người có thể cùng đi học với nhau vào năm ba nữa.
Năm học thứ hai kết thúc, mọi người lại phấn khởi leo lên tàu tốc hành Hogwarts trở về nhà. Tất nhiên Trần Thịnh thì không, hắn lại một năm nữa ở lại trong trường. Sáng sớm cùng với Elize mang theo hành lý của Hermione và Cho Chang ra sân ga. Trần Thịnh ôm Hermione và Cho Chang một cái chào tạm biệt, hẹn gặp các nàng sau mấy tháng hè. Trần Thịnh và Elize vẫy tay chào tạm biệt hai người, à không, lúc này là một đống người cho đến khi con tàu khuất bóng. Có vẻ như đây là một chuyến hành trình vui vẻ của họ, khi mà Harry, Ron, Hermione, Ginny, Fred, George đều cùng ở trong một khoang tàu.
Hè năm nay sẽ không yên bình, nhất là khi năm học sau, bọn giám ngục lại đến canh giữ trường Hogwarts. Có điều Trần Thịnh cũng không ngán mấy tên đó, chuyện tiêu diệt giám ngục đối với hắn hoàn toàn không thành vấn đề, cho dù là đông đến đâu đi chăng nữa.
Hè năm nay Trần Thịnh lại tiếp tục công cuộc luyện tập và phát minh của mình, hắn đang mong mỏi chủ thần khởi động lại để trở về thế giới Diablo tha hồ mà trổ tài đây. Hai năm luyện tập, các kỹ năng của Trần Thịnh đều đã thăng cấp rất nhiều. Đặc biệt mấy chiêu triệu hồi khô lâu của hắn đã đến cấp 15, chiêu triệu hồi khô lâu pháp sư cấp 10, triệu hồi golem đất cấp 10, tinh thông khô lâu cấp 10... Hiện tại làm nhiệm vụ tại
E hèm, có chút tự mãn quá trớn, hiện tại vẫn còn trong thế giới Harry, nơi này không phải chuyện khẩn cấp là không dám dùng các kỹ năng Diablo chiến đấu. Vậy nên thật ra sức chiến đấu của hắn tại thế giới Harry Potter vẫn còn chưa mạnh đến như vậy. Có điều tinh thần lực của Trần Thịnh thì vẫn tiến bộ đều đặn. Có thể là do phép tắc của thế giới này ảnh hưởng, Trần Thịnh có thể dựa vào luyện tập, không ngừng tăng cao tinh thần lực và các chỉ số khác. Không giống với thế giới Diablo, chủ yếu là dựa vào việc luyện cấp (thật ra là giết quái, sau đó hấp thu năng lượng của nó để mạnh mẽ lên), thì ở thế giới Harry Potter, tự mình rèn luyện đóng vai trò rất lớn trong chuyện mạnh mẽ bản thân. Số từ: 1573
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook