Vô Định Trường An
-
14: Trong Dự Liệu
Lên xe ngựa, Ôn Nguyên mới quỳ xuống hướng Chu Cẩm Hà hành lễ,tạ lỗi nói: "Tạ điện hạ cùng Nhan công tử cứu giúp, làm phiền hai vị Ôn Nguyên thực sự áy náy.
.
."
"Làm cái gì vậy? Mau đứng lên." Chu Cẩm Hà đỡ nàng lên để cho nàng ngồi xong, có chút không sảng khoái nói: "tối hôm qua ta lấy cớ nói ngươi thân thể yếu đuối chịu không nổi lạnh, làm sao ngày hôm nay liền thành bộ dáng này? Khách khí với ta nhiều như vậy làm chi?"
Ôn Nguyên bây giờ sắc mặt tái nhợt mềm yếu vô lực như vậy, Chu Cẩm Hà chính là nữ tử nhìn cũng không đành lòng, càng khỏi nói đến Nhan Kỳ hắn bận bịu đón lấy chén trà Phi nhi đưa tới ôn nhu nói: "Ôn Nguyên cô nương, uống chút trà nóng đi."
"Đa tạ Nhan công tử, " Ôn Nguyên hướng hắn cảm kích nở nụ cười, lập tức có chút tự giễu đối với Chu Cẩm Hà nói: "Đúng là để điện hạ đoán đúng, Ôn Nguyên từ nhỏ thân thể yếu đuối nếu không phải có sư phụ nuôi từ nhỏ, sợ là không còn sống tới hôm nay à."
"Thần nhi vậy mà không nói cho ta? Sớm biết như vậy tối hôm qua làm sao cũng phải đem ngươi ra, nào còn để tới hôm nay.
.
." Chu Cẩm Hà lông mày nhíu chặt, thực tại có chút bận tâm thân thể Ôn Nguyên "Đợi lát nữa để Phi nhi đi mời thái y hôm nay liền nghỉ ngơi đi ."
Ôn Nguyên đúng là muốn chối từ có thể thấy được Công chúa điện hạ nói một không nói hai cũng chỉ đành nói đa tạ.
Vừa đến cửa Ôn Nguyên phủ, Chu Cẩm Hà cười híp mắt mang theo Ôn Nguyên xuống xe, hướng Nhan Kỳ nói: "Hôm nay làm phiền biểu ca, biểu ca liền ngồi xe trở về đi thôi."
? ? ? Qua cầu rút ván a? ? ? ! ! ! Nhan Kỳ vẻ mặt cứng ngắc, hắn lại vẫn tưởng biểu muội sẽ thay hắn giới thiệu một phen, là hắn ngây thơ.
.
.
Nhan Kỳ khóc không ra nước mắt, chỉ có thể dặn Ôn Nguyên nghỉ ngơi, tha thiết mong chờ nhìn hai người tiến vào phủ.
Sớm có người ở cửa chờ đợi, thấy Chu Cẩm Hà cùng Ôn Nguyên liền vội vàng tiến lên nghênh tiếp.
Chu Cẩm Hà để Ôn Nguyên trước tiên đi tắm thay y phục chính mình trong lúc rảnh rỗi liền ở trong phủ đi dạo một vòng.
sau một lúc, Thần nhi liền tới mời Chu Cẩm Hà đi khuê phòng của Ôn Nguyên.
Tắm rửa xong Ôn Nguyên sắc mặt hồng hào không ít chỉ có điều vẫn có chút suy yếu ngồi dựa ở giường đầu.
Chu Cẩm Hà ngăn lại nàng muốn đứng dậy hành lễ , ngồi ở bên giường lông mày cau lại, hỏi: "Cảm giác khá hơn chút nào không? Thái y đến, để hắn tới xem một chút?"
"Làm phiền điện hạ rồi." Ôn Nguyên gật gật đầu nhu hòa trong ánh mắt mang theo tràn đầy áy náy.
Không cần Chu Cẩm Hà lại phân phó Phi nhi liền đi ra ngoài mời thái y.
Thái y đến nay còn không biết là chuyện gì xảy ra, hắn vốn tưởng rằng là Công chúa điện hạ bị bệnh cũng không nghĩ đến không phải Công chúa phủ hơn nửa ngày rồi cũng không có thấy bóng dáng Công chúa.
Tiến vào gian phòng, thái y thấy Chu Cẩm Hà vội vàng quỳ xuống hành lễ: "Vi thần tham kiến điện.
.
."
"Lưu thái y miễn lễ, mau tới xem cho Ôn Nguyên cô nương." Chu Cẩm Hà đánh gãy hắn, cất cao giọng nói.
"Được.
.
." Lưu thái y vội vàng đứng dậy tiến lên xem mạch cho Ôn Nguyên , cũng không biết cô nương này là người nào, có thể làm cho Công chúa điện hạ săn sóc như vậy.
.
.
"Hồi điện hạ, vị cô nương này bẩm sinh thể nhược, cũng may điều dưỡng tốt, chính là chịu chút lạnh, vi thần khai phương thuốc ăn đầy đủ kèm uống thuốc liền tốt."
"Vậy thì tốt rồi, " Chu Cẩm Hà lông mày cuối cùng cũng coi như dãn ra chút, hơi mỉm cười nói: "Làm phiền Lưu thái y, Phi nhi, theo Lưu thái y đi khai phương thuốc."
Rất nhanh Phi nhi cùng Lưu thái y đi ra ngoài, Ôn Nguyên cũng ra hiệu cho tất cả thị nữ trong phòng lui ra, hai người rõ ràng trong lòng, muốn bắt đầu đề tài chính thức.
"Việc này.
.
.
Ôn Nguyên cô nương dự định giải quyết như thế nào?"
"Nghĩ đến Thừa tướng đại nhân thủ đoạn không ngừng như thế, bây giờ tội danh như vậy Trích Tinh Các không cách nào ngồi vững , không lâu nữa khoảng chừng sẽ có càng nhiều người đến tố giác Trích Tinh Các." Ôn Nguyên nhợt nhạt nở nụ cười, trong mắt lóe chút giảo hoạt, nói: "Nhiều người liền dễ làm, Thừa tướng đại nhân có thể tìm ra một người thật sự đi vu oan Trích Tinh Các, chẳng lẽ còn có thể thu mua hết thảy người đã đi Trích Tinh Các ? Sư phụ dạy ta quản lý đệ nhất yếu điểm chính là phải làm tốt ghi chép.
Trích Tinh Các mỗi ngày tin tức tất cả khách hàng chúng ta đều có ghi chép, nghe xong từ khúc liền gọi rượu gì món ăn nào, tên nhà ai trụ phương nào đều rõ rõ ràng ràng, điện hạ ngài ngày nào đó đối với việc nhà quan chức trong triều cảm thấy hứng thú, Ôn Nguyên cũng có thể cùng ngài nói rõ ràng, bây giờ chỉ cần chờ Thừa tướng đại nhân đem kẽ hở đưa tới cửa." Nàng tới đây hai tháng có Trích Tinh Các này chống đỡ gió bão cơ sở ngầm Thừa Phong Lâu cuối cùng cũng lén lút coi như an bài tốt hơn hơn một nửa.
Chu Cẩm Hà trên mặt không có chút phản ứng nào nhưng trong lòng lại như sóng cuộn.
Nàng tuy biết Trích Tinh Các sau lưng là Thừa Phong Lâu, nhưng cũng không ngờ là đáng sợ đến mức này, liền cả người trong nhà việc riêng tư cũng rõ rõ ràng ràng.
"Thừa tướng đại nhân lần này giá họa ta không ứng phó kịp, thân thể lại là yếu ớt như vậy, nhờ có điện hạ cứu giúp, bằng không.
.
." Ôn Nguyên con mắt tối sầm ám, lại ngẩng đầu nhìn Chu Cẩm Hà, cảm kích nói: "Điện hạ sau này muốn Ôn Nguyên giúp,cứ nói với ta."
"Nói gì vậy? Ta chỉ là giúp bằng hữu mà thôi, khách khí như thế làm cái gì?" Chu Cẩm Hà làm ra một dáng vẻ không hài lòng trêu đến Ôn Nguyên phì một tiếng nở nụ cười, một đôi mắt lưu chuyển tất cả đều là ôn nhu, nói: "Vâng, là Ôn Nguyên nói sai."
Hai người lại hàn huyên một lúc, Chu Cẩm Hà kiêng kỵ thân thể Ôn Nguyên , để cho nàng nghỉ ngơi thật tốt chính mình trước hết hồi phủ.
Ôn Nguyên nhìn theo nàng ra ngoài phòng con ngươi có chút lờ mờ.
Chu Cẩm Hà quả nhiên là có một không hai, nàng cũng muốn thật tâm coi như bằng hữu, đáng tiếc tạo hóa trêu người a.
.
.
Chu Cẩm Hà đi rồi, Ôn Nguyên lại xuống giường viết cho Tiêu Vô Định một phong thư để Thần nhi đưa ra ngoài, lúc này mới trở về trên giường ngủ.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, không qua mấy ngày liền có mấy chục người đi Kinh Triệu Doãn phủ báo án, nói là tại Trích Tinh Các đã dùng ngũ thạch tán.
Buổi tối ngày hôm ấy tại nhà tù Ôn Nguyên liền cùng mama nói khả năng đến tiếp sau, đúng như dự đoán.
Không cần Ôn Nguyên lại phân phó, mama một đường chất vấn hết thảy nhân chứng đồng thời lấy ra sổ ghi chép Trích Tinh Các từng cái đối chứng.
Kết quả sau đó mấy chục người lời giải thích căn bản không giống với ghi chép, một hai người còn có thể nói là nhớ lầm, mấy chục người đồng thời toàn bộ nhớ lầm thì có chút kỳ lạ.
Chu Cẩm Hà thông qua Nhan Kỳ tạo áp lực cho Kinh Triệu Doãn , Kinh Triệu Doãn cũng không dám khăng khăng giúp ai rất nhanh điều tra tại Trích Tinh Các , những người đó thành thật thực khai là bị người thu mua.
Chỉ có điều không cách nào tìm ra người phía sau sai khiến, Kinh Triệu Doãn tự nhiên cũng sẽ không để cho bọn họ tìm tới, vụ án này giá họa Trích Tinh Các mọi người vô tội đều được thả.
Lục Tuấn Đức nhận được tin tức,con mắt giống như hồ ly hơi nheo lại, lóe lên dị dạng.
Đúng là hắn đánh giá thấp Trích Tinh Các này.
.
.
Cũng được, để chúng nó lại nhảy nhót một lúc.
Lục Tuấn Đức xem thường nở nụ cười,công tử bột Nhan Kỳ như vậy chờ sau khi Thái tử lên ngôi, Nhan gia ngày sau lại cũng chỉ như vậy, Lục gia hắn tự nhiên là đệ nhất đại gia Đại Tấn này.
Tiêu Vô Định ban đầu nhận được tin Ôn Nguyên biết nàng đi ra liền yên tâm thả tảng đá trong lòng xuống, động tác thay quân vẫn là thêm nhanh hơn không ít, muốn nhanh chóng hồi kinh.
Trích Tinh Các không lâu sau lại khôi phục bình thường, nhưng phong ba lần này vẫn là có chút ảnh hưởng, Trích Tinh Các khách nhân đến so với trước ít đi một chút.
Ôn Nguyên lại không hề lo lắng, mỗi ngày nên làm gì liền làm cái đó, để mama cùng một đám quản sự làm việc.
Ngày mười bảy hôm đó, Chu Cẩm Hà phái Phi nhi tới đón Ôn Nguyên.
Chu Cẩm Hà lần này mời đều là các công tử tiểu thư hoặc là quan chức trẻ tuổi mọi người tuổi tác xấp xỉ, Chu Cẩm Hà cũng không đến nỗi không chú ý đến.
thời điểm Ôn Nguyên đến Chu Cẩm Hà đang cùng một đám công tử tiểu thư trò chuyện, thấy nàng đến khóe miệng ý cười càng tươi, hướng về nàng ngoắc ngoắc tay nói: "đến nơi này."
Ôn Nguyên thuận theo đến trước mặt nàng hướng nàng hành lễ nói: "Tham kiến điện hạ." Chu Cẩm Hà nâng dậy để nàng ngồi ở bên cạnh mình, hai người một dáng vẻ rất thân mật , đúng là để các công tử tiểu thư đang ngồi mắt choáng váng, không quen biết Ôn Nguyên sẽ hiếu kỳ đây là thần thánh phương nào, nhận thức Ôn Nguyên thì lại đang kinh ngạc Ung Ninh Công chúa hóa ra sẽ cùng một hoa khôi như vậy giao hảo?
"Chư vị, đây là hoa khôi Trích Tinh Các Ôn Nguyên cô nương.
Bản cung trước đó vài ngày nhờ phúc biểu huynh, nghe Ôn Nguyên cô nương tấu một khúc kinh động như gặp thiên nhân.
Hôm nay cố ý mời Ôn Nguyên cô nương tới, nguyện cùng chư vị cùng hưởng mỹ nhạc." Chu Cẩm Hà cùng Ôn Nguyên hàn huyên hai câu, liền cao giọng hướng mọi người nói.
Ôn Nguyên lập tức nói tiếp: "Điện hạ quá khen, đây là vinh hạnh của Ôn Nguyên." Đang ngồi mọi người lập tức khích lệ Ôn Nguyên cùng Chu Cẩm Hà, nhưng đến cùng trong lòng đang tính toán gì liền không ai được biết rồi.
Lại một lát sau, Phi nhi liền tới thông báo: "Điện hạ, Lục tiểu thư đến." Vừa dứt lời, liền có kiệu trực tiếp đến trong đại điện, mọi người vẫn là lần thứ nhất thấy điệu bộ này, nhất thời đều sửng sốt.
Đặc biệt là Lục Bỉnh Văn, nhìn nữ tử trên kiệu kia, không phải là mình thứ muội thì là ai?
Mọi người đối với Công chúa điện hạ để tâm đến Lục gia thứ nữ cũng có nghe thấy, nhưng hôm nay gặp mặt thực sự là giật nảy cả mình, ai có thể nghĩ tới Công chúa điện hạ dĩ nhiên có thể làm cho nàng ngồi kiệu trực tiếp đến cung điện này?
Lục Duy Trinh xuống kiệu liền muốn hướng Chu Cẩm Hà hành lễ, bị Chu Cẩm Hà một tay ngăn cản dìu đến bên cạnh mình, cười trách nàng: "Nói bao nhiêu lần không phải làm lễ, ngươi vẫn là như vậy không nghe lời." Lục Duy Trinh cúi đầu thật xấu hổ cười cười, Chu Cẩm Hà mỉm cười thay nàng cùng Ôn Nguyên giới thiệu.
Không lâu lắm liền khai tiệc, Ôn Nguyên tấu ba khúc Chu Cẩm Hà cuối cùng cười khanh khách thưởng nàng một cái rương trân bảo bối, để tất cả mọi người đang có mặt lại thêm một phen kinh ngạc.
Công chúa phủ lần đầu tiên mở tiệc rượu chủ và khách đều vui vẻ, nói vậy đến ngày mai khắp kinh thành cũng biết Công chúa điện hạ vừa ý Lục gia thứ nữ cùng Trích Tinh Các Ôn Nguyên cô nương.
mấy ngày sau, Tiêu Vô Định cũng hồi kinh.
Buổi chiều hồi kinh, nàng mang binh phù giao cho Từ Nguyên Thú, về nhà rửa mặt một phen liền hướng về Ôn Nguyên quý phủ đi.
Ôn Nguyên đang ở thư phòng xem đầy tớ báo lên tin tức, thấy nàng xuất hiện tại cửa không khỏi thở dài, nói: "Nhanh như vậy trở về, mấy ngày nay lại chạy liên tục chứ? Ta lại không phải ứng phó không được, ngươi lúc nào cũng lo lắng như vậy."
"Ta làm sao có thể để sư tỷ một mình đối mặt với những sự tình này, " Tiêu Vô Định khuôn mặt nghiêm túc, tiến lên quan sát tỉ mỉ khí sắc Ôn Nguyên , thấy nàng cũng không có vẻ sinh bệnh , mới thở phào nhẹ nhõm nói: "Cũng may sư tỷ ngươi không có chuyện gì." Ôn Nguyên thể nhược, đặc biệt là giá rét chịu không nổi.
Nàng vừa tới Côn Luân hồi đó thường thường cả đêm ngồi ở bên ngoài, cho dù là mùa thu ban đêm Ôn Nguyên cũng sẽ khoác áo choàng dày đặc đi ra bồi tiếp nàng, nhưng mặc dù như vậy hôm sau vẫn là bị mắc phong hàn, liền cứ như vậy sốt mấy ngày sư phụ vốn định phạt nàng vẫn là sư tỷ ngăn sư phụ nói là bản thân nàng sai, không trách A Tiêu.
Từ đó về sau Tiêu Vô Định nàng cũng không dám để Ôn Nguyên chịu nửa điểm lạnh, chỉ lo nếu mình không cẩn thận sư tỷ lại muốn hướng về Quỷ Môn Quan đi một lần nữa.
Đặc biệt là bây giờ, sư tỷ vì nàng làm nhiều việc tư như vậy, nàng làm sao còn có thể để cho nàng một mình bị khổ.
Ôn Nguyên tự nhiên biết nàng đang suy nghĩ gì, cười lắc lắc đầu, dùng ngón tay đâm đâm trán của nàng, thở dài nói: "Nhờ có điện hạ, ngươi có thể quang minh chính đại đi cảm tạ nàng."
Tiêu Vô Định trầm ngâm một chút, trầm thấp đáp một tiếng.
Các nàng đều có thể coi là kế đến mức này.
.
.
"Chỉ là không nghĩ tới, nàng là một người ôn nhu như vậy ." Ôn Nguyên nhớ tới ngày đó ở Công chúa phủ, bất đắc dĩ cười nói: "Lục Duy Trinh là mưu sĩ của nàng , lấy địa vị nàng như vậy không cho nàng xuất hiện ở trước mặt người khác mới là lựa chọn an toàn.
Nhưng điện hạ lại càng muốn làm cho nàng xuất hiện ở trước mặt mọi người, còn coi trọng nàng như vậy ngươi cũng không biết ngày đó kiệu Lục Duy Trinh tiến vào đại điện thì những công tử cùng tiểu thư kia ánh mắt có bao nhiêu kinh ngạc.
Nàng dù cho bị người phát hiện Lục Duy Trinh này què mất một chân cũng không nỡ làm cho nàng bị người bắt nạt, còn cố ý cùng ta giải thích nói Lục Duy Trinh không giống với Lục gia, ta không cần đề phòng."
Trong kinh những sự tình này Tiêu Vô Định tự nhiên cũng có nghe thấy, Chu Cẩm Hà sẽ làm như vậy nàng một chút cũng không kinh ngạc, trái lại mang theo một chút cưng chiều cười nói: "Nàng từ nhỏ chính là như vậy, không chịu nổi người nàng coi trọng bị oan ức."
(Duy Trinh với Ôn Nguyên có thành một cặp không ta..ohohoho)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook