Lăng Vân nhận lấy Nguyên Giới Khang Đông trưởng lão đưa tới, trên Nguyên Giới không có bất kỳ ấn ký nguyên khí nào, ai cũng có thể xem xét vật phẩm chứa bên trong.

Lúc hắn nhìn thấy vật phẩm bên trong Nguyên Giới thì sợ hãi tới mức suýt chút nữa đã ném luôn Nguyên Giới.

Tiền bạc, nguyên thạch, võ kỹ, binh khí! Hễ là tài nguyên tu luyện cần thiết của võ giả, cái gì cần có đều có!Đồ vật trong nguyên giới đáng giá ngàn vàng!“Khang trưởng lão! ”Khang Đông trưởng lão mở miệng nói: “Ta từng nghe thấy một tin đồn, sở dĩ ngươi trì trệ không tấn chức Tụ Khí Cảnh là vì Lăng Phong.

”Nghe thấy cái tên Lăng Phong, biểu cảm của Lăng Vân lập tức thay đổi.

Hắn không nhịn được dùng sức siết chặt nắm đấm, lộ ra vẻ căm thù sâu sắc hơn cả đối với Hổ Mập và Lâm Huyền.

Mười mấy năm trước, tại Lăng gia Càn Châu có hai hài tử ra đời, cùng cha cùng nương, hơn kém một tuổi, ca ca tên là Lăng Phong, đệ đệ là Lăng Vân.

Hai hài tử thể hiện ra thiên phú võ đạo chấn kinh toàn bộ gia tộc, thậm chí là toàn bộ Càn Châu.

Tông chủ Càn Long Tông tự mình bái kiến gia chủ Lăng gia, muốn thu nhận một người, gia nhập Càn Long Tông.

Gia chủ Lăng gia vô cùng mừng rỡ, dẫn hai hài tử đến trước mặt tông chủ, để tông chủ xem xét cẩn thận căn cốt của hai người.

Lúc đó, trong lòng Lăng Vân vô cùng mong chờ tông chủ sẽ chọn chính mình.

Thế nhưng, hắn đã thất vọng.


Tông chủ dẫn Lăng Phong đi, nhìn hắn chằm chằm rồi khẽ lắc đầu.

Lúc ấy còn nhỏ, hắn không hiểu ánh mắt này có ý nghĩa gì nhưng vẫn ghi nhớ kỹ trong đầu.

Chờ hắn tu luyện trong gia tộc thành công, đến được Càn Long Tông, hắn mới hiểu rõ ý nghĩa của ánh mắt kia.

So với ca ca Lăng Phong, thiên phú võ đạo của hắn thật sự kém hơn rất nhiều.

Lúc Lăng Vân gia nhập ngoại môn, Lăng Phong đã vào nội môn mà đủ loại kỷ lục của hắn ở ngoại môn như một tòa núi cao chặn ngang trước mặt Lăng Vân.

Mặc kệ Lăng Vân cố gắng như thế nào, hắn đều không thể vượt qua được tòa núi cao này.

Đỉnh núi kia dần dần hóa thành tâm ma trong lòng hắn, khiến hắn thấy tuyệt vọng từng giây từng phút.

Sở dĩ hắn dừng lại tại Luyện Thể Cảnh tầng chín đỉnh phong, không chịu đột phá chỉ có một nguyên nhân.

Hắn sợ! Hắn sợ tấn chức Tụ Khí Cảnh, tiến vào nội môn sẽ phải đối mặt với ca ca của mình.

Lúc đó hắn sẽ càng thêm tuyệt vọng.

Khang Đông trưởng lão không ngờ Lăng Vân trả lời.

“Mấy thứ này trong Nguyên Giới có thể trợ giúp ngươi tăng thực lực, rút ngắn chênh lệch với Lăng Phong sau khi tiến vào nội môn.

”“Có nhận hay không phải xem ngươi rồi.

”Ánh mắt Lăng Vân đỏ bừng, hắn đã có lựa chọn.

“Ta nhận!”Hắn đã nhận đủ rồi, cuộc sống đau khổ dưới bóng râm của ca ca Lăng Phong, hắn muốn đứng ra, vào nội môn phấn đấu một phen.

“Nói đi, muốn ta giết người nào!”Khang Đông trưởng lão dùng sức rặn ra một cái tên.

“Lâm Huyền!”Lăng Vân hơi ngẩn người, sao lại là Lâm Huyền.

Khang Đông trưởng lão thẳng thắn: “Hắn đả thương tôn tử bảo bối của ta, ta muốn hắn phải chết!”“Khang trưởng lão, nếu như ngươi đến đưa đồ cho ta, chắc hẳn đã nhìn rõ một màn giao thủ giữa ta và Lâm Huyền rồi.

Tu vi của hắn thấp hơn ta một tầng nhưng lại chiếm được thế thượng phòng, tại sao ngươi lại cho rằng ta có thể chiến thắng hắn?”Khang Đông trưởng lão nở nụ cười.

“Lâm Huyền đúng là thiên tài hiếm thấy, biểu hiện của hắn không hề thua kém ca ca ngươi ở nội môn năm đó, nếu ngươi vẫn ở thực lực hiện tại, hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.


”“Nhưng giốn như trong tin đồn, không phải ngươi có thực lực có thể đột phá Tụ Khí Cảnh tùy ý à?”“Mặc dù là đấu võ ngoại môn nhưng trên lôi đài gấp gáp, bất ngờ đột phá Tụ Khí Cảnh, ta nghĩ cũng không ai nói gì.

”Lăng Vân nhíu mày, hóa ra Khang Đông trưởng lão lại có chủ ý này.

Giống như Khang Đông trưởng lão nói, hắn đã ở Luyện Thể Cảnh rất lâu, không cần bế quan, thậm chí có thể tùy tiện đột phá đến Tụ Khí Cảnh trong chiến đấu.

Dưới Tụ Khí Cảnh, có lẽ hắn không phải là đối thủ của Lâm Huyền nhưng nếu tấn thăng đến Tụ Khí Cảnh! Sự chênh lệch giữa hai đại cảnh giới chính là cách biệt giữa trời và đất!“Nếu ta tấn chức Tụ Khí Cảnh, chém giết Lâm Huyền không thành vấn đề.

”“Chẳng qua, có Tài Quyết trưởng lão bên cạnh, ta ra tay như thế nào?”“Cho du có xuống tay được cũng sẽ nhận phạt nặng của tông môn, được một mất mười!”Trên mặt Khang Đông trưởng lão lộ ra nụ cười khó đoán.

“Tất nhiên Tài Quyết trưởng lão sẽ ra tay ngăn cản ngươi, thế nhưng lại ‘không may’ chậm một bước.

”“Tông môn sẽ trách phạt ngươi vì tội ‘vô ý’, sẽ xử lý nhẹ.

”“Ngươi hài lòng với câu trả lời này không?”Lăng Vân mỉm cười, nụ cười âm u!.

Lâm Huyền tĩnh tâm tu luyện trong khu dừng chân, củng cố cảnh giới, đúng lúc này, Hổ Mập tìm tới.

Cùng đến với Hổ Mập còn có Mạn sư tỷ.

“Mạn sư tỷ, sao ngươi lại tới đây?”Mạn sư tỷ vội giải thích: “Ta đến báo tin cho ngươi, hôm nay Khang Đông trưởng lão dẫn theo Lăng Vân vào mật thất Thanh Long Đường một lúc lâu mới đi ra ngoài, ta sợ bọn họ sẽ gây bất lợi cho ngươi!”Lâm Huyền cười nói: “Thế nào, Khang Đông trưởng lão mong đợi Lăng Vân báo thù cho tôn tử của hắn à?”Lâm Huyền đã nắm rõ thực lực của Lăng Vân, tuy rằng mạnh hơn võ giả bình thường nhưng muốn thắng hắn đúng là mơ mộng hão huyền.

Hổ Mập mở miệng nói: “Ta đã nói với Mạn sư tỷ, Lăng Vân không phải là đối thủ của ngươi nhưng nàng vẫn lo lắng.

”“Lâm Huyền, Hổ Mập, các ngươi không được đánh giá thấp bản lĩnh của Lăng Vân, đặc biệt là khi có thêm sự trợ giúp của tên trưởng lão âm hiểm gian xảo Khang Đông này!”Lâm Huyền nghiêm túc, gật đầu.

“Yên tâm đi, ta chú ý mà, mặc kệ bọn họ có âm mưu gì đều đừng hòng thực hiện đươc.


”Tiễn hai người đi, Lâm Huyền nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên một bản bí tịch.

Quyển bí tịch này là võ kỹ, hơn nữa hắn đã họ qua.

Phiên Vân Chưởng!Phiên Vân Chưởng đại chiến với Yêu thú Lạc Tân Phụ Tụ Khí Cảnh!Lúc đó Lâm Huyền chỉ có tu vi Luyện Thể tầng năm, muốn thúc giục Phiên Vân Chưởng cần phải vận dụng lực lượng của nguyên thạch.

Nhưng bây giờ xưa đâu bằng nay, tuy rằng hắn còn chưa bước vào cảnh giới Tụ Khí nhưng nguyên lực dồi dào, có thể tự mình thi triển Phiên Vân Chưởng.

“Trước mắt uy lực của Phiên Vân Chưởng đủ để đánh chết võ giả Tụ Khí Cảnh tầng một, Lăng Vân, nếu ngươi dùng thủ đoạn xiêu vẹo gì, đừng trách ta ra tay tàn nhẫn!”Lăng Vân muốn giết Lâm Huyền, lại sợ bị tông môn trách phạt.

Lâm Huyền muốn giết chết Lăng Vân, cũng không hề cố kỵ.

Nếu kẻ địch muốn ta chết, ta sẽ xé kẻ thù thành mảnh nhỏ!Sát phạt dũng cảm quả quyết chính là tâm cảnh cần có của cường giả! Nhìn điểm này, Lăng Vân thua kém Lâm Huyền vạn dặm!Một đêm trôi qua, mặt trời ngày thứ hai vừa mới lên, bốn phía lôi đài đã ngồi đầy người.

Hôm nay, đấu võ cuối tháng ở ngoại môn sẽ chọn ra người mạnh hất.

Đám võ giả vây xem vô cùng hưng phấn, bọn họ sắp sửa nhìn thấy cuộc chiến khắc sâu ấn tượng.

Lăng Vân vào tông môn lâu nhất.

Đối chiến với Lâm Huyền vào tông môn ngắn nhất!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương