Võ Đạo Đại Tông Sư
-
64: Thái Giám Lăng Vân
Luyện Thể tầng tám, Cách Sơn Cảnh.
Đạt tới cảnh giới này, võ giả có thể điều khiển cơ bắp bản thân tùy ý, đánh ra hai quyền chồng chất, Cách Sơn Đả Ngưu!Lăng Vân đột phá được phòng ngự của Hổ Mập là do hai cỗ lực lượng của Cách Sơn Cảnh, lực lượng này dựa vào sự chuyển động của cơ bắp không ngừng tích lũy sức bật, cuối cùng xuyên thấu qua cơ thể, qua sự tiếp xúc tay chân, đánh xuyên phòng ngự xác thịt vào trong cơ thể của kẻ địch!Trong bí quyết Lâm Huyền dạy cho Hổ Mập, đương nhiên cũng có pháp môn Cách Sơn Cảnh này nhưng cần tu luyện tới Luyện Thể Cảnh tầng tám mới có thể học được.
Nếu cùng cảnh giới, Lâm Huyền tin tưởng Lăng Vân tuyệt đối không phải là đối thủ của Hổ Mập.
Mà bây giờ, Hổ Mập kém nhiều lắm.
“Hổ Mập, buông tha đi!”Lâm Huyền mở miệng, hắn không muốn Hổ Mập giãy giụa vô ích.
Hổ Mập quay đầu nhìn Lâm Huyền, nở nụ cười tự tin.
“Lâm Huyền, không cần khuyên ta, tâm ý của Béo gia đã quyết, nếu như còn không vượt qua được cửa ải này thì làm sao sau này trở nên mạnh hơn được?”Lời này của Hổ Mập chọc giận Lăng Vân.
Hắn đã hiểu, vậy mà Hổ Mập lại dùng hắn làm đá mài dao!“Dùng ta để tu luyện tâm cảnh, đúng không không biết sống chết!”Lăng Vân nổi giận, hắn phóng tới trước mặt Hổ Mập, vung một quyền về phía mặt Hổ Mập.
Lúc này, hắn không hề nương tay.
“Tam Giang Quyền!”Quả đấm của hắn giống như sông lớn cuồn cuộn, nối tiếp sông lớn là sông lớn, đi qua sông lớn vẫn là sông lớn!Một quyền của Lăng Vân rơi xuống, bộc phát ra ba cỗ lực lượng.
Ngoại trừ một cỗ bị phòng ngự của Hổ Mập cản lại bên ngoài, hai cỗ lực lượng còn lại hóa thành kình lực ngầm âm u, đánh sâu vào trong cơ thể Hổ Mập.
“Phụt!”Hổ Mập hộc máu, lại bay ra ngoài một lần nữa, hai má hắn sưng phồng.
Hắn muốn bò dậy lại bị một cước đạp trên mặt đất.
Lăng Vân đạp lên mặt Hổ Mập, tức giận nói: “Cả gan lấy ta làm bàn đạp, ngươi là người thứ nhất đấy, hôm nay ta sẽ đánh đến mức cha mẹ ngươi cũng không nhận ra, khiến ngươi bộc phát tâm ma! Ta sẽ trở thành nỗi ám ảnh suốt đời của ngươi!”Nói xong, Lăng Vân dùng sức đè nghiến mặt Béo Bổ, trên mặt Hổ Mập trộn lẫn máu tươi và bùn đất, nhìn vô cùng nhếch nhác.
Trong mắt Lâm Huyền dưới đài trần ngập lạnh lẽo và sát ý.
Đồng môn đấu võ lại ra tay tàn nhẫn như thế, Lăng Vân đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn.
Lăng Vân nhìn Lâm Huyền, nở nụ cười tàn nhẫn.
Giống như hắn đang nói, dáng vẻ của Hổ Mập chính là kết cục của Lâm Huyền.
Liếc Lâm Huyền xong, Lăng Vân lại cúi đầu, tiếp tục dùng chân nghiền mặt Hổ Mập.
“Còn không chịu nhận thua?”Hổ Mập kiên cường nói: “Để Béo gia nhận thua, nào có dễ dàng như vậy!”“Mạnh miệng!”Lăng Vân lại đạp một cước lên mặt Hổ Mập, vết máu ngày càng đậm.
Mặc dù phòng ngự của Hổ Mập có một không hai nhưng hiện tại cũng vô cùng đau đớn.
Nhưng hắn vẫn kiên trì, hắn vốn muốn tôi luyện tâm cảnh của bản thân, bên cạnh đò còn bức ra một hai chiêu thức của Lăng Vân giúp Lâm Huyền.
Lăng Vân lại vũ nhục hắn thế này khiến hắn thay đổi suy nghĩ.
Hắn không chỉ muốn bắt được một cọng lông của Lăng Vân mà còn muốn khiến hắn đau thấu tim gan, vĩnh viễn nhớ kỹ bản thân.
Để đạt được mục tiêu này, hắn phải chịu đựng, phải chờ đợi!“Còn không nhận thua?”Lăng Vân lại đạp một cước lên người Hổ Mập, hắn tàn nhẫn giày vò Hổ Mập, muốn thân thể và tinh thần Hổ Mập đều bị phá hủy.
Hắn đá vào người Hổ Mập từng cú nặng nề, rầm rầm rầm vang vọng toàn trường.
Nhìn thấy cảnh này trên võ đài, rất nhiều nữ đệ tử không đành lòng nhìn tiếp.
Ngay cả những người vừa rồi ủng hộ Lăng Vân, hiện tại cũng không lên tiếng, reo hò khen hay nữa.
Thậm chí Dịch Thiên Vũ và tiểu ma nữ còn nhíu mày, tiểu ma nữ từng ngang ngược kiêu ngạo, ỷ vào tu vi và bối cảnh bản thân ức hiếp đệ tử đồng môn nhưng nàng tuyệt đối không bao giờ vũ nhục người khác như thế.
Dịch Thiên Vũ tức giận bất bình: “Sư phụ còn từng suy nghĩ muốn thu Lăng Vân làm đồ đề nữa chứ, tiểu nhân ác độc như thế không xứng trở thành sư đệ của ta!”Hổ Mập đã trọng thương, Lâm Huyền phía dưới đã chuẩn bị lên đài cứu người.
Cuối cùng Lăng Vân mệt mỏi, hắn lại đạp chân lên mặt Hổ Mập.
“Ngươi thật sự không sợ ta sẽ đánh chết ngươi?”Vận dụng nguyên khí liên tục khiến Lăng Vân có chút không chịu đựng nổi, hắn thở ra một ngụm khí thật sâu, chuẩn bị đổi hơi thở.
Đúng lúc này, Hổ Mập đang hấp hốp bỗng mở choàng mắt, hắn đang chờ đợi cơ hội này!Mặc kệ võ giả mạnh như thế nào, ngay lúc hoán đổi hơi thở, lực lượng đều sẽ hạ thấp.
Hắn vẫn luôn chịu đựng sự nhục nhã và đánh chửi của Lăng Vân chính là vì chờ đợi giây phút này.
Hắn ẩn nhẫn để nhận lấy hồi báo.
Hổ Mập vươn tay, bắt được cổ chân của Lăng Vân!Trong lòng Lăng Vân hoảng hốt, hắn tuyệt đối không ngờ Hổ Mập bị đánh thành dáng vẻ đó vẫn còn khí lực phát động phản kích.
Lúc này hắn muốn bạo phát sức mạnh nhưng vì đổi lại hơi thở khiến hắn chậm một bước.
“Thổ Tê Quyền!”Hổ Mập bộc phát ra lực lượng mạnh nhất bản thân có thể đánh ra được hiện nay, mục tiêu một quyền này của hắn nhắm vào dưới háng Lăng Vân!Công pháp hoàn mỹ đến đâu cũng có điểm yếu, nam nhân hùng mạnh đến mức nào, dưới háng vẫn là nơi yếu ớt!Nỗi hận của Hổ Mập đối với Lăng Vân đều nằm hết trong một quyền này.
“Biến thành thái giám cho Béo gia!”Nhìn nắm đấm đánh về phía háng mình, sắc mặt Lăng Vân trắng bệch, hắn muốn tránh lại tránh không được, chỉ có thể điều động nguyên lực trong cơ thể bảo vệ dưới háng.
Nhưng hắn lại không có lực phòng ngự mạnh mẽ như Hổ Mập, dù có được thì có thể có bao nhiêu tác dụng?“A!”Tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng vang vọng trên lôi đài, Lăng Vân bụm lấy phía dưới của mình, điên cuồng lăn qua lăn lại trên lôi đài.
Sắc mặt hắn lúc thì đỏ bừng lúc thì trắng bệch, hai mắt vằn vện tia máu, trên trán hằn rõ gân xanh, đau đớn tột cùng.
Hổ Mập đánh xong một quyền này, cuối cùng không còn tí khí lực nào, hắn cắn vỡ Hồi Mệnh Đạ giấu dưới đầu lưỡi, sau đó giơ tay lên.
“Tài Quyết trưởng lão, ta nhận thua!”Tài Quyết trưởng lão cảm xúc phức tạp nhìn thoáng qua Hổ Mập, hắn gặp được đệ tử có tính nhẫn nại tốt như vậy lần đầu tiên đấy.
Không chỉ biết ẩn nhẫn mà còn hiểu phải tàn nhẫn đối với kẻ địch.
“Chấm dứt tỷ thí, người thắng Lăng Vân!”Hồi Mệnh Đan xuống bụng, Hổ Mập lập tức khôi phục chút khí lực, chống đỡ thân mình, lảo đảo đứng dậy.
Hắn loạng choạng đi về phía Lâm Huyền dưới lôi đài.
Nhưng đúng lúc này, phía sau hắn chợt bộc phát một cỗ khí thế khủng khiếp, đồng thời còn có tiếng gào tê tâm liệt phế của Lăng Vân.
“Đi chết đi!”Lăng Vân thở hổn hển, cố nén đau đớn đứng dậy, lao về phía Hổ Mập!Hắn ra tay quá mạnh, ngay cả Tài Quyết trưởng lão cũng không đoán được, trước khi kịp lấy lại phản ứng, nắm đấm của Lăng Vân đã gần sát ót của Hổ Mập.
Hổ Mập đã ngừng vận chuyển bí quyết, một khi quyền này rơi xuống, toàn bộ phần đầu của hắn sẽ bị đánh bay.
Tất nhiên chuyện này sẽ không xảy ra.
Lâm Huyền đã đề phòng Lăng Vân bất ngờ bùng nổ từ trước, ngay trong nháy mắt Lăng Vân bật dậy, hắn đã đạp chân lên võ đài, đánh về phía Lăng Vân.
Hắn không hề giữ lại, vừa ra tay đã dùng võ kỹ mạnh nhất của bản thân.
“Thần Đạo Quyền Pháp!”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook