Mừng Ngày Thống Nhất Đất Nước! Tặng Ngay 15% Giá Trị Thẻ Nạp Đến Hết Ngày 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

 

 

Chapter 99

 

“A, ta vẫn chưa nói à?”

“..........”

“Ta là đệ tử của Võ Đang. Đệ tử nhất thế Chân Võ.”

A........hóa ra là như vậy.

Bạch Tiêu và Bạch Nữ Liên ngơ ra, mắt chớp chớp.

Thế sao ngài lại ăn thịt? Uống rượu nữa? Còn giọng điệu của ngài? Cái kiểu xấc láo đó nữa là sao?

Trước khi về đến Bạch Gia Trang, ngài còn trấn lột tiền của bọn Tà Phái nữa mà.

Một con người như vậy mà lại là đệ tử của Võ Đang ư?

“Ừm, ta biết các ngươi sẽ thấy hoài nghi nhưng cái ánh mắt khó chịu đó là gì hả? Ta khoét mắt các ngươi ra nhé?”


 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

“A, không phải vậy.”

“Vô lý...........”

Bạch Tiêu và Bạch Nữ Liên cùng nhau bày ra vẻ mặt bàng hoàng.

Đúng là buồn cười thật đấy. Mới cách đây không lâu ngài ấy vừa vào vai sát thủ giết người xong.

“Cái gì vô lý? Vẻ ngoài của ta thì sao chứ.”

Chân Võ bật cười.

Và,

“Chuyện là thế đấy, mà cũng chẳng biết nữa. Mà giờ chúng ta không có cách nào khác ngoài việc thẩm vấn sao?”

Chân Võ nhăn mặt đứng dậy.

“Bạch Tiêu.”

“.............Vâng?”

Bạch Tiêu nãy giờ vẫn ngồi đó ngơ ra và chớp chớp mắt, hắn ngẩng đầu lên nhìn Chân Võ chằm chằm.

“Đi thôi.”

“.........Đi đâu ạ?”

“Chúng ta phái đi thẩm vấn chứ.”

“..........”

“Dù có phải xé nát đầu gối hay là móc mắt chúng ra thì cũng phải bắt chúng thú tội.”

“............”

“Gia tộc ngươi có kẻ nào có biệt tài thẩm vấn không?”

Gì ấy nhỉ, thuốc thú nhận sự thật hay gì đó, nếu ta dọa giết thì chúng có chịu nói gì không nhỉ?

Nhìn Chân Võ đi đằng trước luyên thuyên không ngừng, trong đầu của Bạch Tiêu cũng đầy ắp suy nghĩ.

Đệ tử của Võ Đang ư? Chính phái ư? Gã này á? Ở đâu cơ? Phần nào ở gã cho thấy điều đó cơ chứ?

***

Trong phòng giam của Bạch Gia Trang.

Nơi này đã được bỏ trống một thời gian.

Nhưng giờ ở đây đang chia ra giam giữ 6 tên. Là những kẻ đeo mặt nạ tấn công Bạch Gia Trang trong trận chiến với Bá Lực Đường.

Leng keng.

Vừa đẩy cửa đi vào là đã có thể thấy được toàn cảnh địa lao.

“Các ngươi trói khéo lắm.”

Chân Võ nhìn bọn chúng, bày ra vẻ mặt cạn lời.

Chân tay chúng bị trói bằng dây xích trên tường và đeo rọ mõm phòng trường hợp chúng sẽ tự sát.

Chúng cũng đã bị điểm huyệt, Trong hoàn cảnh này, dù chúng có cố gắng thế nào cũng không có cách nào tự sát nổi.

Chân Võ đi qua mấy gã khác rồi tiến về phía tên tự xưng là Mộc Nhân Kiếm.

Ánh mắt của hắn đang nhìn chằm chằm vào Chân Võ.

“Hô, lần đầu tiên ta gặp một kẻ biết chửi thề bằng ánh mắt đấy.”

Hắn cảm nhận được như thế. Ánh mắt đó như thể nói rằng trong lòng hắn chứa đựng một đống câu chửi thề không thể thoát ra khỏi miệng.

Ngay từ khi hắn nhìn thấy Chân Võ, xiềng xích đã đập vào tường và tiếng leng keng vang vọng khắp địa lao.

Leng Keng.

Chân Võ mở cửa và tiến về phía tên đó. Hắn suy nghĩ một lát.

Nếu như thẩm vấn thì phải tháo rọ mõm, nhưng nếu hắn cắn lưỡi tự vẫn thì sao? Một kẻ sẵn sàng tự vẫn có thể làm thế lắm chứ?

Nhưng nếu đánh vỡ xương hàm thì hắn lại không nói được.

Hay là nhổ răng hắn nhỉ?

Nếu thế thì ác độc quá. Dù sao ta cũng là đạo sĩ của Võ Đang cơ mà.

Chân Võ nghĩ rằng xung quanh có biết bao ánh mắt đang nhìn, nên hắn không thể dùng cách đó được.

“Hừm.”

Chân Võ đứng yên nhìn Mộc Nhân Kiếm.

“A! Đúng rồi!”

Chỉ cần hắn không cắn lưỡi là được rồi. Làm sao để hắn còn nói được là được.

Chân Võ lại gần rồi vỗ nhẹ vào Mộc Nhân Kiếm.

Nơi tay Chân Võ chạm đến không phải là huyệt đạo.

Đó là Gia Tước Cân (咱嚼筋) – một loại cơ trên mặt. Ý tưởng của Chân Võ chính là kéo hàm và chỉ làm suy yếu các cơ tiếp xúc với răng, khiến Mộc Nhân Kiếm không thể nhai được.

Cũng không cần phải làm toàn bộ, chỉ cần kéo vài cái là được.

“Nào, giờ chúng ta bắt đầu chứ?”

Ánh mắt của Chân Võ bắt đầu ánh lên vẻ độc ác.

Bốp. Bốp!

Chân Võ vừa đánh nhẹ hai bên, mắt Mộc Nhân Kiếm đã mở to như kiểu sắp nhảy ra ngoài.

“Ư a a a a a.........”

Mặc dù không có ngoại thương, nhưng cổ họng của Mộc Nhân Kiếm bắt đầu kêu gào như một con thú khi ngón tay của Chân Võ kéo cơ của hắn.

Bạch Tiêu và Bạch Nữ Liên đứng một bên, ánh mắt nghi hoặc không biết Chân Võ đang nhấn vào huyệt gì.

“Nào, chuẩn bị xong đại khái rồi đấy.”

Chân Võ cười rồi gỡ rọ mõm trên miệng của Mộc Nhân Kiếm ra.

“Tên, tên khôn, thá ràng ngươi gết ta đi (Tên khốn, thà rằng ngươi giết ta đi)!”

“Ơ? Chết tiệt, ta kéo nhiều cơ quá rồi hả ta?”

Chân Võ cau mày.

Hắn không thể hiểu được Mộc Nhân Kiếm đang nói gì.

“Thôi cũng chả còn cách nào khác. Giờ ta sẽ cho ngươi uống nước, ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ rồi trả lời ta.”

“Cam mòm đi (Câm mồm đi)!”

“...........”

Chân Võ đứng yên nhìn Mộc Nhân Kiếm, Ánh mắt của Mộc Nhân Kiếm hằn lên tia máu và cuồng tính. Chân Võ duỗi ngón giữa và búng vào trán Mộc Nhân Kiếm.

Cốp!

“Ư a a a a!”

Đầu của Mộc Nhân Kiếm dội vào bức tường phía đằng sau.


 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

“Giết ngươi ư.”

Chân Võ cảm thấy hơi bực mình.

Mặc dù có một cách là kéo Phân Cân Thố Cốt (分筋錯骨) - cơ nối xương và thịt, nhưng Chân Võ thích gây cho hắn cảm giác đau đớn tức thì hơn.

Nếu Chân Võ cứ thế đấm cho hắn một phát thì chắc não hắn đã rung lắc và cơn đau đã lan ra toàn thân rồi. Nhưng có những ánh mắt đang dõi theo nên đây có lẽ là cách thẩm vấn “Chính Phái” nhất rồi.

“Ngươi chỉ cần trả lời câu hỏi của ta thôi. Không cần phải nói những lời vô ích làm gì.”

“Hự hự hự.”

“Ngươi thuộc phái nào?”

“.............”

Bốp!

“Lão già tên là Đại Lang đang ở đâu?”

Bốp!

“Các ngươi đang thực hiện kế hoạch gì hả?”

Bốp!

Chân Võ liên tục búng tay, mỗi lúc như vậy đầu của Mộc Nhân Kiếm lại va vào bức tường phía sau.

“Đại ca?”

“Hửm?”

“Đó có phải là búng trán không?”

“..............Chắc là vậy.”

Đây quả là một cách thẩm vấn mới mẻ.

Phương pháp này khá giống với việc tung ra Đạn Chỉ Thần Công, nhưng thực ra lại là búng trán.

Trói hết tứ chi của đối phương lại và búng trán. Mặc dù khá là tàn nhẫn nhưng trông cũng rất giống một trò tiêu khiển.

Vấn đề là người đang búng ở đây lại là một cao thủ cang khí.

Một ngón tay của Chân Võ có sức mạnh ngang ngửa cả cánh tay võ giả bình thường vận thêm chân khí, cú búng trán của một người có võ công lợi hại như vậy.....chỉ cần nhìn thôi cũng đã đủ nổi da gà.

“Ngài ấy thật sự là đệ tử của Võ Đang sao?”

“..........Ta cũng không biết nữa.”

“.........”

Bốp! Bốp bốp! Bốp!

Trong lúc Bạch Tiêu và Bạch Nữ Liên đang xì xào với vẻ mặt sợ hãi thì ngón tay của Chân Võ vẫn liên tục búng ra, tên Mộc Nhân Kiếm đã bị trói hết tứ chi, trán của hắn như muốn bốc lửa.

***

Hoặc là tên này không biết gì nhiều, hoặc là cuộc thẩm vấn này còn có thiếu sót nên Chân Võ không tìm hiểu được bao nhiêu.

Có vẻ như Mộc Nhân Kiếm cũng không biết gì về thanh tiểu kiếm Vô Huyết đó.

Chúng chỉ là một tổ chức nhận lệnh của Đại Lang và hành động. Và nhiệm vụ của chúng chỉ là đoạt lấy “Vô Huyết”.

Duy chỉ có trước khi mất đi ý thức, hắn đã lẩm bẩm: “Thanh Thành.”

Phái Thanh Thành?

Sao bọn chúng lại đề cập đến Phái Thanh Thành nhỉ?

Phái Thanh Thành và thanh tiểu kiếm Vô Huyết.

Chân Võ không hiểu giữa chúng có mối quan hệ gì.

Nhưng hắn nghĩ rằng dù sao thì điểm đến tiếp theo của hắn cũng là Phái Thanh Thành, nếu hắn đến đó thì có thể sẽ biết được cái gì đó.

Mộc Nhân Kiếm đã bị búng trán đến bất tỉnh, có lẽ không thể lấy được thêm thông tin gì từ hắn nữa.

“Dù đã gọi hắn dậy mấy lần thì hắn vẫn chỉ lẩm bẩm “Thanh Thành”, “Vô Huyết”.

Chân Võ quay lại phòng của mình và thở dài.

“Chúng không phải là một tổ chức nhỏ? Chúng giỏi tới mức có thể điều khiển những võ giả cấp độ đản khí như một tổ chức cấp dưới.”

Khi hỏi có bao nhiêu kẻ giống hắn, Mộc Nhân Kiếm đã trả lời “rất nhiều.” Hắn không biết con số chính xác. Cho dù có cắt bỏ cả cơ nhai của hắn đi chăng nữa thì hắn cũng không biết.

“Rốt cục, đành phải nhờ đến chuyên gia thôi.”

Chân Võ nghĩ đến một người.

Vũ Phong Khai Dương Tiêu Phong.

Lão già ấy cũng đang truy lùng thế lực liên quan đến kẻ tên là Đại Lang, chắc chắn hắn sẽ biết gì đó.

Nhưng Chân Võ không cần thiết phải gặp Dương Tiêu Phong. Bởi chỉ tổ phiền phức mà thôi.

“Bạch Tiêu.”

“Vâng! Ân công!”

Chân Võ vừa gọi, Bạch Tiêu liền giật mình trả lời.

Sao tên khốn này đột nhiên lại khúm núm thế nhỉ. Ta không thấy nét xấc láo trước kia ở hắn nữa.

Ánh mắt của Bạch Tiêu như đang sợ hãi thứ gì đó, và ánh mắt đó đang hướng về phía tay của Chân Võ.

“Gần đây có phân đà Cái Bang nào không hả?”

“Vâng. Chắc là có ạ.”

“Hay lắm. Gọi chúng tới đây.”

“Vâng. Nhưng ta có chuyện muốn nói. Thưa Ân công”

“Chuyện gì?”

“Có khách từ Bá Lực Đường tới ạ.”

“Khách ư?”

“Vâng. Lão Doanh Toản nói muốn gặp ngài nên hắn đã trực tiếp tới đây.”

“Hừm.”

Chân Võ suy nghĩ một lát rồi nhẹ nhàng nói.

“Được rồi. Gọi hắn tới đây. Cùng với Trang Chủ Bạch Gia Trang nữa.”

“Vâng!”

Dù sao thì Chân Võ cũng đã nhúng tay vào rồi, hắn nghĩ chính hắn sẽ giải quyết chuyện này. Nếu cứ để yên như vậy thì không biết chừng bọn phế quân sẽ lại gây chiến tiếp.

Khi nhìn vào thực lực của Bạch Tiêu với số nội công có được từ Thải Khí Pháp, nếu như không mời một cao thủ từ nơi nào đó đến thì cả hai bên đều sẽ phải chịu thiệt hại lớn.

“Chịu hòa thuận với nhau có phải tốt không, tại sao chứ phải đánh nhau làm gì chứ. Chậc chậc.”

Chân Võ tặc lưỡi, lúc hắn đang suy nghĩ về Mộc Nhân Kiếm và tổ chức của gã thì Bạch Tiêu đã dẫn khách đến.

Không chỉ mỗi Lão Doanh Toản mà các trưởng lão của Bá Lực Đường cũng kéo tới lấp đầy cả hậu viện.

Họ chia nhau ghế mà Bạch Gia Trang chuẩn bị để ngồi, ở giữa là Bạch Nữ Liên và Lão Doanh Toản.

“Ngươi đã ăn cơm chưa?”

“À không, tại hạ không sao đâu, thưa đại nhân.”

“Không sao cái gì. Khách đã tới thì phải dọn cơm chứ.”

Chân Võ liếc sang Bạch Tiêu.

“Nướng đi.”

“Vâng!”

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Trước hình ảnh Bạch Tiêu đứng phắt dậy và nướng thịt vì câu nói của Chân Võ, các trưởng lão của Bạch Gia Trang lập tức cau mày, nhưng không ai dám hé miệng nửa lời.

Roẹt.

Lúc miếng thịt được nướng đang chín dần, Chân Võ nhìn Lão Doanh Toản chằm chằm.

“Ngươi định tiếp tục à?”

“.........Sao cơ ạ?”

“Ta đang hỏi ngươi định tiếp tục đấu với Bạch Gia Trang à.”

“.....Chuyện đó.”

“Hãy dừng lại đi.”

“.........”

Lần này đến lượt các thủ lĩnh của Bá Lực Đường nhăn mặt.

Có phải bọn con nít trong làng đánh nhau đâu mà bảo thôi.

Chuyện này đâu thể giải quyết bằng lời nói được.

Kết quả của cuộc chiến sẽ mang lại rất nhiều lợi ích của Quế Lâm.

“Phải. Không thể phán đoán chuyện này một cách đơn giản được. Bạch Gia Trang thì vẻ này, Bá Lực Đường thì vẻ khác, nhưng chính vì vậy mà các ngươi mới không thể đánh chiếm lẫn nhau được đó?”

 

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

“Chuyện đó.........”

Lão Doanh Toản không nói được gì, mi tâm hắn nhíu lại.

“Sao? Thấy không vui à?”

“Không phải vậy ạ.”

“Nếu ngươi thấy không vui thì hãy cầm kiếm lên ngay lập tức đi, nhân sĩ võ lâm với nhau thì ngại gì?”

“..........”

“Nếu như ngươi không nói gì thì ta sẽ hiểu là ngươi sẽ dừng lại. Vậy giờ Bạch Gia Trang cũng nên nhượng bộ phần nào đi chứ?”

“Ngài nói vậy là sao?”

“Lợi ích của Quế Lâm, các ngươi đã chiếm nó trong một thời gian dài còn gì. Thế giờ hãy nhượng bộ chút đi. Chẳng phải Bá Lực Đường cũng nên có được thứ gì đó hay sao?”

“Không được!”

Trước lời nói của Chân Võ, Bạch Nữ Liên nổi giận và nói.

“Không được?”

“Vâng. Nếu chúng ta chia lãnh thổ cho bọn chúng thì người dân sẽ phải chịu nhiều đau khổ.”

“Đau khổ thế nào?”

“Nhất định bọn chúng sẽ bạo ngược và trấn lột tiền của bách tính.”

Chân Võ nhìn chằm chằm Bạch Nữ Liên – còn nàng đang quay sang nhìn Lão Doanh Toản.

“Các ngươi thì sao?”

“.........Sao ạ?”

“Bọn chúng thì trấn lột tiền, thế các ngươi sẽ trấn lột thứ gì?”

“........”

“Bạch Gia Trang cũng nhận tiền còn gì. Khách điếm, tửu lâu, sòng bạc. Tất cả đều nhờ dựa vào Bạch Gia Trang rồi đưa tiền cho các ngươi còn gì.”

“Chuyện đó thì khác. Họ đều là vì tấm lòng muốn giúp đỡ Bạch Gia Trang.”

“Ngươi cứ nói lời nhảm nhí mãi nhỉ.”

 


Mừng Ngày Thống Nhất Đất Nước! Tặng Ngay 15% Giá Trị Thẻ Nạp Đến Hết Ngày 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương