Mừng Ngày Thống Nhất Đất Nước! Tặng Ngay 15% Giá Trị Thẻ Nạp Đến Hết Ngày 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

 

 

Chapter 95

 

Chân Võ bước lên một bước và đổi tư thế hơi nghiêng người.

Vù vù vù vù!

Hắn kéo nắm đấm về phía eo, nguyên khí lá sắc vần vũ  xung quanh.

Vù vù......

Hắn dồn sức vào bước chân rồi cắm sâu vào mặt đất, Chân Võ ngừng hô hấp và nhanh chóng tung ra quyền thứ nhất.

Thất Tinh Quyền, Thương Long Xuất Hải (蒼龍出海).

Đây là chiêu thức cuối cùng trong bộ Thất Tinh Quyền của Võ Đang mà Thanh Vũ học.

Tuy nhiên với cảnh giới cang khí của Chân Võ thì uy lực của nó đã mạnh tới mức có thể gọi là thần công.

Nắm đấm được vung ra giống như một con rồng ẩn mình dưới biển sâu bay vụt lên trời,

Vút vút vút!

Trong khoảnh khắc chiêu thức được tung ra, nguyên khí lam sắc cuộn xung quanh nắm đấm như một con rồng đang uốn mình và bay lên trời.

Bốp bốp bốp! Rầm rầm rầm!

Luồng nguyên khí ấy xoắn lại như một vòng xoáy, nó va vào bức tường lẫn cổng của tòa thành và nổ tung, đám võ giả của Bá Lực Đường lao tới từ tứ phía đều bị ném vào bên trong như những chiếc lá bị một cơn bão cuốn đi.

Vù vù vù vù.

Một lớp bụi dày bay lên từ từ phía rồi rơi xuống.

“..........!”


 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Bạch Tiêu ngừng con dao của mình.

Đúng hơn là hắn không thể không ngừng lại.

Tất cả những võ giả của Bá Lực Đường từng đánh nhau với hắn đều đã dừng động tác, chúng há hốc miệng tỏ vẻ kinh ngạc, vì vậy nên hắn cũng không cần đánh thêm nữa.

“Đây, đây rốt cuộc là....”

Lúc nãy trên cánh cửa vẫn chưa có một dấu vết gì. Thế mà bây giờ toàn bộ bức tường thành đã bị sụp đổ. Không, phải nói là nó đã bị phá hủy mới đúng?

Thêm nữa, trước mặt Chân Võ đều toang toác cả.

Hàng chục võ giả lúc nãy định tấn công hắn đều đã bị hất tung vào bên trong cùng với bức tường thành, chúng ngã xuống và bất tỉnh.

Xoạt, xoạt.

“.........”

Mặc dù tay không dính bụi nhưng Chân Võ vẫn phủi và nói với một chất giọng bực bội.

“Thấy chưa, các ngươi chịu mở cửa lúc ta nói thì có phải là tốt rồi không.”

Cái bọn này đúng là không biết phân biệt phải trái gì cả.

Chân Võ chắp tay ra đằng sau và ung dung bước vào trong.

“..........”

Bạch Tiêu đã quên mất là mình định nói gì.

Vì hắn đã quá quen thuộc với tính cách trẻ con của Chân Võ nên trong chốc lát hắn đã quên mất sự thật Chân Võ là một võ giả đã đạt đến cảnh giới cang khí đỉnh phong.

“Này, ngươi không đi vào mà còn đứng đó làm gì?”

“.............Dạ? À vâng!”

Bạch Tiêu vội vàng đi theo sau Chân Võ.

Họ hướng về phía những võ giả của Bá Lực Đường đang nằm rạp bên trong thành, dáng vẻ vô cùng ngang nhiên.

Cửa thành đã bị phá hủy, không có lý nào mà các thủ lĩnh của Bá Lực Đường lại không nghe thấy âm thanh ồn ào ấy.

Một số người trong bọn chúng đã tận mắt chứng kiến hiện trường, còn một số thì cầm vũ khí và chạy vội vào điện các.

“Ngươi, ngươi là!”

Lão Doanh Toản nhận ra Chân Võ trước, mắt hắn mở to.

“A, Lão Doanh Toản.”

“..........”

Lão Doanh Toản chớp chớp mắt khi nhìn thấy Chân Võ đang vui vẻ vẫy tay đi đến, và hắn nhận ra Bạch Tiêu đang đứng ngay bên cạnh.

Đây rõ ràng là người mà Trang Chủ Bạch Gia Trang đã gọi là đại ca mà. Vậy có nghĩa là?

Lão Doanh Toản nhanh chóng lướt mắt nhìn ra bức tường thành đã nổ tung.

Không có.

Không một ai.

Lẽ nào? Hai tên này đến để tấn công sao?

Hai mắt của Lão Doanh Toản híp lại.

“Các ngươi.....đang làm cái trò gì vậy?”

“A, ta đến tìm người ấy mà. Ta bảo chúng gọi ngươi ra nhưng chúng lại rút đao ra trước nên sự việc mới thành ra thế này đấy. Ngươi hãy hiểu cho ta vụ bức tường bị phá hủy nhé.”

“..........”

Tên điên này!

Xém tí nữa Lão Doanh Toản đã bật ra câu chửi thề.

Ta công nhận là hắn rất mạnh. Tới mức một kẻ đã minh ngộ đến giới hạn của đản khí như ta cũng không nhúc nhích nổi.

Tuy nhiên chuyện này rất khác với lúc ban ngày. Nơi chúng tìm đến không phải là khách điếm chỉ có chục người mà là căn cứ của Bá Lực Đường.

Bá Lực Đường không phải là một bọn giang hồ nơi làng quê, mà là một môn phái thuộc Thiên Tà Phái – môn phái đã chiếm một dãy núi ở tỉnh Quảng Tây.

Số lượng võ giả đạt đến trình độ huyền khí cũng đã đến cả chục người. Bên dưới nữa là 500 thủ hạ.

Chỉ với 2 tên này thì không thể làm gì bọn ta được.

“Bọn ta không đến để đánh nhau.”

Một người không đến để đánh nhau mà lại phá nát thành của người ta thế này à?

“Mộc Nhân Kiếm. Tên ấy đâu rồi?”

“..........”

Lão Doanh Toản bày ra vẻ mặt cạn lời.

Đây cũng không phải đơn giản là bảo người ta lấy đồ trong túi họ ra.

“Đại nhân, để ta tiếp đãi ngài! Tên khốn này!”

Khuôn mặt của Lão Doanh Toản đỏ ửng lên, hắn hét lớn.

“Bay đâu, còn làm gì nữa! Mau giết chúng!”

Roẹt roẹt roẹt!

Lão Doanh Toản vừa ra lệnh, các võ giả của Bá Lực Đường liền tỏa sát khí phừng phừng rồi bắt đầu lao về phía Bạch Tiêu và Chân Võ.

Nhưng Lão Doanh Toản cũng cảm thấy bất an nên hắn liền gọi trưởng lão tuần tra lại.

“Mau đi gọi Mộc Nhân Kiếm tới đây. Chính hắn đã nói sẽ đối đầu với bọn chúng mà.”

“Rõ.”

Tuần tra Đường Chủ liền chạy đi, Lão Doanh Toản lại quay đầu lại.

Hơn một trăm võ giả của Bá Lực Đường đang cầm đao vây quanh Chân Võ.

“Hừm, khó xử thật đấy.”

“..........”

Trước lời nói của Chân Võ, Bạch Tiêu quay đầu lại.

Khó xử là sao? Ngài không biết chuyện này sẽ xảy ra à?


 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Cũng đúng, dù có là cao thủ cang khí đi chăng nữa thì gây ra chuyện thế này cũng là hơi quá rồi đấy.

Đã vậy thì chúng ta phải tấn công đi chứ.

Nhưng,

Soạt!

Nguyên khí tỏa ra từ người Chân Võ bắt đầu bao quanh toàn thân hắn rồi bùng lên cuồn cuộn như một ngọn lửa.

“Ta đã bảo là dẫn Mộc Nhân Kiếm đến đây. Nếu các ngươi cứ như thế này....thì sẽ khiến ta khó xử lắm đấy.”

Khuôn mặt của Chân Võ lúc nãy còn rất vui vẻ, giờ đã chuyển thành một gương mặt vô cùng tàn độc cứ như là một con quỷ hung ác.

Đôi mắt hung tàn và đôi môi hơi mở cùng với những chiếc răng nanh toát ra ánh sáng lạnh lẽo khiến người khác phải nổi da gà.

Vù vù vù.

Hắn chỉ vừa mới bước nhẹ mà mặt đất đã như không thể chịu được sức mạnh của hắn, nó nứt ra như hình mạng nhện.

Tình hình hiện tại là như vậy.

Nó giống với lúc Chân Võ tìm đến phái Không Tư Thác ở Đàn Giang Khẩu.

Tất nhiên Bá Lực Đường không phải là một bọn giang hồ tầm thường, mà là một bang phái khổng lồ. Từ số lượng cho đến chất lượng võ giả đều khác một trời một vực.

Tuy nhiên Chân Võ lúc đó cũng khác với Chân Võ ở hiện tại.

Khi đó hắn chỉ mới đến cảnh giới đản khí, nhưng hiện tại hắn đã đạt đến cảnh giới cang khí, võ lực của hắn đã mạnh đến mức không thể so sánh nổi với hồi ấy.

Bá Lực Đường? Hàng trăm võ giả ư?

Đừng nói đến Bá Lực Đường, đến cả lão già kia đến Chân Võ cũng chẳng thèm chớp lấy một con mắt.

Không phải cứ là Võ giả đạt đến cảnh giới cang khí thì sẽ được gọi là cảnh giới đỉnh phong. Chân Võ đã mạnh đến mức hiện tại kể cả có gọi một môn phái tới thì hắn vẫn có thể xử lý tốt.

Tất nhiên là không một ai ở đây biết đến điều đó.

“Chết đi!”

Ngươi đầu tiên vung đao đến là Trương Hàn - một kẻ có bộ râu xồm xoàm.

Được thôi. Xui xẻo thay ngươi lại người mở đầu, tên đáng thương.

Chân Võ vừa chạm tay vào thì thanh đao đã bị nảy ra, tay hắn nắm lấy cổ của Trương Hàn.

“Ta, bây giờ, đang có hơi! Tức giận đấy.”

Chân Võ cộc cằn nhả ra từng chữ một.

Roạt roạt roạt!

Trương Hàn bị nắm cổ và quật xuống đất, lực quật mạnh đến nỗi mặt đất xung quanh như bị dội bom.

“............!”

Ngạc nhiên ư? Kinh ngạc ư? Từng đó chưa đủ để thể hiện cho tình huống này.

Hắn chỉ bước một bước, hắn chỉ mới tung đúng 1 chiêu. Thế mà tất cả mọi người đều đã dừng lại.

Các võ giả của Bá Lực Đường đang cầm vũ khí đều đứng im thin thít như thể chúng bị mắc kẹt vào mạng nhện.

Tàn dư của nguyên khí tạo ra một cơn gió mạnh, thổi bay bụi và để lộ ra một cảnh tượng đáng kinh ngạc.

Gã có bộ râu rậm từ đầu đến nửa người bị ghim chặt dưới đất, chỉ có hai chân nhô lên.

Và mặt đất xung quanh hắn được đào thành hình bán cầu.

“Toẹt”

Chân Võ nhổ bụi bay vào miệng và bước ra khỏi chỗ mặt đất bị lõm.

Quả nhiên mạnh mẽ là một việc tốt. Ít nhất thì trong Võ Lâm này, không có gì gần với luật lệ hơn là sức mạnh.

Mặc dù Chân Võ chỉ bước một bước nhẹ và phẩy tay giũ bụi, nhưng không có ai dám khinh thường?

Mỗi khi hắn tiến lên một bước là áp lực đè lên tứ phía lại càng một mạnh hơn.

Soạt.

Bạch Tiêu hạ dao xuống.

Nó chẳng giúp ích gì cho hắn cả.

Bởi vì quân địch đã sớm mất tinh thần chiến đấu rồi.

“Lão Doanh Toản!”

“...........!”

Thấy Chân Võ gọi tên mình bằng một giọng điệu cáu kỉnh, Lão Doanh Toản lùi lại, mặt hắn trở nên nhợt nhạt.

“Giết, giết hắn. Giết hắn đi!”

Lão Doanh Toản hồn bay phách tán với những gì mà Chân Võ thể hiện, hắn sợ hãi hét toáng lên.

Tên khốn này cũng thật là, đã biết là không đấu nổi với ta rồi mà còn hiếu chiến thế làm gì?

Nhưng mà mấy tên ngốc này đúng là không biệt được phân và nước tiểu, cứ thế nghe theo mệnh lệnh của Lão Doanh Toản. Quả là những kẻ trung thành với tà phái. Dù cho tứ chi chúng đang run rẩy thiếu điều khuỵu xuống đất.

“Phù, được rồi. Trung thành là tốt. Nhưng có phải bởi vì các ngươi là người của tà phái nên mới như thế không? Nếu như thấy không có khả năng thì phải biết bỏ cuộc sớm đi chứ.”

Chân Võ dừng lại khi nhìn thấy lực lượng chủ lực của Bá Lực Đường dựng kiếm trận xung quanh và tiến lên, kiếm quang bao phủ xung quanh chúng.

Roẹt roẹt roẹt.

Chân Võ hướng thanh kiếm về kiếm trận đang bao vây xung quanh mình.

Kiếm cang màu xanh thẫm xuất hiện, khi dáng dấp của Chân Võ hiện ra thì một luồng sát khí cũng dồn dập xuất hiện như vũ bão.

Giữa lúc đó, Tuần tra trưởng lão chạy đến bên cạnh Lão Doanh Toản với khuôn mặt trắng bệch.

“Đường, Đường chủ!”

“............?”

“Không có. Không có ạ!”

Cái gì không có cơ chứ?

“Mộc Nhân Kiếm. Ta không thấy hắn và đám thủ hạ đâu cả.”

“.........”

Tin tức này quá bất ngờ khiến Lão Doanh Toản ngẩn người.

Đây đúng là một tin tức chấn động.

Rõ ràng cho tới lúc cuộc chiến chuẩn bị diễn ra, hắn còn nói là sẽ nghỉ ngơi một lát, và bọn chúng sẽ chiến đấu với Chân Võ giúp ta cơ mà.

“Hắn, hắn bỏ chạy........ rồi sao?”

Bầu trời như sụp đổ.

Chết rồi!

Ngươi phải đến báo với ta sớm hơn một chút chứ. Ta đã kỳ vọng biết bao nhiêu, giờ làm sao mà đấu với mấy tên kia được đây.

Khoảnh khắc Lão Doanh Toản đang bày ra vẻ mặt tuyệt vọng,

Ầm!

Cùng với tiếng nổ làm rung chuyển bốn phía là kiếm quang rực sáng khiến bầu trời đêm bỗng tỏ như ban ngày.

Ngọn lửa lam sắc nuốt chửng mọi thứ và kiếm trận thì bị thổi bay.

Nó không phải là bị phá vỡ. Mà là bị một thứ sức mạnh kinh thiên nghiền nát.

Dù cho có nhắm rồi lại mở mắt bao nhiêu lần thì vẫn thấy hàng chục võ giả chủ lực của Bá Lực Đường đang thổ huyết và nằm dài trên mặt đất. Đa số bọn chúng đều ở cấp Huyền khí, tứ chi của chúng bị chặt đứt và chết hết.

Tất cả chỉ trong một chiêu.

Chân Võ hiện ra trong đám bụi.

Tay chân hắn dính đầy máu, hắn đứng đó cười hệt như một tên ác quỷ.

Và trên kiếm của hắn là nguyên khí lam sắc đã được hữu hình hóa.

“Ca, ca, ca, cang.............”

Lão Doanh Toản kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời.

Ừ, phải. Đúng rồi đấy. Đây chính là cang khí.

Chân Võ gật đầu.

“Ta đã nghĩ dù thế nào thì cũng sẽ không giết nhân sĩ tà phái. Nhưng ta không thể tha thứ cho những tên cầm kiếm xông vào giết ta được.”

Chân Võ cười và nói rằng hắn sẽ ngắt đầu bọn chúng, và đúng là hắn đã làm thật.

Rồi hắn lại tiến lên phía trước từng bước một.

Như thể một tử thần đang đi lấy mạng sống vậy.

Run rẩy.

Lão Doanh Toản là cao thủ mạnh nhất của Bá Lực Đường, nhưng hắn lại không tự tin đấu với tên quái vật kia. Nếu hắn chết trước mặt các thuộc hạ thì có ích lợi gì chứ?

Sai rồi. Ta đã đụng nhầm người mất rồi.

Ta đã sai khi tin vào lời chắc như đinh đóng cột của bọn khốn kia. Tại sao một tên quái thú hệt như Vạn Niên Giao Long trong truyền thuyết như thế này lại tìm đến Bá Lực Đường nhỉ?


 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

“Này.”

“...........”

Chân Võ đã đến trước tòa điện các từ lúc nào, hắn đứng bên dưới nhìn lên Lão Doanh Toản đang đứng bên trên.

“Xuống đây. Ta đau cổ lắm.”

Câu nói uể oải ấy thực sự không hợp với mớ hỗn loạn này chút nào.

Cạch! Roẹt roẹt!

Lão Doanh Toản nhảy xuống như một tia chớp và quỳ gối lạy lục trước mặt Chân Võ. Sống bao nhiêu năm trên đời hắn chưa từng hành động nhanh như thế này bao giờ.

Đản khí đỉnh phong?

Nếu so sánh võ công của hắn với Chân Võ thì chính là điểu túc chi huyết (鳥足之血). Tựa như đốm lửa nhỏ đặt trước ánh trăng rằm.

“..........”

Chân Võ nhìn chằm chằm Lão Doanh Toản đang run cầm cập và lạy lục dưới chân mình.

“Này. Tính cách của ta vốn dĩ không phải như thế này đâu. Thấy ngươi biết giữ lễ nghĩa, lại biết cách xu nịnh nên ta sẽ nhẹ nhàng với ngươi hơn một chút? Ta hỏi ngươi đúng một câu.”

“Xin ngài hãy nói đi ạ, đại nhân!”

“Tên khốn Mộc Nhân Kiếm giờ đang ở đâu?”

 

 

 

 

 

 

 


Mừng Ngày Thống Nhất Đất Nước! Tặng Ngay 15% Giá Trị Thẻ Nạp Đến Hết Ngày 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương