Võ Đang Kỳ Hiệp
Chapter 212

 

 

Chapter 212.

 

“Kư aaa!”

Tiếng la thất thanh vang lên giữa bầu trời đêm.

Tại một trang viên nhỏ nơi ngoại thành huyện Trường An (長安), phía Nam của Tây An.

Trấn Tịch Trang,  trang viên của Ngô Gia (吳家), một gia môn học sĩ đã trải qua nhiều đời làm hương lý.

Mặc dù chỉ là một quan chức địa phương, nhưng họ rất được lòng dân từ thế hệ này sang thế hệ khác bởi luôn có những chỉ đạo sáng suốt trong việc quản lý.

Ở một nơi như vậy, một hung tặc (凶賊) đột ngột tìm đến.

Rầmm!

Những mảnh vỡ của đại môn tung tóe trong sân, và tên hạ nhân canh cổng Cận Thứ văng vào trong rồi té lộn chổng vó.

“Cái gì, chuyện gì vậy?”

Một người nam nhân mặc Hạc Xưởng Y, tên là Ngô Kính, Trang Chủ Trấn Tịch Trang, đang đọc kinh điển thì chạy ra ngoài sau khi nghe thấy tiếng ầm ĩ lúc nửa đêm.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Và thứ mà ông ta đó nhìn thấy, là một nhân vật đang hiên ngang bước vào trong trang viên bằng lối đi ở đại môn đã bị phá nát.

Nhân vật đó bịt mặt đen và xách theo một người nam nhnâ bên hông.

“Ngươi là ai!”

Trước tiếng quát tháo của Ngô Kính, quái nhân bịt mặt, Chân Võ điềm tĩnh nhìn hắn và hỏi.

“Ngươi là Ngô Kính có phải không?”

“......”

Kẻ đột nhập với âm giọng trẻ măng tìm tới trang viên nhà hắn.

Mặc hắc y và bịt mặt đen, vừa nhìn vào đã thấy rõ ràng là lương thượng quân tử lợi dụng đêm tối lẻn vào nhà người khác trộm đồ, nhưng sao hắn lại hiên ngang như vậy chứ?

Và còn phá cửa chính rồi hiên ngang đi vào thế kia.

Nếu vậy thì bịt mặt làm gì? Và nhân vật hắn đang xách bên hông là ai.

“Quốc pháp nghiêm minh vậy mà chỉ là một tên hung tặc lại dám lộng hành như vậy ư!”

Vì có nhiều kẻ trong trang viên đang nhìn nên Ngô Kính quát lên một cách nghiêm nghị.

“Ha! Quốc pháp? Có đủ loại lời lẽ chết tiệt trên đời nhỉ.”

“Cái gì?”

“Một kẻ ngụy trang làm hương lý địa phương để làm chuyện xấu lại đi bàn chuyện quốc pháp, nghe thật nực cười.”

“Nói, nói xằng bậy gì đó?”

“Xằng bậy là xằng bậy chỗ nào? Tên ngụy trang làm hạ nhân canh cổng kia, vừa nhìn đã biết là hạng vặt vãnh ở cảnh giới Hiển Khí đấy.”

“......”

Sắc mặt Ngô Kính trở nên lạnh lẽo trước tiếng cười lớn của Chân Võ.

Thực ra không phải là Ngô Kính ngụy trang. Mà hắn thực sự là Gia Chủ Ngô Gia và đảm nhận chức vụ hương lý của Trường An suốt một thời gian dài.

Chỉ là hắn còn có một thân phận khác đang che giấu. Không lẽ nào tên đó đang biết về thân phận kia của hắn?

Sau khi nhận được mật lệnh, hắn đã xóa mọi dấu vết và tạm thời ngưng toàn bộ hoạt động thông tin.

Không kẻ nào biết được thân thế của hắn.

Nhưng tại sao cách nói của tên đó cứ như thể hắn đang biết mọi chuyện vậy?

Lẽ nào? Hắn là người của Võ Lâm Minh?

Không thể nào.

Nếu vậy không có lý nào hắn lại tới đây một mình, và không lý nào lại bịt mặt.

Hơn nữa, các đệ tử Hoa Sơn phụ trách điều tra Tây An và đoàn điều tra của quan phủ cũng vừa mới tới trang viên này.

Chúng không thể tìm ra được gì, và cũng không biết được bất kỳ thông tin gì.

Soạt.

Để đề phòng tình huống bất trắc, các thủ hạ của hắn đang ngụy trang làm gia nhân của gia môn cũng đã xuất hiện gần chỗ Chân Võ.

Ngô Kính khẽ ra dấu tay để ngăn chúng lại. Hắn nghĩ rằng chưa phải lúc.

Phải nắm bắt được thân thế của đối phương trước.

“Có vẻ như có hiểu lầm gì rồi. Nơi này......”

“Hiểu lầm? Hiểu lầm gì? Hả tên Đội Chủ chi bộ Tây An của Linh Ẩn Đường. Nếu ngươi định làm chuyện hèn hạ như chối bay chối biến ‘ta không phải người như vậy’ thì từ bỏ đi.”

“......!”

Hắn biết rõ thân phận của ta.

Đồng tử mắt Ngô Kính run rẩy.

“Sao? Nhà ngươi, chuyện đó làm thế nào?”

Làm thế nào mà biết ư?

Chân Võ cười nhạt rồi thả nhân vật đang xách bên hông xuống đất.

“Bị thương kha khá nhỉ? Vì tên này cứ hở ra là lại định chạy trốn đấy. Hay do ta đánh hắn ít quá?”

“.......”

Nghe Chân Võ nói, lúc này Ngô Kính mới nhìn nhân vật đang nằm dài dưới nền đất.

Đánh ít ư?

Trong khi tên kia bị đánh bầm dập tới nỗi không nhìn ra hình dạng con người?

Chân và tay lủng là lủng lẳng giống như đã bị đánh gãy, và khuôn mặt không biết đã bị đánh bao nhiêu mà sưng vù tới nỗi khó để nhận dạng.

“Vẫn còn sống đấy. Dù hạ vị đã vỡ nát.”

“......”

“Vì ta đánh cho mấy trận nên hắn mới ngoan ngoãn chỉ chỗ các ngươi đang ở chứ.”

“Cái, cái gì!”

Chỉ chỗ ư?

Vậy không lẽ cơ thể bầm dập đó là của võ giả Linh Ẩn Đường ư?

Không thể tin nổi.

Các võ giả Linh Ẩn Đường đã được rèn luyện kỹ thuật chịu đựng các loại hình tra tấn và tra khảo để đề phòng trường hợp bị bắt.

Đến nỗi có thể tự tin rằng dù có bị khoét ngực bằng dao hay dí lửa vào mặt thì chúng cũng không tiết lộ thông tin.

Nhưng Ngô Kính đã không thể giấu được sự bất an khi mắt tròn mắt dẹt nhìn thấy gã nam nhân bị đánh tơi tả kia.

Mặc dù hắn bị đánh tới nỗi trọng thương và không thể nhìn ra mặt mũi, nhưng có cái gì đó khiến Ngô Kính có cảm giác quen thuộc.

‘Đúng rồi! Kí hiệu!’

Linh Ẩn Đường hoạt động như một tổ chức nhỏ.

Nếu hắn cùng thuộc Linh Ẩn Đường với ta thì sẽ có ký hiệu được khắc trên người để nhận dạng thân phận giống như ta vậy.

Mắt hắn vô thức bắt gặp mặt bên trong khuỷu tay của Trình Tiêu lộ ra do lớp y phục bị rách.

“......”

Khoảnh khắc đó, đồng tử mắt hắt run lên mà không thể kiềm chế được.

Đúng là võ giả của Linh Ẩn Đường.

“Sao? Trên tay hắn có gì à?”

Một Chân Võ tinh ý thì không thể nào không nhận ra đồng tử mắt run rẩy của Ngô Kính đang hướng về một chỗ.

Nơi mà hắn đang nhìn.

Là bên trong khuỷu tay của Trình Tiêu.

Hoa văn lục sắc khắc trên tay mà nhìn thoáng qua giống như mạch máu đang hằn trên da.

Hoa văn đó nhỏ tới nỗi nếu không tinh ý sẽ khó để mà nhận ra.

Xem bọn chúng kìa!

Chân Võ tóm lấy cánh tay của Trình Tiêu đang nằm sõng xoài trên đất.

Chân Võ săm soi tỉ mỉ hoa văn đó để xác nhận, rồi mắt hắn nheo lại ra chiều hứng thú.

“Có cái như này thì phải sớm nói cho ta biết chứ.”

“......”

Nếu là ngươi thì ngươi có nói không hả?

Trước lời lẽ trơ trẽn của Chân Võ, hai mắt Ngô Kính đưa qua đưa lại.

“Ừm, mà cho dù có biết việc này thì ta cũng phải đi tìm từng tên một thôi, chà, bây giờ đến lượt ai sẽ là người chỉ điểm tiếp theo cho ta đây?”

“......”

Khoảnh khắc mà nơi khóe miệng của Chân Võ đang bịt mặt nở một nụ cười nham hiểm, Ngô Kính ra lệnh với âm giọng đầy sát khí.

“Giết hắn!”

Nhanh vậy?

Cũng đúng, bị lộ rồi thì làm vậy cũng là điều đương nhiên, nhưng.

Vù!

Ngay khi Ngô Kính ra lệnh, các võ giả đang ẩn thân dưới lớp vỏ bọc gia nhân đồng loạt lao tới và phóng kiếm khí về phía Chân Võ.

Ầy. Nếu là ngươi thì ngươi có chịu chết không?

Chân Võ chậm rãi nhìn những tên đang bay về hướng mình.

Một, hai, ba...... tám.

Chỉ ở cảnh giới Hiển Khí giống như tên hạ nhân gác cổng đã bị đánh gục.

Những tên không đáng để ta hút chân khí thì để áp chế sau, mục tiêu bây giờ là......!

Ầm!

Chân Võ tiến lên một bước và đạp mạnh chân xuống đất.

Đội Chủ, Ngô Kính.

Tên đáng để ta hút chân khí nhất.

Trước khi hút chân khí đến chết thì phải đánh và hỏi xem những tên tiếp theo đang ở đâu mới được.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)


 

Trong khi những vũ khí bay tới tấn công Chân Võ đang đâm chém loạn xa ngay vị trí Chân Võ đứng, thì hắn đã phóng với tốc độ tia chớp tới gần chỗ Ngô Kính trong tích tắc.

“Hộc!”

Ngô Kính không lường trước được sự di chuyển của Chân Võ nên đột ngột nuốt phải gió và nhanh chóng vung tay lên.

Hàng chục chưởng ảnh (掌影) được tạo ra trong thoáng chốc đang nhắm vào những yếu huyệt của Chân Võ và khiến cho không gian trước mắt hỗn loạn.

Quả nhiên là thực lực vượt trội của kẻ phụ trách chi bộ của một tỉnh, nhưng......

Định tấn công kiểu gì bằng cái loại đó.

Cũng phải dùng cỡ Thái Thanh Sơn Thủy chứ.

Tay Chân Võ nhẹ nhàng chạm lên ngực và vẽ một đường tròn rồi đẩy về phía trước,

Hấp!

Hàng ngàn dư ảnh tỏa ra.

Một loạt chưởng ảnh của Thái Thanh Sơn Thủy che lấp toàn bộ không gian.

“Ọc!”

Số lượng chưởng ảnh nhiều gấp ba...... mà không, gấp mười lần của Ngô Kính tạo ra.

Trước Thái Thanh Sơn Thủy, đòn công kích của hắn còn chưa kịp phát ra tiếng lần nào đã bị tan nát, Ngô Kính thần sắc trắng bệch và bỏ chạy.

Rầm!

“......!”

Nhưng sức mạnh ác quỷ của Chân Võ đã bình thản lôi mạnh cổ tay của Ngô Kính, nên hắn thay vì chạy xa ra thì đang bị lôi lại chỗ Chân Võ với tốc độ nhanh hơn rất nhiều.

“Trước tiên, ngươi ngủm thì đâu có được.”

“......!”

Ngô Kính mất trọng tâm nên tay khua lia lịa, nhưng Chưởng Tâm (掌心) của Chân Võ đã nhanh chóng phóng ra và đánh vào cằm hắn.

Vù!

“Hự!”

Cằm bất thình lình bị đánh mạnh kèm theo dư chấn khiến cho hàm răng bị chấn nát, mặt Ngô Kính nhăn nhó và khi hắn ngẩng đầu lên,

Vụt!

Chân Võ đá chân quay tròn nhanh tới nỗi vạt áo bay phần phật, rồi gót chân của Chân Võ đánh mạnh vào gáy Ngô Kính.

Bộpp!

Ngô Kính đâm sầm xuống sàn gỗ cứng, người hắn rung lên một chốc rồi gục xuống.

Ba chiêu xảy ra chỉ trong hai nhịp thở.

“……”

Trong khi thủ lĩnh bị chế ngự rõ rệt ngay trước mắt, các võ giả của Trấn Tịch Trang cũng không thể cử động được.

Chẹp chẹp.

Chân Võ liếm môi rồi nở nụ cười kỳ dị.

“Chà, bắt đầu chén từ tên nào đây nhỉ?”

“……!”

“……”

Ngô Kính quỳ gối phía trước Chân Võ.

Chân Võ biến Ngô Kính và các thủ hạ của hắn thành mớ hỗn độn chỉ chưa đầy 1 khắc.

Hắn nắm cổ tay từng tên một và hút nội công, còn Ngô Kính thì cho ngồi ở đó để tra khảo.

“Nào, tên tiếp theo đang ở đâu? Tên mạnh hơn ngươi càng tốt đấy?”

“……”

Trước ánh mắt như thể xem bản thân mình là đồ ăn đó, Ngô Kính nổi hết cả da gà.

Thậm chí ta cũng không thể chết.

Hắn bắt ta ngồi và điểm vào ma huyệt, rồi lôi độc đan bên trong miệng ta ra trước.

Một kẻ giống như ác quỷ, ma nhân……

Rốt cuộc phải dùng từ gì để chửi cái tên đang ở trước mặt ta đây chứ?

Và ánh mắt chứa thứ chân khí gian ác kia. Rõ ràng là Ma Khí.

“Giết ta đi.”

“Hử?”

“Ngươi nghĩ chế ngự ta thì có thể moi được thông tin gì sao? Ta là Đội Chủ của Linh Ẩn Đường đấy.”

Ngô Kính phóng tia giận giữ nhìn phừng phừng về phía Chân Võ.

“……Chết tiệt, phiền thật.”

Sao mấy tên này cứ đòi ta giết chúng khi bị bắt vậy?

Chúng coi nhẹ mạng sống như vậy à?

Chân Võ gãi đầu.

“Ngươi cứ vậy mà trả lời thì sẽ tốt hơn nhiều đấy?”

“Câm miệng! Tên gian ác! Ngươi nghĩ ta sẽ khai ra như Trình Tiêu nếu bị tra tấn sao!”

“……Vậy sao. Được.”

Tất cả những kẻ bị ta bắt ban đầu đều nói như vậy ấy.

Chân Võ hít vào một hơi rồi xắn tay áo lên.

Ngô Kính không thể biết được.

Chân Võ mà tra tấn thì đáng sợ tới mức nào. Vì sao mà Trình Tiêu phải khai ra……

“Kư ặcccc!”

Bụp, bụp, bốp, bốp!

Cách tra tấn của Chân Võ giống như một loại tuyệt kỹ có được thông qua khổ luyện suốt thời gian dài.

“Áaaaaaa!”

Mặc cho tiếng thét đau đớn, lòng dạ vẫn phải sắt đá không được mang lòng trắc ẩn chi tâm,

Bụp! Bụpp! Bụp! Bốp!

Và nhất định phải điều chỉnh lực đánh tỉ mỉ để hắn không mất đi ý thức,

Binh! Binh! Bốp!

Phải có được thể lực cường tráng để tra tấn đối phương càng lâu càng tốt.

Những điều này chính là nghệ thuật giúp việc tra tấn được thăng hoa.

Tra tấn có hồn.

Đó chính là sở trường của Chân Võ.

“Cứu……ưưư!”

Chân Võ không hỏi hắn bất kỳ một câu nào trong lúc tra tấn.

Cả tiếng thét ‘xin tha mạng’, ‘sẽ trả lời bất cứ câu hỏi nào của ngài’ sau một hồi bị tra tấn của Ngô Kính, Chân Võ cũng bỏ ngoài tai.

Vẫn còn vài đòn đánh nữa.

“Phuùu…….”

Chân Võ điều tức lại hơi thở sau khi kết thúc màn tra tấn, còn Ngô Kính thì thật sự thứ duy nhất còn sót lại nơi hắn là hơi thở.

Bây giờ cho dù hắn có chết cũng không có gì kỳ lạ, nhưng hắn vẫn không chết.

“Làm ơn……hãy……giết”

Ngô Kính gục đầu xuống sàn và nước mắt lưng tròng, hắn cố hết sức để van nài Chân Võ.

Không vậy thì ta cũng đã hút sạch nội công của hắn, chẳng biết nội công của hắn còn được một nắm tay hay không.

Khuôn mặt sưng tái xanh và to gấp đôi so với bình thường.

Xương mũi đã gãy, ngay cả răng cũng còn lại hai cái? Một cái? Trông như kẻ móm vậy.

Hơn nữa, chân cũng không thể cử động được vì xương chân đã bị nghiền nát trước đó một lúc.

Lúc này hắn chỉ muốn chết.

“Nào, giờ ta sẽ hỏi lại nhé. Khai ra những kẻ đứng trên ngươi đi. Nếu không thì chỉ điểm cho ta giống như tên kia đã làm.”

“Cái……đó……”

Có vẻ như vẫn còn lý trí nên Ngô Kính còn lưỡng lự có nên nói hay không.

Soạt.

Chân Võ khom người ngồi xuống cạnh bên đầu hắn và nắm đầu hắn kéo lên.

Khoảnh khắc nhìn thấy nắm đấm của Chân Võ, Ngô Kính hét lên kinh đảm với vẻ mặt như thể hồn đã lìa khỏi xác.

“Tông, Tông Nam ạ! Ở Tông Nam…..”

Đột nhiên như thể sức mạnh từ đâu xuất hiện mà âm giọng của Ngô Kính rõ ràng vô cùng.

Tông Nam? Chân Võ nhăn mặt.

Ha, thật là. Cái tên này, dù có gấp gáp cỡ nào thì cũng không nên vậy. Bộ ở đâu bán thảo dược hả?

Ngươi nói gián điệp có ở Tông Nam, một trong những trụ cột của Cửu Phái Nhất Bang ư?

“Ngươi mà bịa chuyện thì xéo xuống địa ngục thật đấy.”

“Là, là sự thật ạ. Một người trong số thủ lĩnh của Linh Ẩn Đường là… của Tông Nam…… của Tông Nam.

Bỗng nhiên Ngô Kính bắt đầu lặp lại những từ giống nhau, bằng đôi mắt trống rỗng.

Gì đây?

Khoảnh khắc Chân Võ thấy ngờ vực, những đường gân trên cơ thể Ngô Kính bắt đầu nổi lên dày cộm như con giun đất,

“Của Tông Nam…… ưư……”

Hắn bắt đầu phát ra âm thanh kỳ quái.

Ưư, kưư.

“……!

Cơ thể hắn vặn vẹo và phát ra những âm thanh sởn gai ốc, rồi hắn bắt đầu thổ huyết trầm trọng.

“……”

Cổ (蠱)?

Ha? Nhìn bọn chúng kìa?

Đã dùng cổ độc ư? Cho thủ hạ của chúng?

Không phải là loại giống Truy Hương Cổ mà Đường Thế Linh đã dùng, mà nó thật sự là cổ độc.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Loại cổ độc thật sự tàn ác được tạo ra nhằm ngăn cấm và giết chết các thủ hạ để ngăn bí mật không bị bại lộ.

Chuyện như vậy……

Chân Võ quan sát mặt bên trong khuỷu tay của Ngô Kính đã chết.

Hoa văn lục sắc trông như mạch máu.

Thật sự là lũ khốn kiếp.

Khác với việc thủ hạ không nghe lời thì bị đánh.

Cũng khác với việc ra trận nơi chiến trường và chết.

Để thân thế của chúng không bị bại lộ.

Một tên mang danh thủ lĩnh lại cho thủ hạ trung thành và đi theo mình ăn cổ độc.

Nếu thủ hạ tiết lộ thông tin thì phải chết.

Chúng xem thủ hạ không khác gì công cụ……như vậy.

“Ngươi nói hắn có ở…… Tông Nam chứ gì?”

Đồng tử mắt của Chân Võ trở nên lạnh lẽo.



 

 [Thông Báo.
Sau một ngày thực hiện thì hôm nay, bọn mình đã quay số random và chọn ra được 2 bạn may mắn ngẫu nhiên giành được giải thưởng tri ân của team dịch.
Hai bạn may mắn gồm:
1. Độc giả có ID: Bình Minh Trần - 19

2. Độc giả có ID: Dang Huu Huy (FPL HCM) - 213

Chúc mừng 2 bạn. Tung hoa, tung váy =)))

Mời hai bạn trên inbox về fanpage Vlognovel cung cấp thông tin cá nhân, xác nhận để nhận quà từ team dịch nhéeeeee!

Giải thưởng bao gồm:


1. 50k xu cộng vào tài khoản.
2. Áo event There’s No One At All - MTP


Của ít lòng nhiều. Cảm ơn các bạn đã luôn đồng hành và ủng hộ bọn mình. Hi vọng tương lai sẽ có thêm nhiều event nho nhỏ như này thành sân chơi giao lưu giữa team dịch và các bạn đọc.! ]


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương