Vô Cực Ma Đạo
Chương 45

Mọi người đứng xem bất ngờ không kịp đề phòng, lập tức mỗi người đều cuống quít vận công ngăn cản, có mấy người hành động chậm trễ lập tức bị lốc xoáy hút đi.

Chỉ nghe vài tiếng kêu thê lương thảm thiết, mấy người kia đã bị lốc xoáy xé thành huyết vụ, mà lực hút của lốc xoáy lại càng ngày càng mạnh, bên trong lốc xoáy phóng ra lục mang quỷ dị, khiến cho thoạt nhìn âm trầm gớm ghiếc giống như quỷ vực vậy !

Ba tên đệ tử Hắc Ma tông vốn đang truy đuổi Đinh Hạo chịu ảnh hưởng hút của lốc xoáy này, đã không thể tạo thành uy hiếp với Đinh Hạo, sự liên thủ ăn ý đã bị hấp lực này phá vỡ hoàn toàn.

Chúng nhân mỗi người đều tự lo cho mình, liều mạng dồn hết công lực hướng tứ phương mà chạy, muốn rơi xa lốc xoáy này. Nhưng lực hút của lốc xoáy thật sự quá kinh khủng, chúng nhân tuy đa số là tâm động trung kì cao thủ, nhưng dưới sự ảnh hưởng của hấp lực này, động tác chạy trốn lại giống như rùa bò, mấy người tâm động sơ kì đã chậm rãi bị kéo về về phía lốc xoáy này.

Đinh Hạo mặc dù cũng chịu ảnh hưởng của hấp lực, nhưng Nghịch Thiên Ma Kiếm sớm đã cầm trong tay, dựa vào đặc thù công dụng của thanh kiếm này, Đinh Hạo trái lại là kẻ chịu ảnh hưởng của cơn lốc xoáy này yếu nhất.

Lốc xoáy này chính là hiện tượng do tự nhiên hình thành, cũng có hạn chế thời gian, chỉ cần cố gắng qua một lát thì lốc xoáy này sẽ biến mất. Đinh Hạo tại Vô Cực Ma Tông sở học rất hỗn tạp, nguyên nhân chính là do công pháp cao thâm của Vô Cực Ma Công thiếu thốn nên tại tàng thư phòng mới tồn trữ nhiều sách hỗn tạp như thế, mà Đinh Hạo lúc nhàn nhã vô sự đã là đem mấy loại sách này đọc qua hết một lượt, do vậy mới có thể biết được sự huyền bí của lốc xoáy này !

Lúc này tình thế của chúng nhân nghiêm trọng dị thường, đệ tử có tu vi hơi yếu lại càng liều mạng kêu la, hi vọng cao thủ trong tông có thể ra tay viện trợ. Nhưng lúc này tâm tính tự tư tự lợi của người trong Ma môn được thể hiện hoàn toàn, uy hiếp tính mạng ở trước mắt, tình đồng môn hay tình nhi nữ thật sự là không bằng rắm chó !

Một đệ tử Thị Hồn tông rơi lại phía sau mắt thấy sắp bị hút vào lốc xoáy, thật sự là nhờ uy hiếp kích phát tiềm lực, người này lại ma xui quỷ khiến nắm lấy cánh tay của một sư huynh ở phía trước, vị sư huynh kia vừa quay đầu nhìn, không chút do dự một kiếm đem cánh tay người này cắt đứt, người này lúc sắp chết trên mặt mang đầy vẻ không cam lòng, như thế nào cũng không tưởng tượng được sư huynh của mình lại độc ác như vậy !

Có một đôi nhìn dáng vẻ thì đúng là đệ tử Âm Dương Hoà Hợp tông song tu cùng nhau, nữ nhân kia không chút nào thèm để ý đến tiếng kêu cứu thê lương từ đạo lữ của mình, trực tiếp lướt qua người này, khi quay đầu lại nhìn ánh mắtlaij còn mang đầy vẻ đắc ý, không có chút đồng tình thương tiếc nào !

Mặt xấu xa của nhân tính tại thời khắc này biểu lộ không thể rõ ràng hơn !

Đinh Hạo bản thân cũng chẳng phải loại tốt lành gì, vừa rồi đối với mấy người Hắc Ma tông một mực nhẫn nại, đúng là đợi chờ giờ này khắc này, cơ hội tuyệt vời như vậy sao có thể dễ dàng buông tha. Huống chi trong đệ tử của các tông phái, Đinh Hạo ghét cay ghét đắng đám đệ tử Hắc Ma tông, người tông phái này đã ba lần bốn lượt khi nhục Vô Cực Ma Tông, làm sao có thể để bọn chúng tiếp tục tiêu dao đắc ý được !

Mà chúng nhân tại thời khắc này chỉ nghĩ đến việc li khai khu vực lốc xoáy thật nhanh, căn bản không cần để ý hành động của Đinh Hạo.

Trong lúc bất tri bất giác Đinh Hạo đã từ từ tiếp cận tên đệ tử họ Hàn của Hắc Ma tông, lúc người này phát giác ra thì khoảng cách với Đinh Hạo đã rất gần, một tiếng huýt đột nhiên vang lên, kiếm mang mạnh mẽ theo Nghịch Thiên Ma Kiếm trong tay Đinh Hạo điên cuồng xuất ra, kiếm mang do hơn trăm đạo kiếm ảnh tạo thành, theo phương thức con quay, mang theo khí thế phá thiên diệt địa đã hướng người này ập đến.

Người này mắt thấy kiếm mang đã sắp đến người, thân thể mạnh mẽ xoay một cái, hiểm hóc né qua thế công của kiếm mang. Nhưng do hắn đột nhiên thay đổi đường vận hành của chân khí , thân thể mất tự chủ nhay chóng bị kéo về hướng lốc xoáy, sau một tiếng thét đã bị lốc xoáy biến thành huyết vụ.

Chúng nhân vốn vẫn một mực khó khăn chạy trốn rốt cuộc ý thức được hành động của Đinh Hạo, đều lộ vẻ mặt hoảng sợ, thế nào cũng không nghĩ ra vì sao giờ phút này hắn lại có thể đi công kích người khác được.

- Hảo tặc tử, không ngờ lại dám hạ độc thủ như vậy, Hắc Ma tông chúng ta tuyệt không bỏ qua cho ngươi !

Khi mấy tên đệ tử Hắc Ma tông phát hiện biến hoá nơi này thì tên đệ tử họ Hàn kia sớm đã thi cốt vô tồn, chỉ có thể lớn tiếng uy hiếp, nhưng mấy lời đó trong giờ phút này lại lộ ra có chút vô lực.

- Hắc hắc , cho dù tông phái của ngươi có trả thù thì các ngươi cũng không có cơ hội nhìn thấy được nữa rồi !

Đinh Hạo nghe hắn mạnh miệng thì lạnh lùng xuất ngôn cười nhạo, thân thể thong thả hướng một tên khác đi đến.

Mắt thấy hành vi của Đinh Hạo như vậy, kẻ nọ càng bối rối vô cùng, liều mạng ráng sức vọt lên phía trước, nhưng lốc xoáy lại vừa hấp thụ một người xong, lực hút đột nhiên tăng mạnh, kẻ này sắc mặt đỏ bừng nhưng vẫn như cũ không ngăn được khoảng cách đang dần bị rút ngắn giữa hai người, phí công giãy dụa cũng chẳng được việc gì.

Sau khi kẻ này rốt cuộc đã xuất hiện trong phạm vi công kích của Đinh Hạo, Đinh Hạo lại như lần trước một kiếm quét về phía hắn. Kẻ này chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm mang xuyên vào cơ thể, kêu thảm thiết lên một tiếng rồi chịu cùng một kết cục với tên trước.

Kẻ này vừa chết, ba tên đệ tử Hắc Ma tông khác mặt đều lộ vẻ sợ hãi, thầm hận chính mình vì sao lại trêu chọc vào kẻ hung thần ác sát như vậy, mắt thấy đệ tử bản tông liên tiếp chết đi nhưng hối hận đã thì không kịp rồi.

Một lát sau, Đinh Hạo lại đến chỗ của hai người khác. Mắt thấy Đinh Hạo đã đến bên người, hai người mặt lộ ra vẻ kinh khủng, như người chết đuối vô lực giãy dụa.

- Đinh đạo huynh hà tất phải làm như vậy, tông môn chúng ta tuy đối với ngươi không tốt, nhưng niệm tình đều là người của Đoạn Hồn Sơn nhất mạch, có thể hay không giơ cao đánh khẽ, bọn tại hạ chắc chắn khắc ghi ân tình ngày hôm nay của đạo hữu !

Một người trong đó mếu máo cầu khẩn.

- Ô, vừa mới rồi các ngươi lúc truy sát ta đâu có nói như vậy, nhược nhục cường thực, thích giả sinh tồn*, ta cũng chỉ tuân thủ quy tắc của Hồn Luyện Tông Hội mà làm, các vị không nên trách ta !

Đinh Hạo thấy hắn mở miệng cầu xin, một chút cũng không động lòng, đem lhy vọng sinh tồn của hai người hoàn toàn chặt đứt.

Nghịch Thiên Ma Kiếm mang theo hắc khí cuồn cuộn như quái xà, trong chốc lát đã đem hai người nuốt chửng, một lát sau, người cuối cùng của Hắc Ma tông cũng bị hắn dùng cùng một thủ đoạn đó tiêu diệt.

Sau khi đem toàn bộ đệ tử Hắc Ma tông giết đi, Đinh Hạo cuối cùng cũng có thời gian dò xét hoàn cảnh chung quanh, lúc này vừa nhìn thì thấy tình thế chúng nhân đều không được lạc quan, có thể nói ngoại trừ bản thân, mỗi người đều phải liều mạng chống lại lực hút của lốc xoáy ! Cửa này vẫn chưa vượt qua, mấy tông đã tổn thất vài người, xem ra Hồn Luyện Tông Hội quả nhiên là tàn khốc phi phàm !

Có tiện nghi mà không chiếm tuyệt không phải phong cách hành sự của Đinh Hạo, trong lòng lạnh lùng cười, Đinh Hạo bắt đầu chậm rãi hướng đến một đám người của Huyết Sát tông.

Chúng nhân vừa rồi đối với thủ đoạn tàn ác của Đinh Hạo lòng đã sớm phát lạnh, thấy hắn đi về hướng Huyết Sát tông mỗi người đều thở phào ra một hơi, nhưng sắc mặt của mấy người Huyết Sát tông lại khó coi dị thường. Vừa rồi chỉ trong chốc lát đám người Hắc Ma tông đã bị hắn giết sạch, do lúc trước Huyết Sát tông làm việc rõ rằng nhằm vào Đinh Hạo, lúc này không nghi ngờ gì Đinh Hạo lại tìm đến tông phái của chúng trước.

- Đinh đạo hữu là có ý gì, tông phái chúng ta vẫn chưa từng đụng chạm với ngươi, ngược lại là ngươi đả thương sư muội ta trước, tông môn chúng ta đã không muốn cùng ngươi tranh chấp, chẳng lẽ đạo hữu còn muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao ?

Tên Cát Thiên Tinh của Huyết Sát tông kia mắt thấy Đinh Hạo không có ý tốt, liên tục lên tiếng nói, do trong lúc cố gắng lại đột nhiên mở miệng, chân khí khiến cho khuôn mặt tên này đột nhiên đỏ bừng.

- Cát đạo hữu nghiêm trọng rồi, vừa mới rồi đạo hữu còn chỉ đích danh muốn cùng tại hạ so tài một trận, ta làm thế không phải chính là bản ý của đạo hữu sao ? Mấy từ đuổi tận giết tuyệt này càng là từ đâu mà nói thế !

Đinh Hạo cười lạnh nói, thân hình không dừng lại chút nào.

- Tuy không biết Đinh đạo hữu có bí pháp gì có thể chống đỡ lốc xoáy này, nhưng hôm nay bọn tại hạ chỉ có thể toàn lực chống đỡ hấp lực của lốc xoáy, căn bản không năng lực hoàn thủ, cho dù đạo hữu giết hết bọn tại hạ cũng là thắng mà không võ mà thôi !

Mắt thấy Đinh Hạo ngày càng gần, Cát Thiên Tinh lại mở miệng nói, lời nói có chút cay đắng.

- Đạo hữu nói đùa rồi, vừa rồi Hắc Ma tông ba người giáp công một mình ta, cũng không nghe thấy đạo hữu nói cái gì thắng mà không võ. Huống chi tu vi đạo hữu là tâm động hậu kì muốn cùng tranh đấu với thực lực dung hợp kì của ta, chẳng phải theo lời ngươi nói chính là thắng mà không võ sao! Thật sự là khiến cho tại hạ mở rộng tầm mắt rồi !

Đinh Hạo cười khẩy nói. Tiếng cười vừa dứt, kiếm quang đã xuyên vào cơ thể tên kia.

Trong lúc đàm tiếu Đinh Hạo liên tục giết mấy người, quả nhiên thống khoái vô cùng, vừa quay đầu nhìn, bên kia Lục Tuyết Vân đang dùng ánh mắt sợ hãi cừu hận xem lẫn cả giận dữ nhìn mình. Đinh Hạo hừ lạnh quát :

- Lục Tuyết Vân ngươi hôm nay nhất định phải chết. Lần trước đã nói với nguơi rằng lần sau gặp mặt đúng là ngày chết của ngươi, hắc hắc, thế nhưng lại còn muốn mượn đao giết người, nguơi tính toán thật là giỏi a!

- Nếu hôm nay không chết, ta nhất định khiến tông chủ diệt môn Vô Cực Ma Tông của ngươi !

Lục Tuyết Vân băng lãnh nhìn Đinh Hạo nói.

- Sợ là ngươi không có cơ hội này rồi !

Đinh Hạo trầm giọng nói.

Đang muốn ra tay, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, nguyên lai lúc này lực hút của lốc xoáy giảm mạnh, chỉ một lát sau hấp lực đã biến mất không còn, mà lốc xoáy vốn phiêu phù trong hư không đột nhiên tan ra, trong nháy mắt không thấy tung tích, tựa hồ vừa rồi sự tình gì cũng chưa từng phát sinh qua !

  • Kẻ yếu bị kẻ mạnh ăn, kẻ nào thích ứng được thì sinh tồn.

Một vị huyền bí sư tôn đang đợi chư vị khám phá, một bộ tuyệt phẩm kiếm đạo mang tên Vạn Đạo Kiếm Tôn

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương