Vô Cực Ma Đạo
Chương 44

Lại qua nửa tháng, sương mù trong trận đã dần mỏng đi, Đinh Hạo biết công hiệu của trận này sắp biến mất.

Trong nửa tháng này, Đinh Hạo lại nhân cơ hội thôn phệ hai đệ tử đơn độc của Âm Dương Hoà Hợp tông, cả hai đều là dung hợp hậu kì, mặc dù công hiệu không tính là quá mức rõ ràng, nhưng vết thương nhẹ trong trận chiến với Lục Tuyết Vân sau khi bổ sung chân nguyên của hai người này xong sớm đã khỏi hẳn, tu vi cũng có tinh tiến.

Nửa tháng trước cùng mấy người chiến đấu một trận, Đinh Hạo càng thu lợi không ít, Đinh Hạo cũng không hối hận đã buông tha cho Lục Tuyết Vân, duy nhất canh cánh ghi nhớ chính là bản thân trong lúc khinh bạc nàng lại không thể bảo trì tâm thần cảnh giới, trong lòng có nhận thức hoàn toàn mới đối với uy lực của nữ sắc.

Đang lúc đó uy lực của trận pháp hoàn toàn tiêu thất, sương mù trong trận cũng theo đó rút đi. Theo khung cảnh dần dần hiện ra, Đinh Hạo thấy được vị trí bản thân là đang ở là giữa một sơn cốc phong kín, bốn phía là núi, quái thạch lởm chởm, trong cốc âm sâm hoang lương không có chút khí tức của sinh mạng nào, động vật thực vật đều không, ngoại trừ đá tảng trụi lũi thì không còn gì khác, đỉnh đầu đen kịt chẳng biết bị vật gì bao phủ, âm u không thấy bầu trời.

Dò xét khắp bốn phía không phát hiện được tin tức gì có giá trị, đang lúc Đinh Hạo không biết nên làm gì thì ở phía xa xa đột nhiên bạo xạ ra một đoàn quang mang. Không chút do dự, Đinh Hạo ngự lên Nghịch Thiên Ma Kiếm, hướng về nơi nguồn phát ra ánh sáng mà bay đến.

Đã qua nửa ngày, Đinh Hạo đến nơi phát ra ánh sáng.

Chỉ thấy trước mặt là một lốc xoáy hình tròn khoảng tám trượng trôi nổi trong hư không, quang mang đúng là từ bên trong cơn lốc xoáy truyền ra, bạch quang lấp lánh làm cho lốc xoáy trông giống như một bấc đèn khổng lồ.

Một tiếng huýt gió vang lên bên tai, không lâu sau tám đạo thân ảnh hiện ra bên phải Đinh Hạo, nguyên lai là đệ tử tham gia thi đấu lần này của Luyện Ngục Ma Tông đến. Lần tông hội này Luyện Ngục Ma Tông phái ra mười người tham dự, đến bây giờ chỉ tổn thất chỉ còn lại có tám người, trong đó ba người tâm động hậu kì, năm người kia cũng là tâm động trung kì, quả nhiên là thực lực phi phàm !

Mấy người này thân hình vừa hiện, đột nhiên phát hiện Đinh Hạo đã lùi lại một bước, nhìn lại thấy Đinh Hạo tu vi mới chỉ dung hợp sơ kì, tám người mặt mang nghi hoặc, giống như nghĩ không ra Đinh Hạo sao có thể nhanh như vậy !

Thấy Đinh Hạo nhìn chăm chú, một người cầm đầu ra dấu hữu hảo với Đinh Hạo, Đinh Hạo vội vàng đáp lễ, nhưng song phương cũng đều không nói chuyện.

Không biết có phải là Phùng Tinh Nhiên đã có lời dặn trước hay không, thái độ mấy người đối đãi Đinh Hạo khá là thân thiện. Qua một lúc không lâu sau người của mấy tông còn lại đã lục tục đi đến.

Âm Dương Hoà Hợp tông còn sống bảy người, trong đó một người tâm động hậu kì, ba người tâm động trung kì, ba người khác tâm động sơ kì. Huyết Sát tông tính cả Lục Tuyết Vân bên trong may mắn còn sáu người, một tâm động hậu kì, một tâm động trung kì là Lục Tuyết Vân, bốn người tâm động sơ kì. Hắc Ma tông và Thị Hồn tông đều là năm người tâm động trung kì, mà Phù Chú tông chỉ có ba người tâm động trung kì, ngoài ra còn có một người tâm động sơ kì.

Vài tông thực lực chênh lệch rất rõ ràng, người còn sống đều là cao thủ tâm động kì, người dung hợp kì toàn bộ đều đã bị hai cửa đào thải thân vong, đương nhiên người có vẻ ngoài yếu thế là Đinh Hạo xem như ngoại lệ, nhưng chân thật tu vi của Đinh Hạo cũng là tâm động trung kì !

Lục Tuyết Vân gặp lại Đinh Hạo thì trong mắt lóe lên lãnh quang, gắt gao nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo, mà mấy người Hắc Ma Tông còn lại cũng không có hảo ý nhìn Đinh Hạo. Đinh Hạo đối với ánh mắt lãnh liệt của mấy người làm như không thấy, tay ôm Nghịch Thiên Ma Kiếm vẻ trầm tư nhìn về lốc xoáy trôi nổi phía trước.

- Hứa Phong đạo hữu, ngươi có biết lốc xoáy này có công dụng gì không ?

Lúc này một đệ tử Âm Dương Hoà Hợp tông hướng tới một người Luyện Ngục Ma Tông mở miệng dò hỏi.

- Ha ha, Phí đạo hữu cũng không biết công dụng lốc xoáy này, ta làm sao mà biết được !

Hứa Phong nhàn nhạt trả lời, cũng giống như Đinh Hạo chăm chú nhìn lốc xoáy trước mặt, giống như không muốn quan tâm đến kẻ kia.

Lúc này Lục Tuyết Vân nhẹ giọng nói chuyện với một đệ tử tâm động hậu kì của Huyết Sát tông một hồi, người nọ nghe xong mấy câu, trong mắt chợt loé lên hàn quang, sau đó ngẩng đầu căm tức nói với Đinh Hạo :

- Đinh đạo hữu ở trong trận đối với Lục sư muội của ta tựa hồ khá bất thiện, lại còn đả thương sư muội ta. Vô Cực Ma Tông từ khi nào xuất ra nhân vật cuồng vọng như vậy, Cát Thiên Tinh ta hôm nay muốn kiến thức thử một phen !

- Không sai, không sai, Vô Cực Ma Tông gần đây hành vi khá là kiêu ngạo, cũng không biết tông phái này ỷ vào cái gì. Hắc hắc, Hắc Sát Tông chúng ta cũng đang có ý này !

Một người Hắc Ma tông tiếp lời, thần sắc âm lãnh nhìn Đinh Hạo chăm chú.

- Cát đạo hữu nói vậy là quá mức độc đoán rồi, sư muội ngươi lợi dụng Đinh Hạo trước, Đinh Hạo ra tay phòng bị, chỉ là ngăn cản được vài thức. Huống chi ta cũng bị gây thương tích, tựa hồ tại hạ vẫn chưa cuồng vọng như lời của đạo hữu !

Đinh Hạo quay đầu lại nhìn Cát Thiên Tinh bình tĩnh nói.

- Sư huynh không cần cùng hắn nói nhiều, người này xảo trá vô cùng, làm sao thừa nhận hành vi bản thân, thôi thì cứ ra tay phân cao thấp đi !

Thấy Đinh Hạo tranh biện, nữ tử này lạnh mặt nói.

- Lục tiểu thư nói rất đúng, người này cứ giao cho Hắc Ma tông chúng ta xử lý là được. Hắc hắc, tu vi dung hợp kì có thể sống được đến giờ cũng xem như là đã may mắn rồi, Đinh Hạo đạo hữu, huynh đệ xin tiễn ngươi đi một đoạn nhé !

Dừng lại một chút, người này quay lại nói với Cát Thiên Tinh :

- Chẳng biết Huyết Sát tông ngươi có đồng ý để người này cho tại hạ xử lý không ?

Cát Thiên Tinh chưa trả lời, Lục Tuyết Vân đã nói :

- Hàn đạo hữu nguyện ý ra tay thật sự là tốt quá, tiểu muội trước hết tạ ơn đạo hữu trượng nghĩa !

Nhưng ánh mắt Lục Tuyết Vân nhìn người này lại có chút hạnh tai lạc hoạ*, người này tu vi bất quá tâm động trung kì, Lục Tuyết Vân biết rõ thực lực Đinh Hạo tuyệt không đơn giản như biểu hiện, nhưng không hề xuất ngôn nhắc nhở, rõ là không có hảo ý.

- Ha ha, không sao không sao, nên vì Lục sư muội mà ra sức chứ !

Người này tuy miệng thì khiêm tốn vô cùng, nhưng ánh mắt dâm tà lại lộ ra không thể nghi ngờ.

Mấy người này chuyện trò không chút cố kị, tựa hồ đã quyết định tính mạng của Đinh Hạo, hoàn toàn chẳng biết mấy câu nói đó đã mang đến hoạ sát thân cho chính mình.

- Hắc hắc, Hàn đạo hữu chỉ cần ra tay trước, nếu không thể chống đỡ, tông môn bọn ta sẽ ra tay sau !

Lục Tuyết Vân thần sắc đắc ý, đổ dầu vào lửa.

- Tiểu thư nói đùa rồi, nếu tu vi dung hợp kì vặt vãnh mà ta cũng không thu thập được, cũng không cần phải lăn lộn ở Đoạn Hồn Sơn nữa !

Người này sắc mặt hơi biến nói, dứt lời đã nhằm hướng Đinh Hạo đi tới.

Mấy tông phái khác thấy những người này làm vậy cũng chẳng lấy làm lạ, Ma môn vốn là nhược nhục cường thực, căn bản không giảng đạo lý, huống chi tôn chỉ của Hồn Luyện Tông Hội chính là giết chóc lẫn nhau, sự tình như thế vài tông chẳng những không phản đối, trái lại mặt lộ vẻ hứng thú, chỉ có mấy người Luyện Ngục Ma Tông ánh mắt nhìn Đinh Hạo có chút đặc thù, tựa hồ không muốn để Đinh Hạo chết vô lý thế, nhưng vẫn chưa xuất ngôn ngăn cản.

Người kia lạnh lùng âm hiểm nhìn Đinh Hạo, nhưng không xuất ra vũ khí pháp bảo nào, tựa hồ cảm thấy đối phó Đinh Hạo căn bản là không cần dùng làm gì, trong lúc chậm rãi mà đi đã đến phía trước Đinh Hạo vài trượng.

Hành động kiêu căng như thế người các tông phái khác cũng không thấy có gì không ổn, chỉ có Lục Tuyết Vân nhìn người này cười nhạo.

- Đáng tiếc Đinh Hạo huynh vừa mới nhập đạo, hôm nay lại chắc chắn phải chết nơi này, thật sự khiến người tiếc nuối mà !

người kia trong lúc đi đến còn không quên châm chọc mỉa mai.

- Hắc hắc, muốn đánh thì đánh, nói nhảm lắm thế làm cái gì, tại hạ cũng đang muốn lĩnh giáo thủ đoạn của đạo huynh, đạo huynh ngàn vạn lần không nên nương tay mới được !

Thấy người này chậm rãi tiếp cận, Đinh Hạo lạnh giọng trả lời.

- Gan thật lớn, đáng tiếc đã dùng sai chỗ rồi ! Ha ha!

Tiếng cười vừa vang lên, người này đột nhiên gia tốc, một ngọn lửa màu đen cực kì cuồng mãnh lập tức nổi lên, hắc vân như vũ bão tiến lên phía Đinh Hạo chính diện ập lên. Đúng lúc hắc vân ập đến sát người, Đinh Hạo như tên rời khỏi dây cung phóng lên cao, rồi đột nhiên hiện thân trên không, nhẹ nhàng né tránh hắc vân đánh tới.

Mọi người đứng xem đối với biểu hiện thoải mái như thế của Đinh Hạo cũng có chút kinh ngạc, thủ pháp ứng phó thoải mái như thế thật sự đáng sợ !

- Thân pháp không tệ ! Bất quá ta không tin ngươi vẫn có thể tránh thoát Ma Sát Cương Khí của ta !

Người này đầu tiên là kinh ngạc một tiếng, sau đó quát lớn !

- Tránh được hay không, thử thì khắc biết !

Đinh Hạo lạnh lùng nói.

Người này cười hắc hắc một tiếng không nói gì nữa, lúc Đinh Hạo vừa rơi xuống đất thì lại có hai đạo hắc vân đánh tới, tốc độ so với vừa rồi rõ ràng nhanh hơn nhiều, hai đạo hắc vân một trên một dưới, tạo thành gọng kìm song hành tiến tới !

Đinh Hạo thần sắc không chút biến đổi, đúng lúc hắc vân ập đến bên người, thân thể quỷ dị di chuyển sang phải hai trượng, vẫn đem thế công nhẹ nhàng hoá giải !

Vừa rồi Đinh Hạo né tránh được thế công của người này còn có thể nói là may mắn, nhưng lần thứ hai nhẹ nhàng tránh được, mọi người rốt cuộc bắt đầu hiểu ra chính thức thực lực của Đinh Hạo, ngoại trừ Lục Tuyết Vân sắc mặt không thay đổi, tất cả mọi người còn lại mặt đều lộ vẻ nghi hoặc.

Hai lần phí công mà về, khuôn mặt người này đã có chút ác độc, không đợi mọi người nói ra lời cười nhạo, lại phi thân mà lên, một người công một người trốn, một lúc sau người này ngay cả góc áo Đinh Hạo cũng không chạm được.
Lúc này những người đứng nhìn ánh mắt đã có nét nặng nề.

- Khặc khặc, Hàn Chương đạo hữu có cần tiểu muội tương trợ một chút không !

Lúc này Lục Tuyết Vân châm chọc.

Hàn Chương đang cảm thấy xấu hổ, vừa nghe thấy nữ tử này nói vậy lại càng giận dữ, suýt nữa đang ở trên không trung ngã xuống. Còn chưa kịp trả lời, một tiếng gầm vang lên :

-Ta còn tưởng ngươi có thủ đoạn gì, nguyên lại chỉ biết tránh né, bọn ta không có thời gian cùng ngươi phí phạm, Hồng sư đệ hai chúng ta cùng tới thu thập hắn đi !

- Đang có ý này !

Tên Hắc Ma tông còn lại trả lời. Lời vừa nói ra, những người đang xem mặt lộ vẻ khinh bỉ, vây công thì vây công, lại còn tìm cớ.

- Hắc hắc, sớm biết bọn chuột nhắt các nguơi ắt có hành vi chuột nhắt ! Thôi thì cứ đến đây luôn, không cần phải viện cớ làm gì !

Đinh Hạo cười dài một tiếng nói.

Hai kẻ nói chuyện vừa nghe lời này, thân thể bay lên, một tả một hữu hướng Đinh Hạo vây lại mà đến, nhanh như thiểm điện bôn lôi.

Nếu một người Đinh Hạo ứng phó thoải mái, nhưng ba người tu vi ngang nhau cùng đánh đã có chút khó phòng ngự, huống hồ ba người tấn công phi thường ăn ý, đem Đinh Hạo bức bách có chút chật vật, mỗi lần đều né qua thế công ba người một cách hiểm hóc.

Mà thế công cuồng phong bạo vũ của ba người như sóng lớn vỗ bờ, không ngừng không nghỉ, uy lực không ngừng gia tăng.

Nhưng người khác khó hiểu chính là Đinh Hạo từ nãy đến giờ cũng chỉ né tránh, căn bản không ra tay công kích, mọi người đoán rằng Đinh Hạo sở hữu một thân tuyệt thế thân pháp, nhưng lại không tương hợp với thực lực, xem tình hình này, việc Đinh Hạo chết cũng chỉ là sớm muộn, chỉ có Lục Tuyết Vân biết thực lực hắn quyết không chỉ như vậy, nhưng đối với hành vi của Đinh Hạo cũng nghi hoặc khó hiểu.

Khi Đinh Hạo lại vừa né qua một lần tấn công, đợt tấn công tiếp theo của ba người lại như gió ập đến, Đinh Hạo tình thế đã khó khăn !

Nhưng vào lúc này, dị biến phát sinh, lốc xoáy vốn phóng ra bạch quang đột nhiên cấp tốc xoay tròn, một lát sau lốc xoáy bạo xạ ra lục mang quỷ dị, lại còn sinh ra một cox lực hút mạnh mẽ bá đạo !

Đinh Hạo vốn vẫn trốn tránh hai mắt chợt hiện hàn mang lãnh liệt !

Một vị huyền bí sư tôn đang đợi chư vị khám phá, một bộ tuyệt phẩm kiếm đạo mang tên Vạn Đạo Kiếm Tôn

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương