Vô Cực Ma Đạo
-
Chương 34
Chương 34: Bản sắc cự hung
Năm đạo hồng mang giống như huyết xà này tốc độ vô cùng nhanh chóng, hơn nữa lại còn uốn éo linh hoạt như vật còn sống, trong không trung liên tục biến hóa. Mỗi lần uốn lượn, huyết xà đều hút lấy mấy phần huyết khí vốn dang tản ra ở xung quanh, mà thân của huyết xà giống như một quả cầu da được bơm khí không ngừng bành trướng lên, còn chưa đến trước mặt của Đinh Hạo, đạo hồng mang như huyết xà vốn chỉ to bằng ngón tay đã to lên như cánh tay trẻ con.
Đúng lúc này, Niếp Thiên rốt cuộc cũng đuổi đến nơi, người còn chưa đến, Ngự Thú kính đã tạo ra một đồ hình to lớn che chở trước mặt Đinh Hạo. Ngay lúc đạo hồng mang như huyết xà to bằng cánh tay trẻ con sắp sửa đánh thẳng lên Ngự Thú kính, huyết xà không ngừng vặn vẹo, giữa không trung thay đổi đường bay, trừ hai luồng không thể dừng được thế tiến tới mà rơi vào trong Ngự Kính thú như đá rơi xuống biển rộng, còn ba luồng huyết xà còn lại vẫn vượt qua được đồ hình to lớn do Ngự Thú kính biến hóa, hướng tới Đinh Hạo cắn tới.
Niếp Thiên dường như đã sớm biết có biến hóa này, không một chút hoảng loạn, đang muốn nâng tay ra giúp thì giọng nói như quỷ khóc của Huyết Ma Liệt Sơn đã truyền đến :
- Niếp Thiên à Niếp Thiên! Ngươi thân mình cũng khó bảo toàn, còn có lòng đi cứu người. Nếu ngươi đã thích cứu người, để ta xem ngươi có thể cứu được mấy người đây!
Nói dứt, Huyết Ma Liệt Sơn giương năm ngón tay phải lên, lại có năm luồng huyết xà rời khỏi ngón tay bắn ra, nhắm theo hướng mấy người Phùng Tinh Nhiên đánh tới, trong đó có hai luồng đánh thẳng đến người có tu vi yếu nhất trong đám là Phùng Tinh Nhiên. Vẻ mặt thản nhiên của Niếp Thiên cuối cùng cũng biến đổi, nâng tay phát ra một luồng bạch khí truy theo mấy đạo huyết xà đang tấn công Đinh Hạo, nhẹ giọng than:
- Đinh Hạo tiểu ca, ta chỉ có thể giúp ngươi ngăn được một lần, ngươi tự mình bảo trọng!
Tay hạ xuống rồi, Niếp Thiên đã quay đầu bay đến chỗ mấy người Phùng Tinh Nhiên như lưu tinh cản nguyệt!
Ngay khi Huyết Ma Liệt Sơn búng ngón tay, Đinh Hạo đã đoán trước được là sẽ có biến hóa rồi, Niếp Thiên khi có nguy cơ nhưng cũng không quên phát ra một luồng bạch khí để ngăn trở huyết xà, cũng xem như là tận tình tận nghĩa rồi.
Cũng nhờ luồng bạch khí của Niếp Thiên ngăn trở tranh thủ cho Đinh Hạo một tia thời gian, ngay lúc ba luồng huyết xà đến sát người, Đinh Hạo kế cũ diễn lại, lợi dụng pháp quyết Cửu U Quỷ Mị huyễn hóa thành công tránh đi!
Đinh Hạo xuất hiện trở lại cách đó ngoài năm trượng, vừa mới thở ra một hơi thì đã thấy Huyết Ma Liệt Sơn xa xa tựa như cười mà không phải cười nhìn về phía mình, ánh mắt này khiến cho trong lòng Đinh Hạo lại trở nên căng thẳng, đang tính toán thì ba luồng huyết xà hồng mang vừa mới bắn quá lại một lần nữa vọt tới về phía mình, mà thân hình của nó trông đã lớn như cái cột, nếu như vừa rồi huyết mang giống như con rắn thì bây giờ đã lớn tựa con trăn rồi!
Đúng lúc này Đinh Hạo trong lòng vốn có chút ũ rũ lại chấn động, không sai, tự mình thế nào lại quên mất Bát Sí Tử Mãng. Huyết mang tuy mãnh liệt tàn độc nhưng Bát Sí Tử Mãng thân là dị thú thời thượng cổ không thể thua kém được. Dùng tinh thần câu thông với Bát Sí Tử Mãng. Quả thực vậy, Bát Sí Tử Mãng dường như sớm đã cảm nhận được khí tức của huyết sắc, lúc này hiểu ý định của Đinh Hạo lại càng nhảy nhót không ngừng.
Ba luồng huyết xà hồng mãng đang ở giữa không trung đâm thẳng đến đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, lại thấy thay vào chỗ đó là một con quái thú toàn thân có vảy, lưng có hai cánh, thân dài tám trượng. Chỉ thấy Bát Sí Tử Mãng mở rộng cái miệng to lớn đỏ như chậu máu, liên tục hút khí, sương mù màu đỏ như máu đang khuếch tán khắp bốn phía càng thêm mỏng manh, mà vảy khắp toàn thân của Bát Sí Tử Mãng trong giây lát lại càng thêm sáng bóng, sương mù màu đỏ máu đối với nó giống như đồ đại bổ vậy.
Chỉ thấy một lát sau huyết vụ chung quanh đã bị Bát Sí Tử Mãng nuốt chửng không còn, mà Bát Sí Tử Mãng tựa hồ chưa đã, giương cặp mắt màu tía lên tham lam nhìn đến huyết trì ở phía trước.
Mấy người vốn đang tranh đấu bởi vì thủ đoạn tầng tầng bất tận của Đinh Hạo mà lại dừng lại!
- Hảo tiểu tử, ta lại quên mất là ngươi có Bát Sí Tử Mãng trong tay. Ha ha, đã có Bát Sí Tử Mãng trong tay, xác suất chạy thoát của bọn ta lại tăng thêm rất nhiều rồi. Di, thế nhưng đã tiến hóa đạt đến thời kỳ trưởng thành có hai cánh, thủ đoạn của tiểu ca quả nhiên bất phàm a!
Từ phía xa xa truyền lại tiếng kêu của Niếp Thiên.
Huyết Ma Liệt Sơn giương mắt nhìn Bát Sí Tử Mãng vẻ mặt thận trọng, dường như đối với nó có chút cố kỵ, vẻ mặt biến đổi bất định.
Nhưng vào lúc này huyết khí bên trong huyết trì đã càng lúc càng mỏng manh, mà bảo giáp lơ lửng bên trên huyết trì chuyển động cũng càng lúc càng chậm lại. Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt biến đổi, thân hình tự dưng lui lại, "vù" một tiếng đã thấy một bóng người xuất hiện bên cạnh huyết trì, chỉ trong giây lát đã thấy nắm trong tay Tỏa Anh hoàn. Huyết Ma Liệt Sơn lại từ trong đó bắt được một nguyên anh muốn ném vào trong Huyết Trì. Nhưng đúng lúc này Niếp Thiên quát lớn một tiếng:
- Lúc này không chạy còn đợi lúc nào, Đinh Hạo tiểu ca dùng bảo kiếm đi trước mở đường, ta bọc phía sau!
Đinh Hạo nhìn thấy Tỏa Anh hoàn trong tay của Huyết Ma Liệt Sơn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh không dễ phát hiện, miệng lại thản nhiên nói:
- Đến đây!
Rồi ngự kiếm nhắm thẳng về phía cửa mà bay nhanh đến, đồng thời với lúc bắt đầu bay lên cũng đã thu lấy Bát Sí Tử Mãng vào thắt lưng, trong đó truyền đến một tiếng kêu nhè nhẹ rõ ràng không cam lòng của Bát Sí Tử Mãng. Nhưng khi mấy người Đinh Hạo vừa mới hành động, giọng nói như quỷ khóc của Huyết Ma Liệt Sơn đã truyền đến từ phía sau:
-Niếp Thiên a Niếp Thiên, ngươi cũng đã quá coi thường ta rồi. Cho dù ta cần phải chiếu cố đến Huyết trì cũng không ai trong các ngươi có thể địch lại đâu! Chẳng lẽ ngươi còn nghĩ không ra sao?
Thanh âm từ xa đến gần, tiếng vừa mới dứt thì thân hình Huyết Ma Liệt Sơn đã xuất hiện ở cửa động, ngăn chặn hoàn toàn đường tiến của mấy người. Chỉ thấy Liệt Sơn thân tuy đứng ở cửa động, tay phải lại không ngừng đánh ra huyết quang nhắm vào bảo giáp ở giữa không trung, khiến cho bảo giáp chuyển động không ngừng.
Mấy người biết rằng lúc này là thời khắc quan trọng, không nên nhiều lời, Niếp Thiên đã bay thẳng đến hướng Huyết Ma Liệt Sơn, đao mang như cầu vồng, kính như thuẫn tròn. Huyết Ma Liệt Sơn cũng biết Niếp Thiên toàn lực xuất thủ, khi đao mang đến gần mình liền né tránh, mà tay trái vẫn không quên đánh ra luồng luồng huyết mang về phía bảo giáp.
Mấy người Đinh Hạo chính đang đợi đến lúc này, vừa thấy Huyết Ma Liệt Sơn rời khỏi cửa động, lập tức phóng nhanh ra ngoài. Nhưng đúng vào lúc này tại khu vực trung tâm của mấy người, giữa hư không xuất hiện một bánh xe tròn màu đỏ xung quanh tràn ngập hồng mang, bốn phía bánh xe màu đỏ đầy những thanh đao, sơ ý không phòng bị nên mấy người bối rối lùi lại. Trưởng lão họ Hoàng bất ngờ phát ra tiếng kêu khóc thê thảm, khi mấy người còn lại chú ý đến đó thì thân thể Hoàng trưởng lão đã bị phá nát, máu thịt bắn tung tóe đầy trời, lát sau đã bị phân giải hoàn toàn, thịt nát xương tàn rơi xuống đất phát ra tiếng “tí tách”, vài tiếng kêu rồi một chút cặn bã cũng không còn lưu lại.
Mấy người vừa thấy uy lực này, sắc mặt tái trắng, lộ hẳn nét đau thương chưa từng thấy. Đinh Hạo biết người trong Ma môn vốn tự tư tự lợi, lạnh nhạt vô tình, vốn không nhìn người khác chết sống thế nào! Bánh xe tròn màu đỏ vẫn không vì mấy người dừng lại một chút mà chần chừ, tiêu giải hoàn toàn trưởng lão họ Hoàng xong lại chuyển hướng đến mấy người!
- Mọi người cẩn thận, vật này là pháp bảo Phần Diệt Huyết Luân đã thành danh của Huyết Ma Liệt Sơn, không nên để bánh xe này đụng đến!
Trưởng lão họ Ngô lớn tiếng quát to.
Uy lực của Phần Diệt Huyết Luân mấy người vừa rồi đều đã thấy, không cần lão cảnh cáo đã sớm âm thầm đề phòng rồi. Phần Diệt Huyết Luân dường như chỉ thủ ngay ở cửa động, chỉ cần có một người đến gần cửa động là tự động tấn công, nhưng đứng cách xa lại cũng không truy cản. Mấy người liền biết được Phần Diệt Huyết Luân đã được Huyết Ma Liệt Sơn sớm luyện được tâm ý tương thông.
Bởi vì Huyết Ma Liệt Sơn đang giao đấu cùng Niếp Thiên, còn phải thỉnh thoảng chiếu cố đến động tĩnh của huyết trì, bởi vậy Phần Diệt Huyết Luân chưa phát huy hết hoàn toàn uy lực, chỉ có thể thủ thế nơi cửa động, nếu không mấy người đã sớm mất mạng, sao còn để cho mấy người có được cơ hội! Nhưng cho dù như thế, nếu mấy người vẫn như cũ không đột phá được cửa động do Phần Diệt Huyết Luân trấn giữ. Huyết Ma Liệt Sơn ba mặt tác chiến mà vẫn tỏ ra nhàn nhã như vậy, không cho mấy người một chút cơ hội nào, đúng là không hổ danh là cự hung trong Ma đạo.
Cũng bởi vì Huyết Ma phải tác chiến cả ba mặt, Niếp Thiên mới có thể giao chiến tương đương, không rơi xuống hạ phong. Mặc dù tình huống như vậy, mấy người đều biết Niếp Thiên chỉ mạnh mẽ chống đỡ. Bởi vì Huyết Ma còn muốn chu toàn việc chiếu cố đến bảo giáp, hoàn toàn không phải Huyết Ma địch không lại. Một khi cấm chế bảo giáp đã bị khai thông, lúc đó mấy người chỉ còn đường chết mà thôi.
Mấy người Phùng Tinh Nhiên đều nhìn nhìn, trong lòng nóng nảy. Trận đại chiến của hai người, mấy người vốn không thể nhúng tay vào, miễn cưỡng tiến vào trong đó cũng chỉ là đi chết vô ích!
Mấy người trong động đều không phát hiện Đinh Hạo sau khi bị Huyết Luân truy kích vừa rồi, mỗi lần biến đến một nơi thì ở bên cạnh mặt đất hoặc trên vách động đánh ra một luồng bạch quang. Đến bây giờ Đinh Hạo đã đánh ra ba mươi lăm luồng bạch quang, chỉ cần thêm một luồng bạch quang có thể bố trí hoàn tất “Thập Phương Huyễn Ma trận”!
Nhìn thấy Huyết Ma Liệt Sơn và Niếp Thiên giao tranh, lại nhìn thấy bảo giáp trên không trung huyết trì chuyển động nhanh như gió, biết rõ cấm chế bảo giáp sắp bị Huyết Ma mở ra, Đinh Hạo lại thấy không cần nóng nảy lập tức phát động “Thập Phương Huyễn Ma trận”!
Mặc dù trong tay Phùng Tinh Nhiên có “Tuyệt Sát Ma trận”, còn có “Cửu Thiên Huyền Băng trận” Niếp Thiên đã nói qua đều là đại trận có khả năng công kích, nhưng bởi vì bố trí cũng phiền toái vô cùng, hơn nữa lại chiếm một khu vực cực lớn. Vì thế hai người vốn chưa từng nghĩ đến việc dùng trận pháp đối phó Huyết Ma Liệt Sơn. Nhưng “Thập Phương Huyễn Ma trận” mà Đinh Hạo bố trí lại không có những hạn chế đó. Trận này không những bố trí thuận tiện, diện tích chiếm cứ cũng không lớn, tuy không có tác dụng công kích, nhưng vây khốn người lại vừa vặn. Lúc này ở đây không ngờ lại là lựa chọn tốt nhất!
Đinh Hạo nắm chắc thắng lợi nhưng vẫn tỉnh táo y như cũ, hai mắt còn nhìn quanh bốn phía, chậm rãi rời khỏi động khẩu, nhắm hướng hai người đang giao đấu đi đến.
Bởi vì Huyết Ma Liệt Sơn không cần quá mức phân tâm chiếu cố đến bảo giáp, lại đem tinh lực tập trung hoàn toàn vào việc giao chiến. Tình thế của Niếp Thiên lập tức biến đổi rất lớn, từ trước đến giờ vốn là thong dong, bây giờ Niếp Thiên chỉ có thể chật vật né tránh truy đuổi của Liệt Sơn. Đột nhiên thấy được Đinh Hạo không nghĩ biện pháp rời đi, ngược lại còn đi về phía mình, trong lòng càng thêm khẩn trương, còn chưa kịp cất tiếng hỏi, Huyết Ma Liệt Sơn cất tiếng như quỷ khóc chó tru:
- Hắc hắc hắc! Bảo giáp cấm chế cuối cùng cũng bị ta giải khai, đem kiếm quyết của tiên giới hiện ra ở nhân gian, thiên hạ to lớn còn có ai có thể là địch thủ của Huyết ma ta!
Dừng lại một chút rồi cất tiếng nói tiếp:
- Bây giờ thử xem bọn ngươi có khả năng thế nào để trốn thoát khỏi tay ta!
Nói rồi toàn thân Huyết Ma Liệt Sơn huyết quang rực sáng, không biết lúc nào Phần Diệt Huyết Luân đã hiện lên trong tay, giống y như ác quỷ chụp mồi nhắm mấy người bước tới. Lúc này mấy người Niếp Thiên đã tuyệt vọng hoàn toàn. Không có Phần Diệt Huyết Luân trong tay Huyết Ma đã đánh cho mấy người không có cơ hội đánh trả lại. Bây giờ pháp khí thành danh đã có trong tay Huyết Ma Liệt Sơn, cắt đứt toàn bộ cơ hội trốn thoát của mấy người.
Một vị huyền bí sư tôn đang đợi chư vị khám phá, một bộ tuyệt phẩm kiếm đạo mang tên Vạn Đạo Kiếm Tôn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook