Vô Cực Ma Đạo
-
Chương 19
Chương 19: Thiên Yêu Nhiếp Thiên
- Là Tinh Nhiên sao, ta vốn nhận sự ủy thác của cha ngươi tới đây tìm ngươi, không ngờ Ngự Thú kính của ta lại phát hiện ra khí tức của Bát Sí Tử Mãng nên mới đến xem. Trông dáng vẻ của ngươi hẳn là có quen biết với tiểu tử này, giúp thúc thúc khuyên nhủ hắn một chút đi!
Trông thấy Phùng Tinh nhiên tiến vào, người kia liền cất tiếng.
- Quen biết thì quen biết, nhưng người ta căn bản không chịu nể mặt Tinh Nhiên a, lời của Tinh Nhiên chưa chắc đã hữu dụng bằng người tự nói ra đâu!
Phùng Tinh Nhiên liếc nhìn Đinh Hạo một cái.
Đinh Hạo chỉ coi như không nhìn thấy, chẳng hề có chút xấu hổ, quyết định mặc kệ cho dù hai người này nói gì cũng sẽ không mang Bát Sí Tử Mãng trao đổi với bọn họ.
Lúc này Đinh Hạo bắt đầu lo lắng người kia có thân phận như thế nào, nhìn vào tu vi và khí phách khi nói của hắn thì tuyệt đối không phải là người vô danh ở Đoạn Hồn sơn, sao mình trước đây chưa từng nghe người ta đề cập qua, đây là một việc đáng nghi, nhưng đã nghĩ không ra thì cũng chẳng muốn nghĩ nữa.
Người này vừa nghe Phùng Tinh Nhiên nói vậy thì liền nhìn về phía Đinh Hạo với vẻ mặt cổ quái, sau đó lại quay về phía Phùng Tinh Nhiên cười cười nói:
- Lại còn có người không nể mặt ngươi sao? Thực sự khiến ta có chút hiếu kỳ đấy. Tiểu tử này đã cố ý không chịu chia sẻ thứ mình thích, ta cũng không miễn cưỡng nữa. Tinh Nhiên đi với thúc thúc, trước khi ta tới đây cha ngươi có vài câu nhờ ta nói lại với ngươi!
Phùng Tinh Nhiên trước khi đi ra lại nhìn qua Đinh Hạo, Đinh Hạo cảm thấy thái độ của nữ nhân này với mình càng lúc càng kỳ quái, chẳng lẽ là ả ta coi trọng mình.
Người tu chân đối với khái niện tuổi tác mặc dù vô cùng mơ hồ, nhưng tu vi của nàng lại cao hơn hắn rất nhiều, dựa theo quy luật của ma đạo, thực lực quyết định tất cả, nếu như hai người thực lực cách nhau quá lớn thì căn bản là không có khả năng kết hợp. Không cần nghĩ nhiều, hiện tại với tu vi Dung Hợp kỳ của mình thì cũng đã có thể tu luyện vài loại công pháp rồi.
Không nói tới Đinh Hạo đang tu luyện nữa, sau khi Phùng Tinh Nhiên đi theo người kia tới một nơi an tĩnh, người đó tùy tiện vung tay lên, cả khu vực xung quanh hai người lập tức đều biến thành u ám, tựa như nơi này vừa có một cơn lốc quét quá vậy, nhưng hai người ở bên trong lại như chẳng ảnh hưởng gì, người này tu vi không ngờ lại cao cường tới vậy, thực là chẳng thể ngờ nổi.
- Yêu Quái thúc thúc, có phải cha ta bảo với thúc là ta tới tham dự Tụ Bảo tông hội không? Tinh Nhiên trên đường còn bị Tây Huyền ngũ quỷ tập kích đấy, may mà trong tay Tinh Nhiên có Tuyệt sát ma trận, nếu không hâu quả thực sự không thể tưởng tượng được!
Phùng Tinh Nhiên nói.
- Ồ, lại có việc này sao? Tây Huyền ngũ quỷ và Luyện Ngục ma tông các ngươi chưa từng động chạm, sao lại tập kích các ngươi, chuyện này thực là kỳ quái! À, Tuyệt Sát ma trận là ta tặng cho ngươi, uy lực như thế nào ta là người rõ ràng nhất, mà trận này cách bố trí và tài liệu đều không được đầy đủ, lẽ ra căn bản là không thể vây khốn được ngũ quỷ mới phải, chẳng lẽ có biến hóa gì khác thường sao?
Người kia nghi hoặc hỏi.
Phùng Tinh Nhiên đem tình hình lúc đó thuật lại một lượt, người kia kinh ngạc dị thường nói:
- Tuyệt Sát ma trận là ta vô tình có được trong một quyển sách rách nát, trận này vốn không được đầy đủ, ta đã tìm hiểu đã nhiều năm cũng chỉ có thể phát huy ra một hai phần mười uy lực của nó, chỉ bằng vào chuyện hắn biết được Tuyệt Sát ma trận cũng có thể khẳng định người này cực kì không đơn giản! Nhưng cũng may tu vi hắn còn thấp, chỉ cần ta và ngươi đề phòng một chút là sẽ không xảy ra chuyện gì. Nhưng kẻ này quá sức thần bí, ngươi đã đáp ứng tha cho tính mạng hắn thì cũng đừng bức bách quá đáng, đương nhiên, nếu có thể tìm ra được lai lịch rõ ràng của hắn thì vẫn là tốt nhất!
Phùng Tinh Nhiên thở dài nói:
- Tinh Nhiên trong lòng tự nhiên cũng có tính toán, chỉ là người này vô cùng giảo hoạt, làm việc lại càng không có sơ hở, mặc dù tu vi hơi thấp nhưng lại khiến cho Tinh Nhiên có một loại cảm giác không thể hạ thủ, còn mong thúc thúc chỉ điểm cho một chút!
Người này nhìn chằm chằm vào Phùng Tinh nhiên một lát rồi nói:
- Ta đối với kẻ này hiểu biết không sâu, cũng không biết nên hạ thủ như thế nào. Nhưng ta thấy hắn ánh mắt kiên định, lãnh khốc dị thường, tuyệt đối không phải là loại người có thể si mê động tình đối với nữ nhân! Cái khác chưa nói, nếu Tinh Nhiên muốn dùng mĩ nhân kế, ta thấy tốt nhất là đừng áp dụng, người này tuyệt không phải là loại người có thể dùng tình cảm để trói buộc được, đừng có để trộm gà không được lại mất thêm nắm thóc!
Người này trong lời có lời, Phùng Tinh Nhiên há lại không nghe ra.
- Yêu quái thúc thúc yên tâm đi, chẳng lẽ bản tiểu thư lại có thể tự ủy khuất bản thân mà đi lấy lòng hắn hay sao? Để bản tiểu thư bực mình là sẽ dùng thu hồn đại pháp biến hắn thành ngu ngốc, lúc đó còn sợ không thể lấy hết được bí mật của hắn hay sao!
Người kia trông thấy thần sắc của Phùng Tinh Nhiên thì không khỏi thầm than một tiếng, mặc dù hắn đã nói kiên quyết như vậy, nhưng hắn biết Phùng Tinh Nhiên lại không cho là đúng, căn bản là không để lời hắn nói ở trong lòng, chỉ đành lắc lắc đầu rồi cũng không khuyên nhiều nữa.
- Ta lần này tới Luyện Ngục ma tông làm khách, cha ngươi đã nhờ ta bảo hộ ngươi, mang mục đích chuyến đi này của các ngươi nói cho ta. Hiện tại đã tới Tụ Bảo tông, sự an toàn của các ngươi cũng không còn vấn đề gì nữa, chúng ta tạm thời tách ra, ta còn có một chút việc riêng phải xử lý, đến khi Tụ Bảo tông hội bắt đầu ta sẽ tự đi tìm ngươi. Mặt khác ngươi cũng đừng tưởng rằng tới nơi này là đã an toàn rồi, hành sự phải cẩn thận, nơi này người có rất nhiều người có thể khiến cho ngươi ngay cả một tiếng cũng chưa phát ra được mà đã biến mất. Nhưng những người này tự trọng thân phận nên sẽ không xuống tay với ngươi, người bình thường cũng sẽ không dám chọc giận ngươi, nhưng ngươi vẫn cần cẩn thận một chút mới được!
Nghe thấy hắn nói như vậy, Phùng Tinh Nhiên cũng không khỏi biến sắc, nghe khẩu khí của hắn tựa hồ như bây giờ trên núi đang có nhân vật có thể khiến hắn cố kỵ,Đinh Hạo không biết người này thân phận thế nào thì cũng chẳng có gì, nhưng nàng đối với tu vi của hắn rất là rõ ràng, xem ra Tụ Bảo tông hội lần này thật sự là ngọa hổ tàng long a!
Đinh Hạo lục lọi cả nửa ngày nhưng cũng chẳng chẳng phát hiện được thứ gì hữu dụng trong vòng tay trữ vật của tên cao thủ Phân Thần kỳ kia cả, chỉ có vài khối trung phẩm tinh thạch và một thanh trung phẩm phi kiếm mà thôi.
Trong lòng thầm mắng người này thực sự là một con quỷ nghèo, so với người của Vô Cực ma tông cũng chẳng bằng, vậy mà lại có tu vi phân thần trung kỳ, thật không biết hắn sống như thế nào ở tu chân giới.
Đinh Hạo vốn nghĩ khi đến Tụ Bảo tông sẽ nhân cơ hội rời khỏi mấy người này, hiện tại cũng không vội vàng, Tụ Bảo tông hội cũng là một thịnh hội của tu chân giới, bây giờ còn chưa bắt đầu mà người tới đã không ít, qua mấy ngày nữa khẳng định là sẽ càng nhiều. Nếu mình không ở lại mở rộng kiến văn, làm sao xứng với công sức ngàn dặm tới đây. Bản thân bây giờ chỉ là gà vịt trong tu chân, đi theo mấy người này đối với hắn cũng là có chút chỗ tốt!
Sau khi đến Tụ Bảo tông hội mấy người kia cũng không giám sát nghiêm mật hắn nữa, Đinh Hạo hiện tại không có việc gì, dù sao thì cũng đang nhàn rỗi liền định đi ra ngoài một chút.
Còn chưa kịp ra khỏi cửa đã thấy phùng Tinh Nhiên đang đi về phía mình, Đinh Hạo trong lòng bất giác có chút buồn bực, mình không phải chỉ là nhìn qua thân thể của nàng sao, cũng không phải là cố ý, có gì quá đáng chứ? Huống chi bản thân hắn đã từng giúp nàng vượt qua một cửa ải khó khăn, vì sao vẫn cứ tìm đến gây phiền toái? Nếu không phải hắn thực lực không ra sao thì sớm đã dùng vũ lực để giải quyết chuyện phiền toái này rồi.
Nghĩ thì nghĩ vậy, Phùng Tinh Nhiên vẫn đi đến trước mắt.
- Tiểu tặc, ngươi có biết người vừa muốn giao dịch với ngươi là người nào không? Nói chuyện lại không cho người ta mặt mũi như vậy, nếu không phải hắn khinh thường không thèm xuất thủ với ngươi, bằng vào tu vi của ngươi, nếu hắn muốn cướp Bát Sí Tử Mãng kia, ngươi đến ngay cả cơ hội hô lên cũng không có đâu! Mà ngươi giấu giếm bản cô nương rất nhiều sự tình đấy, trên người ngươi sao lại có Bát Sí Tử Mãng?
Phùng tinh Nhiên tỏ vẻ tức giận nói.
- Ồ, người kia rốt cuộc là ai mà tu vi lại cao như vậy?
Dừng lại một chút, hắn nói tiếp:
- Buồn cười, bản nhân trên người có vật gì chẳng lẽ lại phải báo với cô sao? Ta với cô không thân không thích, thậm chí còn có chút thù oán, cô có biết là mình nói rất ấu trĩ không?
- Ngươi…Ngươi đã nhìn thấy thân thể của bản cô nương, ta còn chưa tính sổ với ngươi, bây giờ lại dám nói với bản cô nương những lời này, có phải là cho rằng đến Tụ Bảo tông rồi thì bản cô nương sẽ không dám động đến ngươi không? Tụ Bảo tông mặc dù là không cho phép tranh đoạt nhưng không có quy định là không thể giáo huấn môn hạ đệ tử của mình!
Phùng Tinh Nhiên cả giận nói.
- Ồ, từ khi nào trờ ta thành môn hạ đệ tử của cô vậy, lại nói ta nhìn qua thân thể của ngươi và ta nói ngươi ấu trĩ có quan hệ gì với nhau chứ? Không dây dưa với cô nữa, thân thế của người vừa rồi là thế nào?
Đinh hạo càng cảm thấy nữ nhân này khó chơi.
- Y tên là Nhiếp Thiên, ta nghĩ chỉ cần là người tu chân thì đều sẽ biết đến tên y.
Phùng Tinh Nhiên ngạo nghễ nói.
- Nhiếp Thiên! Thiên Yêu Nhiếp Thiên! Là hắn, khó trách lại có tu vi như vậy! Nghe nói hắn đã từng khiêu chiến với cha cô, sau đó Nhiếp Thiên nhận thua, nhưng từ đó về sau lại cùng với cha cô kết thành hảo hữu! Khó trách cô quen biết hắn.
Đinh Hạo kinh hô một tiếng.
Lúc này Đinh Hạo mới tin mấy lời vừa rồi Phùng Tinh Nhiên nói không phải là giả, người này đích xác là có thực lực nhấc tay là có thể tiêu diệt hắn. Nhiếp Thiên này cũng giống như ngũ quỷ, không môn không phái, nhưng danh khí thì cực lớn, tu vi lại cao, ngũ quỷ còn lâu mới theo kịp!
Người này ở phương diện trận pháp và luyện khí tu vi đều rất cao siêu, là cao nhân tu chân thành danh đã vài trăm năm nay. Nhiếp Thiên làm việc lúc ma lúc đạo, đều dựa theo ý thích, tác phong tàn nhẫn, bởi vì trên người người này có một loại mị lực yêu dị nên mới được người trong tu chân giới gọi là “Thiên Yêu”!
Nhiếp Thiên tu vi đã cao danh khí lại lớn, so với chưởng môn các đại môn phái cũng chỉ kém hơn một bậc mà thôi, Đinh Hạo nghĩ đến thái độ ương ngạnh của mình vừa rồi, thực sự có chút sợ hãi.
- Độc Cô Sách đại biểu cho Thiên Sát ma cung đặc biệt đến bái kiến Tinh Nhiên tiểu thư, mong tiểu thư cho tiếp kiến!
Đúng lúc này, giọng nói của một thanh niêm nam tử vang lên trong sân.
Một vị huyền bí sư tôn đang đợi chư vị khám phá, một bộ tuyệt phẩm kiếm đạo mang tên Vạn Đạo Kiếm Tôn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook