Vợ Cũ Bị Mù Của Hàn Tổng Tài
Chương 12: Lần đầu hắn bại trận dưới tay Lão gia gia

Cô hơi giật mình khi thấy hắn đang đứng ở đấy. Đôi mắt đỏ ngầu đang từ từ tiến lại gần cô. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy bộ dạng này của hắn

"Là cô cố ý vào đây?!!"

Vừa nói hắn vừa cúi người xuống nhìn chằm chằm vào gương mặt cô, hình như hắn vừa uống rượu xong. Mùi rượu cùng mùi thuốc lá nhàn nhạt bám vào cơ thể hắn khiến cô bị bị sặc đến nổi chảy nước mắt. Luống cuốn tay chân, vội gom lại giấy vẽ, cầm điện thoại luồn qua khỏi người hắn mà đứng lên

"Xin lỗi..xin lỗi anh, tôi không cố ý. Là do người hầu ở dưới đưa tôi lên phòng, tôi không biết đây là phòng của anh, tôi..tôi..tôi sẽ đi ngay, không làm phiền anh nghỉ ngơi"

Vừa đưa tay định mở khóa cửa, bỗng dưng eo cô bị cánh tay thô bạo của hắn bắt lấy, giữ chặt không buông.

Cô sợ hãi với hành động bất ngờ này của hắn, vội đẩy tay hắn ra nhằm thoát khỏi cái ôm biến thái này, nhưng sức của một cô gái cao một mét 65 như cô làm sao có thể thắng nổi sức của một tên đàn ông cao một mét 85 như hắn, chẳng khác nào lấy trứng chọi vào đá. Bỗng hắn xoay người cô lại, đẩy mạnh thân cô vào tường đến nổi cô đau thấu xương, bặm môi lại để chịu chịu con đau trúng tường đấy.

Bỗng hắn cúi xuống, miệng mang theo một chút hơi men rượu vang cùng thuốc lá bất ngờ gặm nhắm miệng cô. Cô bất giác đỏ mặt, hai bên má đỏ như quả cà, mở to đôi mắt long lanh nhìn hắn như cảnh cáo, đồng thời mang theo sự sợ hãi.

Đây vốn dĩ là nụ hôn đầu của cô, cô gìn giữ cố gắng gìn giữ bấy lâu nay. Đưa tay đánh mạnh vào bờ ngực rắn chắc của hắn như muốn phản kháng. Nhưng cô đâu biết là những hành động vừa rồi đã vô tình kích thích con quái thú vốn đã ngủ từ rất lâu trong người hắn thức giấc, trỗi dậy mạnh mẽ.

Một người thông minh như hắn: 20 tuổi đã lấy được bằng tiến sĩ, 23 tuổi đã lên làm lão đại_đứng đầu bang Hắc đạo, là ông trùm mafia khét tiếng, năm 25 tuổi đã đưa tập đoàn MW ra đứng đầu thế giới thế mà lại bị bại dưới ông của hắn-Lão gia gia. Hắn không thể lường trước sự việc là lão gia gia đã cao tay đến nổi nguyên cả một hầm rượu của căn biệt thự đều bị ông ấy pha xuân dược vào. Chả trách hắn không hiểu sao đêm đón giao thừa năm nay hắn không thấy ai xuống dưới lấy rượu. Thì ra là đã được bày mưu. Loại xuân dược này mạnh đến nổi hắn đã vào bồn ngăm nước lạnh cả giờ mà vẫn không thể dập tắt, càng ngâm nước lạnh thì lại càng nóng, cơ thể như muốn nổ tung, loại xuân dược đặc biệt này của lão gia gia đặt chuyên gia chế riêng cho hắn, không ảnh hưởng đến sức khỏe, chỉ là làm tăng ham muốn của hắn trong ba bốn giờ mà thôi...

Đang cố gắng kiềm chế thì hắn phát hiện căn phòng đang ở này có một cánh cửa lạ mà trong trí nhớ của hắn trước đây chưa từng có, có lẽ vừa mới xây thêm, mở cửa bước vào-không ngờ phòng hắn và phòng cô lại liên thông với nhau, lão gia gia này sắp xếp căn phòng như vậy là có ý gì.

Nhưng đầu óc của hắn bây giờ làm gì đủ tỉnh táo để mà suy nghĩ gì được nhiều, hắn chỉ biết là lão gia gia đang hạ độc hắn, hắn cần giải quyết ngay chuyện này trước rồi quay lại tính sổ với ông ta sao, hắn không thể chống chịu nổi nữa rồi...

Cô càng dãy dụa muốn thoát khỏi nụ hôn của hắn thì bản tính đàn ông càng trỗi dây. Vốn định mở miệng ra chửi một trận, cô vừa mở miệng thì đầu lưỡi của hắn điêu luyện xoắn lấy lưỡi cô mà ấn mạnh đầu lưỡi hai người lại với nhau, hắn đưa lưỡi "dạo" khắp bên trong miệng cô một lúc, sau đó đưa lưỡi xuống phía dưới cổ họng, càng quét khám phá trong họng cô đến nổi đối phương hết hơi hắn mới lưu luyến buông tha đưa lưỡi hắn ra khỏi miệng cô.

Không dừng lại ở đó đầu lưỡi linh hoạt của hắn trượt dọc lên mặt cô từ hai bên má theo sóng mũi thẳng tắp của cô rồi dừng lại ở mắt, mỗi chỗ lưỡi hắn đi qua trên mặt cô đều để lại một chút phong lưu ướt át.Đầu óc cô bây giờ trở nên mê mụi, muốn đẩy hắn ra khỏi cô nhưng cơ thể cô bất giác lại trở nên khô nóng đến khó tả cô nhớ rất rõ ràng là đã bật điều hòa rồi mà.

"Uhm..Um...Tôi rất nóng, tôi cần phải vào nhà vệ sinh.hic.hic... Anh làm ơn bỏ tôi ra. Tôi sợ lắm.Tôi hứa sẽ không tự ý vào phòng anh nữa đâu. Tôi biết sai rồi"

Cô vừa khóc nghẹn vừa cầu xin hắn thả cô ra, cô không muốn ở đây thêm một tí nào nữa, hắn quá đáng sợ. Dường như ý thức của cô ngày càng kém, ánh mắt cô mơ màng, cơ thể nóng rang như ai đổ lửa. Chẳng lẽ cô lại phát sốt, vừa bước sang năm mới mà cô lại bị bệnh như thế thì không được, cô cần phải hoàn thành bài thiết kế, gần đến hạn nộp rồi không thể chậm trễ hơn nữa.

"Tôi sốt rồi anh mau bỏ tôi ra. Tôi cần đi uống thuốc hạ sốt ngay bây giờ"

Giọng nói trầm nam tính của hắn vì xuân dược mà trở nên khàn đi, cất giọng nói

"Cô như tôi bị lão cáo già kia bỏ xuân dược rồi, loại này nguyên thủy không thể dập tắt được đâu"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương