Vợ chồng nhà giàu plastic
-
Chương 7:
Chuyến du lịch tốt đẹp cứ thế bất ngờ kết thúc vào ngày thứ ba.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Nhân ngày này mới sáng sớm còn hứng khởi, nghĩ là Tư Nhất Văn sẽ dẫn cô đi núi tuyết. Cô muốn đi núi tuyết rất lâu rồi, thậm chí còn chuẩn bị khoác lên mình bộ áo lông dày dặn, ai ngờ Tư Nhất Văn lại nói với cô là sẽ đi một nơi khác.
Lúc trên xe cô vẫn tràn đầy hứng khởi, vô cùng mong đợi vì còn tưởng sẽ có kinh hỉ khác, thế là bám theo Tư Nhất Văn nhõng nhẽo: “Nhất Nhất, Nhất Nhất” không ngừng.
Tư Nhất Văn có thể cảm nhận được sự vui mừng trong mấy ngày nay của Chu Nhân, tính cánh cô rất giống một đứa con nít, vui buồn thể hiện hết lên mặt.
Hai người ngồi trên xe, Chu Nhân đùa nghịch ngón tay của Tư Nhất Văn, thực sự không kìm được lòng hiếu kỳ: “Nói đi nói đi, anh hôm nay dẫn em đi đâu?”
Tư Nhất Văn chỉ nói: “Đến rồi sẽ biết.”
Được thôi, Chu Nhân chỉ đành lặng lẽ chờ đợi kinh hỷ đó.
Định vị hiển thị còn hai tiếng nữa tới nơi, cũng không quá xa. Trên xe nhàm chán nhưng có cung cấp wifi, Chu Nhân có thể lên mạng giết thời gian. Cô đặc biệt tìm đến tài khoản “Trái ớt nhỏ Zeus vô địch”, ấn vào định tiếp tục xem truyện đồng nhân. Nhiều ngày không xem rồi, có chút ngứa ngáy.
Nhưng khi Chu Nhân ấn vào xem Weibo, thấy trang chủ Weibo của Trái ớt nhỏ Zeus vô địch toàn là bốc phốt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trái ớt nhỏ Zeus vô địch: [Tiểu tam, vợ chồng hào môn plastic cần @Vu Dung Dung cô đến nói sao? Cô cũng khá biết cọ nhiệt của vợ chồng Zeus ghê! Chồng cô như con heo vậy đó, còn ở đó diễn vợ chồng, xem mà tôi muốn ói rồi nè!]
Trái ớt nhỏ Zeus vô địch: [Càng nghĩ càng tức, Vu Dung Dung cô yên phận làm tiến sĩ bạch phú mỹ từ nước ngoài về là được rồi, xin cô đừng cọ nhiệt nữa được không? Bạch liên hoa! Ai chả thấy cô trong chương trình cố ý khoe túi xách Hermes và đồng hồ Rolex? Cô chẳng phải muốn nói mình không chỉ có tiền mà còn ân ái với chồng sao? Đây chẳng phải là diễn với vợ chồng Zeus sao? Thật sự tưởng fan cp tụi tôi bị mù sao?]
Trái ớt nhỏ Zeus vô địch: [Nói lại lần nữa, fan cp Zeus tự mọc lên, mấy người không thấy hứng thú thì đừng ấn vào siêu thoại tìm kiếm cảm giác tồn tại!]
Trái ớt nhỏ Zeus vô địch: [Hôm nay không viết truyện đồng nhân nữa, tức quá đi mà!]
Trái ớt nhỏ Zeus vô địch có thể xem là fan cứng của cp vợ chồng Zeus, một chút biến động nhỏ liên quan đến Chu Nhân và Tư Nhất Văn, cô ấy sẽ là người đầu tiên đăng Weibo. Không những vậy, viết truyện đồng nhân về vợ chồng Zeus là một trong những tuyệt kỹ của Trái ớt nhỏ Zeus vô địch, đây cũng là một trong những nguyên nhân Chu Nhân âm thầm theo dõi cô ấy.
Mặc dù Chu Nhân luôn không rõ tại sao cô và Tư Nhất Văn lại có nhiều fan cp vợ chồng đến vậy, thấy các bạn trên mạng tức giận một cách chân tình đến vậy, tự nhiên cảm thấy có chút áy náy.
Kết hôn một năm nay, Chu Nhân cũng biết mình có lúc vô duyên vô cớ được lên hotsearch, đây là lần đầu tiên cô thấy fan cp đăng Weibo nói giúp mình như vậy. Như thể người đó là bạn bè thân thiết nhất của mình, đang bênh vực cô vậy.
Phía dưới Weibo của Trái ớt nhỏ Zeus vô địch, thực ra cũng có không ít bạn trên mạng an ủi:
“Trái ớt nhỏ đừng giận mà.”
“Đừng tranh chấp với loại người này.”
“Cũng thật mắc cười, chúng tôi thích là chuyện chúng tôi, liên quan gì họ.”
“Hy vọng Tư Nhất Văn và Chu Nhân có thể ra tát mặt họ.”
“Vợ chồng Zeus mãi mãi là thần, không chấp nhận phản bác.”
“Chu Nhân thật sự không để tâm đến chuyện bên ngoài, tài khoản xã hội cũng không mở, cũng không chấp nhận phỏng vấn, đóng cửa sống của cuộc sống của mình, vẫn có nhiều người đến cọ nhiệt.”
“Cầu xin Chu Nhân mở tài khoản xã hội thanh minh một chút! Mỗi lần bị người khác hút máu, tôi thật sự rất muốn đánh người!”
Chu Nhân lần đầu dùng tài khoản phụ của mình “Tiểu Nhân bách biến” bình luận dưới Weibo của Trái ớt nhỏ Zeus vô địch: *Vỗ về*
Sau khi bình luận cho Trái ớt nhỏ Zeus vô địch, Chu Nhân lâm vào trầm tư.
Thực ra link video ngắn mà Tân Ninh gửi cô xem rồi, chẳng qua tâm trạng lúc đó rất tốt nên cũng không quá để tâm. Đặc biệt các bình luận thái quá của bạn trên mạng, càng khiến cô thấy nực cười.
Bây giờ nghĩ kỹ lại mới nhớ ra, Vu Dung Dung hình như thật sự là bạn cấp ba của cô. Nhưng điều này cũng không thể hoàn toàn trách Chu Nhân trí nhớ kém, mà là khuôn mặt của Vu Dung Dung thay đổi thật sự quá lớn. Trong ký ức của Chu Nhân, Vu Dung Dung lúc trước mắt một mí mũi tẹt, bây giờ lại biến thành mắt hai mí mũi cao.
Yêu thích cái đẹp là bản tính của con người, thẩm mỹ cũng không phạm pháp, chỉ là sự thay đổi này thật sự khiến Chu Nhân cảm thấy có chút kinh ngạc.
Sự thật, khoa học kỹ thuật có thể thay đổi cuộc sống.
Nghĩ đến Vu Dung Dung, Chu Nhân không khỏi nghĩ tới một người… Bùi Dao.
Thời học cấp ba, Vu Dung Dung là người thân với Bùi Dao nhất, hai người họ gần như hình với bóng.
Mọi người đều biết, Bùi Dao là kẻ thù của Chu Nhân.
Từ trường giữa người với người luôn kỳ lạ, Chu Nhân đã không có cảm giác với Bùi Dao từ lần đầu gặp mặt, cô cảm thấy không có ấn tượng. Sau này sự thật chứng tỏ, cô thật sự không thích nổi con người Bùi Dao.
Trong quãng thời gian cấp ba đó, cũng không biết tại sao, bất kỳ hoạt động nào mà Chu Nhân tham gia, Bùi Dao cũng sẽ đăng ký tham gia, dường như nhất định phải phân rõ cao thấp với cô. Chu Nhân cũng không biết phấn đấu, các hoạt động thi đấu mà cô tham gia hầu như đều bị Bùi Dao lấn át.
Đặc biệt sau khi nghe thấy tin đồn người mà Tư Nhất Văn yêu thầm là Bùi Dao, Chu Nhân hoàn toàn vô cảm với Bùi Dao này. Nhưng mà cũng chỉ là vô cảm mà thôi, Chu Nhân cũng không mượn vị trí trong gia tộc của mình làm khó Bùi Dao, hoàn toàn coi đối phương là người xa lạ.
Sau khi tốt nghiệp cấp ba, Chu Nhân ra nước ngoài học đại học, sau khi tốt nghiệp luôn ở lại Mỹ, có thể nói hoàn toàn không liên lạc với Bùi Dao này.
Một năm trước Chu Nhân trở về nước thì đã kết hôn với Tư Nhất Văn, hiếm khi mới mời vài người bạn cấp ba tham gia hôn lễ, trong đó có Bùi Dao.
Nhưng mà buổi giao lưu là khách mời do bên Tư Nhất Văn mời đến.
Định vị nhắc nhở đích đến ở phía trước.
Chu Nhân quét sạch mây mù trong tim khi nãy, chuẩn bị du lịch cho thật vui nhưng khi nhìn thấy người đứng ngoài xe thì cô đã sững sờ.
Nếu mắt của Chu Nhân không mù, thì có lẽ đủ nhận ra người đứng phía trước là Bùi Dao.
Kinh hỉ này thực sự khá khiến người khác kinh sợ.
Bùi Dao cột đuôi ngựa, trang phục ngày thường, nhìn trông vừa nhàn nhã vừa lịch thiệp. Dáng người cô ấy rất cao, khoảng chừng 1m7, thậm chí còn có tỉ lệ cơ thể hoàn hảo, đứng trong đám đông vô cùng bắt mắt.
Chu Nhân vô thức nhìn phản ứng của Tư Nhất Văn ngồi bên cạnh, thấy anh cũng quay đầu nhìn Bùi Dao bên ngoài cửa xe.
Aaaaa!
Tên chó chết! Người phụ nữ khác xinh đẹp đến vậy sao!
Nhìn nữa em sẽ móc mắt anh!
Cũng không biết có phải người chồng plastic Tư Nhất Văn nghe thấy suy nghĩ nội tâm của Chu Nhân hay không, anh quay đầu lại nhìn vào mắt cô.
“Bùi Dao, em còn nhớ cô ấy không?”
Chu Nhân mặt không biến sắc chỉnh tóc mái lại thành hình chữ bát (八): “Không nhớ.”
Tư Nhất Văn khẽ nhíu mày: “Bạn học chung lớp cấp ba, hiện tại đang đảm nhiệm phó giám đốc tại văn phòng chi nhánh ở An Hối.
Chu Nhân mặt vô cảm: “Ừ, cậu ta lợi hại thật.”
Tập đoàn An Hối có thể xem là công ty đối đầu với tập đoàn Hồng Hưng, hai tập đoàn mấy năm vừa qua có sự trùng hợp về mặt nghiệp vụ, tuy nhiên giờ đây mỗi người tự mở ra con đường riêng mình, nước sông không phạm nước giếng.
Nửa năm trước An Hối do sự việc chống độc quyền bị phạt mấy tỷ, cổ phiếu không ngừng rớt giáy. Tuy nhiên dù là vậy, vị trí hàng đầu trong ngành của An Hối vẫn không thay đổi.
Lần đó tập đoàn Hồng Hưng dưới sự lãnh đạo của Tư Nhất Văn tránh khỏi một kiếp, cho nên người trong ngành đều biết Tư Nhất Văn khá có bản lĩnh.
Hành trình hôm nay là buổi gặp mặt do An Hối tổ chức, chủ yếu để lôi kéo quan hệ với Hồng Hưng, hai công ty hàng đầu trong ngành chuẩn bị mở rộng quan hệ thương lượng.
Có thể đoán được, vài ngày sau khi tin tức liên quan được đăng lên, sẽ là chuyện lớn chấn động thị trường thương nghiệp.
Lúc sắp xuống xe, Tư Nhất Văn đột nhiên hỏi Chu Nhân một câu: “Sao vậy, em không thích Bùi Dao?”
“Sao có thể.” Chu Nhân khẽ chớp mắt: “Chẳng lẽ anh thích cô ấy à?”
Tư Nhất Văn dùng ngón tay chấm nhẹ đầu Chu Nhân: “Đừng nói bừa.”
Xe ngừng lại.
Cửa xe vừa mở, người bên ngoài đã đứng thành hai hàng, có quản lý cấp cao của tập đoàn An Hối, cũng có quản lý cấp cao của tập đoàn Hồng Hưng. Rất dễ thấy, họ dường như đã đợi ở đây từ lâu.
Tư Nhất Văn xuống xe trước, sau đó khom khom người đỡ Chu Nhân, lịch thiệp hết mức.
Trong lòng Chu Nhân phải diễn vở kịch vô cùng đặc sắc, sau đó đặt tay lên bàn tay Tư Nhất Văn một cách không tình nguyện.
Có người trêu chọc: “Nhìn dáng vẻ ân ái của hai người này kìa.”
“Tổng tài công ty lớn đi làm không quên mang theo vợ hiền ấy nhỉ!”
“Nhìn người ta trai tài gái sắc kìa, thật xứng đôi!”
Tư Nhất Văn nở nụ cười thương nghiệp, chào hỏi mọi người.
Anh bị đám đông vây quanh, trở thành tiêu điểm của mọi người.
Chu Nhân đứng ở nơi xa lạ, nhìn những người xa lạ trước mặt, trên gương mặt vẫn giữ nụ cười và sự ung dung mà các tiểu thư nên có, thực ra cô chỉ muốn mau rời khỏi chốn này. May là Tư Nhất Văn từ đầu đến cuối đều nắm tay cô, dù chỉ diễn cặp vợ chồng ân ái trước mặt mọi người, anh vẫn là ảnh đế có kỹ năng diễn tuyệt đỉnh.
Lãnh đạo của thành phố A mặc áo sơ mi trắng bước đến, bắt tay với Tư Nhất Văn. Tư Nhất Văn lúc này mới buông tay Chu Nhân ra, bắt tay lại với vị lãnh đạo này.
Chu Nhân cũng không oán than gì với Tư Nhất Văn, thậm chí vô cùng thấu hiểu. Cô được hoàn cảnh gia đình hun đúc từ nhỏ, nghe quen tai, biết đây là điều cần thiết khi xã giao. Lúc nhỏ khi ba dẫn cô ra ngoài chơi, cũng thường gặp phải một số lãnh đạo hoặc tổng giám đốc xí nghiệp, lúc đó sẽ bỏ qua một bên hoặc cho trợ lý đưa đi. Tháng ngày êm ấm bên gia đình luôn dễ dàng bị ngắt quãng, Chu Nhân chỉ đành lặng lẽ đứng bên cạnh chờ đợi. Sau khi trưởng thành, Chu Nhân không còn thích ra ngoài với ba nữa, thà ở một mình còn hơn.
Chu Nhân đột nhiên nhận ra, Tư Nhất Văn lần này dẫn cô ra ngoài chơi, có lẽ thật sự chỉ vì tiện cho công việc.
Lúc cô ngơ ngác, Bùi Dao chủ động chào hỏi với Chu Nhân: “Chào, Chu Nhân, lâu ngày không gặp.”
Chu Nhân ngẩng đầu, tự nhiên thoải mái chào hỏi lại.
Có ai không biết làm bộ làm tịch chứ? Cô cũng có thể là ảnh hậu Oscar mà.
Dáng người cao vút của Bùi Dao đứng im đó, thoạt nhìn cô ấy còn mang một đôi cao gót 10cm, chiều cao đạt đến 1m8.
So sánh một chút, Chu Nhân mang giày đế bằng giống như một đứa con nít trước mặt cô ấy.
Hứ! Có cần phải thế không? Sao không trực tiếp mang giày đế cao tới đi?
Chu Nhân có đủ lý do nghi ngờ Bùi Dao cố ý phân cao thấp.
Chu Nhân hận lắm!
Cô sớm biết rơi vào trường hợp hôm nay, nhất định sẽ dậy sớm trang điểm hai tiếng đồng hồ. Không những vậy, cô còn phải mặc bộ trang phục xuân sớm của Dior chưa ra mắt trên thị trường, đeo trang sức Harry Winston dạo gần đây mình thích. Hơn nữa, cái nhẫn có viên kim cương 10 carat to như trứng ngỗng cũng phải đeo lên tay.
Tức quá đi mà!
Chuyến du lịch hoàn hảo của cô bị phá hoại hết rồi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook