Vì Sao Bé Nhỏ
-
Chương 16: Chương 16
Edit: Pinkie
Mới đầu, thật ra Hàn Tinh Tinh cũng không nhìn ra mọi người đang xa lánh cô.
Nhưng sau khi cô giáo dạy diễn xuất giảng xong một phần, đưa ra nội dung tập luyện để mọi người lập thành nhóm nhỏ thì cô phát hiện, không ai nguyện ý ở chung nhóm với cô cả.
Phải biết, đây không phải là lần đầu tiên cô lên lớp, xung quanh cũng có mấy ‘người bạn’ mà cô đã gặp ở những buổi học trước, mọi người vẫn luôn chung đụng không tệ lắm.
Kết quả lần này, khi cô chủ động muốn cùng đối phương tạo thành nhóm thì lại bị từ chối không chút do dự.
Nhìn những người khác tụm năm tụm ba, thỉnh thoảng lại nhìn cô dò xét, ngẫu nhiên còn xì xào bàn tán mấy câu thì Hàn Tinh Tinh không khỏi có chút xấu hổ.
Bởi vì khoảng cách gần mà cô còn có thể nghe rõ những lời bàn tán xôn xao kia.
Đơn giản là đang nói gần đây cô có được nhiều tài nguyên tốt, cảm thấy cô được công ty bợ đỡ.
Giọng nói kia mang theo chút xem thường, còn có cả chua ngoa nữa, giống như việc chỉ trỏ cô thể hiện các cô ấy cao thượng vậy.
Tốc độ trở mặt này làm cho trong lúc nhất thời, Hàn Tinh Tinh không thể phản ứng gì cả.
Chờ đến lúc phát giác ra đối phương xem mình là trò cười thì cô nhanh chóng thu lại biểu cảm xấu hổ trên mặt, cố gắng bày ra tư thế bình tĩnh và thoải mái, không cho người khác có cơ hội chế giễu mình.
Đủ để các cô ấy biết rằng cô không làm điều gì đáng xấu hổ.
Thanh giả tự thanh (1), công việc cầm đến tay thì cô đều nghiêm túc hoàn thành, đối với những quan hệ ‘bạn bè’ không tính là thân quen này thì cô cảm thấy mình không cần thiết phải giải thích cái gì.
Các cô ấy càng như vậy thì cô phải càng thoải mái để cho các cô ấy tức chết đi!
(1) Thanh giả tự thanh: có nghĩa là những người trong sạch, dù họ không nói những lời thanh minh cho mình thì họ vẫn là những người trong sạch.
Còn bản thân những người xấu, cho dù họ tìm đủ mọi cách để chối cãi những hành vi xấu của mình thì bản thân họ vẫn là một người xấu.
(Nguồn: google)
Cô giáo dạy diễn xuất họ Lý, tuổi đã hơn năm mươi, là một giáo viên có tính cách nghiêm khắc, khi còn trẻ tuổi đã lăn lộn trong giới giải trí, cho nên cũng quen với cảnh tượng này.
Đối với Hàn Tinh Tinh, bà ấy cũng có ấn tượng không tệ lắm.
Dù sao thì những đứa trẻ khiêm tốn lại hiếu học luôn làm cho người khác yêu thích.
Đặc biệt, Hàn Tinh Tinh mới tiến vào giới giải trí đã nhận được vai nữ chính, ngay sau đó lại làm cho người ta đỏ mắt khi lấy được đại ngôn và cơ hội hợp tác cùng với Nhiễm Thiên Vương.
Với điều kiện như thế mà cô vẫn có thể đến lớp, chỉ với điểm này, thì cũng đủ để cho người khác có thêm vài phần kính trọng đối với cô.
Chỉ cần có thể duy trì tư tưởng ban đầu như thế này, cô Lý tin tưởng, sớm muộn gì cô cũng sẽ nổi tiếng.
Bây giờ thấy Hàn Tinh Tinh bị xa lánh, bà nhướng mày, cũng không cưỡng ép sắp xếp bạn diễn cho cô, mà lên tiếng, “Hàn Tinh Tinh, em qua đây, cô và em một nhóm.”
Thay vì làm cho người không cam lòng, không muốn cùng một nhóm với Hàn Tinh Tinh, thì không bằng chính bà ra tay.
Bà cũng không thích hành vi hùa nhau xa lánh người khác thế này, không chịu đặt tâm tư vào chuyện chính, chỉ toàn làm những thủ đoạn nhỏ, quả thực khiến cho người ta cảm thấy rất khó chịu.
Hàn Tinh Tinh nghe gọi thì nhìn về phía cô Lý, trên mặt tỏ vẻ cảm kích, nhanh chóng đi tới trước mặt cô Lý.
Những người khác trong lớp thấy thế thì có người chau mày làm bộ không thích, có người nhếch miệng tỏ vẻ khinh thường, cũng có người chột dạ và lo lắng trong lòng, lo lắng cô giáo sẽ vì như thế mà có ấn tượng không tốt với mình.
Những người đến đây để học diễn xuất đa phần đều chưa ra mắt chính thức, là người mới giống như Hàn Tinh Tinh.
Chứ những nghệ sĩ có thực lực, có nền tảng cũng như đã nổi tiếng thì làm gì có thời gian mà tham gia mấy khóa học diễn xuất này, nếu có tìm người hướng dẫn thì cũng tìm riêng, sẽ không cùng những người mới này tụ tập lại cùng một chỗ trong lớp học cộng đồng thế này.
Vậy nên tính ra, Hàn Tinh Tinh là người mạnh nhất trong đám những người này.
Dù sao thì đợi đến khi MV được tung ra, phim cũng chính thức được phát sóng thì khoảng cách giữa cô và các cô ấy cũng nhanh chóng kéo rộng ra.
Cũng chính bởi vì như thế, những người này mới có tâm lý ghen ghét đố kỵ, rồi nghĩ ra chủ ý xa lánh cô.
Bây giờ thấy cô giáo cũng có thái độ rõ ràng hướng về phía Hàn Tinh Tinh thì trong lòng mọi người càng khó chịu hơn.
Cùng là người mới, vì sao mà Hàn Tinh Tinh lại có vận khí tốt như vậy?
Sự không phục này làm cho đầu óc của các cô ấy bị lệch lạc, đến mức khi chia nhóm nhỏ tập luyện thì phần thể hiện của các cô ấy đều không như ý, bị cô Lý phê bình một trận, còn Hàn Tinh Tinh bị các cô ấy xa lánh thì lại thể hiện càng ngày càng tốt.
Có kinh nghiệm, lại tiếp thu hết tất cả những kiến thức đã học trước đó, cho nên bằng mắt trần cũng có thể nhìn thấy Hàn Tinh Tinh đã có tiến bộ rất lớn.
Vì thế, sau khi kết thúc buổi học, cô Lý đã vui mừng an ủi Hàn Tinh Tinh vài câu, “Nhìn ra được, kỹ thuật diễn của em có tiến bộ, cố gắng trong khoảng thời này không có uổng phí.
Sau này tiếp tục cố gắng nhé, cố gắng sẽ không phụ công sức của em.”
Đối với những thầy cô từng dạy mình, Hàn Tinh Tinh luôn tôn trọng và cảm kích, lúc này, cô xoay người, cúi đầu, “Cảm ơn cô, em sẽ.”
Cô Lý nhẹ gật đầu, tỏ vẻ có chút hài lòng.
Sau khi cô giáo rời đi, những người lúc nãy còn xa lánh Hàn Tinh Tinh đã lập tức vây lại quanh cô.
“Chị Tinh Tinh, làm sao mà chị có thể khiến cho cô giáo nhìn chị bằng con mắt khác vậy, có thể dạy cho bọn em một chút không nha?” Ngoài miệng thì gọi là chị, nhưng mà giọng nói âm dương quái khí kia thì giống hệt như Hàn Yên trước đó.
“Đúng nha, dù sao chúng ta cũng cùng học chung một chỗ, chị Tinh Tinh, chị có nổi tiếng thì cũng nhớ cho bọn em theo với nha!”
“Nghe nói gần đây người đại diện của chị cũng đang tìm kiếm người mới, chị Tinh Tinh, chị thấy em thế nào?”
“……”
Bốn, năm người đi lên đều tương đối quen thuộc với Hàn Tinh Tinh trước đó.
Ngược lại, những người trước đó không quá quen thì đứng một bên quan sát, cũng không trực tiếp nói lời châm chọc, khiêu khích.
mặc dù xa lánh cô, nhưng lại không thể hiện rõ ràng, điều này làm cho trong lòng Hàn Tinh Tinh không khỏi thở dài.
Nhắc mới nhớ, mấy người này cũng không lớn hơn cô.
Người lớn tuổi nhất cũng mới chừng hai mươi, nhỏ thì mới mười tám mười chín tuổi, rõ ràng ở độ tuổi nên hoạt bát, ngây thơ, nhưng lại tỏ vẻ chua ngoa, làm cho Hàn Tinh Tinh có hơi khó chịu.
Bởi vì trước đó tiếp xúc với không ít người có tính cách tốt, đến mức cô cảm thấy giới giải trí này cũng không có hỗn loạn như thông tin trên báo chí.
Nhưng bây giờ, tự mình chứng kiến thái độ thay đổi của mấy cô gái nhỏ này, cô mới cảm thấy mình vẫn còn ngây thơ.
Những cô gái vốn dĩ xinh đẹp đáng yêu nay lại trở nên xấu xa vì ghen tị và cay nghiệt.
Trong lòng cô cũng tự nhủ, sau này nhất định mình không được biến thành như thế này.
Nghĩ tới đây, Hàn Tinh Tinh nhìn thoáng qua mấy người đó, cũng không nhiều lời, chỉ nhẹ nhàng đẩy người trước mặt ra rồi rời đi.
Vào lúc này, cô nói cái gì, đoán chừng các cô ấy cũng không nghe lọt tai, thậm chí nói ra chút gì đó thì đoán chừng các cô ấy cũng chỉ cảm thấy là cô đang khoe khoang, vậy thì cần gì phải tốn nước bọt cơ chứ?!
Có lẽ là không nghĩ tới cô sẽ phản ứng như vậy, mấy người kia có chút ngơ ngác nhìn cô rời đi.
Sau đó có người cất giọng the thé, mang theo vẻ tức giận, “Chị ta có ý gì chứ? Đây là coi thường chúng ta sao? Còn chưa có nổi tiếng đâu đó, người có hậu thuẫn có khác nhỉ!”
“Ai nói không phải đâu, ai bảo chúng ta không có hậu thuẫn làm gì!”
Những người khác trong lớp học nhìn thấy cảnh này thì cũng không biết có ý gì, nhưng giống vậy, bọn họ cũng không nghĩ tới Hàn Tinh Tinh lại có phản ứng như vậy.
Xét cho cùng, theo như hiểu biết đơn giản trước đây, Hàn Tinh Tinh là người có tính cách mềm yếu, không nóng nảy, không ngờ rằng khi đụng phải tình huống này thì trở nên cứng rắn như vậy, quả thực làm cho người ta có chút không tưởng tượng nổi.
Trên thực tế, Hàn Tinh Tinh cũng không có bình tĩnh và cứng rắn như tất cả mọi người nghĩ.
Từ nhỏ, lá gan của cô đã không lớn, tính cách quả thật cũng có chút mềm yếu.
Nhưng mà mấy ngày gần đây, đầu tiên là nghe được những lời đồn đại bất lợi cho mình, bây giờ thì tự mình cảm nhận được những nghệ sĩ học chung xa lánh mình, tâm tình làm sao mà không bị ảnh hưởng cơ chứ?
Nếu như không phát ti3t đống cảm xúc này ra ngoài, nghẹn lâu, đối với thân thể và tâm tình đều không tốt.
Nhưng loại chuyện này không có cách nào nói cho người trong nhà, sẽ làm cho bọn họ lo lắng, cũng không thể nói với người đại diện, vì đoán chừng người đại diện sẽ cảm thấy đây không là chuyện lớn gì, càng không thể nói với tổng giám đốc Tạ, bây giờ cô có chút sợ khi phải liên lạc với tổng giám đốc Tạ.
Nghĩ tới nghĩ lui, cô trực tiếp gọi điện thoại cho Hứa Oanh, bạn thân của mình.
Hứa Oanh không phải là người trong giới giải trí, lại là bạn tốt nhất của cô, nói với cô ấy những chuyện gần đây mình gặp phải, nghe cô ấy nói chuyện của cô ấy, tâm tình của cô có thể sẽ tốt hơn một chút.
Huống hồ, từ sau khi ký hợp đồng với công ty giải trí Ngôi Sao, hai người bọn họ cũng đã không gặp nhau một thời gian dài, nói không nhớ thì là giả.
Hứa Oanh nhận điện thoại của Hàn Tinh Tinh, không nói hai lời, đồng ý gặp mặt ngay tức thì.
Hai người hẹn nhau ở Minh Nguyệt Hiên.
Đây là đề nghị của Hàn Tinh Tinh.
*
Tại Minh Nguyệt Hiên.
Hôm nay Lê An không có ở đây, có thể còn ở chỗ Nhiễm Mục.
Ngược lại, Hàn Tinh Tinh lại nhẹ nhàng thở ra.
Dù sao hôm qua vừa mới gặp mặt, tuy nói hai người đã trao đổi phương thức liên lạc nhưng thật ra cô không có ý quấy rầy người ta.
Hẹn ở đây là vì nơi này bán điểm tâm và đồ uống đều rất ngon, mà gần đây cô cũng kiếm được tiền, cho nên muốn mời bạn thân của mình tới đây hưởng thụ một phen.
Nếu như Lê An ở đây thì sẽ giảm giá cho cô, như vậy cô sẽ rất xấu hổ.
Chỗ ngồi ở Minh Nguyệt Hiên đều là ghế dài, khoảng cách giữa các ghế dài đều được ngăn cách bởi cây xanh, vừa kiểu cách lại vừa kín đáo, rất thích hợp để hẹn hò và trò chuyện, sẽ không dễ bị người khác nghe thấy.
Từ công ty giải trí Ngôi Sao tới Minh Nguyệt Hiên gần hơn từ chỗ Hứa Oanh tới nên Hàn Tinh Tinh đã tới trước.
Sau khi cô tới nơi, thì đã gọi một vài món điểm tâm ngọt và bánh gatô nhỏ, trà sữa cho mình và cà phê cho bạn thân.
Đồ ăn ở Minh Nguyệt Hiên đều được làm mới, vì vậy sau khi Hàn Tinh Tinh gọi món xong thì nói nhân viên phục vụ chờ sau khi bạn cô đến rồi hẳn làm.
Nhân viên phục vụ đồng ý.
Không đợi quá lâu, Hứa Oanh đã đến ngay.
Hứa Oanh vừa ngồi xuống, thì nhân viên phục vụ chú ý đi tới hỏi thăm, xác nhận không còn có người đến nữa thì cầm tờ đặt món tới, phục vụ vô cùng kịp thời.
Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Hứa Oanh mới nhướng mày nhìn Hàn Tinh Tinh, “Có thể để Hàn Tinh Tinh mời tớ đến Minh Nguyệt Hiên ăn, cậu phát tài à? Vậy chị gái tớ đây sau này phải đến ôm đùi cậu rồi!”
Hàn Tinh Tinh cười ha hả gật đầu, “Nhất định không thành vấn đề!”
Cô thuận tay đưa thực đơn trên bàn cho Hứa Oanh, dùng giọng điệu người giàu nói, “Tớ đã chọn trước vài món, cậu xem một chút còn muốn ăn cái gì nữa không? Không cần khách khí với tớ, tớ đây không thiếu tiền!”
“Ai nha, phất lên như vậy à?”
Hứa Oanh nhìn tới nhìn lui nhưng cũng không chọn thêm món gì, nói như vậy là đủ rồi, sau đó để thực đơn qua một bên.
Hai tay cô ấy chắp lại để trên bàn, người hơi nghiêng về phía trước nhìn Hàn Tinh Tinh, “Dì thế nào rồi? Tiền phẫu thuật đã đủ chưa?”
“Vẫn ổn, mấy ngày trước tớ có về thăm mẹ, tiền phẫu thuật cũng đủ rồi, đoán chừng rất nhanh thôi sẽ có thể phẫu thuật.”
Sau khi trả lời xong, Hàn Tinh Tinh hỏi ngược lại, “Còn cậu? Công việc của cậu thế nào?”
Hứa Oanh liếc mắt, “Còn có thể thế nào, không phải đang tăng ca, thì chính là đang trên đường tăng ca, chó thiết kế không có nhân quyền nha.
Lúc này mới tốt nghiệp không bao lâu, cậu nhìn xem đường chân tóc của tớ có cao lên chút nào không?”
Nói xong, cô ấy chỉ chỉ đường chân tóc của mình cho Hàn Tinh Tinh nhìn.
Hàn Tinh Tinh phì cười, “Nào có khoa trương như vậy!”
Nhưng mà sau khi cười xong, cô vẫn nói, “Nếu như thực sự không chịu được nữa thì đổi công việc khác.
Cứ luôn tăng ca như thế cũng không được!”
“Này, đừng nói nữa, cái chuyên ngành này của chúng ta, không phải cậu không hiểu, đổi chỗ khác thì cũng phải tăng ca thôi.
Trước mắt, tiềm lực phát triển của công ty này cũng không tệ lắm.
Tính cách của lãnh đạo cũng rất tốt, cũng không yêu cầu lộn xộn.
Tăng ca thì tăng ca nhưng mà môi trường làm việc tốt, trả lương đúng hạn, vẫn còn có thể tiếp tục làm!”
Nghe Hứa Oanh nói như vậy, Hàn Tinh Tinh cũng không khuyên nhiều gì nữa.
Bạn thân này của cô luôn có chủ kiến, hơn nữa tính cách cũng sảng khoái, dứt khoát, người thì xinh đẹp tài giỏi, quả thực không cần cô quan tâm quá nhiều.
Sau khi hàn huyên vài câu, Hứa Oanh hơi nheo mắt lại, đặt ngón cái và ngón trỏ thành vòng tròn trước mắt, làm bộ dạng đang nghiên cứu thần thái nhìn Hàn Tinh Tinh, “Nói đi, gần đây gặp phải chuyện gì thế? Nói cho chị nghe một chút, chị sẽ cùng em phân tích!”
Đừng tưởng rằng cô ấy không nhìn ra giữa đôi chân mày của nha đầu này lộ vẻ u sầu sao.
------oOo------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook