Vệ Linh Phong
-
Chương 10
“ Linh Phong, ngươi là người thông minh, hẳn đã hiểu tâm ý của trẫm.Tuy bây giờ ngươi không thể rời khỏi hoàng cung nhưng điều trẫm muốn là tâm của ngươi. Ngươi hiểu không?” Huyễn Phượng yêu thương nói.
Vệ Linh Phong im lặng, gần đây Phượng Huyễn đối xử với y có chuyển biến không phải y không rõ nhưng tâm Vệ Linh Phong mang gánh nặng quá lớn, y không thể để nó xuống mà đón nhận tình cảm của Huyễn Phượng được. Vệ Linh Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt mờ mịt.
Trăng vắt vẻo trên không tỏa ánh sáng nhạt nhạt xuống ba thân ảnh đang ngồi trên bàn
“ Tiểu thư ngày mai xuất giá rồi, nên đi ngủ sớm đi” Lạc Họa khuyên bảo
Vệ Ngữ Nghi không hiểu thành thân là gì nhưng mấy hôm nay thấy nhiều đồ vừa lấp lánh vừa xinh đẹp khiến nàng rất thích, hôm nào cũng nghịch tới khuya mới ngủ.
“ Đúng rồi đó tỷ tỷ, nên đi ngủ đi để mai trở thành tân nương xinh đẹp nhất”Vệ Linh Phong xoa đầu Vệ Ngữ Nghi, yêu thương nói.
“Được” Vệ Ngữ Nghi ngoan ngoãn nói.
“ Để nô tỳ đưa tiểu thư về” Lạc Họa đỡ Vệ Ngữ Nghi đứng dậy.
“ Tiểu Ân Tử giúp ta đưa tỷ tỷ về phòng ta có chuyện muốn nói với Lạc Họa” Vệ Linh Phong phân phó một thái giám gần đó.
“ Công tử” Lạc Họa thấy Vệ Ngữ Nghi mang hộp gấm ra liền ngạc nhiên. Trong đó là tiền tích góp bao năm nay của Vệ Linh Phong.
“ Số tiền này vốn để chăm lo cho Bảo Bảo nay hoàng thượng có lòng nhân hậu tương trợ nên không cần nữa ta muốn đưa cho ngươi” Vệ Linh Phong nói.
“ Công tử, nô tỳ không thể nhận được”
“Lạc Họa, tỷ đệ ta mấy năm nay đều do ngươi chăm sóc nhưng chúng ta không thể mãi lỡ dở ngươi được. Cầm số tiền này về quê mở một gian hàng, tìm một nam nhân tốt mà nương tựa”
Lạc Họa nghe Vệ Linh Phong nói liền vô cùng cảm động, nàng nắm tay Vệ Linh Phong nghẹn ngào nói:
“ Công tử, Lạc Họa chăm sóc tiểu thư vài năm đã quen, nay bảo nô tỳ về quê thành thân là làm khó nô tỳ. Ngày mai nô tỳ sẽ theo tiểu thư đến Lưu phủ tiếp tục chăm sóc tiểu thư chỉ là công tử ở trong cung phải biết tự chăm sóc cho bản thân”
“ Lạc Họa” Vệ Linh Phong muốn tiếp tục khuyên nàng.
“ Ý Lạc Họa đã quyết, xin công tử thành toàn” Lạc Họa cố chấp nói.
Vệ Linh Phong thấy nàng kiên quyết liền nghẹn giọng nói:
“ Cảm tạ”
Lạc Họa cười nói
“ Công tử phải vui lên, như vậy không tốt cho tiểu hoàng tử trong bụng đâu”
Vệ Ngữ Nghi cũng coi như oanh oanh liệt liệt xuất giá, Vệ gia cũng tới hoàng cung tiễn nàng. Vệ Linh Phong nhìn đoàn người của Vệ gia không có Vệ Kiến Lạp, ông ta bị nhỡ thuyền không về kịp hôn lễ. Bất giác y vuốt ve đoản kiếm giấu trong người
Vệ Linh Phong đây là đang an bài cho người thân của y, đợi khi hài tử này sinh ra y sẽ tìm Vệ Kiến Lập cùng ông ta đồng vu quy tận.
Tuy nhiên, sự việc lại không theo y mong muốn
Vệ Linh Phong im lặng, gần đây Phượng Huyễn đối xử với y có chuyển biến không phải y không rõ nhưng tâm Vệ Linh Phong mang gánh nặng quá lớn, y không thể để nó xuống mà đón nhận tình cảm của Huyễn Phượng được. Vệ Linh Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt mờ mịt.
Trăng vắt vẻo trên không tỏa ánh sáng nhạt nhạt xuống ba thân ảnh đang ngồi trên bàn
“ Tiểu thư ngày mai xuất giá rồi, nên đi ngủ sớm đi” Lạc Họa khuyên bảo
Vệ Ngữ Nghi không hiểu thành thân là gì nhưng mấy hôm nay thấy nhiều đồ vừa lấp lánh vừa xinh đẹp khiến nàng rất thích, hôm nào cũng nghịch tới khuya mới ngủ.
“ Đúng rồi đó tỷ tỷ, nên đi ngủ đi để mai trở thành tân nương xinh đẹp nhất”Vệ Linh Phong xoa đầu Vệ Ngữ Nghi, yêu thương nói.
“Được” Vệ Ngữ Nghi ngoan ngoãn nói.
“ Để nô tỳ đưa tiểu thư về” Lạc Họa đỡ Vệ Ngữ Nghi đứng dậy.
“ Tiểu Ân Tử giúp ta đưa tỷ tỷ về phòng ta có chuyện muốn nói với Lạc Họa” Vệ Linh Phong phân phó một thái giám gần đó.
“ Công tử” Lạc Họa thấy Vệ Ngữ Nghi mang hộp gấm ra liền ngạc nhiên. Trong đó là tiền tích góp bao năm nay của Vệ Linh Phong.
“ Số tiền này vốn để chăm lo cho Bảo Bảo nay hoàng thượng có lòng nhân hậu tương trợ nên không cần nữa ta muốn đưa cho ngươi” Vệ Linh Phong nói.
“ Công tử, nô tỳ không thể nhận được”
“Lạc Họa, tỷ đệ ta mấy năm nay đều do ngươi chăm sóc nhưng chúng ta không thể mãi lỡ dở ngươi được. Cầm số tiền này về quê mở một gian hàng, tìm một nam nhân tốt mà nương tựa”
Lạc Họa nghe Vệ Linh Phong nói liền vô cùng cảm động, nàng nắm tay Vệ Linh Phong nghẹn ngào nói:
“ Công tử, Lạc Họa chăm sóc tiểu thư vài năm đã quen, nay bảo nô tỳ về quê thành thân là làm khó nô tỳ. Ngày mai nô tỳ sẽ theo tiểu thư đến Lưu phủ tiếp tục chăm sóc tiểu thư chỉ là công tử ở trong cung phải biết tự chăm sóc cho bản thân”
“ Lạc Họa” Vệ Linh Phong muốn tiếp tục khuyên nàng.
“ Ý Lạc Họa đã quyết, xin công tử thành toàn” Lạc Họa cố chấp nói.
Vệ Linh Phong thấy nàng kiên quyết liền nghẹn giọng nói:
“ Cảm tạ”
Lạc Họa cười nói
“ Công tử phải vui lên, như vậy không tốt cho tiểu hoàng tử trong bụng đâu”
Vệ Ngữ Nghi cũng coi như oanh oanh liệt liệt xuất giá, Vệ gia cũng tới hoàng cung tiễn nàng. Vệ Linh Phong nhìn đoàn người của Vệ gia không có Vệ Kiến Lạp, ông ta bị nhỡ thuyền không về kịp hôn lễ. Bất giác y vuốt ve đoản kiếm giấu trong người
Vệ Linh Phong đây là đang an bài cho người thân của y, đợi khi hài tử này sinh ra y sẽ tìm Vệ Kiến Lập cùng ông ta đồng vu quy tận.
Tuy nhiên, sự việc lại không theo y mong muốn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook