**

Ngoi nhà này xây dựng ước chừng đã ba mươi năm, không có đương thời hiện đại hoá khách sạn quản lý, nhưng có được cơ năng cuộc sống thật tốt, giao thông tiện lợi.

“Khu trước chỗ này cũng hai mươi năm, tuy rằng mấy năm trước mua tân ốc, nhưng hoàn cảnh nơi này rất tốt, cho nên vẫn là không nỡ bán đi, còn nữa, anh cùng hàng xóm cảm tình cũng tốt lắm, lâu lâu mẹ của anh còn có thể lại đây nói chuyện phiếm với mọi người.”

“Em cũng thích nhà cổ, mọi người cảm tình chặt chẽ chút, hiện đại hoá mặc dù có quản lý rất tốt, nhưng là lạnh như băng.”

Bạch Chấn Hạo thật cao hứng khi nàng đồng tình với ý kiến hắn, mở khóa, “Phòng ở hơi cũ, trừ bỏ các thứ quan trọng không thay đổi, cái khác đều muốn tân trang lại.”

Lão ốc sau cải tạo, một chút cũng không thua cái gọi là  khu nhà cao cấp, thiết kế kỹ càng, làm cho ngôi nhà có phong cách hiện đại hoá cực giản.

Bạch Chấn Hạo dẫn nàng đi thăm, thuyết minh từng cái không gian  lợi dụng, giống như việc nàng sẽ sống ở nơi này mà thận trọng.

“Em có muốn một ly cà phê?”

“Anh có trà không? Em không biết uống cà phê.”

“Có, nhưng cũng chỉ là trà thường thôi a.”

“Không sao, em tới trước nấu nước sôi.” Nàng đi vào phòng bếp cơ hồ đã bị quên đi, chủ động tẩy sạch một cái siêu thép, đổ đầy nước, mở bếp đun.

Động tác của nàng thành thạo như vậy, vẻ mặt chuyên chú, làm cho Bạch Chấn Hạo nghĩ lầm, nàng như chủ nhân ngôi nhà này, về phần hắn, mới là khách đến đây chơi.

“Nơi này không có lò vi sóng?” Dư Xảo Xảo quay đầu lại hỏi.

“Làm sao em biết?”

“Ăn ngoài quán không ngon đâu!” Nàng lộ ra thông minh tươi cười,”Lần khác em làm chút điểm tâm đưa lại đây, anh nếu tăng ca muộn, dùng lò vi sóng làm nóng lên là có thể ăn.”

Không phải Dư Xảo Xảo khoe khoang, nàng là thật vô cùng hiền thục, gia sự, trù nghệ cực đỉnh, nếu không phải là chưa kết hôn, nàng quả thực có thể đi tham gia cuộc thi vợ hiền mẹ đảm.

Chính là, mặc kệ nàng có bao nhiêu điểm tốt, mọi người biết nàng chỉ thích quyền đạo, nhu đạo, người đàn ông đó liền nghĩ lầm nàng là một người dã man thành tánh, bạo lực cuồng, căn bản là mặc kệ nàng có bao nhiêu hiền tuệ, trực tiếp phán nàng knockout.

Nàng thật sự là chịu đủ thành kiến!

Dư Xảo Xảo cảm thán rất nhiều, đột nhiên có một cánh tay kiên cường vòng qua ôm lấy eo nàng, lòng bàn tay nóng cháy  liền để ở cách ngực nàng không đến một cm——

“Chấn Hạo......” Nàng bị hành động của hắn làm cho sợ.

Bọn họ hôn môi, ôm nhau, nhưng là như vậy cũng chưa từng có lần nào thân mật như vậy, hắn vẫn là một  nam nhân nghiêm cẩn, nàng không biết vì sao hắn lại làm thế.

Giây lát, lòng bàn tay của hắn chụp lên ngực trái mềm mại của nàng, làm tim nàng đập liên hồi......

Nàng vội vàng chụp lên tay hắn, muốn ngăn cản hắn mang đến  áy náy rung động, nhưng là hắn căn bản không cho phép nàng đẩy hắn ra.

Nhiệt độ ở lòng bàn tay xuyên thấu qua lớp vải mỏng manh, bao phủ toàn bộ ngực của nàng, tiếp theo, hắn bắt đầu xoa phần mềm mại này, châm ngòi cảm giác kích thích trong nàng......

Dư Xảo Xảo bối rối  trừng mắt, yết hầu lại không nói ra được một một chữ, nàng thậm chí có thể nghe thấy chính mình thở dốc nho nhỏ.

Tiếp theo giây, hắn xoay thân thể nàng, khiến cho hai người mặt đối mặt nhìn nhau ——

“Em, chúng ta......” Tay nhỏ bé nắm chặt để ở ngực hắn, Dư Xảp Xảo muốn nói lại thôi.

“Gả cho anh, được không?” Bạch Chấn Hạo nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt hiện lên vẻ bất lực, giọng nói khàn khàn vừa lại thật thà hỏi.

Này, đây là cầu hôn? Bạch Chấn Hạo đang cầu hôn nàng? Bọn họ quen nhau tính đến hôm nay là tròn hai tháng!

“Chúng ta rất thích hợp với nhau, song phương cũng có cùng nhận thức, cùng với lãng phí thời gian yêu đương, còn không bằng dùng thời gian này tiến đến đến cuộc hôn nhân hoàn hảo của chúng ta.” Bạch Chấn Hạo ngắm nhìn gương mặt nàng, giựt giây  nói: “Gả cho anh, được không? Sau kết hôn, chúng ta sẽ sống ở nơi này,em có thể làm điều em muốn, bất quá cuộc sống của em, anh sẽ không can thiệp.”

Trời ạ! Nàng rốt cục cũng được cầu hôn. Thật sự là cám ơn trời đất!

Dư Xảo Xảo cảm giác hốc mắt nóng lên, tim đập kịch liệt sẽ giãy lên thân thể của hắn......

Nàng thiếu chút nữa là sẽ đi lên ôm lấy người đàn ông thiện lương này, cảm kích hắn cầu hôn, dấu diếm ở trong lòng kia ít nhiều nhắc nhở nàng, mặc dù là tại đây hắn cầu hôn nàng, cũng đừng quên hàm súc thục nữ nên có.

Vì thế nàng kiềm chế mừng như điên, cúi đầu lo lắng......

Thời gian lo lắng cũng không lâu, nhưng là Bạch Chấn Hạo lại đối với trầm mặc như vậy  cảm thấy khó có thể chịu được.

“Xảo Xảo?” Hắn thấp giọng thúc giục hỏi, tay đặt trên vai này không tự chủ tăng thêm lực, chỉ sợ nghe được lời cự tuyệt của nàng.

Tiếp theo, nàng nâng lên một đôi mắt đẫm lệ, chậm rãi tràn ra một chút hạnh phúc  mỉm cười, xấu hổ gật đầu, đáp ứng lời cầu hôn của hắn.

Chợt một cái hôn mãnh liệt phủ lên môi của nàng, Bạch Chấn Hạo tạm thời vứt bỏ vẻ mặt nghiêm cẩn, nóng bỏng  hôn người phụ nữ trong lòng.

Hôn nàng mắt say lờ đờ sương mù, hơi thở hỗn loạn, mị thái lan tràn. .....

Nhất định trong ba tháng, hắn sẽ làm cho người phụ nữ này này biến thành vợ của hắn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương