Cửa phòng mở ra, người phục vụ bưng tới vài món ăn và một dĩa mì.

"Khiêm Khiêm, nhảy không?" Phạm Duẫn Hách nắm cánh tay Lăng Khiêm Hi, lôi cô ra sàn nhảy, "Hay đi lên lầu chơi Bi-a một chút?"

Lăng Khiêm Hi dùng ánh mắt hỏi ý Hạ Quân Thần, Hạ Quân Thần gật gật đầu không nói thêm gì. Chung quy là nàng không thể giữ Lăng Khiêm Hi bên cạnh nàng được. Nơi này đều là bạn của cô, làm như vậy thật xấu hổ.

"Ngoan ngoãn chờ chị ở đây." Lăng Khiêm Hi và Phạm Duẫn Hách đi ra ngoài, gặp người phục vụ đứng ngoài cửa, nói với cậu ta vài câu, một lúc sau liền có đồ uống đem lên.

"Tiểu Quân, em đừng để ý Phạm Duẫn Hách, cậu ta theo đuổi Khiêm Khiêm từ đại học đến giờ, hai người chính là bạn thân." Chu Hàm khoát tay lên vai Hạ Quân Thần, thân thiết nói.

"Bao Tử chết bầm thật không biết giữ sức khỏe! Ở nhà kêu anh ăn cơm anh không ăn, mải mê chơi Devil May Cry, bây giờ vào quán rượu ngồi ăn cơm, anh sống không có nề nếp xíu nào!" Hồ Ngạo Tuyết trách mắng Bao Tử, trong lòng Hạ Quân Thần âm thầm cảm thông cho Bao Tử, người vợ này, thật hung dữ!

"Chẳng phải em cũng chơi Plants vs Zombies sao?"

"Cãi." Hồ Ngạo Tuyết trừng mắt nhìn Bao Tử đang liếc mắt tới mấy chai bia, lại nói, "Chán quá, chúng ta chơi trò nói dối đi. Đáp sai bị phạt uống."

"Cô bé, em uống nước dừa nha!" Chu Hàm vuốt vuốt đầu Hạ Quân Thần, Hạ Quân Thần đổ mồ hôi! Cả đám người này thật thích coi nàng là cún con mà sờ đầu nàng sao?

"Em muốn uống bia." Hạ Quân Thần không muốn được đối xử đặc biệt, lần trước thử uống rượu mặc dù không nhiều cũng khiến nàng nằm bò ra, thế nhưng bia thì rất được!

"Có cá tính! Vậy thì uống bia. Bắt đầu đi!" Bao Tử không ăn cơm nữa, buông đũa xuống chà chà bàn tay.

"Khoan đã, làm sao biết khi nào trả lời sai?" Hạ Quân Thần ngượng ngùng cười, trước mặt người lạ nàng vẫn còn chút câu nệ.

"Ví dụ như em hỏi Bao Tử có mê gái không? Anh ta nói có, vậy là phạt!" Hồ Ngạo Tuyết cười hắc hắc, khiến Bao Tử đầy mặt buồn bực, "Anh cao nhất, anh hỏi trước, Hàm Hàm, từng vào WC nam chưa?"

"Không!" Chu Hàm đáp vô cùng dứt khoát, sao đó che miệng cười, "Vào vài lần, lần đầu tiên mình còn rất xấu hổ. Bao Tử, nếu cho cậu một căn biệt thự ven biển cậu sẽ?"

"Tất nhiên mình không cần. Những cái đó mình không thiếu. Tiểu Quân, nếu khiến em thích anh, em đồng ý không??"

"Đặc biệt đồng ý. Bởi vì anh rất đẹp trai, haha!" Hạ Quân Thần cười trộm, "Chị Tiểu Tuyết chị có bảo thủ không?"

Trên trán Hồ Ngạo Tuyết hiện lên mấy đường hắc tuyến, "Rất bảo thủ... Hàm Hàm cậu có đẹp không?"

"Tất nhiên không đẹp, xấu vô cùng. Bao Tử, từng tốc váy của con gái chưa?" Chu Hàm cười mãnh liệt, nhìn mặt Bao Tử đã tái đi rồi! Lúc trước Bao Tử say rượu gây chuyện, sự kiện lần đó đã chấn động cả trường học, chủ nhiệm phải tìm cậu ta nói chuyện.

"Có!"

"Haha! Uống đi uống đi!" Chu Hàm khui một chai bia đưa tới trước mặt Bao Tử. Bao Tử nhìn Hồ Ngạo Tuyết cầu xin, "Vợ, anh bị oan! Thật mà..."

Hồ Ngạo Tuyết hừ lạnh một tiếng, "Lát anh về dọn dẹp đi, tấm thảm trong nhà cũng cũ rồi nên đổi một cái mới. Bây giờ cầm chai uống hết cho em." Bao Tử vô cùng ủy khuất uống bia, đặt chai lên bàn, con ngươi tỏa sáng khác thường, nhìn chằm chằm Hạ Quân Thần, "Có phải xử nữ hay không?"

Mặt Hạ Quân Thần thoáng đỏ, lắp bắp nói, "Phải, phải..."

Bao Tử đắc ý, hoàn toàn quên mất chuyện về nhà bị phạt kia, phóng qua nhìn chằm chằm Hạ Quân Thần, "Kỹ thuật của Khiêm Khiêm thế nào? Cô ấy nằm trên hay em nằm trên?"

"Này, Bao Tử thối, không lịch sự." Hồ Ngạo Tuyết vỗ trán Bao Tử, mặt lại mang theo nụ cười ái muộn, "Phải hỏi là, giữa hai người đã có chuyện gì? Xảy ra khi nào?"

Hạ Quân Thần quét mắt nhìn ba người trước mặt, tất cả đều vểnh tai đang đợi nàng nói. Đây là sao? Lăng Khiêm Hi, chị kết bạn thật sự sơ suất quá. Nàng cầm lấy đồ mở chai, cố gắng khui một chai bia, lần đầu tiên, nên kỹ thuật không tốt. Sau đó ngẩng đầu lên, uống gần nửa chai, bia tràn vào miệng rất thích, có chút kíƈɦ ŧɦíƈɦ, cảm giác nói không nên lời. Hạ Quân Thần đặt chai bia lên bàn, "Chỉ cần trả lời có hay không, cũng không quy định bổ sung thêm." Nàng không trả lời, đây là sai liền bị phạt, nhóm người kỳ quái này không nên hỏi tiếp nữa. Lăng Khiêm Hi không làm gì nàng, nhiều nhất chính là thân nhân nàng, chị ấy đối với nàng rất tốt, luôn chăm sóc nàng, Hạ Quân Thần đoán là nàng vẫn rất sợ bóng ma của chính mình.

"Được được, tiếp tục a!" Chu Hàm đứng ra giảng hòa. Cô bé này rất dễ thương, nhìn dáng vẻ ngốc nghếch thẹn thùng của nàng khiến ai cũng không nỡ khi dễ, "Tiểu Quân em hỏi Tiểu Tuyết đi."

Chờ tới lúc Lăng Khiêm Hi trở về đã là chuyện của một tiếng sau, chai bia ngổn ngang trên mặt bàn, Hạ Quân Thần mặt đỏ hồng nằm trên sô pha, ba người kia vẫn đang chơi xúc xắc.

"Không phải nói các cậu đừng để nàng uống sao?" Tại sao lại say? Lăng Khiêm Hi lập tức ngồi xuống bên cạnh Hạ Quân Thần, sờ sờ mặt của nàng, rất nóng!

"Tuyệt đối không có, ba đứa tụi mình có thể làm chứng cho nhau, chính em ấy muốn uống." Bao Tử xòe tay, bộ dáng thật vô tội! Hai người kế bên cũng gật gật đầu.

"Này tiểu tửu quỷ." Lăng Khiêm Hi cắn cắn môi, "Nàng uống bao nhiêu?"

"Không nhiều, hai ba chai."

"Bao Tử, cậu giúp mình đỡ Tiểu Quân lên xe." Quả dưa ngốc này, trên tay có thương tích còn dám uống bia.

Lăng Khiêm Hi chạy xe vào gara, mở cửa kéo Hạ Quân Thần ra ngoài, cô bé này, uống say xong thân thể như bùn nhão, dựa cả người vào cô để đứng vững, một tay Lăng Kiêm Hi ôm nàng, một tay thò vào túi tìm chìa khóa mở cửa.

"Tỉnh tỉnh, về đến nhà rồi." Bởi vì say nên khuôn mặt Hạ Quân Thần nhăn lại híp mắt ngơ ngác nhìn vào không trung. Lăng Khiêm Hi vỗ vỗ mặt nàng khiến nàng thanh tỉnh chút, ngồi xuống định cởi giày cho nàng, đang tháo dây thắt, Hạ Quân Thần mất thăng bằng, đông một tiếng ngã xuống đất, ngay sau đó đau đớn hô, "A..."

Trong lòng Lăng Khiêm Hi căng thẳng, nhanh chóng cởi giày của người còn nằm trên mặt đất, sau đó cố hết sức ôm nàng dậy. Hạ Quân Thần đang mơ mơ màng màng cảm thấy bị ôm lấy, cảm giác được hai bên mặt có thứ gì đó mềm mềm, còn tưởng là cái gối, đem mặt cọ lên trên, tay cũng không an phận xoa xoa. Trước ngực đột nhiên truyền đến cảm giác khiến Lăng Khiêm Hi sửng sốt, con sói Hạ Quân Thần này, uống say lại còn chiếm tiện nghi của cô.

Sau khi vào phòng ngủ, Hạ Quân Thần buông Lăng Khiêm Hi ra, chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn đi đứng giống như đạp trên mây, tiếp đó cầm lấy đồ ngủ và nội y bước đi như MJ* vào phòng tắm. Lăng Khiêm Hi theo sau nàng, nàng cũng không thèm đóng cửa phòng tắm đứng ở đó xả nước, cô bé này sẽ không say đến mức tự dìm chết mình trong phòng tắm chứ? Tay nàng còn băng thì sao? Lăng Khiêm Hi không yên tâm cũng đi theo nàng vào phòng tắm.

*Dáng đi huyền thoại của Michael Jackson ấy.

Hạ Quân Thần híp mắt bò vào bồn tắm, động tác kia thật giống gấu trúc, sau đó nằm xuống, tay phải bị thương để trên mép bồn tắm, Lăng Khiêm hi vui mừng, cô bé này còn biết không được để vết thương đụng nước? Tửu lượng cũng không tệ, coi như trong đầu còn ý thức. Phía kia một đống chai lọ bị tay Hạ Quân Thần càn quét ngã xuống, tay của nàng vẫn hướng bên cạnh sờ tới sờ lui, đụng được một chai, mở nắp nặn ra một chút, vừa định thoa lên người. Lăng Khiêm Hi nhìn qua, đó không phải là dầu gội sao? Đột nhiên cảm thấy buồn cười, lấy dầu gội tắm? Cô đi qua, ngồi xổm bên cạnh Hạ Quân Thần, sau đó lấy sữa tắm đổ ra lòng bàn tay, nhẹ nhàng thoa lên thân thể nàng.

Cô bé này vào nhà cô ở không lâu, lại làm cho Lăng đại tiểu thư phải hầu hạ nàng tắm hai lần. Lăng Khiêm Hi tự giễu, với người kia mình cũng không có đối tốt đến vậy.

"Tỉnh tỉnh, vẫn chưa mặc quần áo." Không phải chứ, vừa đụng giường nàng liền ngủ? Chẳng lẽ nàng định khỏa thân ngủ như vậy? Lăng Khiêm Hi chỉ cảm thấy trong ngực có một ngọn lửa bùng cháy, cô thật sự muốn cứ vậy ăn thịt cô bé này. Nhưng nhớ đến nàng từng chịu qua loại thương tổn đó, vẫn là cố gắng dập tắt lửa. Cô muốn đợi, đợi đến một ngày cô bé kia cam tâm tình nguyện đem chính mình cho cô, không phải lúc say rượu mơ mơ màng màng như thế này. Cô sẽ không để nàng chịu thêm ủy khuất dù chỉ một chút!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương