Vận Trong Tay FULL
-
2: Thay Tên Đổi Họ
" Bịch! " một tiếng, bảo vệ đã đẩy ngã cô xuống đất, đem cô ném ra bên ngoài bên thự.
Mộc Thiển Đình lần đầu tiên bị người ta đối xử như vậy nhưng cô hiện tại không hề để tâm.
Từ dưới đất đứng dậy phủi bụi bặm trên người mới đem ánh mắt luyến tiếc nhìn vào bên trong căn biệt thự.
Tên bảo vệ kia cũng không cho cô có cơ hội nhìn vào nữa, trực tiếp đóng sầm cổng lại.
Mộc Thiển Đình thời khắc này đã triệt để rơi vào hoang mang, tuyệt vọng.
Cô không hiểu, mọi chuyện vừa xảy ra với mình là như thế nào?
Tên bảo vệ cùng mẹ của cô khi nãy giống như thể bị người ta thôi miên vậy, hoàn toàn không nhận ra cô.
Còn nói cô gái vừa rồi mới là cô.
Rốt cuộc thì chuyện này là sao? Đã có chuyện gì xảy ra.
Biết được đứng ở ngoài này mãi cũng không phải là cách.
Cô chỉ đành luyến tiếc nhìn tới căn biệt thự mà quay người nhấc chân bỏ đi.
Mộc Thiển Đình thất thần đi trên đường.
Lúc đi ngang qua một cửa hàng tạp hóa, cô bất giác quay vào nhìn.
Ở trước gương cửa hàng, hình ảnh của cô phản chiếu lại.
Vẫn là cái khuôn mặt này! Khuôn mặt cô trời phú cho nước da trắng sáng, từng đường nét trên gương mặt đều thanh tú, mỹ lệ.
Vầng trán bóng mịn, hai bên là mái bay xoăn lơi.
Đôi mắt đặc biệt sáng lấp lánh, cặp mắt mèo đẹp mê hồn.
Hai hàng lông mi cong tự nhiên Sống mũi cao thẳng tắp, thanh thoát.
Cánh môi anh đào đỏ mọng quyến rũ.
Tổng thể đều vô cùng hài hòa, cân đối.
Xứng đáng với khuôn mặt tỉ lệ vàng.
Điều này càng làm cho cô trở nên khó hiểu hơn.
Rõ ràng vẫn là cái khuôn mặt này.
Nhưng tại sao lại nhận định cô không phải là Mộc Thiển Đình chứ?
Mộc Thiển Đình như thế nào lại muốn bước vào bên trong cửa hàng tạp hóa, ngồi lại một góc gọi một ly đồ uống giải khát.
Lúc chủ cửa hàng đi tới bê cho cô một cốc nước cam, cô nhìn tới chị chủ quán, lóe mắt một cái liền mở miệng muốn hỏi thử.
" Cho hỏi...cô...có biết tôi không? ".
Chị gái kia nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Mộc Thiển Đình một lúc lâu mới lên tiếng trả lời.
Mộc Thiển Đình có chút căng thẳng chờ đợi người này lên tiếng, nhưng kết quả quả nhiên khiến cho cô thất vọng.
Cô gái chủ quán khẽ lắc đầu, tự nhiên nói.
" Cô trông xinh thật đấy! Nhưng mà tôi lại chưa từng gặp qua cô ".
Mộc Thiển Đình nét mặt có chút buồn rầu, trầm xuống.
Như nghĩ đến điều gì, lại vội ngẩng lên giữ tay chủ quán lại muốn hỏi tiếp.
" Vậy cô có biết Mộc Thiển Đình không? ".
Vừa nghe thấy cái tên này, chị chủ quán ngay lập tức thể hiện sự ngưỡng mộ trong mắt, đi tới một góc bàn lấy ra tờ báo đưa cho Mộc Thiển Đình xem.
Còn cất giọng nói với vẻ mặt hí hửng.
" Tất nhiên là tôi có biết rồi! Cô ấy là thần tượng của tôi đấy! Người gì đâu mà vừa xinh đẹp, lại giỏi giang nữa! ".
Mộc Thiển Đình không quan tâm thái độ của người chủ quán, chỉ chăm chăm cầm tờ báo lên xem.
Tờ báo viết về cô nhưng người in hình trên đó lại không phải là cô.
Cái cô gái trong hình này chẳng phải là cô gái khi nãy ở trong biệt thự sao?
Sao có thể...
Mộc Thiển Đình đầu óc có chút mơ hồ, không dám tin đây là sự thật!
Tất cả mọi người, ai cũng đều chỉ nhận định cô gái kia chính là cô- Mộc Thiển Đình.
Vậy còn cô? Cô bây giờ là ai? Rốt cuộc nguồn cơn của chuyện này đến từ đâu?
Trong đầu Mộc Thiển Đình lúc này không khỏi rối loạn.
Cô đau đầu mà ngồi đơ ra tại chỗ suy nghĩ.
Bỗng nhiên một câu nói đột ngột xẹt qua đầu cô.
Giọng nói ấy hiện ra ngay trong đầu cô, vào lúc này là đặc biệt cần thiết.
" Nếu như gặp khó khăn có thể quay trở lại đây tìm ta ".
Câu nói của bà lão lúc chiều đã làm cho Mộc Thiển Đình như bắt lấy được tia hi vọng lớn nhất vào lúc này.
Sau khi trả tiền cho chị chủ quán xong, cô ngay lập tức bắt taxi tìm tới đoạn đường gần cô nhi viện chỗ cô đã gặp được bà lão.
Lúc vừa bước xuống xe, cô đứng ở chỗ vỉa hè đó nhìn ngó xung quanh với hi vọng sẽ tìm thấy được bà lão ấy.
Nhưng chạy qua chạy lại quanh quẩn chỗ đấy cũng không thấy bóng dáng bà lão đó đâu.
Lúc tưởng chừng như cô sắp bỏ cuộc, cả người nhếch nhác còn có chút mệt mỏi quay đầu, thân ảnh bà lão ấy lại xuất hiện ngay trước mặt cô.
Bỗng chốc hai mắt cô sáng lên, không chần chừ gì mà chạy tới chỗ của bà lão.
Mộc Thiển Đình theo bà lão về một căn nhà gỗ nhỏ.
Bà chỉ tay kêu cô ngồi xuống ghế.
Lúc này bà mới từ từ nói cho cô nghe mọi chuyện, toàn bộ những gì mà cô đang muốn nghe và cần có lời giải đáp cho chuỗi sự việc kì lạ ngày hôm nay.
Giọng bà lão khẽ trầm cất lên.
" Cô đã bị cô gái kia trộm vận rồi! Cô gái kia tên Tiêu Lạc Hy, đã tìm đến một ông thầy pháp thực hiện thuật pháp gọi là " thuật trộm vận ".
Thuật này có thể tráo đổi vận mệnh của hai người cho nhau.
Khiến cho một người nghèo khó đến đâu cũng có thể trở nên giàu có ".
Nghe được những gì bà lão nói, Mộc Thiển Đình vô cùng kinh ngạc, khuôn mặt tràn đầy hoang mang, sửng sốt.
" Trên đời này còn có cả cái thuật đó sao? ".
" Đúng vậy.
Cho nên bây giờ cả thế giới nhìn vào đều sẽ coi cô gái tên Tiêu Lạc Hy đó là cô, là Mộc Thiển Đình thiên kim nhà họ Mộc.
Còn cô, bây giờ cô đang nắm vận số của cô ta, là một Tiêu Lạc Hy gia cảnh nghèo khó có một người cha nghiện cờ bạc, nát rượu và một người mẹ nghèo đang bị bệnh ".
Nghe tới đây, Mộc Thiển Đình tuy còn nhiều mơ hồ nhưng cũng dần hiểu được mọi chuyện.
Nói một cách chính xác thì hiện tại cô đã không còn là thiên kim giàu có của Mộc gia- Mộc Thiển Đình nữa.
Mà hiện tại, cô chính là Tiêu Lạc Hy, sống trên vận số của Tiêu Lạc Hy giả mạo, cướp đi vận mệnh của cô kia.
Nghĩ đến những chuyện này, Mộc Thiển Đình tuy còn có chút bàng hoàng nhưng cũng không đến mức làm ầm ĩ.
Nếu là người bình thường, đang yên đang lành làm một người giàu có, xuất chúng, lại đột ngột rơi xuống đáy xã hội, khẳng định rơi vào hoàn cảnh này sẽ tuyệt vọng, thậm chí là không thể chấp nhận nổi sự thật mà tìm tới cái chết.
Nhưng cô là ai chứ? Cô là Mộc Thiển Đình.
Là Mộc Thiển Đình một cô gái mạnh mẽ, quật cường.
Cho dù phải đối mặt với những thử thách thậm chí là những chuyện vô lí như thế này xảy ra, cô cũng tuyệt đối không gục ngã!
Cô quay ra bình tĩnh hỏi bà lão.
" Vậy tôi có thể có cách nào trở về, lấy lại vận số của mình hay không? ".
Cô nghĩ ngợi, nếu như Tiêu Lạc Hy kia có thể trộm đi vận số của cô thì nhất định cũng phải có cách nào đấy để lấy lại.
Cho nên chi bằng hỏi thử bà lão này.
Người này có thể biết tất cả mọi chuyện, còn có thể nhận ra cô mới là Mộc Thiển Đình thật sự.
Xem chừng so với cái ông thầy pháp gì đấy cũng không kém cạnh.
Bà lão chỉ nhìn tới Mộc Thiển Đình một cái liền biết được suy nghĩ của cô.
Bà chỉ mỉm cười, khẽ nói.
" Cô quả nhiên là rất thông minh.
Tuy nói vận số của cô đã bị đánh cắp.
Nhưng theo luân thường đạo trời thì vận mệnh vốn không thể nào nói đổi là có thể đổi.
Có điều đây cũng được xem là kiếp nạn trong vận mệnh mà cô buộc phải trải qua trong đời.
Có thể giành lại vận mệnh của mình hay không, chỉ có thể dựa vào chính cô mà thôi! ".
Mộc Thiển Đình sau khi rời khỏi nhà của bà lão, trên đường đi liền suy nghĩ liên hồi về những gì bà lão nói.
Tuy là cả thế giới bây giờ đều nhận định Mộc Thiển Đình là Tiêu Lạc Hy kia.
Cô hiện tại chính là Tiêu Lạc Hy.
Nhưng tình cảm cũng như những kí ức lúc trước thì vẫn không hề thay đổi.
Cũng tức là, những gì mà cô từng trải qua với gia đình, những người thân của cô thì sẽ không thay đổi.
Cho nên chỉ cần cô có thể chứng minh cho người nhà của cô, để bọn họ tự nhận ra cô thì vận mệnh sẽ tự khắc quay trở lại.
Mộc Thiển Đình suy nghĩ một hồi, quyết định bản thân phải từ từ nghĩ cách, tiếp cận với người nhà.
Cô không tin cái gì mà trộm vận.
Vận của cô có thể bị người ta thay đổi.
Nhưng vận mệnh của cô chỉ có thể nằm trong tay cô mà thôi!
Cô nhất định phải lấy lại vận mệnh bị Tiêu Lạc Hy kia trộm đi! Cũng tuyệt đối không để cho cô ta tác oai tác quái, hãm hại mình như vậy!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook