Vân Tấn Y Hương
-
Chương 11: Đã gả vào Lục gia, nên tận lực hoàn thành bổn phận con dâu Lục gia
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Converter: lacmaitrang
Editor: Aki Re
Vợ chồng Du Uyển sau khi rời đi, Lục Quý Hàn ra ngoài xã giao, buổi chiều trở về, biết được Lão gia tử gọi hắn liền đi qua một chuyến.
Lục Quý Hàn liền đi chính viện trước.
Lục Vinh ở thư phòng.
"Cha tìm con?" Lục Quý Hàn đi vào lên tiếng gọi, tiện tay đóng cửa thư phòng lại.
Lục Vinh đang xem báo, thấy quảng cáo Lục Quý Hàn mở tiệm bán quần áo thông báo tuyển dụng đã leo lên đầu bảng tin.
"Cái này làm ăn khá khẩm, bất quá nhà thiết kế tốt rất khó tìm, ngươi cần cảnh giác cao độ, không thể chỉ xem trình độ, có chút văn bằng du học sinh ở nước ngoài sống phóng túng lăn lộn trở về, kỳ thật không có nửa phần bản lĩnh thật sự." Con trai sau khi ngồi xuống, Lục Vinh buông báo chí xuống, chủ động nói tới việc kinh doanh của Lục Quý Hàn.
Lục Quý Hàn gật đầu: "Phụ thân yên tâm, con sẽ phỏng vấn nghiêm ngặt."
Hai cha con trò chuyện việc kinh doanh thêm vài phút đồng hồ, Lục Vinh đột nhiên hỏi: "Buổi sáng đại ca cùng đại tẩu đi tìm ngươi? Nói chuyện gì?"
Lục Quý Hàn ở trong lòng châm chọc cười, nguyên lai đây mới là nguyên nhân thực sự Lão gia tử gọi hắn tới.
Lục Quý Hàn không có gì có thể giấu diếm, chi tiết nói: "Tiệm may Du gia ở Nam Thành vẫn luôn có chút danh tiếng, Du lão sau khi qua đời tiệm may kinh doanh mới quạnh quẽ xuống dốc, trước đó Đại tẩu thay Tam muội làm một bộ y phục, ta cảm thấy Đại tẩu tay nghề không tệ, hỏi nàng có hứng thú hay không học tập thiết kế thời trang, có thể thử một chút, tương lai nàng thiết kế cho ta, ta trả tiền lương cho Đại tẩu."
Lục Vinh trong đầu liền hiện ra bộ dạng Du Uyển dịu dàng động lòng người.
Hắn nhìn chằm chằm con trai của mình: "Ngươi cùng Vi Vi với nàng ngược lại rất thân."
Lục Quý Hàn cảm thấy Lão gia tử trong lời nói giấu châm chọc, thản nhiên nói: "Tam muội thích Đại tẩu, muốn tặng Đại tẩu một kiện váy."
Lục Vinh nói: "Phụ nữ có gia đình nên ở nhà giúp chồng dạy con, học thiết kế làm cái gì."
Lục Quý Hàn cười cười: "Đã như vậy, ngài vì sao vẫn còn đưa ba muội muội đi học?"
Lục Vinh hừ lạnh, nữ nhi cùng con dâu có thể giống nhau sao?
"Đại ca ngươi đồng ý?" Lục Vinh hững hờ hỏi.
Lục Quý Hàn dựa trên ghế, ngón trỏ tay phải dọc theo cổ tay trái một đạo vết thương cũ vừa di chuyển vừa vuốt ve, bất đắc dĩ nói: "Đại ca đâu chỉ có từng đó liền đáp ứng được, hắn sợ Đại tẩu chịu thiệt thòi, đề nghị ta dùng cổ phần công ty đổi lấy thiết kế của Đại tẩu. Bất quá đều là người một nhà, xem xét một chút, nếu như Đại tẩu có tài thiết kế thiên phú, ta cho nàng cổ phần, coi như hiếu kính anh trai và chị dâu luôn."
Lục Vinh nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Đầu tháng năm, ngoài cửa sổ nguyệt quý* tới xuất hiện Hồng Hoa Lục Diệp.
*Nguyệt quý: còn có tên gọi là Thắng xuân, Nguyệt nguyệt hồng, Trường xuân hoa, thuộc họ Tường vi. Có nguồn gốc ở tỉnh Giang Tô, Trung Quốc về sau dần dần được trồng ở phía bắc Giang Nam nước này, ngày nay loại hoa này được trồng ở khắp nơi trên thế giới.
Bên trong Thúy Trúc hiên, Lục Tử Khiêm cùng Du Uyển ngồi ở bên cạnh bàn cơm, vừa cơm nước xong xuôi, Lục Vinh phái người đến mời Lục Tử Khiêm qua bàn chuyện thương lượng.
"Lát nữa nàng cứ nghỉ trước, ta cũng không biết lúc nào trở về." Lục Tử Khiêm trước khi đi, ấm giọng căn dặn Du Uyển.
Du Uyển gật gật đầu.
Trời tối, Du Uyển không có giống đời trước chờ ngu ngốc như vậy, sớm đã nằm trên giường. Ngủ được mơ mơ màng màng, nghe được âm thanh đẩy cửa, Du Uyển đột nhiên bừng tỉnh, bỗng nhiên chuyển hướng ra ngoài giường.
Nàng xoay người động tĩnh rất lớn, Lục Tử Khiêm thấp giọng nói: "Là ta." Nói xong, hắn bật đèn điện lên.
Gian phòng bỗng nhiên sáng lên, Du Uyển nhắm mắt thích ứng trước, sau đó đã nhìn thấy Lục Tử Khiêm mặc trường sam trong đêm tối đứng tại cửa ra vào, trên mặt trấn an mỉm cười, chỉ là sắc mặt hơi tái.
"Ta đi tắm rửa, nàng cứ ngủ tiếp đi." Lục Tử Khiêm nhìn nàng mỉm cưới, sau đó trực tiếp đi tới phòng tắm.
Lúc Lục Tử Khiêm ra, Du Uyển đã một lần nữa ngủ thiếp đi.
Lục Tử Khiêm tắt đèn, nhẹ nhàng nằm bên cạnh thê tử, đêm tối như mực, hắn chăm chú nhìn đầu giường không rõ, cả đêm khó ngủ.
Trước tết Đoan Ngọ một ngày, Lục Tử Khiêm sớm đã chuẩn bị tốt quà tặng trong ngày lễ, bồi Du Uyển về nhà ngoại.
Trường học nghỉ, hai huynh đệ Phượng Lúc, Phượng Lên cùng Tống thị đều ở nhà nhiệt tình nghênh đón tỷ tỷ cùng anh rể.
Phượng Lúc mười ba tuổi ổn trọng hiểu chuyện, Lục Tử Khiêm đưa hắn một bộ tên, Phượng Lên tám tuổi ham chơi hoạt bát, Lục Tử Khiêm đưa hắn một bộ đồ chơi bắn súng. Phượng Lên đặc biệt thích, kêu anh rể càng ngày càng thuận miệng.
Du Uyển ở phòng bếp giúp mẫu thân chuẩn bị cơm trưa, nghe được tiếng cười vui vẻ của nhị đệ, tâm tình nàng có chút phức tạp. Lục Tử Khiêm đối với người nhà của nàng vẫn luôn rất tốt, tốt đến mức lúc nàng ở kiếp trước hướng mẫu thân thổ lộ tình hình thực tế, mẫu thân tỏ vẻ không thể tin được.
"Uyển Uyển, nương làm cho Lục thái thái một kiện sườn xám, cơm nước xong xuôi con mang đi đi, nương phải làm thêu không tiện đi." Tống thị cười nói.
Du Uyển nhỏ giọng phàn nàn: "Không phải nói nương cần nghỉ ngơi nhiều hơn sao?" Thiêu thùa may vá sẽ hại mắt.
Tống thị đỡ kính mắt trên sống mũi, cười nhẹ nhàng: "Hiện tại nương đã thấy rõ ràng, không sợ."
Du Uyển chỉ có thể khuyên mẫu thân về sau bớt làm việc.
Hơn ba giờ chiều, Lục Tử Khiêm cùng Du Uyển lên ô tô đi ra khỏi Du gia.
Lục Tử Khiêm phân phó lái xe đi đường Nam Hoài.
Du Uyển nghi hoặc nhìn hắn một cái, đi đường Nam Hoài, vậy thì về nhà xa hơn.
Lục Tử Khiêm không có giải thích gì, ô tô đi đến đường Nam Hoài, Lục Tử Khiêm bỗng nhiên chỉ vào một hiệu sách bên ngoài để Du Uyển nhìn, giới thiệu cho nàng nói: "Cái hiệu sách này chuyên bán tạp chí tiếng nước ngoài, thư tịch, hẳn là cũng có tạp chí thời trang ngoại quốc, nàng khi rảnh có thể tới dạo chơi, nàng muốn học tập thiết kế váy, xem không hiểu tiếng nước ngoài cũng không sao, nghiên cứu hình ảnh váy phía trên là được."
Du Uyển lập tức hi vọng hướng tới, nhìn qua tiệm sách sắp đi qua, nàng nhịn không được hỏi: "Hiện tại đi không được sao?"
Lục Tử Khiêm nhìn xem đồng hồ, tiếc nuối nói: "Ngày hôm nay hơi trễ, lần sau có cơ hội ta cùng nàng tới."
Du Uyển cũng không ngại, nàng nhìn lại tiệm sách vừa mới đi qua, trong mắt chứa đầy sự mơ ước.
Lục Tử Khiêm trông thấy một bên mặt trắng nõn kiều nộn của nàng, kỳ thật, hắn muốn tự mình đưa nàng đi, đáng tiếc...
Lục Tử Khiêm nhắm mắt lại.
Ngày thứ hai, tết Đoan Ngọ đám người Lục gia tề tụ lại với nhau.
Lục thái thái rất thích sườn xám Tống thị làm cho bà, nó toát ra vẻ phú quý lại tao nhã, vào ngày họp gia đình liền mặc vào, Đại di thái, Nhị di thái nhìn thấy Lục thái thái có quần áo đều rất ghen tị, tò mò nghe ngóng sườn xám là từ cửa tiệm nào để đặt trước làm.
Lục thái thái lôi kéo tay nhỏ Du Uyển cười: "Là bà thông gia đưa ta, Uyển Uyển nhớ kỹ thay ta cảm ơn mẹ ngươi."
Du Uyển mềm mại gật đầu.
Nhị di thái quét mắt nhìn gia chủ Lục Vinh, đong đưa quạt tròn trêu ghẹo nói: "Lúc trước thái thái chọn trúng Uyển Uyển, nói là ưa thích bộ dạng tốt của Uyển Uyển, hiện tại xem ra, thái thái chân chính nhìn trúng chính là bà thông gia thủ nghệ giỏi a?" Nói xong, Nhị di thái lại đùa Lục Tử Khiêm: "Ngươi phải cảm tạ thật tốt bà thông gia cho thái thái, bằng không thì thái thái làm sao tìm cho ngươi nàng dâu xinh đẹp như Uyển Uyển được?"
Lục Tử Khiêm vẫn giữ trên mặt đang vẻ cười yếu ớt.
Du Uyển cúi đầu xấu hổ.
Lục thái thái nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của nàng, nhìn về phía chỗ ngồi bên cạnh Lục Tử Khiêm là Nhị gia Lục Bá Xương: "Nói đến mới nhớ, ta dạo này không có nhìn thấy Liễu Tĩnh Nhàn tiểu thư, lão Nhị có phải cùng Nhàn giận dỗi rồi không?"
Du Uyển trong lòng hơi động.
Lục thái thái trong miệng kêu Liễu Tĩnh Nhàn, chính là thiên kim tiểu thư nhà Liễu cục trưởng, năm nay mười tám tuổi, cùng Nhị gia Lục Bá Xương tự do yêu đương, bất quá Lục Bá Xương thường xuyên ở bệnh viện bận rộn, không có thời gian bồi bạn gái, Liễu Tĩnh Nhàn lại có tính tình tương đối tùy hứng, hai người lúc nào cũng ồn ào một trận thật lâu.
Nhưng Lục Bá Xương vẫn lấy Liễu Tĩnh Nhàn, nếu như hết thảy dựa theo đời trước phát triển, mùa thu năm nay hai người sẽ đính hôn, sang năm kết hôn.
Du Uyển cũng không thích Liễu Tĩnh Nhàn, bởi vì Liễu Tĩnh Nhàn luôn luôn không giải thích lúc nào cũng nhằm vào nàng, có thể, nàng cũng không có lập trường can thiệp người bên ngoài hôn nhân. May mắn, đời này nàng sớm muộn cũng sẽ cùng Lục Tử Khiêm ly hôn, sẽ không phải ở chung với Liễu Tĩnh Nhàn quá lâu.
"Chủ đề làm sao lại chuyển tới trên đầu ta?" Lục Bá Xương lúng túng thay đổi tư thế ngồi, sau đó lập tức đẩy Tam Gia Lục Trọng Giương bên cạnh: "Ta tốt xấu gì cũng có bạn gái, vẫn là phải nói đến chú ba đang già đi."
Lục Trọng Giương vô tội buông tay: "Xin nhờ Nhị ca đi trường học hỏi thăm một chút, ta không nên thích nữ học sinh quá nhiều, ngày nào ta nghĩ muốn yêu đương, lập tức liền mang cô nương trở về, Nhị ca đã có Liễu Tĩnh Nhàn, vẫn là quan tâm nhiều đến Lão Tứ đi, hắn ở trường quân đội bị nhốt hai năm, chỉ sợ đều đã quên cùng nữ hài tử bắt chuyện như thế nào."
Hắn vừa nói xong, Lục Quý Hàn thấy muội muội Lục Vi ở trước mặt cười hắc hắc với mình.
Lục Quý Hàn cười nhạt một tiếng.
Đại di thái nói đỡ cho hắn: "Huynh đệ các ngươi có bốn người, Tứ Gia dáng dấp đẹp nhất, tuổi còn trẻ liền muốn tự mình mở công ty, không cần buồn vì chuyện lấy vợ đâu."
Nhị di thái chua chua mà nói: "Chính là, Nhị gia là cuồng công việc, lão Tam là con mọt sách, muốn ta nhìn thế nào a, nghĩ tới vẫn là Lão Tứ có tiền đồ nhất."
Hai vị di thái thái không phải thật tâm khen Lục Quý Hàn, mà là đang đỏ mắt Lục Quý Hàn hiện tại đang thừa kế chuyện làm ăn của Lục gia.
Lục Vinh ở bên mím môi trầm mặc.
Lục thái thái thấy, cũng không có phản ứng chỉ nhìn hai vị di thái thái, cười phân phó nha hoàn bày cơm.
Du Uyển ngồi ở bên cạnh Lục thái thái, tận chức trách hiếu thuận với bà.
Lục Vinh nhìn nàng vài lần, đột nhiên mở miệng: "Nghe nói ngươi muốn học thiết kế thời trang, nhập cổ phần vào tiệm bán quần áo của Lão Tứ?"
Du Uyển giật mình, vô ý thức nhìn về phía Lục Quý Hàn, không phải nói muốn thay nàng giữ bí mật sao?
Lục Quý Hàn cũng không ngờ tới Lão gia tử sẽ nói ra trước mặt mọi người, đối với ánh mắt kinh nghi của Du Uyển, hắn chỉ có thể trầm mặc.
Lục Vinh còn đang chờ câu trả lời của nàng, Du Uyển không có thời gian suy nghĩ nhiều, rời tiệc đứng dậy, cung kính đáp: "Nhận thấy Tứ Gia để mắt tới, con dâu là muốn học một ít, bất quá có thể hay không học tốt còn chưa nhất định."
Khuôn mặt Lục Vinh lạnh lùng uy nghiêm, âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi đã gả vào Lục gia, nên tận lực hoàn thành bổn phận con dâu Lục gia, trên phương diện làm ăn không cần can thiệp vào."
Đây giống như là cha chồng đang ở trước mặt mọi người răn dạy con dâu của mình không tuân thủ phụ đạo.
Tất cả mọi người đều nhìn xem Du Uyển, Du Uyển sắc mặt tái nhợt, trong tay áo hai tay run rẩy khống chế không được.
"Con dâu biết sai rồi." Nàng tận lực bảo trì thanh âm bình ổn.
Lục Tử Khiêm tay nắm chặt thành quyền, nghĩ muốn thay thê tử nói chuyện, nhưng hắn hiểu được, hắn quá giữ gìn Du Uyển, Du Uyển sẽ càng nguy hiểm.
"Phụ thân, là ta chủ động tìm Đại tẩu thương lượng việc này, Đại tẩu từ chối không được, mới đáp ứng thay ta hỗ trợ."
Bên trong một mảnh lặng ngắt như tờ, Lục Quý Hàn chậm rãi đứng lên, nhìn thẳng đối diện với nhất gia chi chủ nói, " Cha muốn trách thì cứ trách con đi."
Lục Vinh không để ý tới hắn.
Lục Vi thoáng nhìn Du Uyển đang chảy nước mắt, đau lòng, ỷ vào Lão gia tử bình thường sủng ái nàng nhất, Lục Vi nhỏ giọng hướng Lục Vinh làm nũng: "Cha, Đại tẩu thêu tốt, cha nên để Đại tẩu thử một chút đi, bây giờ là niên đại gì, cha còn giảng những cái quy củ cũ kia chứ."
Lục Vinh trừng nữ nhi một chút, thần sắc lại hòa hoãn xuống.
Lục thái thái cũng giúp một tay thuyết phục.
Lục Vinh lúc này mới nói: "Ngồi đi."
Du Uyển hành lễ, cúi đầu ngồi ở bên cạnh Lục thái thái.
Lục thái thái cười làm sinh động bầu không khí, việc này nhìn như đang lật lại quá khứ, nhưng Đại di thái, Nhị di thái lại liên tiếp hướng Du Uyển nhìn mấy lần. Các nàng ở Lục gia lâu như vậy, thay Lục gia sinh con dưỡng cái, đều không thể từ việc kinh doanh Lục gia có chỗ tốt gì, dựa vào cái gì Du Uyển vừa gả đến liền có thể nhập cổ phần chia tiền?
Nữ nhân tâm tư đố kị, nói lên liền lên, cùng tình yêu không hề có quan hệ.
Cắm vào phiếu tên sách
Tác giả có lời muốn nói:
Đổi mới a, ngày hôm nay phân lượng đủ a, ngủ ngon ~
Cảm ơn tiểu tiên nữ nhóm địa lôi ~
- ---oOo----
Re: Hè đến rồi 3-4 ngày 1 chương nhé. Mình phải tập trung đào hố bên kia nữa.
Converter: lacmaitrang
Editor: Aki Re
Vợ chồng Du Uyển sau khi rời đi, Lục Quý Hàn ra ngoài xã giao, buổi chiều trở về, biết được Lão gia tử gọi hắn liền đi qua một chuyến.
Lục Quý Hàn liền đi chính viện trước.
Lục Vinh ở thư phòng.
"Cha tìm con?" Lục Quý Hàn đi vào lên tiếng gọi, tiện tay đóng cửa thư phòng lại.
Lục Vinh đang xem báo, thấy quảng cáo Lục Quý Hàn mở tiệm bán quần áo thông báo tuyển dụng đã leo lên đầu bảng tin.
"Cái này làm ăn khá khẩm, bất quá nhà thiết kế tốt rất khó tìm, ngươi cần cảnh giác cao độ, không thể chỉ xem trình độ, có chút văn bằng du học sinh ở nước ngoài sống phóng túng lăn lộn trở về, kỳ thật không có nửa phần bản lĩnh thật sự." Con trai sau khi ngồi xuống, Lục Vinh buông báo chí xuống, chủ động nói tới việc kinh doanh của Lục Quý Hàn.
Lục Quý Hàn gật đầu: "Phụ thân yên tâm, con sẽ phỏng vấn nghiêm ngặt."
Hai cha con trò chuyện việc kinh doanh thêm vài phút đồng hồ, Lục Vinh đột nhiên hỏi: "Buổi sáng đại ca cùng đại tẩu đi tìm ngươi? Nói chuyện gì?"
Lục Quý Hàn ở trong lòng châm chọc cười, nguyên lai đây mới là nguyên nhân thực sự Lão gia tử gọi hắn tới.
Lục Quý Hàn không có gì có thể giấu diếm, chi tiết nói: "Tiệm may Du gia ở Nam Thành vẫn luôn có chút danh tiếng, Du lão sau khi qua đời tiệm may kinh doanh mới quạnh quẽ xuống dốc, trước đó Đại tẩu thay Tam muội làm một bộ y phục, ta cảm thấy Đại tẩu tay nghề không tệ, hỏi nàng có hứng thú hay không học tập thiết kế thời trang, có thể thử một chút, tương lai nàng thiết kế cho ta, ta trả tiền lương cho Đại tẩu."
Lục Vinh trong đầu liền hiện ra bộ dạng Du Uyển dịu dàng động lòng người.
Hắn nhìn chằm chằm con trai của mình: "Ngươi cùng Vi Vi với nàng ngược lại rất thân."
Lục Quý Hàn cảm thấy Lão gia tử trong lời nói giấu châm chọc, thản nhiên nói: "Tam muội thích Đại tẩu, muốn tặng Đại tẩu một kiện váy."
Lục Vinh nói: "Phụ nữ có gia đình nên ở nhà giúp chồng dạy con, học thiết kế làm cái gì."
Lục Quý Hàn cười cười: "Đã như vậy, ngài vì sao vẫn còn đưa ba muội muội đi học?"
Lục Vinh hừ lạnh, nữ nhi cùng con dâu có thể giống nhau sao?
"Đại ca ngươi đồng ý?" Lục Vinh hững hờ hỏi.
Lục Quý Hàn dựa trên ghế, ngón trỏ tay phải dọc theo cổ tay trái một đạo vết thương cũ vừa di chuyển vừa vuốt ve, bất đắc dĩ nói: "Đại ca đâu chỉ có từng đó liền đáp ứng được, hắn sợ Đại tẩu chịu thiệt thòi, đề nghị ta dùng cổ phần công ty đổi lấy thiết kế của Đại tẩu. Bất quá đều là người một nhà, xem xét một chút, nếu như Đại tẩu có tài thiết kế thiên phú, ta cho nàng cổ phần, coi như hiếu kính anh trai và chị dâu luôn."
Lục Vinh nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Đầu tháng năm, ngoài cửa sổ nguyệt quý* tới xuất hiện Hồng Hoa Lục Diệp.
*Nguyệt quý: còn có tên gọi là Thắng xuân, Nguyệt nguyệt hồng, Trường xuân hoa, thuộc họ Tường vi. Có nguồn gốc ở tỉnh Giang Tô, Trung Quốc về sau dần dần được trồng ở phía bắc Giang Nam nước này, ngày nay loại hoa này được trồng ở khắp nơi trên thế giới.
Bên trong Thúy Trúc hiên, Lục Tử Khiêm cùng Du Uyển ngồi ở bên cạnh bàn cơm, vừa cơm nước xong xuôi, Lục Vinh phái người đến mời Lục Tử Khiêm qua bàn chuyện thương lượng.
"Lát nữa nàng cứ nghỉ trước, ta cũng không biết lúc nào trở về." Lục Tử Khiêm trước khi đi, ấm giọng căn dặn Du Uyển.
Du Uyển gật gật đầu.
Trời tối, Du Uyển không có giống đời trước chờ ngu ngốc như vậy, sớm đã nằm trên giường. Ngủ được mơ mơ màng màng, nghe được âm thanh đẩy cửa, Du Uyển đột nhiên bừng tỉnh, bỗng nhiên chuyển hướng ra ngoài giường.
Nàng xoay người động tĩnh rất lớn, Lục Tử Khiêm thấp giọng nói: "Là ta." Nói xong, hắn bật đèn điện lên.
Gian phòng bỗng nhiên sáng lên, Du Uyển nhắm mắt thích ứng trước, sau đó đã nhìn thấy Lục Tử Khiêm mặc trường sam trong đêm tối đứng tại cửa ra vào, trên mặt trấn an mỉm cười, chỉ là sắc mặt hơi tái.
"Ta đi tắm rửa, nàng cứ ngủ tiếp đi." Lục Tử Khiêm nhìn nàng mỉm cưới, sau đó trực tiếp đi tới phòng tắm.
Lúc Lục Tử Khiêm ra, Du Uyển đã một lần nữa ngủ thiếp đi.
Lục Tử Khiêm tắt đèn, nhẹ nhàng nằm bên cạnh thê tử, đêm tối như mực, hắn chăm chú nhìn đầu giường không rõ, cả đêm khó ngủ.
Trước tết Đoan Ngọ một ngày, Lục Tử Khiêm sớm đã chuẩn bị tốt quà tặng trong ngày lễ, bồi Du Uyển về nhà ngoại.
Trường học nghỉ, hai huynh đệ Phượng Lúc, Phượng Lên cùng Tống thị đều ở nhà nhiệt tình nghênh đón tỷ tỷ cùng anh rể.
Phượng Lúc mười ba tuổi ổn trọng hiểu chuyện, Lục Tử Khiêm đưa hắn một bộ tên, Phượng Lên tám tuổi ham chơi hoạt bát, Lục Tử Khiêm đưa hắn một bộ đồ chơi bắn súng. Phượng Lên đặc biệt thích, kêu anh rể càng ngày càng thuận miệng.
Du Uyển ở phòng bếp giúp mẫu thân chuẩn bị cơm trưa, nghe được tiếng cười vui vẻ của nhị đệ, tâm tình nàng có chút phức tạp. Lục Tử Khiêm đối với người nhà của nàng vẫn luôn rất tốt, tốt đến mức lúc nàng ở kiếp trước hướng mẫu thân thổ lộ tình hình thực tế, mẫu thân tỏ vẻ không thể tin được.
"Uyển Uyển, nương làm cho Lục thái thái một kiện sườn xám, cơm nước xong xuôi con mang đi đi, nương phải làm thêu không tiện đi." Tống thị cười nói.
Du Uyển nhỏ giọng phàn nàn: "Không phải nói nương cần nghỉ ngơi nhiều hơn sao?" Thiêu thùa may vá sẽ hại mắt.
Tống thị đỡ kính mắt trên sống mũi, cười nhẹ nhàng: "Hiện tại nương đã thấy rõ ràng, không sợ."
Du Uyển chỉ có thể khuyên mẫu thân về sau bớt làm việc.
Hơn ba giờ chiều, Lục Tử Khiêm cùng Du Uyển lên ô tô đi ra khỏi Du gia.
Lục Tử Khiêm phân phó lái xe đi đường Nam Hoài.
Du Uyển nghi hoặc nhìn hắn một cái, đi đường Nam Hoài, vậy thì về nhà xa hơn.
Lục Tử Khiêm không có giải thích gì, ô tô đi đến đường Nam Hoài, Lục Tử Khiêm bỗng nhiên chỉ vào một hiệu sách bên ngoài để Du Uyển nhìn, giới thiệu cho nàng nói: "Cái hiệu sách này chuyên bán tạp chí tiếng nước ngoài, thư tịch, hẳn là cũng có tạp chí thời trang ngoại quốc, nàng khi rảnh có thể tới dạo chơi, nàng muốn học tập thiết kế váy, xem không hiểu tiếng nước ngoài cũng không sao, nghiên cứu hình ảnh váy phía trên là được."
Du Uyển lập tức hi vọng hướng tới, nhìn qua tiệm sách sắp đi qua, nàng nhịn không được hỏi: "Hiện tại đi không được sao?"
Lục Tử Khiêm nhìn xem đồng hồ, tiếc nuối nói: "Ngày hôm nay hơi trễ, lần sau có cơ hội ta cùng nàng tới."
Du Uyển cũng không ngại, nàng nhìn lại tiệm sách vừa mới đi qua, trong mắt chứa đầy sự mơ ước.
Lục Tử Khiêm trông thấy một bên mặt trắng nõn kiều nộn của nàng, kỳ thật, hắn muốn tự mình đưa nàng đi, đáng tiếc...
Lục Tử Khiêm nhắm mắt lại.
Ngày thứ hai, tết Đoan Ngọ đám người Lục gia tề tụ lại với nhau.
Lục thái thái rất thích sườn xám Tống thị làm cho bà, nó toát ra vẻ phú quý lại tao nhã, vào ngày họp gia đình liền mặc vào, Đại di thái, Nhị di thái nhìn thấy Lục thái thái có quần áo đều rất ghen tị, tò mò nghe ngóng sườn xám là từ cửa tiệm nào để đặt trước làm.
Lục thái thái lôi kéo tay nhỏ Du Uyển cười: "Là bà thông gia đưa ta, Uyển Uyển nhớ kỹ thay ta cảm ơn mẹ ngươi."
Du Uyển mềm mại gật đầu.
Nhị di thái quét mắt nhìn gia chủ Lục Vinh, đong đưa quạt tròn trêu ghẹo nói: "Lúc trước thái thái chọn trúng Uyển Uyển, nói là ưa thích bộ dạng tốt của Uyển Uyển, hiện tại xem ra, thái thái chân chính nhìn trúng chính là bà thông gia thủ nghệ giỏi a?" Nói xong, Nhị di thái lại đùa Lục Tử Khiêm: "Ngươi phải cảm tạ thật tốt bà thông gia cho thái thái, bằng không thì thái thái làm sao tìm cho ngươi nàng dâu xinh đẹp như Uyển Uyển được?"
Lục Tử Khiêm vẫn giữ trên mặt đang vẻ cười yếu ớt.
Du Uyển cúi đầu xấu hổ.
Lục thái thái nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của nàng, nhìn về phía chỗ ngồi bên cạnh Lục Tử Khiêm là Nhị gia Lục Bá Xương: "Nói đến mới nhớ, ta dạo này không có nhìn thấy Liễu Tĩnh Nhàn tiểu thư, lão Nhị có phải cùng Nhàn giận dỗi rồi không?"
Du Uyển trong lòng hơi động.
Lục thái thái trong miệng kêu Liễu Tĩnh Nhàn, chính là thiên kim tiểu thư nhà Liễu cục trưởng, năm nay mười tám tuổi, cùng Nhị gia Lục Bá Xương tự do yêu đương, bất quá Lục Bá Xương thường xuyên ở bệnh viện bận rộn, không có thời gian bồi bạn gái, Liễu Tĩnh Nhàn lại có tính tình tương đối tùy hứng, hai người lúc nào cũng ồn ào một trận thật lâu.
Nhưng Lục Bá Xương vẫn lấy Liễu Tĩnh Nhàn, nếu như hết thảy dựa theo đời trước phát triển, mùa thu năm nay hai người sẽ đính hôn, sang năm kết hôn.
Du Uyển cũng không thích Liễu Tĩnh Nhàn, bởi vì Liễu Tĩnh Nhàn luôn luôn không giải thích lúc nào cũng nhằm vào nàng, có thể, nàng cũng không có lập trường can thiệp người bên ngoài hôn nhân. May mắn, đời này nàng sớm muộn cũng sẽ cùng Lục Tử Khiêm ly hôn, sẽ không phải ở chung với Liễu Tĩnh Nhàn quá lâu.
"Chủ đề làm sao lại chuyển tới trên đầu ta?" Lục Bá Xương lúng túng thay đổi tư thế ngồi, sau đó lập tức đẩy Tam Gia Lục Trọng Giương bên cạnh: "Ta tốt xấu gì cũng có bạn gái, vẫn là phải nói đến chú ba đang già đi."
Lục Trọng Giương vô tội buông tay: "Xin nhờ Nhị ca đi trường học hỏi thăm một chút, ta không nên thích nữ học sinh quá nhiều, ngày nào ta nghĩ muốn yêu đương, lập tức liền mang cô nương trở về, Nhị ca đã có Liễu Tĩnh Nhàn, vẫn là quan tâm nhiều đến Lão Tứ đi, hắn ở trường quân đội bị nhốt hai năm, chỉ sợ đều đã quên cùng nữ hài tử bắt chuyện như thế nào."
Hắn vừa nói xong, Lục Quý Hàn thấy muội muội Lục Vi ở trước mặt cười hắc hắc với mình.
Lục Quý Hàn cười nhạt một tiếng.
Đại di thái nói đỡ cho hắn: "Huynh đệ các ngươi có bốn người, Tứ Gia dáng dấp đẹp nhất, tuổi còn trẻ liền muốn tự mình mở công ty, không cần buồn vì chuyện lấy vợ đâu."
Nhị di thái chua chua mà nói: "Chính là, Nhị gia là cuồng công việc, lão Tam là con mọt sách, muốn ta nhìn thế nào a, nghĩ tới vẫn là Lão Tứ có tiền đồ nhất."
Hai vị di thái thái không phải thật tâm khen Lục Quý Hàn, mà là đang đỏ mắt Lục Quý Hàn hiện tại đang thừa kế chuyện làm ăn của Lục gia.
Lục Vinh ở bên mím môi trầm mặc.
Lục thái thái thấy, cũng không có phản ứng chỉ nhìn hai vị di thái thái, cười phân phó nha hoàn bày cơm.
Du Uyển ngồi ở bên cạnh Lục thái thái, tận chức trách hiếu thuận với bà.
Lục Vinh nhìn nàng vài lần, đột nhiên mở miệng: "Nghe nói ngươi muốn học thiết kế thời trang, nhập cổ phần vào tiệm bán quần áo của Lão Tứ?"
Du Uyển giật mình, vô ý thức nhìn về phía Lục Quý Hàn, không phải nói muốn thay nàng giữ bí mật sao?
Lục Quý Hàn cũng không ngờ tới Lão gia tử sẽ nói ra trước mặt mọi người, đối với ánh mắt kinh nghi của Du Uyển, hắn chỉ có thể trầm mặc.
Lục Vinh còn đang chờ câu trả lời của nàng, Du Uyển không có thời gian suy nghĩ nhiều, rời tiệc đứng dậy, cung kính đáp: "Nhận thấy Tứ Gia để mắt tới, con dâu là muốn học một ít, bất quá có thể hay không học tốt còn chưa nhất định."
Khuôn mặt Lục Vinh lạnh lùng uy nghiêm, âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi đã gả vào Lục gia, nên tận lực hoàn thành bổn phận con dâu Lục gia, trên phương diện làm ăn không cần can thiệp vào."
Đây giống như là cha chồng đang ở trước mặt mọi người răn dạy con dâu của mình không tuân thủ phụ đạo.
Tất cả mọi người đều nhìn xem Du Uyển, Du Uyển sắc mặt tái nhợt, trong tay áo hai tay run rẩy khống chế không được.
"Con dâu biết sai rồi." Nàng tận lực bảo trì thanh âm bình ổn.
Lục Tử Khiêm tay nắm chặt thành quyền, nghĩ muốn thay thê tử nói chuyện, nhưng hắn hiểu được, hắn quá giữ gìn Du Uyển, Du Uyển sẽ càng nguy hiểm.
"Phụ thân, là ta chủ động tìm Đại tẩu thương lượng việc này, Đại tẩu từ chối không được, mới đáp ứng thay ta hỗ trợ."
Bên trong một mảnh lặng ngắt như tờ, Lục Quý Hàn chậm rãi đứng lên, nhìn thẳng đối diện với nhất gia chi chủ nói, " Cha muốn trách thì cứ trách con đi."
Lục Vinh không để ý tới hắn.
Lục Vi thoáng nhìn Du Uyển đang chảy nước mắt, đau lòng, ỷ vào Lão gia tử bình thường sủng ái nàng nhất, Lục Vi nhỏ giọng hướng Lục Vinh làm nũng: "Cha, Đại tẩu thêu tốt, cha nên để Đại tẩu thử một chút đi, bây giờ là niên đại gì, cha còn giảng những cái quy củ cũ kia chứ."
Lục Vinh trừng nữ nhi một chút, thần sắc lại hòa hoãn xuống.
Lục thái thái cũng giúp một tay thuyết phục.
Lục Vinh lúc này mới nói: "Ngồi đi."
Du Uyển hành lễ, cúi đầu ngồi ở bên cạnh Lục thái thái.
Lục thái thái cười làm sinh động bầu không khí, việc này nhìn như đang lật lại quá khứ, nhưng Đại di thái, Nhị di thái lại liên tiếp hướng Du Uyển nhìn mấy lần. Các nàng ở Lục gia lâu như vậy, thay Lục gia sinh con dưỡng cái, đều không thể từ việc kinh doanh Lục gia có chỗ tốt gì, dựa vào cái gì Du Uyển vừa gả đến liền có thể nhập cổ phần chia tiền?
Nữ nhân tâm tư đố kị, nói lên liền lên, cùng tình yêu không hề có quan hệ.
Cắm vào phiếu tên sách
Tác giả có lời muốn nói:
Đổi mới a, ngày hôm nay phân lượng đủ a, ngủ ngon ~
Cảm ơn tiểu tiên nữ nhóm địa lôi ~
- ---oOo----
Re: Hè đến rồi 3-4 ngày 1 chương nhé. Mình phải tập trung đào hố bên kia nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook