Vạn Pháp Đế Tôn
73: Dương Tuyết Vân


CHƯƠNG 73: DƯƠNG TUYẾT VÂN
Thấy nữ tử tiến đến, toàn bộ nam học viên trong Võ các đều sáng mắt lên.

“Ôi, Dương Tuyết Vân, nữ thần của ta!”
“Người đâu vừa đẹp, tu vi lại càng cao nữa!”
“Tuyết Vân học tỷ, là thần tượng của chúng ta đó, không nghĩ tới lần này lại nhìn thấy người thật! Ngươi véo ta một cái xem có phải đang mơ không?”
Đám nam học viên nhìn chằm chằm Dương Tuyết Vân, bị sắc đẹp hấp dẫn, ngây ra như phỗng.

Nàng còn được mệnh danh đệ ngũ mỹ nhân, trong Mỹ Nhân bảng do bọn nam sinh bình chọn.

Dương Tuyết Vân đi đến bên người Vương cùng Nam Dương Hoàng Phong, mở miệng nói ra:
“Nam Dương Hoàng Phong, lâu như vậy mà ngươi vẫn còn chưa tiến vào nội viên sao? Lại còn không biết xấu hổ đi bắt nạt tân sinh!”
Nam Dương Hoàng Phong cứng họng, thiên phú của hắn quá kém, nhờ chút quan hệ mới vô được Học Viện Hoàng Gia.


Những học viên nhập học cùng lúc với hắn, đa phần đều đã tiến vào nội viện, thậm chí còn có người leo lên Tiềm Long bảng.

Dương Tuyết Vân là người của Dương gia.

Dương gia trong đế đô là kình địch của Nam Dương gia, nên nàng không bỏ qua cơ hôi để hạ thấp Nam Dương gia.

“Đạ tạ vị học tỷ này nói giúp, bất quá tên phế vật này còn chưa đủ tư cách bắt nạt ta!!!” Vương mỉm cười nói với Dương Tuyết Vân.

“Tên tân sinh này, có phải là uống thuốc ăn hỏng đầu óc hay không? Vậy mà trực tiếp chửi Nam Dương Hoàng Phong?”
Xung quanh không ít học viên, thấy cảnh này cũng là giật mình.

Quả nhiên, nghe đến hai chữ “phế vật”, sắc mặt Nam Dương Hoàng Phong trong nháy mắt trở nên dữ tợn, một cỗ tức giận xông lên.

Nếu không phải nơi này là Võ các, chỉ sợ Nam Dương Hoàng Phong lập tức liền muốn động thủ.

“Vị học đệ này, đừng hồ đồ, Nam Dương Hoàng Phong đã tiến vô học viện được 2 năm, không phải ngươi có thể chống lại được đâu!”
Dương Tuyết Vân coi là Vương quá tức giận nên mới nói ra những lời như thế.

“Đạ tạ học tỷ nhắc nhở, Nam Dương Hoàng Phong, ngươi có dám chiến với ta một trận hay không?” Vương mỉm cười ôm quyền với Dương Tuyết Vân, sau đó quay sang khiêu khích Nam Dương Hoàng Phong.

Trong nháy mắt, đôi mắt Nam Dương Hoàng Phong cũng có phần âm u.

“Được, nếu ngươi đã muốn như thế, thì hôm nay ta sẽ dạy dỗ ngươi một chút!” Nam Dương Hoàng Phong nói xong, liền đi ra ngoài, đi đến lôi đài chuyên dành cho học viên tỷ thí với nhau.

Vương sau khi hoàn thành thủ tục đổi lấy tờ giấy kia, cũng liền đi theo sau Nam Dương Hoàng Phong đi đến lôi đài.

Đám học viên hiếu kỳ cũng đi theo.


“Thật sự là không biết trời cao đất rộng!” Dương Tuyết Vân để lại một câu, sau đó cũng đi đến lôi đài, nàng cũng muốn biết, dựa vào đâu mà tên tân sinh này lại phách lối như thế.

Thấy đám người Vương khuất bóng rời đi một dọng nói cực nhỏ cất lên
“Tiểu tử này, chẳng lẽ nhìn ra được gì từ trên tờ giấy đó! Chắc không phải, ta đã nghiên cứu lâu như vậy còn không biết tờ giấy này có tác dụng gì, chắc chỉ là hiếu kỳ mà thôi! Thôi thì tùy người hữu duyên vậy” Lão giả làm thủ tục cho Vương lóe lên một chút quang mang, sau đó nhanh chóng biến mất.

!
Hai người tiến đến lôi đài.

“Đây là thế nào? Nam Dương Hoàng Phong sao lại ra đây làm gì?”
“Xuỵt, nhỏ giọng một chút, Nam Dương Hoàng Phong hẳn lại lại gây sự với tân sinh để kiếm chút điểm cống hiến, xem ra tiểu tử kia mắc mưu rồi!”
Quả nhiên, trên lôi đài, Nam Dương Hoàng Phong mở miệng nói với Vương:
“Tiểu tử, đánh cược một chút không?”
“Đánh cược?” Vương nghi hoặc hỏi.

“Xem ra ngươi mới vào học viên nên chưa biết nhiều, học viện có quy định, học viên tỷ thí với nhau, có thể chọn cược điểm cống hiến!” Nam Dương Hoàng Phong cười lạnh nói.

“Ồ, vậy ngươi muốn cược bao nhiêu?” Vương hứng thú hỏi, đúng lúc hắn cũng đang cần điểm cống hiến.


“Để xem, ngươi là tân sinh, chắc cũng không có nhiều, 100 điểm cống hiến đi!”
“100 điểm cống hiến? Quá ít! 400 điểm cống hiến! Thế nào, có dám cược không?” Vương mỉm cười nhìn Nam Dương Hoàng Phong.

Lời này vừa ra, toàn trường đều kinh ngạc.

“Tiểu tử này điên rồi sao? 400 điểm cống hiến cũng không phải con số nhỏ đối với tân sinh!”
“Xem ra là đang khoác lác, một tên tân sinh mới tiến vào học viện vài ngày thì lấy đâu ra nhiều điểm cống hiến để cược như vậy!”
“Tiểu tử này hôm nay tiêu chắc rồi!”
Liền ngay cả Nam Dương Hoàng Phong đều kinh ngạc, hắn cũng chỉ định khiêu khích Vương để kiếm chút điểm cống hiến mà thôi, không ngờ tên tân sinh này lại dám cược đến 400 điểm cống hiến.

“Được, ngươi đã muốn 400 điểm cống hiến thì 400!” Nam Dương Hoàng Phong mỉm cười, hắn nghĩ rằng hôm nay hắn đã kiếm bội lớn.

“Chiến đi!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương