Vận Mệnh
-
Chương 94: Thợ săn anthony
Nếu cô nhớ không nhầm thì trong kho hàng của cô có một quả trứng kỳ quái. Hôm cô nhận được nó từ tay Vọng Giang Nam thật lòng vui mừng không thôi, chỉ tiếc là cô vẫn chưa tìm được cách ấp nở quá trứng này.
Lấy đồ đập nó, thì hệ thống nhắc nhở đây là bảo bối cần giữ gìn cẩn thận. Đi giám định thì bị NPC khịt mũi khinh khỉnh đáp bọn họ chỉ giải quyết vật chết, không dùng với sinh vật sống. Cứ thế liên tục mấy ngày chẳng tìm được cách thích hợp, cuối cùng quả trứng nghe đồn cực kỳ quý giá bị cho vào góc kho hàng phủ bụi như vậy đấy.
Thế mà không ngờ, đi mòn giày sắt tìm không thấy, cuối cùng lại tìm được mà chẳng tốn chút công sức nào.
Diệp Từ không chút do dự lập tức chạy về kho hàng lấy quả trứng bóng loáng như quả banh bowling ra nhét vào túi đồ, rồi chạy đến chỗ NPC ấp trứng. Băng qua con hẻm nhỏ, cửa hàng ấp trứng nhanh chóng xuất hiện trước mặt Diệp Từ.
Cửa hàng này khá nhỏ, bên trong cũng không có gì đáng chú ý, nếu không phải bên ngoài cửa hiệu có treo tấm biển lung la lung lay như kiểu sắp rơi đến nơi kia, có khi Diệp Từ còn tưởng mình vào nhầm nơi rồi chứ. Cô cúi đầu bước vào trong, sau quầy hàng có một vong linh đầu tóc rối bời, người nọ đang khuấy một vạc chất lỏng màu xanh biếc chẳng rõ là gì, bên cạnh có một cái kệ đặt đầy chai thủy tinh theo phong cách cổ xưa, thứ trong bình đều là những dung dịch Diệp Từ không nhận biết được.
Người nọ cứ đi ra đi vào làm việc của mình giống như không có nhìn thấy Diệp Từ vậy, đôi tay bà ta không ngừng vung lên vẩy xuống ném đủ thứ đồ vào trong vạc chất lỏng, bộ dạng cực kỳ giống mấy bà phù thủy trong truyện cổ tích.
Thấy NPC vong linh kia bước qua mặt cô mấy lần, rốt cuộc Diệp Từ phải hắng giọng thu hút sự chú ý của bà ta, kế đó nói rõ mục đích mình đến đây làm gì và lấy quả trứng ra đặt trước mặt NPC.
NPC nhận quả trứng, cười cười đáp: Có đúng là trứng không đây? Dứt lời cũng không quan tâm Diệp Từ phản ứng thế nào đã với tay lấy một cái kính lúp cẩn thận xem xét lớp vỏ trứng bên ngoài, bà ta xoay quả trứng mấy vòng, nhìn một lúc lâu, cuối cùng gật đầu vung tay ném quả trứng vào vạc chất lỏng đang sôi ùng ục trong góc phòng làm thứ nước màu xanh bên trong tóe ra không ít, thứ dung dịch kia vừa rơi xuống nền đất liền vang lên tiếng xèo xèo ghê rợn.
Muốn ấp được quả trứng này phải cần một loại đá thủy tinh đặc biệt, nếu cô tìm được thì nhanh mang đến đây, nhiều thì trứng mau nở còn chậm thì kéo dài thêm thôi, tùy cô lo liệu. NPC lạnh lùng nói.
Diệp Từ nhìn quả trứng của mình đang chìm trong vạc nước, lòng có chút lo lắng, tuy cô không quan tâm lắm đến thứ bên trong nhưng từ trước đến nay Diệp Từ không có thói quen đưa đồ cho NPC lãng phí như vậy. Cô bấm vào quả trứng xem lại thông tin của nó.
Quả trứng thần bí
Sở hữu: Công Tử U
Trạng thái: đang ấp
Xem ra có lẽ không có vấn đề gì. Sau khi kiểm tra xong, Diệp Từ cũng không dừng lại ở đây lâu nữa, chân vừa bước khỏi cửa, cô liền ngẩng đầu hít một hơi thật sâu, mùi trong cửa hàng kia thực sự rất là khó ngửi. Tiếp đó cô chuyển hướng đi về phía NPC chuyên chở, điểm đến: cánh rừng mưa nhiệt đới.
Rừng mưa nhiệt đới, chỉ cần nghe tên cũng đủ biết rõ đặc tính địa lý của vùng đất này. Nó hoàn toàn không giống với những cánh rừng bình thường, ngoài chuyện khí hậu oi bức ra còn thường xuyên đổ mưa nữa. Khi bước vào cánh rừng này nhất định phải chú ý đến một số loài sâu bọ côn trùng, những sinh vật đó tuy không có tên và khá nhỏ bé nhưng nếu bị cắn trúng mà lại không giải độc thì thuộc tính sẽ bị giảm xuống, máu cũng tuột liên tục. Cũng vì lý do này mà nơi đây chủ yếu chỉ có những người chơi kỹ thuật điêu luyện hoặc da dày thịt béo cột máu nhiều, còn những người thuộc hệ pháp thuật thường thì chẳng ai muốn đến.
Phó bản rải rác quanh đây chủ yếu từ cấp 35-40, các loại quái thì trải dài từ 30-45 nhưng phân bố không đều, chủ yếu quái đều là thú vật, chỉ có một số ít sinh vật dạng người mà thôi. Sào huyệt của Phách Vương Long nằm ở góc tây bắc bản đồ, bên trong đấy có không ít Phách Vương Long bậc á tinh anh, là lựa chọn không tệ cho dạng sủng vật của thợ săn.
Mục đích chính của chuyến đi lần này là nơi đấy, nhưng trước khi tiến đến đó Diệp Từ phải đi sang cao nguyên Hammer đánh dấu vị trí chuyên chở đã, đỡ mất công mấy lần sau muốn đến đây lại lãng phí nhiều thời gian nữa.
Lại một lần nữa bắt đầu quá trình cẩn thận dò đường, một lúc sau Diệp Từ cũng đến được cao nguyên Hammer, ở đây có không ít nhiệm vụ nhưng đa số NPC đều từ chối giao cho Diệp Từ vì cấp bậc hiện giờ của cô quá thấp. Trong vận mệnh, dù chưa làm đến chuỗi nhiệm vụ này nhưng đủ điều kiện cấp bậc vẫn có thể nhận được, song vì yêu cầu đơn giản như vậy nên NPC được bổ sung thêm trí năng nhận biết cấp bậc người chơi, thông thường người chơi có cấp bậc thấp hơn 4 cấp so với cấp bậc chuẩn của nhiệm vụ thì sẽ không được chấp nhận. Nơi này phần lớn đều là nhiệm vụ cấp 34, so ra Diệp Từ vừa vặn kém đúng một cấp nên tất cả các NPC đều từ chối cô.
Diệp Từ đánh dấu vị trí xong lại dạo bước một vòng quanh doanh trại, cô nhìn thấy rõ ràng không có NPC nào sẵn lòng giao nhiệm vụ cho cô, xem ra cô đã bị khinh thường rồi. Mà cũng chẳng sao, mục đích cô đến đây đâu phải để làm những nhiệm vụ này, ngay lúc cô xoay người chuẩn bị rời khỏi bỗng nhiên NPC tộc người thú vốn luôn cúi đầu nướng thịt chợt lên tiếng gọi cô lại: Chào tinh linh, hiện giờ bạn có rảnh không?
Xem ra là có nhiệm vụ, dù sao cũng đã đến đây, nếu đơn giản thì nhận luôn cũng không sao: Có rảnh, không biết tôi có thể giúp được gì cho anh? Diệp Từ trả lời theo cấu trúc dễ dàng lấy lòng NPC nhất.
Ở đây... NPC thú nhân vừa lên tiếng lập tức bị Diệp Từ ngắt ngang, cô chọn lướt qua đoạn đối thoại đến thẳng phần giao nhiệm vụ, nội dung là: giúp NPC người thú giao miếng thịt hươu tươi đến chỗ thợ săn Anthony, vị trí là số 17, khu tị nạn, cạnh tòa tháp bằng đá.
À, một nhiệm vụ chạy việc.
Diệp Từ mở bản đồ rừng mưa nhiệt đới ra xem, lát sau đã tìm được vị trí số 17 khu tị nạn cạnh tòa tháp bằng đá, kể ra cũng thật tình cờ, nơi này khá gần với vị trí sào huyệt Phách Vương Long, dù sao cũng tiện đường thôi thì cứ nhận chẳng mất chi.
Song nói một cách chính xác, để hoàn thành nhiệm vụ này đúng là có chút phiền phức.
Bởi vì vị trí cần đến nằm trên một đỉnh núi rất cao, còn tòa tháp bằng đá được nhắc đến có lẽ là cột mốc đánh dấu để lữ khách xác định phương hướng. Diệp Từ nhanh chóng tiến đến chân núi, ngẩng đầu nhìn lên, từ xa cô đã thấy được vị thợ săn tên Anthony, nhưng làm sao để lên đây?
Cô vẫn chưa học thuật leo núi, bình thường trèo lên cao cô đều sử dụng lợi thế giữ thăng bằng của mình, còn những nơi cao chót vót thế này thật lòng cô đành chịu thua. Cô đứng yên quan sát tình hình xung quanh, nhìn nhìn một hồi chợt phát hiện từ trên núi có rất nhiều dây leo thả xuống, cô vội vàng chạy đến nắm lấy một cái kéo thử, khá chắc chắn.
Thật may nơi này là rừng mưa nhiệt đới khắp nơi trải đầy dây leo, chứ nếu là vùng sa mạc hay mỏm núi đá thì Diệp Từ đành phải tiếp tục nghĩ cách rồi. Diệp Từ đưa tay nắm lấy một đầu dây leo bắt đầu trèo lên núi, vì cô chưa từng học thuật leo trèo nên quá trình này mất khá nhiều thời gian lại còn tốn nhiều công sức nữa.
Vất vả lắm cô mới trèo đến được vị trí số 17 khu tị nạn.
Cô ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cách đó không xa có một thợ săn loài người, mặt mũi phờ phạc, bên cạnh hắn có một đống lửa trông như là cháy mãi không tắt vậy. Diệp Từ bước đến chào Anthony và trả nhiệm vụ, Anthony tặng cô mấy đồng bạc kèm vài lời khen ngợi.
Bạn là thợ săn? Tộc tinh linh? Anthony ngẩng đầu nhìn Diệp Từ, hỏi.
Đúng vậy.
Anthony gật đầu rồi thở dài một hơi.
Sao vậy? Anh có việc cần giúp đỡ à? Mấy biểu hiện như thở dài, mỉm cười hoặc muốn nói lại thôi đều là hành động NPC thường dùng mở màn cho quá trình dụ dỗ người chơi bán mạng cho mình, Diệp Từ hiển nhiên nhận ra từ lâu thế nên không chút ngần ngại lên tiếng hỏi.
Ta là thợ săn ở doanh trại này... Anthony bắt đầu kể về quá khứ đầy khó khăn của mình, hắn nói vài câu lại thở dài một cái, đôi lúc còn gặm miếng thịt hươu vừa được nướng xong nữa, Diệp Từ nhìn bộ dạng vừa ăn vừa nói văng đầy nước miếng của hắn, không thấy có vẻ gì là khó khăn khổ sở cả.
Hóa ra người này vốn chẳng có tài cán gì, trong doanh trại lúc nào cũng bị người ta xem thường, đến hôm nọ vì uống chút rượu mà hưng phấn khoác lác um trời, bảo là hắn có thể săn rồng, cho nên liền lên đường đến sào huyệt Phách Vương Long đánh bọn chúng một trận, nào ngờ chẳng giết được con rồng nào mà còn làm mất vũ khí doanh trại cấp cho nữa. Sau khi kể hết mọi chuyện, hắn tiếp tục lên tiếng nhờ Diệp Từ giúp hắn tìm về vũ khí, sẵn tiện kèm theo một miếng thịt Phách Long Vương.
Phần thưởng nhiệm vụ nêu khá sơ sài, bảo là một món đồ gì đấy, có điều nhìn mãi chẳng biết nó có tác dụng gì, xem ra chỉ khi nào giao trả nhiệm vụ mới biết chính xác được.
Nhận xong nhiệm vụ, Diệp Từ bước về phía đầy dây leo, theo đường cũ xuống chân núi, kế đó cẩn thận dò đường tiến về phía sào huyệt Phách Vương Long. Cái sào huyệt này khá lớn, bên trong hang lấp ló mấy quả trứng rồng chưa nở, bên ngoài thì cả đám Phách Vương Long đi tới đi lui, bên cạnh hang rồng có cái gì đó lấp la lấp lánh, có lẽ đây là món vũ khí mà Anthony đã đánh rơi.
Diệp Từ quan sát đám Phách Vương Long, bọn chúng chủ yếu đều là loại bậc á tinh anh cấp 35, tuy rất hung mãnh nhưng được cái ưa hoạt động đơn lẻ, Diệp Từ muốn tiêu diệt từng con chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không gặp vấn đề gì, nhưng cô lại không biết thời gian xuất hiện con mới là bao lâu.
Hiện giờ bên phía cô có trợ thủ là lão Tam, bản thân cô có không ít kỹ năng buff nữa nên có thể nói là vô cùng thuận lợi kéo được một con rời khỏi sào huyệt tiến về phía mình. Nhờ ưu thế điểm thiên phú nhiều hơn người khác kèm trang bị cao cấp, không bao lâu sao cô đã có thể xử lý con quái một cách gọn gàng trơn tru.
Vì con quái này cấp 35 nên lượng điểm kinh nghiệm mang đến có Diệp Từ khá lớn, giết một con cột điểm liền tăng lên 1,5%. Không bao lâu sau mười con Phách Vương Long đều bị diệt gọn biến thành điểm kinh nghiệm cho Diệp Từ, mà lúc này cô cũng đã nhặt được thịt Phách Vương Long cần cho nhiệm vụ của Anthony và cây vũ khí nằm ở cạnh cửa hang rồi. Cô đưa mắt nhìn quanh bốn phía, chợt thấy bên trong hang có mấy cái trứng rồng, cô thầm nghĩ nếu mình trộm lấy vài quả không biết có ấp ra sủng vật được không nhỉ?
Nghĩ thế cô liền thử hành động, vương tay thò vào chỗ mớ trứng rồng. Có điều tay còn chưa chạm được thứ mình muốn, bên tai cô đã vang lên tiếng rống đầy giận dữ nồng mùi nguy hiểm.
Diệp Từ lập tức ngã người ra đất sau một vòng, tiếp đó quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, không ngờ phía sau tầng tầng lớp lớp cây lá chằng chịt là một đôi mắt lạnh lùng ác độc đang nhìn chằm chằm vào cô...
Lấy đồ đập nó, thì hệ thống nhắc nhở đây là bảo bối cần giữ gìn cẩn thận. Đi giám định thì bị NPC khịt mũi khinh khỉnh đáp bọn họ chỉ giải quyết vật chết, không dùng với sinh vật sống. Cứ thế liên tục mấy ngày chẳng tìm được cách thích hợp, cuối cùng quả trứng nghe đồn cực kỳ quý giá bị cho vào góc kho hàng phủ bụi như vậy đấy.
Thế mà không ngờ, đi mòn giày sắt tìm không thấy, cuối cùng lại tìm được mà chẳng tốn chút công sức nào.
Diệp Từ không chút do dự lập tức chạy về kho hàng lấy quả trứng bóng loáng như quả banh bowling ra nhét vào túi đồ, rồi chạy đến chỗ NPC ấp trứng. Băng qua con hẻm nhỏ, cửa hàng ấp trứng nhanh chóng xuất hiện trước mặt Diệp Từ.
Cửa hàng này khá nhỏ, bên trong cũng không có gì đáng chú ý, nếu không phải bên ngoài cửa hiệu có treo tấm biển lung la lung lay như kiểu sắp rơi đến nơi kia, có khi Diệp Từ còn tưởng mình vào nhầm nơi rồi chứ. Cô cúi đầu bước vào trong, sau quầy hàng có một vong linh đầu tóc rối bời, người nọ đang khuấy một vạc chất lỏng màu xanh biếc chẳng rõ là gì, bên cạnh có một cái kệ đặt đầy chai thủy tinh theo phong cách cổ xưa, thứ trong bình đều là những dung dịch Diệp Từ không nhận biết được.
Người nọ cứ đi ra đi vào làm việc của mình giống như không có nhìn thấy Diệp Từ vậy, đôi tay bà ta không ngừng vung lên vẩy xuống ném đủ thứ đồ vào trong vạc chất lỏng, bộ dạng cực kỳ giống mấy bà phù thủy trong truyện cổ tích.
Thấy NPC vong linh kia bước qua mặt cô mấy lần, rốt cuộc Diệp Từ phải hắng giọng thu hút sự chú ý của bà ta, kế đó nói rõ mục đích mình đến đây làm gì và lấy quả trứng ra đặt trước mặt NPC.
NPC nhận quả trứng, cười cười đáp: Có đúng là trứng không đây? Dứt lời cũng không quan tâm Diệp Từ phản ứng thế nào đã với tay lấy một cái kính lúp cẩn thận xem xét lớp vỏ trứng bên ngoài, bà ta xoay quả trứng mấy vòng, nhìn một lúc lâu, cuối cùng gật đầu vung tay ném quả trứng vào vạc chất lỏng đang sôi ùng ục trong góc phòng làm thứ nước màu xanh bên trong tóe ra không ít, thứ dung dịch kia vừa rơi xuống nền đất liền vang lên tiếng xèo xèo ghê rợn.
Muốn ấp được quả trứng này phải cần một loại đá thủy tinh đặc biệt, nếu cô tìm được thì nhanh mang đến đây, nhiều thì trứng mau nở còn chậm thì kéo dài thêm thôi, tùy cô lo liệu. NPC lạnh lùng nói.
Diệp Từ nhìn quả trứng của mình đang chìm trong vạc nước, lòng có chút lo lắng, tuy cô không quan tâm lắm đến thứ bên trong nhưng từ trước đến nay Diệp Từ không có thói quen đưa đồ cho NPC lãng phí như vậy. Cô bấm vào quả trứng xem lại thông tin của nó.
Quả trứng thần bí
Sở hữu: Công Tử U
Trạng thái: đang ấp
Xem ra có lẽ không có vấn đề gì. Sau khi kiểm tra xong, Diệp Từ cũng không dừng lại ở đây lâu nữa, chân vừa bước khỏi cửa, cô liền ngẩng đầu hít một hơi thật sâu, mùi trong cửa hàng kia thực sự rất là khó ngửi. Tiếp đó cô chuyển hướng đi về phía NPC chuyên chở, điểm đến: cánh rừng mưa nhiệt đới.
Rừng mưa nhiệt đới, chỉ cần nghe tên cũng đủ biết rõ đặc tính địa lý của vùng đất này. Nó hoàn toàn không giống với những cánh rừng bình thường, ngoài chuyện khí hậu oi bức ra còn thường xuyên đổ mưa nữa. Khi bước vào cánh rừng này nhất định phải chú ý đến một số loài sâu bọ côn trùng, những sinh vật đó tuy không có tên và khá nhỏ bé nhưng nếu bị cắn trúng mà lại không giải độc thì thuộc tính sẽ bị giảm xuống, máu cũng tuột liên tục. Cũng vì lý do này mà nơi đây chủ yếu chỉ có những người chơi kỹ thuật điêu luyện hoặc da dày thịt béo cột máu nhiều, còn những người thuộc hệ pháp thuật thường thì chẳng ai muốn đến.
Phó bản rải rác quanh đây chủ yếu từ cấp 35-40, các loại quái thì trải dài từ 30-45 nhưng phân bố không đều, chủ yếu quái đều là thú vật, chỉ có một số ít sinh vật dạng người mà thôi. Sào huyệt của Phách Vương Long nằm ở góc tây bắc bản đồ, bên trong đấy có không ít Phách Vương Long bậc á tinh anh, là lựa chọn không tệ cho dạng sủng vật của thợ săn.
Mục đích chính của chuyến đi lần này là nơi đấy, nhưng trước khi tiến đến đó Diệp Từ phải đi sang cao nguyên Hammer đánh dấu vị trí chuyên chở đã, đỡ mất công mấy lần sau muốn đến đây lại lãng phí nhiều thời gian nữa.
Lại một lần nữa bắt đầu quá trình cẩn thận dò đường, một lúc sau Diệp Từ cũng đến được cao nguyên Hammer, ở đây có không ít nhiệm vụ nhưng đa số NPC đều từ chối giao cho Diệp Từ vì cấp bậc hiện giờ của cô quá thấp. Trong vận mệnh, dù chưa làm đến chuỗi nhiệm vụ này nhưng đủ điều kiện cấp bậc vẫn có thể nhận được, song vì yêu cầu đơn giản như vậy nên NPC được bổ sung thêm trí năng nhận biết cấp bậc người chơi, thông thường người chơi có cấp bậc thấp hơn 4 cấp so với cấp bậc chuẩn của nhiệm vụ thì sẽ không được chấp nhận. Nơi này phần lớn đều là nhiệm vụ cấp 34, so ra Diệp Từ vừa vặn kém đúng một cấp nên tất cả các NPC đều từ chối cô.
Diệp Từ đánh dấu vị trí xong lại dạo bước một vòng quanh doanh trại, cô nhìn thấy rõ ràng không có NPC nào sẵn lòng giao nhiệm vụ cho cô, xem ra cô đã bị khinh thường rồi. Mà cũng chẳng sao, mục đích cô đến đây đâu phải để làm những nhiệm vụ này, ngay lúc cô xoay người chuẩn bị rời khỏi bỗng nhiên NPC tộc người thú vốn luôn cúi đầu nướng thịt chợt lên tiếng gọi cô lại: Chào tinh linh, hiện giờ bạn có rảnh không?
Xem ra là có nhiệm vụ, dù sao cũng đã đến đây, nếu đơn giản thì nhận luôn cũng không sao: Có rảnh, không biết tôi có thể giúp được gì cho anh? Diệp Từ trả lời theo cấu trúc dễ dàng lấy lòng NPC nhất.
Ở đây... NPC thú nhân vừa lên tiếng lập tức bị Diệp Từ ngắt ngang, cô chọn lướt qua đoạn đối thoại đến thẳng phần giao nhiệm vụ, nội dung là: giúp NPC người thú giao miếng thịt hươu tươi đến chỗ thợ săn Anthony, vị trí là số 17, khu tị nạn, cạnh tòa tháp bằng đá.
À, một nhiệm vụ chạy việc.
Diệp Từ mở bản đồ rừng mưa nhiệt đới ra xem, lát sau đã tìm được vị trí số 17 khu tị nạn cạnh tòa tháp bằng đá, kể ra cũng thật tình cờ, nơi này khá gần với vị trí sào huyệt Phách Vương Long, dù sao cũng tiện đường thôi thì cứ nhận chẳng mất chi.
Song nói một cách chính xác, để hoàn thành nhiệm vụ này đúng là có chút phiền phức.
Bởi vì vị trí cần đến nằm trên một đỉnh núi rất cao, còn tòa tháp bằng đá được nhắc đến có lẽ là cột mốc đánh dấu để lữ khách xác định phương hướng. Diệp Từ nhanh chóng tiến đến chân núi, ngẩng đầu nhìn lên, từ xa cô đã thấy được vị thợ săn tên Anthony, nhưng làm sao để lên đây?
Cô vẫn chưa học thuật leo núi, bình thường trèo lên cao cô đều sử dụng lợi thế giữ thăng bằng của mình, còn những nơi cao chót vót thế này thật lòng cô đành chịu thua. Cô đứng yên quan sát tình hình xung quanh, nhìn nhìn một hồi chợt phát hiện từ trên núi có rất nhiều dây leo thả xuống, cô vội vàng chạy đến nắm lấy một cái kéo thử, khá chắc chắn.
Thật may nơi này là rừng mưa nhiệt đới khắp nơi trải đầy dây leo, chứ nếu là vùng sa mạc hay mỏm núi đá thì Diệp Từ đành phải tiếp tục nghĩ cách rồi. Diệp Từ đưa tay nắm lấy một đầu dây leo bắt đầu trèo lên núi, vì cô chưa từng học thuật leo trèo nên quá trình này mất khá nhiều thời gian lại còn tốn nhiều công sức nữa.
Vất vả lắm cô mới trèo đến được vị trí số 17 khu tị nạn.
Cô ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cách đó không xa có một thợ săn loài người, mặt mũi phờ phạc, bên cạnh hắn có một đống lửa trông như là cháy mãi không tắt vậy. Diệp Từ bước đến chào Anthony và trả nhiệm vụ, Anthony tặng cô mấy đồng bạc kèm vài lời khen ngợi.
Bạn là thợ săn? Tộc tinh linh? Anthony ngẩng đầu nhìn Diệp Từ, hỏi.
Đúng vậy.
Anthony gật đầu rồi thở dài một hơi.
Sao vậy? Anh có việc cần giúp đỡ à? Mấy biểu hiện như thở dài, mỉm cười hoặc muốn nói lại thôi đều là hành động NPC thường dùng mở màn cho quá trình dụ dỗ người chơi bán mạng cho mình, Diệp Từ hiển nhiên nhận ra từ lâu thế nên không chút ngần ngại lên tiếng hỏi.
Ta là thợ săn ở doanh trại này... Anthony bắt đầu kể về quá khứ đầy khó khăn của mình, hắn nói vài câu lại thở dài một cái, đôi lúc còn gặm miếng thịt hươu vừa được nướng xong nữa, Diệp Từ nhìn bộ dạng vừa ăn vừa nói văng đầy nước miếng của hắn, không thấy có vẻ gì là khó khăn khổ sở cả.
Hóa ra người này vốn chẳng có tài cán gì, trong doanh trại lúc nào cũng bị người ta xem thường, đến hôm nọ vì uống chút rượu mà hưng phấn khoác lác um trời, bảo là hắn có thể săn rồng, cho nên liền lên đường đến sào huyệt Phách Vương Long đánh bọn chúng một trận, nào ngờ chẳng giết được con rồng nào mà còn làm mất vũ khí doanh trại cấp cho nữa. Sau khi kể hết mọi chuyện, hắn tiếp tục lên tiếng nhờ Diệp Từ giúp hắn tìm về vũ khí, sẵn tiện kèm theo một miếng thịt Phách Long Vương.
Phần thưởng nhiệm vụ nêu khá sơ sài, bảo là một món đồ gì đấy, có điều nhìn mãi chẳng biết nó có tác dụng gì, xem ra chỉ khi nào giao trả nhiệm vụ mới biết chính xác được.
Nhận xong nhiệm vụ, Diệp Từ bước về phía đầy dây leo, theo đường cũ xuống chân núi, kế đó cẩn thận dò đường tiến về phía sào huyệt Phách Vương Long. Cái sào huyệt này khá lớn, bên trong hang lấp ló mấy quả trứng rồng chưa nở, bên ngoài thì cả đám Phách Vương Long đi tới đi lui, bên cạnh hang rồng có cái gì đó lấp la lấp lánh, có lẽ đây là món vũ khí mà Anthony đã đánh rơi.
Diệp Từ quan sát đám Phách Vương Long, bọn chúng chủ yếu đều là loại bậc á tinh anh cấp 35, tuy rất hung mãnh nhưng được cái ưa hoạt động đơn lẻ, Diệp Từ muốn tiêu diệt từng con chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không gặp vấn đề gì, nhưng cô lại không biết thời gian xuất hiện con mới là bao lâu.
Hiện giờ bên phía cô có trợ thủ là lão Tam, bản thân cô có không ít kỹ năng buff nữa nên có thể nói là vô cùng thuận lợi kéo được một con rời khỏi sào huyệt tiến về phía mình. Nhờ ưu thế điểm thiên phú nhiều hơn người khác kèm trang bị cao cấp, không bao lâu sao cô đã có thể xử lý con quái một cách gọn gàng trơn tru.
Vì con quái này cấp 35 nên lượng điểm kinh nghiệm mang đến có Diệp Từ khá lớn, giết một con cột điểm liền tăng lên 1,5%. Không bao lâu sau mười con Phách Vương Long đều bị diệt gọn biến thành điểm kinh nghiệm cho Diệp Từ, mà lúc này cô cũng đã nhặt được thịt Phách Vương Long cần cho nhiệm vụ của Anthony và cây vũ khí nằm ở cạnh cửa hang rồi. Cô đưa mắt nhìn quanh bốn phía, chợt thấy bên trong hang có mấy cái trứng rồng, cô thầm nghĩ nếu mình trộm lấy vài quả không biết có ấp ra sủng vật được không nhỉ?
Nghĩ thế cô liền thử hành động, vương tay thò vào chỗ mớ trứng rồng. Có điều tay còn chưa chạm được thứ mình muốn, bên tai cô đã vang lên tiếng rống đầy giận dữ nồng mùi nguy hiểm.
Diệp Từ lập tức ngã người ra đất sau một vòng, tiếp đó quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, không ngờ phía sau tầng tầng lớp lớp cây lá chằng chịt là một đôi mắt lạnh lùng ác độc đang nhìn chằm chằm vào cô...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook