Vẫn Là Em
-
Chương 6
“Mặc kệ!” cô gào lên xong, lập tức cúp máy, không cho anh có cơ hội tiếp tục cản trở cô.
“Điềm Hinh?” Lôi Quang Hằng nhíu mày, đầu kia điện thoại truyền đến tiếng tút tút tút. Tiểu ma nữ này! Nhất định là muốn chọc tức anh mà!
Tháo tai nghe xuống, Lôi Quang Hằng ôm trán xoa nhẹ, trên gương mặt vẫn còn nụ cười dịu dàng, bất giác nghĩ về lần đầu tiên hai người họ gặp nhau.
thật lòng mà nói cũng không có gì đặc biệt, cũng chỉ như bao tình huống khác, bữa tiệc thượng lưu, mấy thiên kim tiểu thư ăn mặc như búp bê thường xuyên lượn lờ qua lại, luôn cố ý thu hút sự chú ý và hứng thú của anh.
Chỉ riêng cô, bởi vì đi cùng ba đến tham dự một cách không tình nguyện, thoải mái trở thành nhà phê bình mỹ thực, nếm hết món này đến món khác ở buổi tiệc, lại cho điểm vô cùng khắt khe, sau đó mặt mày nghiêm chỉnh chạy đến chủ tiệc là anh ‘cáo ngự trạng’.
“Lôi tổng tài, party của anh thật nhàm chán, đồ ăn thì dở tệ, ngay cả gương mặt mấy người phục vụ cũng như là xác chết, nhìn chả khác nào ác linh chui ra từ hầm mộ.” cô thành thật nói một cách rành mạch, “À đúng rồi, thuận tiện kiến nghị với anh, anh cần xem xét lại cách trang trí party để nó thêm sáng tạo một chút.”
Khi đó Kha Hựu Tâm là một cô gái nhà giàu mới nổi, từ trung lưu lên thượng lưu, rất nhiều người đánh giá thấp hào môn này, nên không mấy ai thường lui tới.
không thể không nói, ít nhiều gì anh cũng bị quan điểm kia làm ảnh hưởng. Dù sao những thành phần nhà giàu mới nổi đa số chỉ toàn là loại lắm tiền thiếu tài, vốn không hiểu thế nào là danh phẩm, lại càng không hiểu thể nào là cuộc sống thượng lưu cao nhã, loại người này cho rằng chỉ cần có nhiều tiền thì là dân thượng lưu.
Họ không biết rằng, trong giới thượng lưu chân chính, không chỉ so sánh về tiền của, mà còn về phẩm vị, tao nhã, thái độ, hình dáng, thủ đoạn…
Vậy mà cô gái nhà giàu mới nổi này lại vô cùng hùng hồn đến trước mặt anh, vừa uống rượu đỏ thượng hạng, vừa nhướn mắt nghiêng đầu nhìn anh bình phẩm mỹ thực. Phản ứng đầu tiên của anh tất nhiên là tức giận.
Nhưng khi nhìn thấy đôi môi vương vấn chút rượu đỏ cong lên một hình cung theo nụ cười của cô, trong nháy mắt, tâm tư của anh như bị nụ cười đó chiếm đóng, đáy lòng dấy lên một nỗi niềm ngọt ngào.
Sau này anh mới nhận ra, vị ngọt đó chính là tình yêu.
Sau buổi party đêm đó, anh làm một bữa tiệc VIP đặc biệt, chỉ mời một mình cô. Cả ẩm thực lẫn bài trí đều dụng tâm bội phần.
Kết quả, cô lại mặc quần bò và áo thun trắng, gương mặt mộc mạc thanh lệ, mái tóc buông xõa khôngkiểu cọ, chân mang một đôi dép lê.
“Ôi?”
Lúc Kha Hựu Tâm hoang mang bước vào nhà anh, nhận ra phòng khách rộng rãi của căn nhà cao cấp vậy mà lại trống không, chỉ có mỗi mình cô đến dự. Người phục vụ có gương mặt như xác chết khiến côấn tượng sâu sắc lại nghiêng mình chào đón cô, hơn nữa còn ăn mặc như một hoàng tử hiện đại anhtuấn.
Lôi Quang Hằng nhướng mày, cười nhẹ, đôi mắt màu hổ phách chuyên tâm mê hoặc cô: “Đừng bất ngờ, đêm nay em là khách VIP duy nhất ở nơi này.”
Kha Hựu Tâm khẽ vuốt ngực, khuôn mặt lộ vẻ bối rối: “Hả?” Cúi đầu nhìn toàn thân nhếch nhác của mình, hai má càng đỏ hơn.
cô vốn cho rằng đây sẽ lại là một bữa tiệc không có gì thú vị, nhưng bởi vì nhận được lời mời quá nhiệt thành, không thể từ chối được, thế nên cô định chỉ đến cho có mặt sau đó thừa dịp đông người chuồn ra chợ đêm ăn khuya… Ôi, lần này bị chơi khăm rồi!
“Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?” cô bỗng nhiên tức giận trừng anh, trong cái đầu mê phim ảnh của côhiện ra một đống đoạn phim nhỏ liên quan đến những trò đùa dai.
Hừ, cho là cô không biết sao? Người như Lôi Quang Hằng từng lập kì tích trên thương trường, có thể vực một Lôi gia vốn đã suy tàn trở thành một tập đoàn vật dụng Long Đầu lớn, trẻ tuổi tài cao tuấn tú như anh, sao có thể có hứng thú với cô? cô không ngu ngốc đâu!
“không nhìn ra sao? anh nghĩ là mình đã làm rất rõ ràng rồi đấy chứ.” anh giữ chặt tay cô, ngăn cản côxoay đầu, sau đó cúi thấp người dán sát vào tai cô thì thầm đầy hàm ý: “anh muốn theo đuổi em, Kha Hựu Tâm.”
Khi hơi thở nam tính nóng bỏng phà vào tai cô, đầu gối cô gần như run lên, một đợt sóng tê dại truyền khắp toàn thân, ngay cả hơi thở cũng trở nên hỗn loạn.
“anh đừng hù tôi, anh không biết tôi là ai sao? Tôi là con gái của Kha Mân Hùng, dựa vào đầu tư nhà đất trở thành người giàu mới nổi đó!” Ui, môi của anh ta đã áp sát vào vành tai rồi, đáng ghét đáng ghét!!
“Ba em rất có tầm nhìn, đầu tư nhà đất rất tinh tường. Vậy còn em?” Mi mắt của anh thật khiến cho con gái phải ganh tị, mắt anh rũ xuống, hơi thở ấm áp không biết cố tình hay vô ý cứ thoang thoảng bên vành tai ửng đỏ của cô.
“Tôi sao chứ?” không thể chịu đựng được sự xâm lược đầy khiêu khích của anh, cô nhíu mày xoay mặt lại, mặt đối mặt với anh.
“Ánh mắt đầu tư vào đàn ông của em liệu có tinh tường giống như ba em không?” anh kiềm chế cổ tay trắng mịn của cô, vết chai trong lòng bàn tay anh nhè nhẹ vẽ vòng tròn trên da thịt cô, bầu không khí đầy khiêu khích và ái muội.
“anh đang tự đề cử sao?” cô học anh nhíu mày.
“anh không ngại nếu em đầu tư anh.” anh lấn càng gần, đôi mi mỏng kia còn thiếu một chút nữa thôi là dán vào người cô luôn rồi, hơi thở và anh mắt hai người mập mờ dây dưa.
“Đáng tiếc, anh không phải gu của tôi!” Cố nén nhịp tim cuồng loạn, cô dùng sức rút tay mình ra, xoay người bỏ chạy.
“Kha Hựu Tâm, không có cô gái nào muốn sử dụng cái đầu khi đối mặt với anh đâu.”
“Tôi không ngại trở thành người đầu tiên.” Chạy mau, lúc này không trốn thì đến lúc nào? Đáng tiếc, côcòn chưa kịp đụng đến cửa thì đã lập tức bị bắt về.
“Lôi Quang Hằng, tôi không muốn làm khách VIP của anh đâu.” Bị kéo trở lại buổi party chỉ có hai người, cô vẫn liều mạng chống cự, eo mềm nhỏ bị cánh tay cường tráng của anh kiềm chế, không có đường thoát.
“Vậy à, không phải theo ý em là được đâu.” anh kéo cô khiêu vũ, vây lấy cô trong lồng ngực mình.
“không muốn bị tôi dẫm chết thì anh mau buông tay!!” Đột nhiên đôi dép lê dưới chân rớt ra ngoài, côngẩng đầu trừng mắt nhìn anh, cũng vừa thấy anh đang nở một nụ cười mê người, khiến toàn thân cônóng lên.
cô đã nghe rất nhiều lời đồn vềi người đàn ông này, trẻ tuổi đẹp trai lại xuất thân phi phàm, hẳn bên cạnh có rất nhiều phụ nữ, tin tức về chuyện tình trường của anh đã nhiều đến mức có thể biên soạn thành sách, cô không muốn trở thành một trong số đó đâu.
Nhưng mà… nhưng mà… đêm đó cô bị ép trở thành khách VIP duy nhất trong buổi party của anh, cũng bị anh trộm luôn nụ hôn đầu. không quá ba tháng, anh biến thành chồng cô, người đàn ông đầu tiên của cô. Còn cô trở thành người quan trọng nhất trong cuộc sống của anh.
“Lôi Quang Hằng, thì ra chức tổng giám đốc này dễ làm vậy nha, đi làm mà chỉ cần ngồi ngẩn người ra là được.”
Khi chất giọng lanh lảnh lọt vào tai anh, Lôi Quang Hằng bỗng nhiên hoàn hồn, anh giương mắt nhìn lên, cửa phòng làm việc đã bị đẩy ra, một cô gái trẻ miệng cười tủm tỉm nhanh chân bước vào trong, gương mặt hoàn toàn khác với hình ảnh trong kí ức của anh, khiến tim anh nhói lên một cái.
Hựu Tâm của anh đã không thể trở lại như trước nữa… đôi mắt màu hổ phách của anh tối dần, nhưng cho dù thế nào, chỉ cần cô vẫn còn tiếp tục ở bên cạnh anh, bất kể dung mạo thế nào, hình thể ra sao, anh đều trân trọng cô.
không phát hiện ra đáy mắt anh đang miên man, Hạ Điềm Hinh cười hi hi nhảy vào lòng anh. Bây giờ thân hình này nhỏ nhắn hơn trước kia rất nhiều, mỗi lần dựa vào lòng anh đều có cảm giác như con mèo nhỏ đang nằm trong lòng con báo lớn.
“Sao em vào đây được?” Tay anh quàng lên bờ vai cô, những than thở vô thanh tan dần trong đáy mắt.
“Đơn giản thôi, em đứng trước cổng gọi cho Lý Nguyên Tu, yêu cầu anh ta dẫn em vào.”
“Mặc kệ!” cô gào lên xong, lập tức cúp máy, không cho anh có cơ hội tiếp tục cản trởcô.
"Điềm Hinh?" Lôi Quang Hằng nhíu mày, đầu kia điện thoại truyền đến tiếng tút tút tút. Tiểu ma nữ này! Nhất định là muốn chọc tức anh mà!
Tháo tai nghe xuống, Lôi Quang Hằng ôm trán xoa nhẹ, trên gương mặt vẫn còn nụ cười dịu dàng, bất giác nghĩ về lần đầu tiên hai người họ gặp nhau.
thật lòng mà nói cũng không có gì đặc biệt, cũng chỉ như bao tình huống khác, bữa tiệc thượng lưu, mấy thiên kim tiểu thư ăn mặc như búp bê thường xuyên lượn lờ qua lại, luôn cố ý thu hút sự chú ý và hứng thú của anh.
Chỉ riêng cô, bởi vì đi cùng ba đến tham dự một cách không tình nguyện, thoải mái trở thành nhà phê bình mỹ thực, nếm hết món này đến món khác ở buổi tiệc, lại cho điểm vô cùng khắc khe, sau đó mặt mày nghiêm chỉnh chạy đến chủ tiệc là anh ‘cáo ngự trạng’.
"Lôi tổng tài, panh rểty của anh thật nhàm chán, đồ ăn thì dở tệ, ngay cả mấy người phục vụ mặt mày cũng như là xác chết, nhìn chả khác nào ác linh chui ra từ hầm mộ.”cô thành thật nói một cách rành mạch, “À đúng rồi, thuận tiện kiến nghị với anh, anhcần xem xét lại cách trang trí panh rểty để nó thêm sáng tạo một chút.”
Khi đó Kha Hựu Tâm là một cô gái nhà giàu mới nổi, từ trung lưu lên thượng lưu, rất nhiều người đánh giá thấp hào môn này, nên không mấy ai thường lui tới.
không thể không nói, ít nhiều gì anh cũng bị quan điểm kia làm ảnh hưởng. Dù sao những thành phần nhà giàu mới nổi đa số chỉ toàn là loại lắm tiền thiếu tài, vốn khônghiểu thế nào là danh phẩm, lại càng không hiểu thể nào là cuộc sống thượng lưu cao nhã, loại người này cho rằng chỉ cần có nhiều tiền thì là dân thượng lưu.
Họ không biết rằng, trong giới thượng lưu chân chính, không chỉ so sánh về tiền của, mà còn về phẩm vị, tao nhã, thái độ, hình dáng, thủ đoạn…
Vậy mà cô gái nhà giàu mới nổi này lại vô cùng hùng hồn đến trước mặt anh, vừa uống rượu đỏ thượng hai, vừa nhướng mắt nghiêng đầu nhìn anh bình phẩm mỹ thực. Phản ứng đầu tiên của anh tất nhiên là tức giận.
Nhưng khi nhìn thấy đôi môi vương vấn chút rượu đỏ cong lên một hình cung theo nụ cười của cô, trong nháy mắt, tâm tư của anh như bị nụ cười đó chiếm đóng, đáy lòng dấy lên một nỗi niềm ngọt ngào.
Sau này anh mới nhận ra, vị ngọt đó chính là tình yêu.
Sau buổi panh rểty đêm đó, anh làm một bữa tiệc VIP đặc biệt, chỉ mời một mình cô. Cả ẩm thực lẫn bài trí đều dụng tâm bội phần.
Kết quả, cô lại mặc quần bò và áo thun trắng, gương mặt mộc mạc thanh lệ, mái tóc buông xõa không kiểu cọ, chân mang một đôi dép lê.
“Ôi?”
Lúc kha hựu tâm hoang mang bước vào nhà anh, nhận ra phòng khách rộng rãi của căn nhà cao cấp vậy mà lại trống không, chỉ có mỗi mình cô đến dự. người phục vụ có gương mặt như xác chết khiến cô ấn tượng sâu sắc lại nghiêng mình chào đón cô, hơn nữa còn ăn mặc như một hoàng tử hiện đại anh tuấn.
Lôi Quang Hằng nhướng mày, cười nhẹ, màu hổ phách đôi mắt chuyên tâm mê hoặccô: “Đừng bất ngờ, đêm nay em là khách VIP duy nhất ở nơi này.”
Kha Hựu Tâm khẽ vuốt ngực, khuôn mặt lộ vẻ bối rối: “Hả?” Cúi đầu nhìn toàn thân nhếch nhát của mình, hai má càng đỏ hơn.
cô vốn cho rằng đây sẽ lại là một bữa tiệc không có gì thú vị, nhưng bởi vì nhận được lời mời quá nhiệt thành, không thể từ chối được, thế nên cô định chỉ đến cho có mặt sau đó thừa dịp đông người chuồn ra chợ đêm ăn khuya… Ôi, lần này bị chơi khăm rồi!
“Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?” cô bỗng nhiên tức giận trừng anh, trong cái đầu mê phim ảnh của cô hiện ra một đống đoạn phim nhỏ liên quan đến những trò đùa dai.
Hừ, cho là cô không biết sao? Người như Lôi Quang Hằng từng lập kì tích trên thương trường, có thể vực một Lôi gia vốn đó suy tàn trở thành một tập đoàn vật dụng Long Đầu lớn, trẻ tuổi tài cao tuấn tú như anh, sao có thể có hứng thú với cô? cô không ngu ngốc đâu!
"không nhìn ra sao? anh nghĩ là mình đã làm rất rõ ràng rồi đấy chứ.” anh giữ chặt taycô, ngăn cản cô xoay đầu, sau đó cúi thấp người dán sát vào tai cô thì thầm đầy hàm ý: “anh muốn theo đuổi em, Kha Hựu Tâm.”
Khi hơi thở nam tính nóng bỏng phà vào tai cô, đầu gối cô gần như run lên, một đợt sóng tê dại truyền khắp toàn thân, ngay cả hơi thở cũng trở nên hỗn loạn.
“anh đừng hù tôi, anh không biết tôi là ai sao? Tôi là con gái của Kha Mân Hùng, dựa vào đầu tư nhà đất trở thành người giàu mới nổi đó!” Ui, môi của anh ta đã áp sát vào vanh tai rồi, đáng ghét đáng ghét!!
“Ba em rất có tầm nhìn, đầu tư nhà đất rất tinh tường. Vậy còn em?” Mi mắt của anhthật khiến cho con gái phải ganh tị, mắt anh rũ xuống, hơi thở ấm áp không biết cố tình hay vô ý cứ thoang thoảng bên vành tai ửng đỏ của cô.
“Tôi sao chứ?” không thể chịu đựng được sự xâm lược đầy khiêu khích của anh, cônhíu mày xoay mặt lại, mặt đối mặt với anh.
“Ánh mắt đầu tư vào đàn ông của em liệu có tinh tường giống như ba em không?” anhkiềm chế cổ tay trắng mịn của cô, vết chai trong lòng bàn tay anh nhè nhẹ vẽ vòng tròn trên da thịt cô, bầu không khí đầy khiêu khích và ái muội.
“anh đang tự đề cử sao?” cô học anh nhíu mày.
“anh không ngại nếu em đầu tư anh.” anh lấn càng gần, đôi mi mỏng kia còn thiếumột chút nữa thôi là dán vào người cô luôn rồi, hơi thở và anh mắt hai người mập mờ dây dưa.
“Đáng tiếc, anh không phải gu của tôi!” Cố nén nhịp tim cuồng loạn, cô dùng sức rút tay mình ra, xoay người bỏ chạy.
"Kha Hựu Tâm, không có cô gái nào muốn sử dụng cái đầu khi đối mặt với anh đâu.”
“Tôi không ngại trở thành người đầu tiên.” Chạy mau, lúc này không trốn thì đến lúc nào? Đáng tiếc, cô còn chưa kịp đụng đến cửa thì đã lập tức bị bắt về.
"Lôi Quang Hằng, tôi không muốn làm VIP của anh đâu.” Bị kéo trở lại buổi panh rểty chỉ có hai người, cô vẫn liều mạng chống cự, eo mềm nhỏ bị cánh tay cường tráng củaanh kiềm chế, không có đường thoát.
“Vậy à, không phải theo ý em là được đâu.” anh kéo cô khiêu vũ, vây lấy cô trong lòng ngực mình.
“không muốn bị tôi dẫm chết thì anh mau buông tay!!” Đột nhiên đôi dép lê dưới chân rớt ra ngoài, cô ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh, cũng vừa thấy anh đang nở một nụ cười mê người, khiến toàn thân cô nóng lên.
cô đã nghe rất nhiều lời đồn vềi người đàn ông này, trẻ tuổi đẹp trai lại xuất thân phi phàm, hẳn bên cạnh có rất nhiều phụ nữ, tin tức về chuyện tình trường của anh đãnhiều đến mức có thể biên soạn thành sách, cô không muốn trở thành một trong số đó đâu.
Nhưng mà… nhưng mà… đêm đó cô bị ép trở thành VIP duy nhất trong buổi panh rểty của anh, cũng bị anh trộm luôn nụ hôn đầu. không quá ba tháng, anh biến thành chồng cô, người đàn ông đầu tiên của cô. Còn cô trở thành người quan trọng nhất trong cuộc sống của anh.
“Điềm Hinh?” Lôi Quang Hằng nhíu mày, đầu kia điện thoại truyền đến tiếng tút tút tút. Tiểu ma nữ này! Nhất định là muốn chọc tức anh mà!
Tháo tai nghe xuống, Lôi Quang Hằng ôm trán xoa nhẹ, trên gương mặt vẫn còn nụ cười dịu dàng, bất giác nghĩ về lần đầu tiên hai người họ gặp nhau.
thật lòng mà nói cũng không có gì đặc biệt, cũng chỉ như bao tình huống khác, bữa tiệc thượng lưu, mấy thiên kim tiểu thư ăn mặc như búp bê thường xuyên lượn lờ qua lại, luôn cố ý thu hút sự chú ý và hứng thú của anh.
Chỉ riêng cô, bởi vì đi cùng ba đến tham dự một cách không tình nguyện, thoải mái trở thành nhà phê bình mỹ thực, nếm hết món này đến món khác ở buổi tiệc, lại cho điểm vô cùng khắt khe, sau đó mặt mày nghiêm chỉnh chạy đến chủ tiệc là anh ‘cáo ngự trạng’.
“Lôi tổng tài, party của anh thật nhàm chán, đồ ăn thì dở tệ, ngay cả gương mặt mấy người phục vụ cũng như là xác chết, nhìn chả khác nào ác linh chui ra từ hầm mộ.” cô thành thật nói một cách rành mạch, “À đúng rồi, thuận tiện kiến nghị với anh, anh cần xem xét lại cách trang trí party để nó thêm sáng tạo một chút.”
Khi đó Kha Hựu Tâm là một cô gái nhà giàu mới nổi, từ trung lưu lên thượng lưu, rất nhiều người đánh giá thấp hào môn này, nên không mấy ai thường lui tới.
không thể không nói, ít nhiều gì anh cũng bị quan điểm kia làm ảnh hưởng. Dù sao những thành phần nhà giàu mới nổi đa số chỉ toàn là loại lắm tiền thiếu tài, vốn không hiểu thế nào là danh phẩm, lại càng không hiểu thể nào là cuộc sống thượng lưu cao nhã, loại người này cho rằng chỉ cần có nhiều tiền thì là dân thượng lưu.
Họ không biết rằng, trong giới thượng lưu chân chính, không chỉ so sánh về tiền của, mà còn về phẩm vị, tao nhã, thái độ, hình dáng, thủ đoạn…
Vậy mà cô gái nhà giàu mới nổi này lại vô cùng hùng hồn đến trước mặt anh, vừa uống rượu đỏ thượng hạng, vừa nhướn mắt nghiêng đầu nhìn anh bình phẩm mỹ thực. Phản ứng đầu tiên của anh tất nhiên là tức giận.
Nhưng khi nhìn thấy đôi môi vương vấn chút rượu đỏ cong lên một hình cung theo nụ cười của cô, trong nháy mắt, tâm tư của anh như bị nụ cười đó chiếm đóng, đáy lòng dấy lên một nỗi niềm ngọt ngào.
Sau này anh mới nhận ra, vị ngọt đó chính là tình yêu.
Sau buổi party đêm đó, anh làm một bữa tiệc VIP đặc biệt, chỉ mời một mình cô. Cả ẩm thực lẫn bài trí đều dụng tâm bội phần.
Kết quả, cô lại mặc quần bò và áo thun trắng, gương mặt mộc mạc thanh lệ, mái tóc buông xõa khôngkiểu cọ, chân mang một đôi dép lê.
“Ôi?”
Lúc Kha Hựu Tâm hoang mang bước vào nhà anh, nhận ra phòng khách rộng rãi của căn nhà cao cấp vậy mà lại trống không, chỉ có mỗi mình cô đến dự. Người phục vụ có gương mặt như xác chết khiến côấn tượng sâu sắc lại nghiêng mình chào đón cô, hơn nữa còn ăn mặc như một hoàng tử hiện đại anhtuấn.
Lôi Quang Hằng nhướng mày, cười nhẹ, đôi mắt màu hổ phách chuyên tâm mê hoặc cô: “Đừng bất ngờ, đêm nay em là khách VIP duy nhất ở nơi này.”
Kha Hựu Tâm khẽ vuốt ngực, khuôn mặt lộ vẻ bối rối: “Hả?” Cúi đầu nhìn toàn thân nhếch nhác của mình, hai má càng đỏ hơn.
cô vốn cho rằng đây sẽ lại là một bữa tiệc không có gì thú vị, nhưng bởi vì nhận được lời mời quá nhiệt thành, không thể từ chối được, thế nên cô định chỉ đến cho có mặt sau đó thừa dịp đông người chuồn ra chợ đêm ăn khuya… Ôi, lần này bị chơi khăm rồi!
“Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?” cô bỗng nhiên tức giận trừng anh, trong cái đầu mê phim ảnh của côhiện ra một đống đoạn phim nhỏ liên quan đến những trò đùa dai.
Hừ, cho là cô không biết sao? Người như Lôi Quang Hằng từng lập kì tích trên thương trường, có thể vực một Lôi gia vốn đã suy tàn trở thành một tập đoàn vật dụng Long Đầu lớn, trẻ tuổi tài cao tuấn tú như anh, sao có thể có hứng thú với cô? cô không ngu ngốc đâu!
“không nhìn ra sao? anh nghĩ là mình đã làm rất rõ ràng rồi đấy chứ.” anh giữ chặt tay cô, ngăn cản côxoay đầu, sau đó cúi thấp người dán sát vào tai cô thì thầm đầy hàm ý: “anh muốn theo đuổi em, Kha Hựu Tâm.”
Khi hơi thở nam tính nóng bỏng phà vào tai cô, đầu gối cô gần như run lên, một đợt sóng tê dại truyền khắp toàn thân, ngay cả hơi thở cũng trở nên hỗn loạn.
“anh đừng hù tôi, anh không biết tôi là ai sao? Tôi là con gái của Kha Mân Hùng, dựa vào đầu tư nhà đất trở thành người giàu mới nổi đó!” Ui, môi của anh ta đã áp sát vào vành tai rồi, đáng ghét đáng ghét!!
“Ba em rất có tầm nhìn, đầu tư nhà đất rất tinh tường. Vậy còn em?” Mi mắt của anh thật khiến cho con gái phải ganh tị, mắt anh rũ xuống, hơi thở ấm áp không biết cố tình hay vô ý cứ thoang thoảng bên vành tai ửng đỏ của cô.
“Tôi sao chứ?” không thể chịu đựng được sự xâm lược đầy khiêu khích của anh, cô nhíu mày xoay mặt lại, mặt đối mặt với anh.
“Ánh mắt đầu tư vào đàn ông của em liệu có tinh tường giống như ba em không?” anh kiềm chế cổ tay trắng mịn của cô, vết chai trong lòng bàn tay anh nhè nhẹ vẽ vòng tròn trên da thịt cô, bầu không khí đầy khiêu khích và ái muội.
“anh đang tự đề cử sao?” cô học anh nhíu mày.
“anh không ngại nếu em đầu tư anh.” anh lấn càng gần, đôi mi mỏng kia còn thiếu một chút nữa thôi là dán vào người cô luôn rồi, hơi thở và anh mắt hai người mập mờ dây dưa.
“Đáng tiếc, anh không phải gu của tôi!” Cố nén nhịp tim cuồng loạn, cô dùng sức rút tay mình ra, xoay người bỏ chạy.
“Kha Hựu Tâm, không có cô gái nào muốn sử dụng cái đầu khi đối mặt với anh đâu.”
“Tôi không ngại trở thành người đầu tiên.” Chạy mau, lúc này không trốn thì đến lúc nào? Đáng tiếc, côcòn chưa kịp đụng đến cửa thì đã lập tức bị bắt về.
“Lôi Quang Hằng, tôi không muốn làm khách VIP của anh đâu.” Bị kéo trở lại buổi party chỉ có hai người, cô vẫn liều mạng chống cự, eo mềm nhỏ bị cánh tay cường tráng của anh kiềm chế, không có đường thoát.
“Vậy à, không phải theo ý em là được đâu.” anh kéo cô khiêu vũ, vây lấy cô trong lồng ngực mình.
“không muốn bị tôi dẫm chết thì anh mau buông tay!!” Đột nhiên đôi dép lê dưới chân rớt ra ngoài, côngẩng đầu trừng mắt nhìn anh, cũng vừa thấy anh đang nở một nụ cười mê người, khiến toàn thân cônóng lên.
cô đã nghe rất nhiều lời đồn vềi người đàn ông này, trẻ tuổi đẹp trai lại xuất thân phi phàm, hẳn bên cạnh có rất nhiều phụ nữ, tin tức về chuyện tình trường của anh đã nhiều đến mức có thể biên soạn thành sách, cô không muốn trở thành một trong số đó đâu.
Nhưng mà… nhưng mà… đêm đó cô bị ép trở thành khách VIP duy nhất trong buổi party của anh, cũng bị anh trộm luôn nụ hôn đầu. không quá ba tháng, anh biến thành chồng cô, người đàn ông đầu tiên của cô. Còn cô trở thành người quan trọng nhất trong cuộc sống của anh.
“Lôi Quang Hằng, thì ra chức tổng giám đốc này dễ làm vậy nha, đi làm mà chỉ cần ngồi ngẩn người ra là được.”
Khi chất giọng lanh lảnh lọt vào tai anh, Lôi Quang Hằng bỗng nhiên hoàn hồn, anh giương mắt nhìn lên, cửa phòng làm việc đã bị đẩy ra, một cô gái trẻ miệng cười tủm tỉm nhanh chân bước vào trong, gương mặt hoàn toàn khác với hình ảnh trong kí ức của anh, khiến tim anh nhói lên một cái.
Hựu Tâm của anh đã không thể trở lại như trước nữa… đôi mắt màu hổ phách của anh tối dần, nhưng cho dù thế nào, chỉ cần cô vẫn còn tiếp tục ở bên cạnh anh, bất kể dung mạo thế nào, hình thể ra sao, anh đều trân trọng cô.
không phát hiện ra đáy mắt anh đang miên man, Hạ Điềm Hinh cười hi hi nhảy vào lòng anh. Bây giờ thân hình này nhỏ nhắn hơn trước kia rất nhiều, mỗi lần dựa vào lòng anh đều có cảm giác như con mèo nhỏ đang nằm trong lòng con báo lớn.
“Sao em vào đây được?” Tay anh quàng lên bờ vai cô, những than thở vô thanh tan dần trong đáy mắt.
“Đơn giản thôi, em đứng trước cổng gọi cho Lý Nguyên Tu, yêu cầu anh ta dẫn em vào.”
“Mặc kệ!” cô gào lên xong, lập tức cúp máy, không cho anh có cơ hội tiếp tục cản trởcô.
"Điềm Hinh?" Lôi Quang Hằng nhíu mày, đầu kia điện thoại truyền đến tiếng tút tút tút. Tiểu ma nữ này! Nhất định là muốn chọc tức anh mà!
Tháo tai nghe xuống, Lôi Quang Hằng ôm trán xoa nhẹ, trên gương mặt vẫn còn nụ cười dịu dàng, bất giác nghĩ về lần đầu tiên hai người họ gặp nhau.
thật lòng mà nói cũng không có gì đặc biệt, cũng chỉ như bao tình huống khác, bữa tiệc thượng lưu, mấy thiên kim tiểu thư ăn mặc như búp bê thường xuyên lượn lờ qua lại, luôn cố ý thu hút sự chú ý và hứng thú của anh.
Chỉ riêng cô, bởi vì đi cùng ba đến tham dự một cách không tình nguyện, thoải mái trở thành nhà phê bình mỹ thực, nếm hết món này đến món khác ở buổi tiệc, lại cho điểm vô cùng khắc khe, sau đó mặt mày nghiêm chỉnh chạy đến chủ tiệc là anh ‘cáo ngự trạng’.
"Lôi tổng tài, panh rểty của anh thật nhàm chán, đồ ăn thì dở tệ, ngay cả mấy người phục vụ mặt mày cũng như là xác chết, nhìn chả khác nào ác linh chui ra từ hầm mộ.”cô thành thật nói một cách rành mạch, “À đúng rồi, thuận tiện kiến nghị với anh, anhcần xem xét lại cách trang trí panh rểty để nó thêm sáng tạo một chút.”
Khi đó Kha Hựu Tâm là một cô gái nhà giàu mới nổi, từ trung lưu lên thượng lưu, rất nhiều người đánh giá thấp hào môn này, nên không mấy ai thường lui tới.
không thể không nói, ít nhiều gì anh cũng bị quan điểm kia làm ảnh hưởng. Dù sao những thành phần nhà giàu mới nổi đa số chỉ toàn là loại lắm tiền thiếu tài, vốn khônghiểu thế nào là danh phẩm, lại càng không hiểu thể nào là cuộc sống thượng lưu cao nhã, loại người này cho rằng chỉ cần có nhiều tiền thì là dân thượng lưu.
Họ không biết rằng, trong giới thượng lưu chân chính, không chỉ so sánh về tiền của, mà còn về phẩm vị, tao nhã, thái độ, hình dáng, thủ đoạn…
Vậy mà cô gái nhà giàu mới nổi này lại vô cùng hùng hồn đến trước mặt anh, vừa uống rượu đỏ thượng hai, vừa nhướng mắt nghiêng đầu nhìn anh bình phẩm mỹ thực. Phản ứng đầu tiên của anh tất nhiên là tức giận.
Nhưng khi nhìn thấy đôi môi vương vấn chút rượu đỏ cong lên một hình cung theo nụ cười của cô, trong nháy mắt, tâm tư của anh như bị nụ cười đó chiếm đóng, đáy lòng dấy lên một nỗi niềm ngọt ngào.
Sau này anh mới nhận ra, vị ngọt đó chính là tình yêu.
Sau buổi panh rểty đêm đó, anh làm một bữa tiệc VIP đặc biệt, chỉ mời một mình cô. Cả ẩm thực lẫn bài trí đều dụng tâm bội phần.
Kết quả, cô lại mặc quần bò và áo thun trắng, gương mặt mộc mạc thanh lệ, mái tóc buông xõa không kiểu cọ, chân mang một đôi dép lê.
“Ôi?”
Lúc kha hựu tâm hoang mang bước vào nhà anh, nhận ra phòng khách rộng rãi của căn nhà cao cấp vậy mà lại trống không, chỉ có mỗi mình cô đến dự. người phục vụ có gương mặt như xác chết khiến cô ấn tượng sâu sắc lại nghiêng mình chào đón cô, hơn nữa còn ăn mặc như một hoàng tử hiện đại anh tuấn.
Lôi Quang Hằng nhướng mày, cười nhẹ, màu hổ phách đôi mắt chuyên tâm mê hoặccô: “Đừng bất ngờ, đêm nay em là khách VIP duy nhất ở nơi này.”
Kha Hựu Tâm khẽ vuốt ngực, khuôn mặt lộ vẻ bối rối: “Hả?” Cúi đầu nhìn toàn thân nhếch nhát của mình, hai má càng đỏ hơn.
cô vốn cho rằng đây sẽ lại là một bữa tiệc không có gì thú vị, nhưng bởi vì nhận được lời mời quá nhiệt thành, không thể từ chối được, thế nên cô định chỉ đến cho có mặt sau đó thừa dịp đông người chuồn ra chợ đêm ăn khuya… Ôi, lần này bị chơi khăm rồi!
“Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?” cô bỗng nhiên tức giận trừng anh, trong cái đầu mê phim ảnh của cô hiện ra một đống đoạn phim nhỏ liên quan đến những trò đùa dai.
Hừ, cho là cô không biết sao? Người như Lôi Quang Hằng từng lập kì tích trên thương trường, có thể vực một Lôi gia vốn đó suy tàn trở thành một tập đoàn vật dụng Long Đầu lớn, trẻ tuổi tài cao tuấn tú như anh, sao có thể có hứng thú với cô? cô không ngu ngốc đâu!
"không nhìn ra sao? anh nghĩ là mình đã làm rất rõ ràng rồi đấy chứ.” anh giữ chặt taycô, ngăn cản cô xoay đầu, sau đó cúi thấp người dán sát vào tai cô thì thầm đầy hàm ý: “anh muốn theo đuổi em, Kha Hựu Tâm.”
Khi hơi thở nam tính nóng bỏng phà vào tai cô, đầu gối cô gần như run lên, một đợt sóng tê dại truyền khắp toàn thân, ngay cả hơi thở cũng trở nên hỗn loạn.
“anh đừng hù tôi, anh không biết tôi là ai sao? Tôi là con gái của Kha Mân Hùng, dựa vào đầu tư nhà đất trở thành người giàu mới nổi đó!” Ui, môi của anh ta đã áp sát vào vanh tai rồi, đáng ghét đáng ghét!!
“Ba em rất có tầm nhìn, đầu tư nhà đất rất tinh tường. Vậy còn em?” Mi mắt của anhthật khiến cho con gái phải ganh tị, mắt anh rũ xuống, hơi thở ấm áp không biết cố tình hay vô ý cứ thoang thoảng bên vành tai ửng đỏ của cô.
“Tôi sao chứ?” không thể chịu đựng được sự xâm lược đầy khiêu khích của anh, cônhíu mày xoay mặt lại, mặt đối mặt với anh.
“Ánh mắt đầu tư vào đàn ông của em liệu có tinh tường giống như ba em không?” anhkiềm chế cổ tay trắng mịn của cô, vết chai trong lòng bàn tay anh nhè nhẹ vẽ vòng tròn trên da thịt cô, bầu không khí đầy khiêu khích và ái muội.
“anh đang tự đề cử sao?” cô học anh nhíu mày.
“anh không ngại nếu em đầu tư anh.” anh lấn càng gần, đôi mi mỏng kia còn thiếumột chút nữa thôi là dán vào người cô luôn rồi, hơi thở và anh mắt hai người mập mờ dây dưa.
“Đáng tiếc, anh không phải gu của tôi!” Cố nén nhịp tim cuồng loạn, cô dùng sức rút tay mình ra, xoay người bỏ chạy.
"Kha Hựu Tâm, không có cô gái nào muốn sử dụng cái đầu khi đối mặt với anh đâu.”
“Tôi không ngại trở thành người đầu tiên.” Chạy mau, lúc này không trốn thì đến lúc nào? Đáng tiếc, cô còn chưa kịp đụng đến cửa thì đã lập tức bị bắt về.
"Lôi Quang Hằng, tôi không muốn làm VIP của anh đâu.” Bị kéo trở lại buổi panh rểty chỉ có hai người, cô vẫn liều mạng chống cự, eo mềm nhỏ bị cánh tay cường tráng củaanh kiềm chế, không có đường thoát.
“Vậy à, không phải theo ý em là được đâu.” anh kéo cô khiêu vũ, vây lấy cô trong lòng ngực mình.
“không muốn bị tôi dẫm chết thì anh mau buông tay!!” Đột nhiên đôi dép lê dưới chân rớt ra ngoài, cô ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh, cũng vừa thấy anh đang nở một nụ cười mê người, khiến toàn thân cô nóng lên.
cô đã nghe rất nhiều lời đồn vềi người đàn ông này, trẻ tuổi đẹp trai lại xuất thân phi phàm, hẳn bên cạnh có rất nhiều phụ nữ, tin tức về chuyện tình trường của anh đãnhiều đến mức có thể biên soạn thành sách, cô không muốn trở thành một trong số đó đâu.
Nhưng mà… nhưng mà… đêm đó cô bị ép trở thành VIP duy nhất trong buổi panh rểty của anh, cũng bị anh trộm luôn nụ hôn đầu. không quá ba tháng, anh biến thành chồng cô, người đàn ông đầu tiên của cô. Còn cô trở thành người quan trọng nhất trong cuộc sống của anh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook