Vãn Hồi
-
Chương 12
.
Tô Mạc ngồi ở bàn làm việc rộng rãi thoải mái, lật báo cáo trong tay, tốc độ xem của anh rất nhanh,
cơ hồ chỉ cần liếc mắt qua, lại không sót bất luận một chi tiết gì, đây là bản lĩnh mười mấy năm qua làm việc luyện ra, sau lưng bất kì ánh hào quang nào đều phải bỏ mồ hôi nước mắt ra mà trả.
Tô Quyết ngồi trên ghế sa lông đối diện, gác chân biểu tình vui vẻ, nhìn như thả lỏng nhưng trong mắt lại lộ ra khẩn trương, đây không phải là lần đầu tiên cậu thay Tô Mạc xử lý việc công ty, từ đầu không thuần thục đến hiện tại tập mãi thành thói quen, nhưng mỗi một lần đều có chút nơm nớp lo sợ, giống như một đứa trẻ khát vọng được người lớn công nhận.
Tô Mạc buông báo cáo trong tay xuống, lộ ra một nụ cười hiếm thấy, “Xử lý rất tốt, tiểu Quyết hiện tại càng ngày càng có thể một mình đảm đương công việc.”
Tô Quyết lập tức lộ ra đắc ý khi được khen ngợi. Cũng chỉ có trước mặt Tô Mạc, cậu mới có thể biểu hiện ra một mặt như vậy.
Tô Mạc khẽ gật đầu, ý bảo Tô Quyết có thể tùy ý, lại vùi đầu xử lý công tác trên bàn, những đề án Tô Quyết lưu lại cho anh tương đối quan trọng cùng khó có thể quyết định.
Tô Quyết đứng lên, vốn muốn đi ra ngoài, nghĩ nghĩ, lại trở về, đi đến bên người Tô Mạc, “Anh hai, anh còn nhớ Lục Diễn kia không?”
Tô Mạc ngẩng đầu, có chút kinh ngạc cậu sao đột nhiên nhắc tới người này, gật gật đầu, “Đương nhiên. Làm sao vậy?”
Tô Quyết khóe miệng giật giật, “Em tìm người điều tra một chút, Lục Diễn này rất không đơn giản mà, mới cùng diễn một bộ phim mà đã cùng ảnh đế Cốc Dương kết giao bạn bè, không chỉ đề cử hắn diễn vai nam thứ trong bộ phim Ngu Thành kia, còn thúc đẩy hắn kí hợp đồng với Hoàn Vũ.”
Tô Mạc buông xuống tài liệu trong tay, ngửa đầu ý bảo Tô Quyết, “Sau đó thì sao?”Anh biết Tô Quyết muốn nói khẳng định không ngừng như thế.
Quả nhiên, Tô Quyết giảo hoạt mà mỉm cười, tựa như tranh công thấp giọng nói, “Sau đó em gọi một cuộc điện thoại, hắn cái gì cũng không còn. Hơn nữa em đã tìm người thả ý, phỏng chừng hiện tại không có mấy công ty dám ký với hắn.”
Tô Mạc có chút bất đắc dĩ, “Làm gì phải nhằm vào anh ta như vậy.”
Tô Quyết giương mi lên, “Hắn nếu dám can đảm cự tuyệt anh, liền phải chịu hậu quả. Anh có thể không thèm để ý, em không thể cái gì cũng không làm, anh cứ chờ hắn ngoan ngoãn tới cầu xin anh đi.”
Tô Mạc lãnh tĩnh mà hỏi lại, “Vậy hắn có đến sao?”
Tô Quyết “Ách” một tiếng, có chút ủ rũ mà lắc đầu, “Không có.” Sau đó lại chắc chắn nói, “Nhưng mà em tin tưởng chờ thêm vài ngày hắn sẽ khuất phục.”
Tô Mạc nhìn Tô Quyết cười như không cười, ngữ khí thực khẳng định, “Anh ta sẽ không, chờ bao lâu cũng sẽ không.”
“Anh hai làm sao biết ??”
Tô Mạc như có điều suy nghĩ mà gõ gõ bàn, “Người này, so với em tưởng tượng, lại càng không đơn giản. Anh quan sát mấy lần, anh ta rất lãnh tĩnh, cũng thực lý trí, không phải cái loại sẽ nhất thời xúc động. Nếu anh ta khuất phục, như vậy ngay từ đầu sẽ không cự tuyệt, nếu không tuyệt đối sẽ không cúi đầu.”
Tô Quyết nhất thời nói không nên lời, Tô Mạc đứng lên, đi tới, “Tiểu Quyết, chuyện này, em làm không tốt. Xem hiện nay, Tinh Không tuy rằng phát triển không tệ, nhưng không phải một nhà độc đại, quả thật có vài công ty nhỏ sẽ không dám đắc tội Tinh Không, nhưng đừng quên những đối thủ cạnh tranh của chúng ta. Lục Diễn là một nhân tài, qua một thời gian tất thành châu báu, bức anh ta nóng nảy, chẳng khác nào đẩy qua cho đối thủ, chung quy sẽ có người không sợ đắc tội Tinh Không, thậm chí chẳng sợ vì muốn khiến em khó chịu mà nguyện ý nâng đỡ anh ta. Chờ anh ta đủ lông đủ cánh, trong giới giải trí có được chút địa vị, việc hôm nay em làm chẳng những khiến cho chúng ta thiếu một nhân tài, còn tạo thêm một kẻ địch, mất nhiều hơn được.”
Tô Quyết thấp giọng than thở, “Nhưng mà hắn đối với anh…”
Tô Mạc một bàn tay nhẹ nhàng đặt trên vai cậu, ngắt lời cậu, “Công việc là công việc, tư tình là tư tình. Em không phải luôn luôn phân rất rõ ràng sao?” Cũng là bởi vì như vậy, anh chưa từng hỏi về sinh hoạt cá nhân của Tô Quyết.
Tô Quyết cúi đầu, có chút ảo não, “Thực xin lỗi, anh hai, em làm sai.”
Tô Mạc trong lòng mềm nhũn, nhẹ nhàng xoa đầu cậu, ôn nhu nói, “Không quan hệ, có anh ở đây, em có thể phạm sai lầm.”
Anh xoay người trở lại trước bàn làm việc, “Chuyện này anh sẽ xử lý, về sau chuyện có liên quan tới Lục Diễn em không cần nhúng tay.”
Tô Quyết gật gật đầu, “Em rõ rồi, em ra ngoài trước.”
Chờ sau khi Tô Quyết rời đi, Tô Mạc nghĩ nghĩ, gọi điện thoại nội bộ.
Vào đêm, Lục Diễn lại nhận được một cuộc điện thoại.
“Xin chào, xin hỏi là Lục Diễn Lục tiên sinh sao?”
“Là tôi, xin hỏi ai vậy?”
“Chào anh, Lục tiên sinh, tôi là trợ lý đặc biệt của ngài Tô Mạc, tôi tên Lô Vũ. Xin hỏi Lục tiên sinh ngày mai buổi sáng có bận gì hay không, nếu không có chuyện gì xin mời đến giải trí Tinh Không một chuyến, Tô tiên sinh có chuyện quan trọng muốn thương lượng với anh.”
“Có thể, tôi không có vấn đề.”
Sau khi cúp điện thoại, Lục Diễn cố ý nhìn xuống đồng hồ đeo tay, trước sau không đến một phút đồng hồ, không khỏi cảm khái, không hổ là người công ty lớn, chính là gọn gàng lưu loát.
Nhận được cú điện thoại này, Lục Diễn không phải quá bất ngờ, hoặc là có thể nói, hắn đang chờ điều này, hắn thậm chí ở trong lòng đưa ra một kỳ hạn, nếu trong kỳ hạn vẫn không nhận được điện thoại, hắn liền chuẩn bị tìm phương thức liên lạc với chủ tịch Hoa thị.
Mặc kệ nói như thế nào, nếu đối phương liên hệ mình trước, như vậy ít nhất, trên tay mình cũng nhiều hơn một phần quyền chủ động. Đối với chuyện ngày mai gặp mặt, Lục Diễn có một chút chờ mong, giống như võ tướng ngày hôm sau phải ra chiến trường, ngay cả nhiệt huyết đều có chút sôi trào.
Sáng ngày tiếp theo, Lục Diễn đúng giờ xuất hiện tại giải trí Tinh Không. Giải trí Tinh Không đặt tại trung tâm thành phố, là một tòa cao ốc hai mươi bảy tầng, bên ngoài thoạt nhìn to lớn hoa lệ, bên trong cũng rất tráng lệ, mỗi một chi tiết đều sắp đặt thời thượng. Mà đây chỉ là công ty con của tập đoàn Tô thị. Cao ốc ba mươi tám tầng đối diện giải trí Tinh Không, niên đại càng lâu đời mà có vẻ trầm ổn kia mới là tổng bộ tập đoàn Tô thị.
Chỉ với hai tòa nhà lớn này, đã có thể thấy được Tô Mạc không đơn giản, mà những thứ anh nắm giữ, tuyệt đối không chỉ như thế. Lục Diễn cũng không bởi vậy mà có suy nghĩ cúi đầu, nhưng không khỏi lại một lần nữa sinh ra tâm lý bội phục.
Vừa mới đi vào sảnh lầu một, đã bị bảo an lễ phép ngăn lại, “Xin chào, vui lòng đưa ra thẻ công tác của ngài, nơi này không phải nhân viên không được đi vào.”
Lục Diễn cũng không ghét quy tắc như vậy, Tinh Không làm công ty điện ảnh và truyền hình giải trí, ra vào phần lớn đều là nghệ sĩ minh tinh, nếu tùy tùy tiện tiện có thể tiến vào, chỉ sợ sớm đã bị nhóm fan theo đuôi dồn ép.
Lục Diễn lãnh tĩnh mà đáp lại, “Tôi có hẹn với Tô tổng.”
“Nói như vậy, mời ngài đến quầy lễ tân bên này liên hệ một chút.” Bảo an khách khí mà dẫn hắn đi qua.
Trước quầy nhân viên tiếp tân xinh đẹp lộ ra nụ cười chuyên nghiệp, làm cho người ta có cảm giác như gió xuân, “Chào ngài, xin hỏi ngài tìm ai?”
Lục Diễn cũng lễ phép mà nở nụ cười, “Tô tiên sinh hẹn tôi gặp mặt.”
Cô gái sau quầy rất nhanh gọi một cú điện thoại, nụ cười trên mặt cũng phai nhạt vài phần, vẫn là khách khí mà nói, “Không biết ngài có nhớ nhầm thời gian hay không, Tô tổng chúng tôi hiện tại không có ở công ty.”
Lục Diễn sửng sốt một chút, như là nhớ tới cái gì, thấp giọng nói, “Không phải Tô Quyết, là Tô Mạc.”
Cô nàng cũng sửng sốt một chút, lại nhanh chóng gọi một cú điện thoại, sau đó tươi cười lần thứ hai nhiệt tình hẳn lên, “Thật ngại quá, Tô đổng đang chờ ngài, ngài có thể từ thang máy bên này đi lên, văn phòng Tô đổng tại tầng hai mươi tám.”
Cửa thang máy vừa đóng lại, hai người con gái trẻ tuổi xinh đẹp bên cạnh liền bu lại, “Oa, người này thật đẹp trai a, trước kia chưa từng thấy qua, có phải công ty ký hợp đồng với nghệ sĩ mới ?”
Vừa rồi Lucy tiếp đãi Lục Diễn lắc lắc đầu, “Không rõ lắm.”
Tiểu Mỹ lộ ra vẻ mặt mê trai, “Nếu là nghệ sĩ mới thì tốt rồi, về sau có thể thường xuyên nhìn thấy. Cái loại hình suất ca này chính là khẩu vị của tui a.”
Tư Giai nhẹ nhàng đụng cô một chút, khẽ cười nói, “Ít mê giai lại đi, người ta có đẹp mấy nàng cũng nhìn được thôi. Đúng rồi, anh ta là tìm Tô tổng sao?”
“Không phải nha,” Lucy đè thấp thanh âm thần bí nói, “Là hẹn Tô đổng.”
“Oa, không phải chứ,” tiểu Mỹ nhẹ nhàng kêu lên, “Tô đổng một năm cũng khó được đến Tinh Không mấy lần đâu.”
Ba người liếc nhìn nhau, lẫn trong mắt nhau đều lộ ra chút ái muội, nhẹ giọng cười cợt vài câu, lại tán gẫu sang những thứ bát quái khác.
“Đinh” một tiếng, thang máy dừng ở tầng hai mươi tám, Lục Diễn không cần tìm văn phòng Tô Mạc ở nơi nào, bởi vì tầng này chỉ có một gian phòng.
Trước cửa văn phòng, lại là một nhân viên xinh đẹp tuổi còn trẻ, Tinh Không không hổ là công ty giải trí, dung mạo nhân viên tiếp tân đều đạt tiêu chuẩn cao.
Lục Diễn đi qua, lễ độ mở lời, “Chào cô, tôi cùng Tô tiên sinh có hẹn.”
Daisy đi ra, mỉm cười nói, “Là Lục tiên sinh đúng không, Tô đổng đã đến.” Nói xong đi đến trước cửa văn phòng, nhẹ nhàng gõ gõ, hơi đề cao một chút âm lượng, “Tô đổng, Lục tiên sinh đến.”
Bên trong truyền đến hai chữ hơi có vẻ trầm thấp, “Mời vào.”
Daisy dời qua chỗ khác đem cửa đẩy ra, lại làm động tác mời, Lục Diễn liền đi vào.
Sau bàn làm việc Tô Mạc đang gọi điện thoại, nhìn thấy Lục Diễn tiến vào, ý bảo hắn ngồi trước.
Lục Diễn một bên ngồi vào trên ghế sa lông một bên yên lặng đánh giá, gian phòng này rất lớn, ánh sáng tràn vào cũng tương đối tốt, bố trí đơn giản lại không có vẻ trống trải.
Lúc đang quan sát, Daisy đẩy cửa đi đến, trong tay bưng một chén nước, đặt tới trước mặt Lục Diễn, hơi cúi người hỏi, “Lục tiên sinh xin hỏi muốn uống chút gì không? Cà phê hay là đồ uống khác?”
“Pha cho Lục tiên sinh chén trà.” Lục Diễn còn chưa kịp trả lời, bên cạnh có thanh âm nói tiếp. Tô Mạc nói chuyện điện thoại xong đã đi tới.
Daisy gật đầu lui ra ngoài, Tô Mạc ngồi vào ghế sa lông bên cạnh, ngữ khí tuy rằng khách khí, toàn thân lại không tự giác mà có một loại thói quen phát ra khí thế, “Lần trước tại phim trường nhìn thấy Lục tiên sinh tựa hồ rất thích uống trà. Lục tiên sinh không để ý tôi tự chủ trương chứ.”
Lục Diễn nở nụ cười, “Khách tùy ý chủ, Tô tiên sinh thật sự là cẩn thận tỉ mỉ.”
Hoàn chương 12
☆,
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook