Sáng sớm hôm sau, Bạn nhỏ tỉnh lại liền phát hiện bản thân nằm trong vòng tay của chú, mặt liền đỏ bừng nhưng vẫn là không cách ra, cố ý cọ cọ mấy cái, cuối cùng là nhẹ nhàng hôn một cái rõ kêu lên má đối phương, thành công đánh thức người ta
" Chú của em, chào buổi sáng "
"!.

"
Lưu Diệu Văn nơi nào đó mới sáng sớm vì nụ hôn bất ngờ của bạn nhỏ mà nổi phản ứng, vội vã buông người ra, không nói tiếng nào liền trưng vẻ mặt nghiêm túc mà chạy vọt vào nhà vệ sinh, không biết là làm gì, nửa tiếng sau mới thấy mò ra
" Á Hiên "
" Có ạ! "
" Vào vệ sinh cá nhân "
" Vâng! "
Bạn nhỏ Tống cười hì hì, đem điện thoại quăng sang một bên, nhanh chân vào phòng tắm, kem cùng bàn chải đánh răng, sữa rửa mặt cùng khăn lau, đều là đồ mới, tất cả đều đã được chuẩn bị sẵn, bạn nhỏ biết là chú làm cho mình, vui vui vẻ vẻ vừa vệ sinh vừa ngân nga trong phòng, xong xuôi ra ngoài thì không thấy chú yêu đâu, yên lặng mở cửa xuống lầu, quả nhiên, chú đang ngồi ngoài phòng khách uống cà phê
" Chú! "

Lưu Diệu Văn nghe tiếng gọi liền ngoảnh đầu, nhíu mày không vui nhìn chân trần của nhóc con
" Dép bông của em đâu? "
" Đôi ý xấu quá ò "
Bạn nhỏ sáp lại gần hắn làm nũng, Lưu Diệu Văn trong lòng âm thầm thêm một ghi chú cho bản thân, bạn nhỏ thích đẹp, sau này gặp thứ gì đẹp vẫn là mua hết đi, dỗ cho bé con vui một chút
" Vậy thì vứt đi, Chốc tôi lại mua đôi khác cho em "
" Em muốn bé cá "
" Được "
Thế là chiều hôm đó, sau khi hắn tan làm về nhà, bạn nhỏ liền nhận được một đôi dép bông họa tiết hình bé cá cực kì xinh đẹp từ chú yêu nhà mình, vui tới mức vội xỏ vào, lắc lắc ngắm nghía, sau gật đầu hài lòng, chạy tới hôn bẹp bẹp lên má hắn hai cái
" Thay cái này đi, tối nay dẫn em ra ngoài "
Bạn nhỏ gật gù tiếp nhận bộ vest trắng trên tay hắn, thay xong thì chỉnh lại tóc, hài lòng nhìn bản thân trong gương
" Ui trùi ui, ai mà đẹp vậy ta? Ồ, là Bảo Bối Tống Á Hiên của chú yêu đó~ "
" Á Hiên! "
" Em xuống ngay! "
Bạn nhỏ vội vàng xuống nhà, chú của cậu một thân tây trang đen nghiêm chỉnh, vừa trưởng thành lại lạnh lùng, khí chất không chê vào đâu được
" Đi thôi "
Bạn nhỏ xòe bàn tay, Lưu Diệu Văn thở dài rồi khẽ mỉm cười, hiểu ý nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của bạn nhỏ nhà mình
" Đã được chưa, Tiểu Tổ Tông "
" Ân "
Xe chở hai người tới một nơi được trang hoàng lộng lẫy, bạn nhỏ được hắn nắm tay dẫn xuống xe, mơ màng nhìn cảnh đẹp bên ngoài
Hai người nắm tay nhau vào bên trong, khách khứa xung quanh bị vẻ đẹp của cả hai thu hút liền tức khắc im lặng, Nghiêm Hạo Tường và Mã Gia Kỳ từ xa thấy người anh em của mình tới liền bưng ly rượu nhanh chân tiến lại
" Yo, người anh em, cuối cùng thì mày cũng tới rồi "
" Nói nhảm ít thôi "

Lưu Diệu Văn liếc mắt nhìn, nói thật, trừ bạn nhỏ nhà mình ra thì hắn luôn trưng cái mặt lạnh như băng, một thân tỏa ra sát khí, hại ai cũng không dám tiếp cận, Mã Gia Kỳ và Nghiêm Hạo Tường vốn đã quen, vô cùng thoải mái mà vỗ vỗ vai hắn
" Ai đây? Mà nói nè Diệu Văn, chú mày đi đâu mà lừa được con nhà người ta thế? "
Nghiêm Hạo Tường cười cười, ánh mắt nhìn bạn nhỏ một lượt từ trên xuống dưới, đáng thương, quá đáng thương, củ cải trắng thế mà lại bị heo thu phục, sau này có khi bị ăn tới một mẩu cũng không còn
" Bạn nhỏ trong nhà "
" Caca, xin chào, em là Tống Á Hiên " Cục cưng độc nhất của chú
Bạn nhỏ Tống trừ Mã Gia Kỳ đã từng gặp qua ở kiếp trước thì đối với Nghiêm Hạo Tường vẫn có chút mơ hồ, vô cùng ngoan ngoãn mà chào một tiếng
" Chào em, anh là Mã Gia Kỳ, còn nó Nghiêm Hạo Tường, rất vui được gặp mặt "
Bạn nhỏ vươn tới muốn bắt tay với hai người nhưng hắn đã nhanh hơn một bước, thay bạn nhỏ hoàn thành nhiệm vụ này
" ???? "
Ý gì? Chỉ là bắt tay giao tiếp làm quen thôi mà cũng ghen? Thôi bỏ đi, nó mà đụng vô chồng nhỏ nhà mình thì mình cũng dậy
" Trình Hâm với Tuấn Lâm đâu? "
" Đi ăn đồ ngọt rồi "
Nhắc đến nửa kia nhà mình, ánh mắt Nghiêm Hạo Tường cùng Mã Gia Kỳ hóa ôn nhu, cưng chiều
" Chúc may mắn "
" Cái gì? "
" Mã Tổng, Nghiêm Tổng! Cùng chúng tôi uống một ly đi "

Hắn khinh bỉ liếc một cái, bỏ qua ánh mắt cầu cứu của hai người kia, nắm tay bạn nhỏ qua ghế ở góc khuất ngồi, mặc kệ hai thằng bạn đang bị các khách mời vây quanh
" Ngồi một lát rồi chúng ta về "
" Vậy! cũng không hay lắm đâu "
Bạn nhỏ nhìn bao quát xung quanh, chẹp chẹp miệng, muốn đi ăn quá đi
" Đi đi "
" Dạ? "
" Tôi nói em thích gì thì đi lấy ăn đi, đồ ngọt ở đây nhìn qua cũng không tồi "
Bạn nhỏ hai mắt phát sáng, tính đứng dậy đi thì bữa tiệc lại bắt đầu, đèn trong khán phòng tối đi, không tiện di chuyển, đành chán nản ngồi xuống, hắn liếc mắt thấy nhóc con từ vui vẻ sang sầu não thì khẽ cười, lấy đồ từ trong túi quần ra, yên lặng khều khều cục bông nhỏ
" A? "
" Cho em, Cầm lấy, ngoan "
Bạn nhỏ tiếp nhận đủ loại kẹo trong tay hắn, viên nào viên nấy đều trông rất ngon, còn có cả bánh cá, hóa ra chú luôn mang theo đồ cậu thích bên người, hihi, vậy là chú cũng thích cậu chút chút có đúng không? Đúng không?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương