Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu
-
Chương 124: Hẹn hò với anh
*
———————
Thành tích: 682
…
…
…
Không phải chứ, không thể nào đâu…
Hà Tấn không thể tin mà nhìn chằm chằm vào những dòng chữ kia mấy lượt, miệng cậu há hốc, cảm giác như triệt để nuốt không trôi. Cậu vốn rất tự tin trên phương diện học hành, cũng không tin Tần Dương “làm bài không tốt lắm” mà lại có thể thi được 680 điểm. Thế nhưng người kia đã thực sự thành công!
“Còn nhớ chuyện em đánh cược với anh không?” Tần Dương cười cười, lên tiếng nhắc nhở, “Đừng nói là em đã quên rồi nhé!”
Hà Tấn: “…”
“Chẳng phải nói làm bài không tốt hay sao?” Hà Tấn đương nhiên nhớ rõ, cũng không có ý định nuốt lời, chẳng qua là có hơi khiếp sợ.
Tần Dương: “Ừ, đối với mỗi cuộc thi anh đều có cảm giác không ok lắm, thế nhưng lần nào kết quả cũng rất không tồi.”
Cái cớ mẹ gì đây… ai mà tin được! (╯‵□′)╯︵┻━┻
Hiện tại, chẳng hiểu vì sao Hà Tấn lại có cảm giác mình đã bị lừa, chỉ thấy đau ku không gì sánh được. Nhưng thật không có cách nào, nói cũng nói rồi, mà cậu thì lại chẳng phải loại tiểu nhân dám làm mà không dám chịu, cho nên đành phải chịu thua: “Được rồi, coi như cậu lợi hại, giờ cậu muốn thế nào.”
Tần Dương cất vòng tay, mỉm cười nhìn người trước mặt…
Hà Tấn bị ánh nhìn chăm chú của đối phương làm cho không tự chủ được mà bắt đầu tưởng tượng, không phải là tên cầm thú này muốn mình cùng hắn… lên giường đi? Mấy cái điều kiện kiểu như thế, cậu tuyệt đối sẽ không đáp ứng! (=皿=)
Mà Tần Dương, sau khi chiêm ngưỡng thỏa thuê biểu tình thấp thỏm bất an của Hà Tấn, mới ôn nhu nói: “Hà Tấn, tha thứ cho anh, hẹn hò với anh.”
Hà Tấn: “…”
Cái, cái điều kiện này… Orz…
Nói thật, đối với việc Tần Dương tỏ tình một lần nữa, Hà Tấn thực sự rất bất ngờ!
Dưới điều kiện tiên quyết là chiến thắng trận chung kết, lại thêm vụ đánh cược thúc đẩy, dường như Tần Dương đã lên kế hoạch thật chu toàn, khiến Hà Tấn căn bản không có lý do để cự tuyệt.
Hà Tấn hiểu rất rõ, trải qua nhiều chuyện như vậy, cậu đã thực sự yêu thích Tần Dương, cho dù tức giận, cho dù không được tự nhiên, song thích vẫn là thích, không thể nào lừa mình dối người được… Chẳng qua, loại cảm giác bị người dắt mũi này làm Hà Tấn khó chịu cực kỳ.
Biết mình không có lý do từ chối, nhưng cậu vẫn không được tự nhiên nghiêng đầu, có chút làm cao mà thấp giọng nói: “Đã nói chỉ đáp ứng một yêu cầu, giờ cậu lại đòi hai…”
Tần Dương sửng sốt, nhịn không được mà nở nụ cười.
“Vậy thì hẹn hò với anh đi.” Dứt lời, hắn đột ngột tiến lên một bước, ôm lấy Hà Tấn, định đè người xuống chiếc giường lớn ở đằng sau…
Hà Tấn khẩn trương mà kêu lên: “Cậu làm gì?!”
Tần Dương cười, nói: “Chúng ta đã hẹn hò rồi, trả phòng làm gì nữa, tối nay ngủ lại đây đi…”
“… Ơ! Này!” Hà Tấn sắp bùng nổ, làm gì có chuyện đốt cháy giai đoạn như thế được!
Song, rốt cuộc thì sức lực của cậu cũng không bằng Tần Dương, hơn nữa giường lại ở rất gần, người kia chỉ cần đẩy một cái là lập tức thành công!
Hà Tấn đã cạn lời, chỉ biết liều mạng giãy dụa, mà Tần Dương thì vừa ôm chặt lấy cậu vừa nhỏ giọng dỗ dành: “Đừng né, đừng né, anh không làm gì cả, cho anh ôm một cái cũng không được à…”
Hà Tấn: “…”
Thấy Hà Tấn đã ngoan ngoãn hơn, Tần Dương lại oán giận một câu, “Hẹn hò cũng hẹn hò rồi, thế mà còn chẳng cho ôm…” Sau đó hắn dùng cả tay lẫn chân quấn chặt lấy người kia, đúng như hứa hẹn, chỉ ôm chứ không làm gì khác cả.
Rốt cuộc người trong ngực đã an tĩnh lại, Tần Dương thỏa mãn thở ra một hơi dài, giống như trải qua bao nhiêu cực khổ mới ôm được bảo bối vào lòng, cùng đối phương kề trán, sát đầu, cọ tai, chạm tóc với nhau. Trong lúc nhất thời, hắn si ngốc nhìn Hà Tấn không chớp mắt.
Cho tới tận bây giờ Hà Tấn cũng chưa từng ở gần Tần Dương như vậy. Cậu khẩn trương đến mức không dám ngọ nguậy, ngay cả hô hấp cũng cẩn thận mà đè xuống mức thấp nhất, hiện tại phát hiện đối phương chăm chú nhìn mình, cậu lại nhịn không được mà trốn tránh: “Cậu… cậu nhìn tôi làm gì…”
“Không cho nhìn à?” Tần Dương lướt dọc theo cánh tay của đối phương để tìm đến bàn tay cậu, cầm thật chặt tựa như lúc ở trong game, “Em là bạn trai anh, anh không nhìn em thì nhìn ai?”
Lời tâm tình này, lập tức khiến cho Hà Tấn không cách nào chống đỡ…
———————
Thành tích: 682
…
…
…
Không phải chứ, không thể nào đâu…
Hà Tấn không thể tin mà nhìn chằm chằm vào những dòng chữ kia mấy lượt, miệng cậu há hốc, cảm giác như triệt để nuốt không trôi. Cậu vốn rất tự tin trên phương diện học hành, cũng không tin Tần Dương “làm bài không tốt lắm” mà lại có thể thi được 680 điểm. Thế nhưng người kia đã thực sự thành công!
“Còn nhớ chuyện em đánh cược với anh không?” Tần Dương cười cười, lên tiếng nhắc nhở, “Đừng nói là em đã quên rồi nhé!”
Hà Tấn: “…”
“Chẳng phải nói làm bài không tốt hay sao?” Hà Tấn đương nhiên nhớ rõ, cũng không có ý định nuốt lời, chẳng qua là có hơi khiếp sợ.
Tần Dương: “Ừ, đối với mỗi cuộc thi anh đều có cảm giác không ok lắm, thế nhưng lần nào kết quả cũng rất không tồi.”
Cái cớ mẹ gì đây… ai mà tin được! (╯‵□′)╯︵┻━┻
Hiện tại, chẳng hiểu vì sao Hà Tấn lại có cảm giác mình đã bị lừa, chỉ thấy đau ku không gì sánh được. Nhưng thật không có cách nào, nói cũng nói rồi, mà cậu thì lại chẳng phải loại tiểu nhân dám làm mà không dám chịu, cho nên đành phải chịu thua: “Được rồi, coi như cậu lợi hại, giờ cậu muốn thế nào.”
Tần Dương cất vòng tay, mỉm cười nhìn người trước mặt…
Hà Tấn bị ánh nhìn chăm chú của đối phương làm cho không tự chủ được mà bắt đầu tưởng tượng, không phải là tên cầm thú này muốn mình cùng hắn… lên giường đi? Mấy cái điều kiện kiểu như thế, cậu tuyệt đối sẽ không đáp ứng! (=皿=)
Mà Tần Dương, sau khi chiêm ngưỡng thỏa thuê biểu tình thấp thỏm bất an của Hà Tấn, mới ôn nhu nói: “Hà Tấn, tha thứ cho anh, hẹn hò với anh.”
Hà Tấn: “…”
Cái, cái điều kiện này… Orz…
Nói thật, đối với việc Tần Dương tỏ tình một lần nữa, Hà Tấn thực sự rất bất ngờ!
Dưới điều kiện tiên quyết là chiến thắng trận chung kết, lại thêm vụ đánh cược thúc đẩy, dường như Tần Dương đã lên kế hoạch thật chu toàn, khiến Hà Tấn căn bản không có lý do để cự tuyệt.
Hà Tấn hiểu rất rõ, trải qua nhiều chuyện như vậy, cậu đã thực sự yêu thích Tần Dương, cho dù tức giận, cho dù không được tự nhiên, song thích vẫn là thích, không thể nào lừa mình dối người được… Chẳng qua, loại cảm giác bị người dắt mũi này làm Hà Tấn khó chịu cực kỳ.
Biết mình không có lý do từ chối, nhưng cậu vẫn không được tự nhiên nghiêng đầu, có chút làm cao mà thấp giọng nói: “Đã nói chỉ đáp ứng một yêu cầu, giờ cậu lại đòi hai…”
Tần Dương sửng sốt, nhịn không được mà nở nụ cười.
“Vậy thì hẹn hò với anh đi.” Dứt lời, hắn đột ngột tiến lên một bước, ôm lấy Hà Tấn, định đè người xuống chiếc giường lớn ở đằng sau…
Hà Tấn khẩn trương mà kêu lên: “Cậu làm gì?!”
Tần Dương cười, nói: “Chúng ta đã hẹn hò rồi, trả phòng làm gì nữa, tối nay ngủ lại đây đi…”
“… Ơ! Này!” Hà Tấn sắp bùng nổ, làm gì có chuyện đốt cháy giai đoạn như thế được!
Song, rốt cuộc thì sức lực của cậu cũng không bằng Tần Dương, hơn nữa giường lại ở rất gần, người kia chỉ cần đẩy một cái là lập tức thành công!
Hà Tấn đã cạn lời, chỉ biết liều mạng giãy dụa, mà Tần Dương thì vừa ôm chặt lấy cậu vừa nhỏ giọng dỗ dành: “Đừng né, đừng né, anh không làm gì cả, cho anh ôm một cái cũng không được à…”
Hà Tấn: “…”
Thấy Hà Tấn đã ngoan ngoãn hơn, Tần Dương lại oán giận một câu, “Hẹn hò cũng hẹn hò rồi, thế mà còn chẳng cho ôm…” Sau đó hắn dùng cả tay lẫn chân quấn chặt lấy người kia, đúng như hứa hẹn, chỉ ôm chứ không làm gì khác cả.
Rốt cuộc người trong ngực đã an tĩnh lại, Tần Dương thỏa mãn thở ra một hơi dài, giống như trải qua bao nhiêu cực khổ mới ôm được bảo bối vào lòng, cùng đối phương kề trán, sát đầu, cọ tai, chạm tóc với nhau. Trong lúc nhất thời, hắn si ngốc nhìn Hà Tấn không chớp mắt.
Cho tới tận bây giờ Hà Tấn cũng chưa từng ở gần Tần Dương như vậy. Cậu khẩn trương đến mức không dám ngọ nguậy, ngay cả hô hấp cũng cẩn thận mà đè xuống mức thấp nhất, hiện tại phát hiện đối phương chăm chú nhìn mình, cậu lại nhịn không được mà trốn tránh: “Cậu… cậu nhìn tôi làm gì…”
“Không cho nhìn à?” Tần Dương lướt dọc theo cánh tay của đối phương để tìm đến bàn tay cậu, cầm thật chặt tựa như lúc ở trong game, “Em là bạn trai anh, anh không nhìn em thì nhìn ai?”
Lời tâm tình này, lập tức khiến cho Hà Tấn không cách nào chống đỡ…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook