Thấy tôi đưa ra điều kiện, dường như mẹ anh ta vẫn còn không muốn lắm.

Tôi lập tức lạnh mặt: "Nếu bà không đồng ý, coi như tôi chưa nói gì.

"
Mẹ anh ta sợ đến nỗi vội vàng xua tay: "Cô nói đi, bọn tôi nghe đây.

"
"Thứ nhất, Tôn Kiệt phải đăng bài lên vòng bạn bè giải thích rõ tình hình.

"
Sau khi chia tay với Tôn Kiệt, anh ta liền điên cuồng đăng bài lên vòng bạn bè bôi nhọ tôi.

Quả báo này, nhất định phải để anh ta tự nuốt lấy.


"Thứ hai, bên đồn công an các người tự đi rút đơn giải thích tình hình.

"
"Thứ ba, tiền trì hoãn công việc và tiền đi taxi của tôi mấy ngày nay, toàn bộ phải bồi thường theo mức cao nhất.

"
Đối mặt với cặp mẹ con cực phẩm này, những thiệt hại không đáng chịu, tôi một chút cũng không muốn chịu.

Tôn Kiệt nghe tôi nói bắt anh ta xin lỗi, còn phải bồi thường tiền, lập tức nổ tung.

"Chu Tiêu Tiêu, sao mày lại nham hiểm như vậy? Sao lúc trước tao không nhìn ra bộ mặt thật của mày nhỉ?"
Tôi lạnh giọng đáp trả: "Anh tống tiền tôi không nham hiểm à? Sớm đã nhắm vào khoản tiền gửi định kỳ mười vạn của tôi không nham hiểm à?"
"Không hòa giải được thì thôi, chúng ta gặp nhau ở tòa.


"
Thấy tôi định đi, Tôn Kiệt sợ hãi.

Mẹ anh ta lại nhảy ra: "Bọn tôi đồng ý, những điều kiện của cô bọn tôi đều đồng ý.

"
Đơn vị Tôn Kiệt có yêu cầu về tác phong, nếu Tôn Kiệt vì tống tiền mà bị kiện và bị bắt, vậy công việc của anh ta cũng đừng hòng giữ được.

Mẹ anh ta không ngu, biết phân biệt cái nào quan trọng hơn.

Tôn Kiệt viết cho tôi một bản cam kết, đến đồn công an rút đơn, còn đăng bài lên vòng bạn bè theo yêu cầu của tôi.

Điều khiến anh ta đau lòng nhất là phải bồi thường tôi hơn tám nghìn tiền trì hoãn công việc, tức đến nỗi anh ta khóc ngay tại chỗ.

Tôi vui vẻ cầm tiền rời đi, đây chính là báo ứng mà kẻ cặn bã đáng phải nhận.

Hết chương 8.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương