V Đại Có Một Bé Chuột
-
Chương 31: Buổi giao lưu
Vương tử trong lòng mang theo ánh mắt chờ đợi nhìn ngươi, còn lời gì có thể nói đâu, tất cả mọi người đều vỗ ngực bảo chứng sẽ hoàn thành nhiệm vụ, cho dù là loại nhiệm vụ mang tính thế kỷ như đột nhập phòng hiệu trưởng nhổ lông của Fawkes cũng không có vấn đề gì.
“Lông vũ Phượng hoàng…”
Peter thính tai nghe được người duy nhất nào đó đang ngồi sau lưng mình lẩm bẩm, y lặng lẽ lau mồ hôi một chút, đối phương hẳn là hứng thú với thành phần ma dược trong lông Phượng hoàng đi… chỉ là y rất quyết đoán giả vờ không có nghe được.
“Tớ từ sáu tuổi đã hướng đến sân khấu và màn bạc, vì vậy từ nhỏ khi chơi đùa với bạn bè đã dùng phương thức diễn kịch để rèn luyện kỹ năng của mình.” Nói xong còn mỉm cười với đám Frankie.
Mấy vị kia lập tức ưỡn ngực ngẩng đầu tiếp thu lễ rửa tội bằng ánh mắt hâm mộ của mọi người.
“Ba năm trước, bởi vì một lần vô tình quay chụp quảng cáo, sau đó tớ bắt đầu chính thức đặt chân vào vòng giải trí, còn có một vài tác phẩm tương đối có tính đại biểu, tựa như ‘Ở nhà một mình’ và…”
“Hoàng tử bóng ma!” Những người ái mộ tập thể trả lời, Peter cũng rất phối hợp bày ra cho mọi người xem một nụ cười ngượng ngùng, đáng yêu đến mức có vài bạn nữ lớp lớn thiếu chút nữa đã nhào đến.
“Tớ thích cái sân khấu đó, thích ở dưới ánh đèn bày ra những mặt khác biệt của bản thân, thích thể nghiệm nhân sinh bất đồng mà kịch bản khắc họa, còn yêu thích sẽ có người vì nỗ lực của mình mà vui vẻ ủng hộ, giống như các bạn ở đây…”
Lúc cần thiết nói những lời tâm tình cũng là nên nói, chỉ mấy câu như vậy đã thành công khiến đám động vật nhỏ viền mắt đỏ ửng.
“Thế nhưng tớ là một phù thủy, không thể lúc nào cũng ở tại chỗ của Muggle, hơn nữa tớ còn phải học tập tại Hogwarts, học làm thế nào khống chế pháp thuật, học tập các loại thần chú, học cách nhìn ngắm thế giới rực rỡ thần kỳ này. Tớ yêu thích giới Muggle cũng yêu thích trường học và giới phù thủy. Tựa như một câu ngạn ngữ của phương Đông, ‘Có đôi khi cá và tay gấu không thể đều lấy được’. Lúc ở trường học, tớ chỉ có thể nhân dịp nghỉ đông và nghỉ hè trở về nhận vai diễn, đây là một trở ngại rất lớn trong con đường phát triển sự nghiệp của tớ. Tớ sợ nhất không phải là bị thế giới muôn màu bên ngoài lãng quên, cũng không phải sợ bị những lớp diễn viên tiếp theo xô ngã trên bờ cát. Tớ sợ nhất là bản thân mình quên đi cảm giác khi đứng trên sân khấu, quên mất phần động lực này.”
“Vậy điện hạ cần bọn tớ làm gì…” Người lên tiếng là Minna Garcia, học sinh năm thứ năm nhà Ravenclaw, từ sau lần ngất xỉu tại lễ khai giảng, cùng với thân phận lớp lớn của mình, cô bé mơ hồ đã có xu thế trở thành thủ lĩnh của đội cận vệ tự phát này.
Bởi vì thời gian thành lập đội cận vệ còn quá ngắn, vẫn chưa có quy chế rõ ràng, bất quá nếu như thật sự có thể đưa vào hoạt động, cô nhất định sẽ nhận lấy trọng trách không đùng đẩy cho người khác.
“Cá và tay gấu tớ đều muốn. Vì sao điện ảnh, TV, âm nhạc lưu hành chỉ có thể xuất hiện tại giới Muggle? Tớ muốn lúc học tập tại Hogwarts vẫn có thể có tác phẩm được phát hành, tớ muốn sau này khi sinh hoạt tại giới phù thủy không phải chỉ có các bạn có thể thưởng thức được diễn xuất của tớ. Tớ muốn… để cha mẹ có thể ở tại giới phù thủy mà họ quen thuộc… vì tớ tự hào.”
Bị lời nói của Peter khiến cho nhiệt huyết sôi trào, mọi người cũng hít sâu một hơi, tựa hồ thực sự là một quá trình vĩ đại. Mộng tưởng to lớn như vậy, loại cảm giác có thể quy hoạch thế cục của thế giới kia, là thứ bọn họ có thể tiếp xúc sao?
Nếu người khác đứng lên hô hào như vậy, bọn họ có khả năng chỉ coi như xem náo nhiệt mà thôi. Thế nhưng người đang nói chuyện hiện tại là… là Peter Pettigrew, là vương tử Raphael của bọn họ nha.
Peter nhìn thấy không khí đã không sai biệt lắm, lập tức châm thêm mồi lửa.
“Các bạn đang ngồi đây, tương lai có thể sẽ có người trở thành Bộ trưởng Bộ pháp thuật, trở thành học giả nghiên cứu, chiến sỹ dũng mãnh, cầu thủ Quidditch xuất sắc, thậm chí là… hiệu trưởng tương lai của Hogwarts.” Điểm cuối cùng là hoàn toàn xác thực, Severus trong tương lai chính xác từng làm hiệu trưởng. “Tương lai của giới pháp thuật đều là do chúng ta sáng tạo, mà thứ tớ mong muốn nhất chính là… năng lực của mọi người.”
Severus xoay mặt về hướng khác, ánh mắt lơ đãng thả hồn vào cõi thần tiên, thuận tiện còn không ngừng chế giễu.
Ai nói Dumbledore giỏi về lôi kéo lấy lòng, ai nói Hắc Ma Vương có khả năng kích động nhân tâm. Ở đây không phải còn có một người sao? Ngay cả hắn ngồi bên cạnh nghe được cũng có chút nhiệt tình rồi.
Làm một đám phù thủy nhỏ chưa từng rời khỏi vòng bảo hộ của gia trưởng, tương lai của bọn họ chính là không thể hạn lượng. Viễn cảnh nắm trong tay một ổ bánh lớn chi phối thế giới kia, ai cũng không thể nói không có cơ hội.
“Tự nhiên, tương lai của mỗi người đều giao lại cho chính mình quyết định, thế nhưng trong lúc mọi người còn đi học, thời gian chơi đùa ngoài giờ có thể… mang ra cho tớ sử dụng hay không?” Đầu hơi hơi nghiêng, ngón tay đặt lên huyệt thái dương, ánh mắt sắc bén mang theo ngạo nghễ và cao quý, một thân bễ nghễ thiên hạ. Khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy đều cam tâm tình nguyện quỳ gối bên cạnh y, làm thanh kiếm trên tay y giúp y san bằng mọi chông gai, vì y đoạt lấy tất cả mọi thứ mà dâng hiến.
Động tác này, biểu tình này, chính là khoảnh khắc kinh điển duy nhất khi nhân vật Raphael còn sống. Một động tác trong khoảnh khắc như vậy đã thành công làm đứt phựt thần kinh lý trí của mọi người.
“Chúng ta nguyện ý Raphael điện hạ ” Tiếng hoan hô thành công khiến đám người đã qua lại bên ngoài mấy lần rắp tâm nghe lén giật bắn cả mình.
Mà Severus vốn chỉ để lộ một bên gò má lần nữa yên lặng điều chỉnh góc độ, đem cái ót hướng về đám đông, không để cho biểu tình vặn vẹo của mình chọc đến đám người hâm mộ cuồng nhiệt kia.
‘Não và lỗ tai của đám người này đều bị ngâm trong dịch con sên rồi sao? Vừa rồi còn là nhờ vả giúp đỡ, hiện tại liền trực tiếp biểu thị ‘Mau thuần phục ta’, thế mà bọn họ lại còn càng thêm hưng phấn’
Severus sẽ tuyệt đối không thừa nhận, bản thân trong một khắc vừa rồi cũng đồng dạng kích động, chỉ là y cho dù kích động hiện tại cũng đã thanh tỉnh rồi.
Cái cảm giác ‘Cả thế giới đều say chỉ mình ta tỉnh này’ thực sự quá khiến cho lòng người thư sướng, hắn tuyệt đối sẽ không cùng với đám người bị nhúng não vào dịch con sên kia chấp nhặt.
Thời khác này, Severus theo bản năng quên đi nguyên nhân vì sao mình xuất hiện ở nơi này. Ôi chao… giáo sư nha, cho dù người muốn thoát khỏi phàm trần cũng phải nhìn một chút xem gã bạn xấu xa của người có đồng ý hay không, y có thể kéo người đến một lần thì có thể kéo đến lần thứ hai, thứ ba.
“Điện hạ, chúng ta nên làm như thế nào?” Minna đỏ mặt nhìn Peter. Ai da nhìn gần điện hạ lại càng có khí thế hơn mà.
“Kỳ thực… không cần gọi tớ là điện hạ.” Thân phận của nhân vật Raphael này dùng qua một lần như vậy là đủ rồi, duy trì sử dụng liên tục sẽ tổn hại đến hình tượng, vì vậy Peter lập tức đã quay về chuẩn mực thần tượng vườn trường, mang theo hưng phấn hạ thấp địa vị của minh hòa đồng với mọi người, cùng nhau thảo luận.
“Muốn hoàn thành ước mơ này cần phải phối hợp rất nhiều phương diện, rất nhiều người hỗ trợ, đầu tiên chính là vấn đề kỹ thuật. Tỷ như thu âm bài hát, vô luận là băng từ hay đĩa nhạc tớ đều không hài lòng, tớ hy vọng có thể tạo ra được một loại phương tiện có chất lượng cao hơn, nếu như Muggle không làm được thì để chúng ta đến làm, làm ra một thứ độc quyền thuộc về phù thủy. Biết đâu… album đầu tiên của tớ lại có thể phát hành ở đây nha.”
Đĩa CD laser muốn xuất hiện… ít nhất phải cần mười năm nữa, ở phương diện này giới phù thủy quả thực có thể đi trước một bước.
Mọi người hiện tại dù sao cũng là dùng thân phận phù thủy, loại cảm giác ưu việt đi trước một bước này khiến đám phù thủy nhỏ vừa bị hình tượng của Raphael ảnh hưởng một lần nữa dâng trào nhiệt huyết.
“Sau đó chính là camera và phương pháp truyền thông tin. Chỗ của tớ có thiết bị hoàn chỉnh, nếu như mọi người có thể từ đó cải tạo khiến cho người trong giới phù thủy cũng có thể dùng mà nói… chúng ta không chỉ có thể xem phim của tớ tại giới phù thủy, phỏng chừng chúng ta còn có thể dùng Hogwarts làm bối cảnh quay một bộ phim phóng sự. Một bộ phim ghi lại câu chuyện của chúng ta, do chúng ta làm diễn viên chính, ghi chép lại từng thời khắc của chúng ta ở nơi này, chúng ta buồn bã, chúng ta vui cười, chúng ta mạo hiểm, toàn bộ những thời khắc quý giá nhất của chúng ta đều được ghi lại trong đó, để tòa thành sừng sững nghìn năm này cũng cùng chúng ta lưu lại những kỷ niệm thân thiết nhất, ấn tượng chân thật nhất.”
“Ôi, Merlin, nếu thật sự có một cuộn phim như vậy, cho dù tớ đến già đến chết cũng phải không ngừng xem lại. Hơn nữa… ghi lại hình ảnh của Hogwarts, chúng ta nhất định sẽ lưu danh thiên cổ, nhận được huân cương Merlin. Biết đâu trong quyển ‘Hogwarts một lịch sử’ cũng sẽ bổ sung thêm tên của chúng ta…”
Loại việc mang tính kỹ thuật này đám ưng non của Ravenclaw tuyệt đối không nhường cho ai, lập tức làm ra phản ứng, thậm chí có vài người đặc biệt có khả năng trong những học viện khác cũng biệu thị muốn gia nhập.
Thế nhưng, còn có rất nhiều học sinh không có thành tựu ở phương diện nghiên cứu này, chỉ có thể chùn bước, dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía đám bạn học đầu óc linh hoạt.
“Chỉ như vậy vẫn là không đủ, nếu như chỉ cần những thiết bị như thế tớ chỉ cần đi tìm một ít học giả thành danh hỗ trợ là xong.” Nhẹ nhàng để lại một cái nút thắt.”Điện ảnh, TV, âm nhạc muốn đứng vững ở giới phù thủy, chỉ có thiết bị vẫn là không đủ.”
Ánh mắt của Peter hướng về phía đám người Frankie, các học sinh nhạy bén đã lờ mờ hiểu ra, nhóm Frankie từ sớm đã tuyên truyền qua, Peter muốn cùng bọn họ tổ chức một nhóm kịch trong trường. Hiện tại điện hạ nói như vậy có phải là đang đại biểu….
Trong mắt mọi người lập tức lộ ra hàng loạt ánh sao lấp lánh.
“Không chỉ là nhu cầu về diễn viên hay ca sĩ, còn có biên kịch xuất sắc, lẽ nào các bạn không muốn tớ sắm vai những nhân vật được các bạn dùng ngòi bút tạo ra? Còn có đạo diễn, Merlin ở trên, nếu có một ngày nào đó trên trường quay, các bạn có thể trực tiếp chỉ huy tớ, cảm giác đó có phải rất tốt không? Còn có viết nhạc, soạn lời, phối âm, những ca khúc trong album đầu tiên của tớ vẫn còn chưa quyết định xong đâu. Ngoài ra vẫn còn hóa trang, phcụ trang, đạu cụ, ánh sáng, người quay phim, người ghi âm… thậm chí là ký giả, phụ trác phỏng vấn, giao lưu và công bố tin tức.”
Peter dẫn dụ mở rộng hai tay. “Mỗi người đều có vị trí thích hợp để tỏa sáng, cho dù tương lai mỗi người lựa chọn con đường khác nhau, thế nhưng thời học sinh này vì lẽ gì lại không lựa chọn một vị trí thích hợp nhất cho chính mình, cùng nhau sáng tạo một thế giới chỉ thuộc về chúng ta?”
Nói đến đây đã không sai biệt lắm, vốn Peter còn muốn nói một câu, ‘Nếu như các bạn không thích những thứ này, như vậy chỉ cần làm người đứng sau ủng hộ tớ là tốt rồi.’
Bất quá… y hiển nhiên là đã đánh giá thấp sự thiếu thốn phương tiện giải trí ở giới phù thủy. Ánh mắt nóng bỏng của mọi người đang trần trụi biểu thị… chức nghiệp khán giản đơn thuần này, bọn họ không hề nghĩ ngợi qua.
Tiếp theo chính là sắp xếp vị trí. Ở trước khi tổ kỹ thuật làm ra thiết bị, các vị trí như quay phim, ánh sáng hoàn toàn không thể triển khai, thế nhưng những công tác khác vẫn là có thể.
Tổ biểu diễn là nơi mọi người có hứng thú nhất trừ tổ kỹ thuật, chỉ là muốn mở nhóm ngoại khóa cần phải xin phép, trước khi được đồng ý mọi người cũng không tiện triển khai.
Bất quá, Peter cũng để nhóm Frankie lấy ra một kịch bản nhỏ bọn họ thường luyện tập, để cho mọi người tiếp xúc một chút.
Hufflepuff có y trấn giữ, Gryffindor có Frankie và Alice, Ravenclaw tuy rằng phần lớn học sinh đều có nhiệt tình với tổ kỹ thuật, thế nhưng bọn họ vẫn rất lưu luyến với việc biểu diễn, bất quá không sao, còn có Lawton ở đây. Cái đoàn thể nhỏ này của bọn họ quả là phân bố khắp nơi, chờ đến sang năm Regulus nhập học, cả bốn học viện đều có thành viên chính thức.
Ngoại trừ tổ biểu diễn, sốt dẻo nhất vẫn là tổ sáng tác, mọi người đối với câu nói ‘để tớ sắm vai những nhân vật do các bạn dùng ngòi bút tạo ra’, và ‘Để tớ diễn xướng ca khúc các bạn sáng tác’ ôm theo nhiệt tình cực lớn.
Sau đó có một cô bé am hiểu hội họa trực tiếp biểu thị có thể thiết kế trang phục, hy vọng Peter có thể mặc phục trang do cô làm lên sân khấu biểu diễn.
Mọi người nhiệt liệt thảo luận, Peter cũng là kiên nhẫn giải đáp từng vấn đề, cuối cùng cho đến khi sắp đến cơm tối, người nào đó dưới sự khinh bỉ mờ mịt của Severus đem điều lệ của cái đội nhóm này ra công bố, cho dù hiện tại nhóm ngoại khóa của bọn họ vẫn chưa đi vào hoạt động, thế nhưng tất cả phải có tổ chức kỷ luật mới được.
“Quả nhiên sớm có dự mưu.” Tiểu giáo sư phun ra một nhóm nọc đọc nho nhỏ.
“Cái này gọi là kế hoạch, Sev, yên tâm. Có phần của cậu mà.”
“Rất xin lỗi, tớ đối với kế hoạch vĩ đại của cậu một chút hứng thú cũng không có. Tớ chỉ là một học sinh thông thường của Slytherin, thề với Merlin, nguyện vọng lớn nhất đời này của tớ chính là không cần thông đồng làm bậy với cậu.”
“Cậu thật vô tình, không phải chỉ là lãng phí một buổi chiều của cậu hay sao, tớ cũng đã đưa sách ma dược cho cậu làm bồi thường rồi.”
“Chuyện này chỉ khiến tớ càng quyết tâm phải rời xa cậu hơn.”
“Xem ra cậu đã có nguồn cung cấp thư tịch rồi… Để tớ nghĩ một chút, ai nhanh như vậy đã chạy tới lấy lòng cậu? Lucius Malfoy?”
Bước chân của giáo sư dừng lại, có chút không dám tin quay đầu nhìn Peter, Lucius cũng chỉ vừa đưa ra ám hiệu với hắn vào ngày hôm qua, biểu hiện của đối phương mịt mờ đến mức ngay cả hắn cũng không dám xác định, Peter làm sao mà biết được.
“Đừng hỏi tớ là sao biết được.” Peter giống như kẻ trộm nhìn dáo dác xung quanh, xác định không có hồn ma, không có bức họa cũng không có người liền ghé vào tai Severus. “Cậu cần phải khống chế chính mình, đừng để bị dụ dỗ.”
“???” Severus phát hiện, dạo này khi đối mặt với Peter, dấu chấm hỏi của mình càng lúc càng nhiều.
“Vị công tước kia, Hắc Ma Vương, biết không?”
“Biết.” Tuy hắn có xuất thân Muggle, thế nhưng cũng đã khai giảng được một tuần rồi, nếu như ngay cả chuyện này cũng không biết vậy hắn nên chuẩn bị đổi học viện đi là vừa.
“Có người nói vị công tước kia lúc vừa nhập học trong tay cũng không quá dư dả, sau đó lại được ngài Malfoy lớn, cũng là cha của Lucius coi trọng. Tiếp theo chính là…” Ném qua một ánh mắt mập mờ, “Một đoạn mở đầu màu hồng phấn thậm chí mối quan hệ đó còn có thể bảo trì đến tận bây giờ. Có hiểu không?”
“… …”
“Dựa vào tướng mạo của nhà Malfoy đến xem, phỏng chừng đó là truyền thống lâu đời rồi… cũng khó nói nha. Quan hệ của Lucius và Narcissa có vẻ không tệ, nếu như hãm sâu vào, người đau khổ sẽ là cậu. Này này, đừng đi, tớ còn chưa nói hết đâu…”
———–
Tác giả có lời:
Đây phỏng chừng là tổ ngoại khóa đầu tiên cũng là lớn nhất của Hogwarts đi. Còn nhớ lúc lễ khai giảng có bao nhiêu người đứng lên không? Ngoại trừ Slytherin ra thì có một phần ba nha.
Khởi điểm của Ảnh đế cũng rất cao mà,
“Lông vũ Phượng hoàng…”
Peter thính tai nghe được người duy nhất nào đó đang ngồi sau lưng mình lẩm bẩm, y lặng lẽ lau mồ hôi một chút, đối phương hẳn là hứng thú với thành phần ma dược trong lông Phượng hoàng đi… chỉ là y rất quyết đoán giả vờ không có nghe được.
“Tớ từ sáu tuổi đã hướng đến sân khấu và màn bạc, vì vậy từ nhỏ khi chơi đùa với bạn bè đã dùng phương thức diễn kịch để rèn luyện kỹ năng của mình.” Nói xong còn mỉm cười với đám Frankie.
Mấy vị kia lập tức ưỡn ngực ngẩng đầu tiếp thu lễ rửa tội bằng ánh mắt hâm mộ của mọi người.
“Ba năm trước, bởi vì một lần vô tình quay chụp quảng cáo, sau đó tớ bắt đầu chính thức đặt chân vào vòng giải trí, còn có một vài tác phẩm tương đối có tính đại biểu, tựa như ‘Ở nhà một mình’ và…”
“Hoàng tử bóng ma!” Những người ái mộ tập thể trả lời, Peter cũng rất phối hợp bày ra cho mọi người xem một nụ cười ngượng ngùng, đáng yêu đến mức có vài bạn nữ lớp lớn thiếu chút nữa đã nhào đến.
“Tớ thích cái sân khấu đó, thích ở dưới ánh đèn bày ra những mặt khác biệt của bản thân, thích thể nghiệm nhân sinh bất đồng mà kịch bản khắc họa, còn yêu thích sẽ có người vì nỗ lực của mình mà vui vẻ ủng hộ, giống như các bạn ở đây…”
Lúc cần thiết nói những lời tâm tình cũng là nên nói, chỉ mấy câu như vậy đã thành công khiến đám động vật nhỏ viền mắt đỏ ửng.
“Thế nhưng tớ là một phù thủy, không thể lúc nào cũng ở tại chỗ của Muggle, hơn nữa tớ còn phải học tập tại Hogwarts, học làm thế nào khống chế pháp thuật, học tập các loại thần chú, học cách nhìn ngắm thế giới rực rỡ thần kỳ này. Tớ yêu thích giới Muggle cũng yêu thích trường học và giới phù thủy. Tựa như một câu ngạn ngữ của phương Đông, ‘Có đôi khi cá và tay gấu không thể đều lấy được’. Lúc ở trường học, tớ chỉ có thể nhân dịp nghỉ đông và nghỉ hè trở về nhận vai diễn, đây là một trở ngại rất lớn trong con đường phát triển sự nghiệp của tớ. Tớ sợ nhất không phải là bị thế giới muôn màu bên ngoài lãng quên, cũng không phải sợ bị những lớp diễn viên tiếp theo xô ngã trên bờ cát. Tớ sợ nhất là bản thân mình quên đi cảm giác khi đứng trên sân khấu, quên mất phần động lực này.”
“Vậy điện hạ cần bọn tớ làm gì…” Người lên tiếng là Minna Garcia, học sinh năm thứ năm nhà Ravenclaw, từ sau lần ngất xỉu tại lễ khai giảng, cùng với thân phận lớp lớn của mình, cô bé mơ hồ đã có xu thế trở thành thủ lĩnh của đội cận vệ tự phát này.
Bởi vì thời gian thành lập đội cận vệ còn quá ngắn, vẫn chưa có quy chế rõ ràng, bất quá nếu như thật sự có thể đưa vào hoạt động, cô nhất định sẽ nhận lấy trọng trách không đùng đẩy cho người khác.
“Cá và tay gấu tớ đều muốn. Vì sao điện ảnh, TV, âm nhạc lưu hành chỉ có thể xuất hiện tại giới Muggle? Tớ muốn lúc học tập tại Hogwarts vẫn có thể có tác phẩm được phát hành, tớ muốn sau này khi sinh hoạt tại giới phù thủy không phải chỉ có các bạn có thể thưởng thức được diễn xuất của tớ. Tớ muốn… để cha mẹ có thể ở tại giới phù thủy mà họ quen thuộc… vì tớ tự hào.”
Bị lời nói của Peter khiến cho nhiệt huyết sôi trào, mọi người cũng hít sâu một hơi, tựa hồ thực sự là một quá trình vĩ đại. Mộng tưởng to lớn như vậy, loại cảm giác có thể quy hoạch thế cục của thế giới kia, là thứ bọn họ có thể tiếp xúc sao?
Nếu người khác đứng lên hô hào như vậy, bọn họ có khả năng chỉ coi như xem náo nhiệt mà thôi. Thế nhưng người đang nói chuyện hiện tại là… là Peter Pettigrew, là vương tử Raphael của bọn họ nha.
Peter nhìn thấy không khí đã không sai biệt lắm, lập tức châm thêm mồi lửa.
“Các bạn đang ngồi đây, tương lai có thể sẽ có người trở thành Bộ trưởng Bộ pháp thuật, trở thành học giả nghiên cứu, chiến sỹ dũng mãnh, cầu thủ Quidditch xuất sắc, thậm chí là… hiệu trưởng tương lai của Hogwarts.” Điểm cuối cùng là hoàn toàn xác thực, Severus trong tương lai chính xác từng làm hiệu trưởng. “Tương lai của giới pháp thuật đều là do chúng ta sáng tạo, mà thứ tớ mong muốn nhất chính là… năng lực của mọi người.”
Severus xoay mặt về hướng khác, ánh mắt lơ đãng thả hồn vào cõi thần tiên, thuận tiện còn không ngừng chế giễu.
Ai nói Dumbledore giỏi về lôi kéo lấy lòng, ai nói Hắc Ma Vương có khả năng kích động nhân tâm. Ở đây không phải còn có một người sao? Ngay cả hắn ngồi bên cạnh nghe được cũng có chút nhiệt tình rồi.
Làm một đám phù thủy nhỏ chưa từng rời khỏi vòng bảo hộ của gia trưởng, tương lai của bọn họ chính là không thể hạn lượng. Viễn cảnh nắm trong tay một ổ bánh lớn chi phối thế giới kia, ai cũng không thể nói không có cơ hội.
“Tự nhiên, tương lai của mỗi người đều giao lại cho chính mình quyết định, thế nhưng trong lúc mọi người còn đi học, thời gian chơi đùa ngoài giờ có thể… mang ra cho tớ sử dụng hay không?” Đầu hơi hơi nghiêng, ngón tay đặt lên huyệt thái dương, ánh mắt sắc bén mang theo ngạo nghễ và cao quý, một thân bễ nghễ thiên hạ. Khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy đều cam tâm tình nguyện quỳ gối bên cạnh y, làm thanh kiếm trên tay y giúp y san bằng mọi chông gai, vì y đoạt lấy tất cả mọi thứ mà dâng hiến.
Động tác này, biểu tình này, chính là khoảnh khắc kinh điển duy nhất khi nhân vật Raphael còn sống. Một động tác trong khoảnh khắc như vậy đã thành công làm đứt phựt thần kinh lý trí của mọi người.
“Chúng ta nguyện ý Raphael điện hạ ” Tiếng hoan hô thành công khiến đám người đã qua lại bên ngoài mấy lần rắp tâm nghe lén giật bắn cả mình.
Mà Severus vốn chỉ để lộ một bên gò má lần nữa yên lặng điều chỉnh góc độ, đem cái ót hướng về đám đông, không để cho biểu tình vặn vẹo của mình chọc đến đám người hâm mộ cuồng nhiệt kia.
‘Não và lỗ tai của đám người này đều bị ngâm trong dịch con sên rồi sao? Vừa rồi còn là nhờ vả giúp đỡ, hiện tại liền trực tiếp biểu thị ‘Mau thuần phục ta’, thế mà bọn họ lại còn càng thêm hưng phấn’
Severus sẽ tuyệt đối không thừa nhận, bản thân trong một khắc vừa rồi cũng đồng dạng kích động, chỉ là y cho dù kích động hiện tại cũng đã thanh tỉnh rồi.
Cái cảm giác ‘Cả thế giới đều say chỉ mình ta tỉnh này’ thực sự quá khiến cho lòng người thư sướng, hắn tuyệt đối sẽ không cùng với đám người bị nhúng não vào dịch con sên kia chấp nhặt.
Thời khác này, Severus theo bản năng quên đi nguyên nhân vì sao mình xuất hiện ở nơi này. Ôi chao… giáo sư nha, cho dù người muốn thoát khỏi phàm trần cũng phải nhìn một chút xem gã bạn xấu xa của người có đồng ý hay không, y có thể kéo người đến một lần thì có thể kéo đến lần thứ hai, thứ ba.
“Điện hạ, chúng ta nên làm như thế nào?” Minna đỏ mặt nhìn Peter. Ai da nhìn gần điện hạ lại càng có khí thế hơn mà.
“Kỳ thực… không cần gọi tớ là điện hạ.” Thân phận của nhân vật Raphael này dùng qua một lần như vậy là đủ rồi, duy trì sử dụng liên tục sẽ tổn hại đến hình tượng, vì vậy Peter lập tức đã quay về chuẩn mực thần tượng vườn trường, mang theo hưng phấn hạ thấp địa vị của minh hòa đồng với mọi người, cùng nhau thảo luận.
“Muốn hoàn thành ước mơ này cần phải phối hợp rất nhiều phương diện, rất nhiều người hỗ trợ, đầu tiên chính là vấn đề kỹ thuật. Tỷ như thu âm bài hát, vô luận là băng từ hay đĩa nhạc tớ đều không hài lòng, tớ hy vọng có thể tạo ra được một loại phương tiện có chất lượng cao hơn, nếu như Muggle không làm được thì để chúng ta đến làm, làm ra một thứ độc quyền thuộc về phù thủy. Biết đâu… album đầu tiên của tớ lại có thể phát hành ở đây nha.”
Đĩa CD laser muốn xuất hiện… ít nhất phải cần mười năm nữa, ở phương diện này giới phù thủy quả thực có thể đi trước một bước.
Mọi người hiện tại dù sao cũng là dùng thân phận phù thủy, loại cảm giác ưu việt đi trước một bước này khiến đám phù thủy nhỏ vừa bị hình tượng của Raphael ảnh hưởng một lần nữa dâng trào nhiệt huyết.
“Sau đó chính là camera và phương pháp truyền thông tin. Chỗ của tớ có thiết bị hoàn chỉnh, nếu như mọi người có thể từ đó cải tạo khiến cho người trong giới phù thủy cũng có thể dùng mà nói… chúng ta không chỉ có thể xem phim của tớ tại giới phù thủy, phỏng chừng chúng ta còn có thể dùng Hogwarts làm bối cảnh quay một bộ phim phóng sự. Một bộ phim ghi lại câu chuyện của chúng ta, do chúng ta làm diễn viên chính, ghi chép lại từng thời khắc của chúng ta ở nơi này, chúng ta buồn bã, chúng ta vui cười, chúng ta mạo hiểm, toàn bộ những thời khắc quý giá nhất của chúng ta đều được ghi lại trong đó, để tòa thành sừng sững nghìn năm này cũng cùng chúng ta lưu lại những kỷ niệm thân thiết nhất, ấn tượng chân thật nhất.”
“Ôi, Merlin, nếu thật sự có một cuộn phim như vậy, cho dù tớ đến già đến chết cũng phải không ngừng xem lại. Hơn nữa… ghi lại hình ảnh của Hogwarts, chúng ta nhất định sẽ lưu danh thiên cổ, nhận được huân cương Merlin. Biết đâu trong quyển ‘Hogwarts một lịch sử’ cũng sẽ bổ sung thêm tên của chúng ta…”
Loại việc mang tính kỹ thuật này đám ưng non của Ravenclaw tuyệt đối không nhường cho ai, lập tức làm ra phản ứng, thậm chí có vài người đặc biệt có khả năng trong những học viện khác cũng biệu thị muốn gia nhập.
Thế nhưng, còn có rất nhiều học sinh không có thành tựu ở phương diện nghiên cứu này, chỉ có thể chùn bước, dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía đám bạn học đầu óc linh hoạt.
“Chỉ như vậy vẫn là không đủ, nếu như chỉ cần những thiết bị như thế tớ chỉ cần đi tìm một ít học giả thành danh hỗ trợ là xong.” Nhẹ nhàng để lại một cái nút thắt.”Điện ảnh, TV, âm nhạc muốn đứng vững ở giới phù thủy, chỉ có thiết bị vẫn là không đủ.”
Ánh mắt của Peter hướng về phía đám người Frankie, các học sinh nhạy bén đã lờ mờ hiểu ra, nhóm Frankie từ sớm đã tuyên truyền qua, Peter muốn cùng bọn họ tổ chức một nhóm kịch trong trường. Hiện tại điện hạ nói như vậy có phải là đang đại biểu….
Trong mắt mọi người lập tức lộ ra hàng loạt ánh sao lấp lánh.
“Không chỉ là nhu cầu về diễn viên hay ca sĩ, còn có biên kịch xuất sắc, lẽ nào các bạn không muốn tớ sắm vai những nhân vật được các bạn dùng ngòi bút tạo ra? Còn có đạo diễn, Merlin ở trên, nếu có một ngày nào đó trên trường quay, các bạn có thể trực tiếp chỉ huy tớ, cảm giác đó có phải rất tốt không? Còn có viết nhạc, soạn lời, phối âm, những ca khúc trong album đầu tiên của tớ vẫn còn chưa quyết định xong đâu. Ngoài ra vẫn còn hóa trang, phcụ trang, đạu cụ, ánh sáng, người quay phim, người ghi âm… thậm chí là ký giả, phụ trác phỏng vấn, giao lưu và công bố tin tức.”
Peter dẫn dụ mở rộng hai tay. “Mỗi người đều có vị trí thích hợp để tỏa sáng, cho dù tương lai mỗi người lựa chọn con đường khác nhau, thế nhưng thời học sinh này vì lẽ gì lại không lựa chọn một vị trí thích hợp nhất cho chính mình, cùng nhau sáng tạo một thế giới chỉ thuộc về chúng ta?”
Nói đến đây đã không sai biệt lắm, vốn Peter còn muốn nói một câu, ‘Nếu như các bạn không thích những thứ này, như vậy chỉ cần làm người đứng sau ủng hộ tớ là tốt rồi.’
Bất quá… y hiển nhiên là đã đánh giá thấp sự thiếu thốn phương tiện giải trí ở giới phù thủy. Ánh mắt nóng bỏng của mọi người đang trần trụi biểu thị… chức nghiệp khán giản đơn thuần này, bọn họ không hề nghĩ ngợi qua.
Tiếp theo chính là sắp xếp vị trí. Ở trước khi tổ kỹ thuật làm ra thiết bị, các vị trí như quay phim, ánh sáng hoàn toàn không thể triển khai, thế nhưng những công tác khác vẫn là có thể.
Tổ biểu diễn là nơi mọi người có hứng thú nhất trừ tổ kỹ thuật, chỉ là muốn mở nhóm ngoại khóa cần phải xin phép, trước khi được đồng ý mọi người cũng không tiện triển khai.
Bất quá, Peter cũng để nhóm Frankie lấy ra một kịch bản nhỏ bọn họ thường luyện tập, để cho mọi người tiếp xúc một chút.
Hufflepuff có y trấn giữ, Gryffindor có Frankie và Alice, Ravenclaw tuy rằng phần lớn học sinh đều có nhiệt tình với tổ kỹ thuật, thế nhưng bọn họ vẫn rất lưu luyến với việc biểu diễn, bất quá không sao, còn có Lawton ở đây. Cái đoàn thể nhỏ này của bọn họ quả là phân bố khắp nơi, chờ đến sang năm Regulus nhập học, cả bốn học viện đều có thành viên chính thức.
Ngoại trừ tổ biểu diễn, sốt dẻo nhất vẫn là tổ sáng tác, mọi người đối với câu nói ‘để tớ sắm vai những nhân vật do các bạn dùng ngòi bút tạo ra’, và ‘Để tớ diễn xướng ca khúc các bạn sáng tác’ ôm theo nhiệt tình cực lớn.
Sau đó có một cô bé am hiểu hội họa trực tiếp biểu thị có thể thiết kế trang phục, hy vọng Peter có thể mặc phục trang do cô làm lên sân khấu biểu diễn.
Mọi người nhiệt liệt thảo luận, Peter cũng là kiên nhẫn giải đáp từng vấn đề, cuối cùng cho đến khi sắp đến cơm tối, người nào đó dưới sự khinh bỉ mờ mịt của Severus đem điều lệ của cái đội nhóm này ra công bố, cho dù hiện tại nhóm ngoại khóa của bọn họ vẫn chưa đi vào hoạt động, thế nhưng tất cả phải có tổ chức kỷ luật mới được.
“Quả nhiên sớm có dự mưu.” Tiểu giáo sư phun ra một nhóm nọc đọc nho nhỏ.
“Cái này gọi là kế hoạch, Sev, yên tâm. Có phần của cậu mà.”
“Rất xin lỗi, tớ đối với kế hoạch vĩ đại của cậu một chút hứng thú cũng không có. Tớ chỉ là một học sinh thông thường của Slytherin, thề với Merlin, nguyện vọng lớn nhất đời này của tớ chính là không cần thông đồng làm bậy với cậu.”
“Cậu thật vô tình, không phải chỉ là lãng phí một buổi chiều của cậu hay sao, tớ cũng đã đưa sách ma dược cho cậu làm bồi thường rồi.”
“Chuyện này chỉ khiến tớ càng quyết tâm phải rời xa cậu hơn.”
“Xem ra cậu đã có nguồn cung cấp thư tịch rồi… Để tớ nghĩ một chút, ai nhanh như vậy đã chạy tới lấy lòng cậu? Lucius Malfoy?”
Bước chân của giáo sư dừng lại, có chút không dám tin quay đầu nhìn Peter, Lucius cũng chỉ vừa đưa ra ám hiệu với hắn vào ngày hôm qua, biểu hiện của đối phương mịt mờ đến mức ngay cả hắn cũng không dám xác định, Peter làm sao mà biết được.
“Đừng hỏi tớ là sao biết được.” Peter giống như kẻ trộm nhìn dáo dác xung quanh, xác định không có hồn ma, không có bức họa cũng không có người liền ghé vào tai Severus. “Cậu cần phải khống chế chính mình, đừng để bị dụ dỗ.”
“???” Severus phát hiện, dạo này khi đối mặt với Peter, dấu chấm hỏi của mình càng lúc càng nhiều.
“Vị công tước kia, Hắc Ma Vương, biết không?”
“Biết.” Tuy hắn có xuất thân Muggle, thế nhưng cũng đã khai giảng được một tuần rồi, nếu như ngay cả chuyện này cũng không biết vậy hắn nên chuẩn bị đổi học viện đi là vừa.
“Có người nói vị công tước kia lúc vừa nhập học trong tay cũng không quá dư dả, sau đó lại được ngài Malfoy lớn, cũng là cha của Lucius coi trọng. Tiếp theo chính là…” Ném qua một ánh mắt mập mờ, “Một đoạn mở đầu màu hồng phấn thậm chí mối quan hệ đó còn có thể bảo trì đến tận bây giờ. Có hiểu không?”
“… …”
“Dựa vào tướng mạo của nhà Malfoy đến xem, phỏng chừng đó là truyền thống lâu đời rồi… cũng khó nói nha. Quan hệ của Lucius và Narcissa có vẻ không tệ, nếu như hãm sâu vào, người đau khổ sẽ là cậu. Này này, đừng đi, tớ còn chưa nói hết đâu…”
———–
Tác giả có lời:
Đây phỏng chừng là tổ ngoại khóa đầu tiên cũng là lớn nhất của Hogwarts đi. Còn nhớ lúc lễ khai giảng có bao nhiêu người đứng lên không? Ngoại trừ Slytherin ra thì có một phần ba nha.
Khởi điểm của Ảnh đế cũng rất cao mà,
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook