U Minh Trinh Thám
-
Chương 586: Địa vực đại hội (3)
- Tôn bộ trưởng nói như vậy thì có chút quá mức rồi.
Mở miệng nói là bộ trưởng phân bộ địa khu Hoa Trung.
- Đối với người thanh niên mà, phải khoan dung một chút, không thể luôn ỷ vào tư lịch của mình đè ép được.
Nói xong, còn liếc mắt với Trần Lam, lộ ra vẻ tươi cười.
Trần Lam hướng về phía bộ trưởng địa khu Hoa Trung gật đầu. Người nọ là năm đó được phụ thân Trần Lam khi tại vị đề bạt. Phụ thân Trần Lam rốt cuộc đối với hắn có ơn tri ngộ, nên tự nhiên đối với Trần Lam chiếu cố nhiều hơn.
- Ngày hôm nay mục đích mọi người đến đây, ta nghĩ ta sẽ không phải nói nhiều nữa.
Trần Lam đi tới trước bàn hội nghị, nhìn quanh một vòng. Tuy rằng lúc trước hắn lợi dụng quyền lực của mình phát lệnh truy nã với Tần Khai và Minh Diệu, thế nhưng dù sao địa vị của Tần gia tại Linh giới và thân phận của Tần Khai đều tương đối trọng yếu, nếu muốn chính thức cho Tần gia một kích trí mạng, cần phiếu ủng hộ của bộ trưởng các phân bộ. Có hơn phân nửa số người đồng ý mới có thể chính đại quang minh thực thi kế hoạch tiếp theo của hắn.
Bộ trưởng phân bộ cộng thêm hắn tổng cộng có bảy người, trong đó Đông Bắc phân bộ, Tây Bắc phân bộ và Tần gia quan hệ đều tương đương tốt, bản thân cùng Hoa Trung phân bộ là chiến hữu cùng một trận tuyến, phân bộ, Hoa Đông phân bộ và Hoa Nam phân bộ coi như phái trung lập. Hiện tại Trần Lam muốn làm chính là ngăn chặn những người này.
- Không cần phải nói nhiều như vậy, những chuyện đó đã viêt rất rõ ràng trên báo cáo. Lần này mục đích chúng ta đến đây là muốn tận mắt nhìn thấy chứng cứ.
Bộ trưởng phân bộ Tây Bắc mở miệng nói:
- Nếu như nói hội trưởng thực sự là Tần Khai giết chết, phân bộ chúng ta tự nhiên không có gì nói, nhưng nếu như ngươi muốn chỉ bằng một ít đồ vật không rõ ràng đổ oan cho Tần Khai, hừ hừ...
- Bớt nói nhảm đi!
Lão nhân họ Tôn vỗ bàn.
- Ta và Tần Khai quen biết vài chục năm, tính cách của hắn ta rất rõ ràng, ta không tin. Muốn ngăn cái miệng của ta, rất khó.
- Nếu nói như vậy, không bằng chúng ta trực tiếp tới xem thi thể của hội trưởng đi sao!
Trần Lam vừa cười vừa nói:
- Thấy nó, mới là chân thực nhất.
Trong tầng hầm ngầm có chút âm lãnh, thi thể của hội trưởng yên tĩnh năm ở bãi đá trung ương. Thi thể dùng bí thuật vẫn duy trì dáng dấp một khắc trước khi tử vong, nhìn qua rất là thê lương. Vài bộ trưởng phân bộ tuổi tác khá lớn thấy thi thể của hội trưởng, đều không khỏi thở dài. Nguyên lai lão nhân phong cảnh vô hạn kia sau khi mất không được yên bình, không chỉ không thể xuống mồ, thậm chí ngay cả thể diện một chút cũng không có.
- Được rồi các vị, tất cả mọi người đều là nhân sĩ chuyên nghiệp, cũng không cần ta tốn nhiều miệng lưỡi nữa.
Trần Lam mở miệng nói:
- Thi thể của hội trưởng vẫn duy trì bộ dáng một khắc trước khi qua đời, toàn bộ chứng cứ đều ở trên đó, xin tự mình phán đoán đi sao!
- Chỗ vết thương này là bị lợi khí hình lưỡi câu cắt đứt, theo ta được biết Tần Khai dùng vũ khí là trường thương.
Lão nhân họ Tôn chỉ vào một vết thương chỗ ngực thi thể.
- Trường thương không có khả năng lưu lại vết thương dài như vậy.
- Ta nghĩ bộ trưởng Tôn có thể là tuổi đã lớn, trí nhớ chút suy yếu.
Bộ trưởng Hoa Trung kỳ quái nói:
- Trên báo cáo lúc trước có ghi rõ, hành hung bộ trưởng cùng Tần Khai còn có một gã hồ yêu, vết thương là bị hồ yêu kia gây ra, có vấn đề gì?
Vừa nói, vừa lắc đầu:
- Chậc chậc, không nghĩ tới đường đường một gã phó hội trưởng, cư nhiên lại cùng yêu nghiệt câu kết, phạm phải tội trạng bực này.
- Trên báo nói ngươi là người chứng kiến.
Bộ trưởng Tây Bắc ngẩng đầu nhìn Trần Lam nói:
- Nói như vậy người nhìn thẩy cả quá trình? Ta nghĩ ngươi kể lại tình cảnh lúc đó cho chúng ta một chút, ngươi tận mắt thấy Tần Khai giết chết hội trưởng sao?
- Thật đáng tiếc, ta cũng không có thấy một màn Tần Khai giết chết hội trưởng.
Trần Lam cười cười:
- Muốn từ trong lời nói của ta tìm ra chút sơ hở đắc tội với lão già kia Tần Khai kia sao? Thực đem ta trở thành tiểu hài tử không hiểu chuyện.
- Như vậy vì sao ngươi lại khẳng định là Tần Khai giết chết hội trưởng?
Bộ trưởng Tây Bắc truy vấn:
- Nếu không có tận mắt nhìn thấy cảnh hành hung, ngươi dựa vào cái gì khẳng định?
- Bởi vì ta nhìn thấy Tần Khai từ bên cạnh hội trưởng rời khỏi, sau đó hội trưởng ngã xuống đất.
Trần Lam nói rõ ràng từng chữ:
- Hắn thấy ta từ xa tới gần, liền vội vã rời khỏi bên cạnh hội trưởng, chạy về một hướng khác. Mà ngay khi hắn rời khỏi, hội trưởng mới ầm ầm ngã xuống đất. Khi ta đến bên cạnh hắn, hội trưởng mới trút hơi thở cuối cùng. Từ vết tích tại hiện trường cùng vết thương trên người hội trưởng mà xem, trước lúc chết ngài xác thực cùng Tần phó hội trưởng chiến đấu.
- Bỏ chạy, hừ...!
Lão nhân họ Tôn hừ lạnh một tiếng, dùng ánh mắt khinh thường đánh giá Trần Lam.
- Nếu quả thật Tần Khai làm, nhìn thấy ngươi tới, cần gì phải bỏ trốn? Chỉ bằng chút bản lĩnh ấy của ngươi, Tần Khai hoàn toàn có thể giết ngươi diệt khẩu, không phải càng bớt chuyện hay sao?
- Thật đáng tiếc, hắn không làm được.
Trần Lam nhún nhún vai.
- Lúc đó Tần phó hội trưởng và hồ yêu kia đều đầy người thương tích, hẳn là bị thương rất nặng, e là đã vô lực đối phó ta. Ngươi cũng biết, hội trưởng lực lượng mạnh mẽ như vậy, muốn giết chết hắn không trả một giá lớn căn bản là không có khả năng.
- Không sai, tuy rằng đại bộ phận vết thương trên người hội trưởng đều là sét đánh tổn thương, thế nhưng đã có vết tích là do thuật gia truyền của Tần gia để lại.
Bộ trưởng Hoa Trung gật đầu nói rằng.
- Mà nguyên nhân dẫn đến tử vong?
Lão nhân họ Tôn nói:
- Lực lượng của hội trưởng ở đây ai nấy đều rõ ràng, chút thương tích ấy, với hắn mà nói, căn bản không tính là gì, sao lại trí mạng?
- Thật đáng tiếc, Tần Khai tựa hồ là sử dụng bí thuật gì đó mà chúng ta không hiểu, phá hư kinh mạch toàn thân của hội trưởng, cho nến mới dẫn đến hội trưởng bỏ mình.
Trần Lam xòe tay ra nói:
- Loại bí thuật này rất đặc biệt, không có lưu lại vết tích gì cả.
Vài bộ trưởng phân bộ hai mặt nhìn nhau. Hiện tại khoa học xã hội phát triển cực kỳ, rất nhiều thuật pháp trước đây đã thất truyền. Tần gia tại Linh giới coi như là đại hộ, có một ít pháp thất truyền đã lâu cũng rất bình thường. Trước khi chết hội trưởng thật sự cùng Tần Khai có xung đột kịch liệt. Bảng tường trình của Trần Lam cũng chứng minh, hắn tận mắt thấy hội trưởng tử vong, Tần Khai vội vã bỏ trốn. Hiện tại Tần Khai lại thất tung, rất khó không khiến người ta đem việc hắn thất tung liên tưởng đến bỏ trốn.
Toàn bộ chứng cứ bất lợi đều chỉ hướng Tần Khai, hai bộ trưởng phân bộ có ý muốn giúp Tần Khai thoát tội, cũng nghĩ không ra biện pháp khác.
- Cái này, ta xem các ngươi còn gì để nói?
Trần Lam ôm khuỷu tay, khóe môi nhếch lên dáng tươi cười âm lãnh.
- Làm đồng lõa giết cha ta, ta muốn toàn bộ các ngươi đều phải trả giá.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook