Tuyệt Thế Thần Trộm: Phế Vật Thất Tiểu Thư
-
Chương 6: Ma võ song tu (3)
Editor: Yi Chou
Dịch & Beta: Emily Ton.
Trên cánh tay phải, chỗ bàn tay có phong ấn lớn, rõ ràng xuất hiện thêm một ấn ký màu đỏ tươi. Nó chỉ bằng một phần tư móng tay cái màu đỏ của ngón út, nhưng nó biểu thị rằng, phong ấn tầng thứ nhất của nàng đã được cởi bỏ.
"Ta có thể tu luyện đấu khí, hay là ma pháp? Tu chưa hề nói rõ ràng." Tuy rằng nàng hoàn toàn không biết gì về lai lịch của Tu, nhưng Thẩm Viêm Tiêu vẫn rất nhạy bén, nhận ra con "Ma" này rất cường đại. Chỉ tiếc nàng hoàn toàn không biết gì về mọi thứ trong thế giới này, đừng đề cập tới tu luyện đấu khí hay là ma pháp.
"Nếu ngươi thích, ngươi có thể tu luyện cả hai." Giọng nói lạnh lùng thuộc về Tu lại xuất hiện lần nữa ở trong óc của Thẩm Viêm Tiêu.
"......" Thẩm Viêm Tiêu nhướng mày, suy nghĩ về ý nghĩa sau những lời này của Tu.
Chẳng lẽ......
Theo như lời Tu nói lúc trước, không phải là nàng chỉ có thể tu luyện một trong hai loại đó, mà là nàng có thể học cả hai?
Điều này... chẳng phải là rất sung sướng hay sao?
Thông qua những ký ức của thân thể này, Thẩm Viêm Tiêu mơ hồ biết được, bên trong thế giới này con người có hai loại tình huống. Một loại là thể chất khỏe mạnh, gân mạch cứng cáp, có khả năng ngưng tụ thành đấu khi ở đan điền. Đây là những người được chọn để tu luyện đấu khí. Một loại khác, điều kiện về thân thể cũng giống nhau, nhưng có tinh thần lực cường đại, có thể vận dụng tinh thần lực để khống chế tất cả các loại nguyên tố khác trên thế gian. Những người này chính là tiêu chuẩn được chọn để học tập ma pháp.
Trời cao rất công bằng, ban cho ngươi khí lực mạnh mẽ, sẽ không cho ngươi tinh thần lực cường đại. Vì thế, phóng nhãn trên toàn bộ đại lục Quang Minh, trăm năm tới nay chưa từng có người có thể đạt được Ma Võ Song Tu. Hơn nữa bất luận là đấu khí hay là ma pháp, muốn đạt tới mức độ nhất định cần phải tu luyện rất khắc khổ, muốn tiến bộ nhất định phải trả giá thời gian và tinh lực rất lớn. Đừng nói đến, người có được cả hai loại nội lực và tinh thần lực là sự tồn tại nghịch thiên cỡ nào. Tuy nhiên, muốn đồng thời tu luyện cả hai loại này, đều là người si nói mộng.
"Ý của ngươi, ta có thể là ma võ song tu? Nhưng hiện tại ta đã 14 tuổi, lại hoàn toàn không biết gì đối với cả hai loại này. Song tu đối ta mà nói, thật sự quá mức xa xôi!" Thẩm Viêm Tiêu rất buồn bực. Trong đại lục Quang Minh, ngay sau khi mọi người bắt đầu hiểu chuyện không lâu, sẽ bắt đầu lựa chọn con đường phải đi cho mình. Hiện giờ nàng mới bắt đầu lựa chọn, đã chậm hơn 10 năm so với những người khác. Tu luyện bất luận một loại nào đối nàng mà nói, đều đã quá muộn, ma võ song tu...... điều này đối nàng chính là sự chê cười.
"Ngươi có thể." Giọng nói lạnh băng của Tu rất kiên định.
"Thể chất của ngươi hoàn toàn khác với người thường, hơn nữa có ta trợ giúp, mọi vấn đề sẽ không còn là vấn đề nữa."
Thẩm Viêm Tiêu vui vẻ, nàng vì sao lại quên Tu là một con "Ma" cao thâm khó đoán? Một gia hỏa có thể dựa vào linh hồn để gởi lại nó ở trên người khác, tồn tại mười mấy năm qua, tuyệt đối không phải là nhân vật bình thường.
Có hy vọng, vấn đề lúc trước của Thẩm Viêm Tiêu lập tức dễ dàng được giải quyết. Nàng rất rõ ràng, hiện tại nàng đã không có bất luận cái gì để dựa vào, nếu không thể khiến bản thân mình nhanh chóng cường đại lên, chỉ sợ nàng sẽ phải vĩnh viễn khoác lên thân phận của tên ngốc phế vật này để sống tiếp.
Mà điều này, cũng không phải là điều nàng mong muốn.
"Ngươi sẽ dạy ta đấu khí và ma pháp chứ?" Thẩm Viêm Tiêu tủm tỉm cười hỏi.
"Chỉ cần ngươi có năng lực đó, ta sẽ đem toàn bộ sở học bình sinh của ta dạy ngươi. Đây là lễ vật thứ hai ta tặng cho ngươi." Giọng nói của Tu tràn ngập khả năng vô hạn, nhưng tiếng nói lạnh lẽo lại khiến nhiệt huyết người sôi trào.
"Nếu như vậy, ta ước rằng chúng ta sẽ có một sự hợp tác vui vẻ." Thẩm Viêm Tiêu cười giống như một con mèo gian lận. Có được sự trợ giúp của Tu thần bí, nàng không tin, với bản lĩnh của nàng, sẽ phải đeo trên lưng thân phận là phế vật ngu ngốc để tiếp tục sống tiếp!
Dịch & Beta: Emily Ton.
Trên cánh tay phải, chỗ bàn tay có phong ấn lớn, rõ ràng xuất hiện thêm một ấn ký màu đỏ tươi. Nó chỉ bằng một phần tư móng tay cái màu đỏ của ngón út, nhưng nó biểu thị rằng, phong ấn tầng thứ nhất của nàng đã được cởi bỏ.
"Ta có thể tu luyện đấu khí, hay là ma pháp? Tu chưa hề nói rõ ràng." Tuy rằng nàng hoàn toàn không biết gì về lai lịch của Tu, nhưng Thẩm Viêm Tiêu vẫn rất nhạy bén, nhận ra con "Ma" này rất cường đại. Chỉ tiếc nàng hoàn toàn không biết gì về mọi thứ trong thế giới này, đừng đề cập tới tu luyện đấu khí hay là ma pháp.
"Nếu ngươi thích, ngươi có thể tu luyện cả hai." Giọng nói lạnh lùng thuộc về Tu lại xuất hiện lần nữa ở trong óc của Thẩm Viêm Tiêu.
"......" Thẩm Viêm Tiêu nhướng mày, suy nghĩ về ý nghĩa sau những lời này của Tu.
Chẳng lẽ......
Theo như lời Tu nói lúc trước, không phải là nàng chỉ có thể tu luyện một trong hai loại đó, mà là nàng có thể học cả hai?
Điều này... chẳng phải là rất sung sướng hay sao?
Thông qua những ký ức của thân thể này, Thẩm Viêm Tiêu mơ hồ biết được, bên trong thế giới này con người có hai loại tình huống. Một loại là thể chất khỏe mạnh, gân mạch cứng cáp, có khả năng ngưng tụ thành đấu khi ở đan điền. Đây là những người được chọn để tu luyện đấu khí. Một loại khác, điều kiện về thân thể cũng giống nhau, nhưng có tinh thần lực cường đại, có thể vận dụng tinh thần lực để khống chế tất cả các loại nguyên tố khác trên thế gian. Những người này chính là tiêu chuẩn được chọn để học tập ma pháp.
Trời cao rất công bằng, ban cho ngươi khí lực mạnh mẽ, sẽ không cho ngươi tinh thần lực cường đại. Vì thế, phóng nhãn trên toàn bộ đại lục Quang Minh, trăm năm tới nay chưa từng có người có thể đạt được Ma Võ Song Tu. Hơn nữa bất luận là đấu khí hay là ma pháp, muốn đạt tới mức độ nhất định cần phải tu luyện rất khắc khổ, muốn tiến bộ nhất định phải trả giá thời gian và tinh lực rất lớn. Đừng nói đến, người có được cả hai loại nội lực và tinh thần lực là sự tồn tại nghịch thiên cỡ nào. Tuy nhiên, muốn đồng thời tu luyện cả hai loại này, đều là người si nói mộng.
"Ý của ngươi, ta có thể là ma võ song tu? Nhưng hiện tại ta đã 14 tuổi, lại hoàn toàn không biết gì đối với cả hai loại này. Song tu đối ta mà nói, thật sự quá mức xa xôi!" Thẩm Viêm Tiêu rất buồn bực. Trong đại lục Quang Minh, ngay sau khi mọi người bắt đầu hiểu chuyện không lâu, sẽ bắt đầu lựa chọn con đường phải đi cho mình. Hiện giờ nàng mới bắt đầu lựa chọn, đã chậm hơn 10 năm so với những người khác. Tu luyện bất luận một loại nào đối nàng mà nói, đều đã quá muộn, ma võ song tu...... điều này đối nàng chính là sự chê cười.
"Ngươi có thể." Giọng nói lạnh băng của Tu rất kiên định.
"Thể chất của ngươi hoàn toàn khác với người thường, hơn nữa có ta trợ giúp, mọi vấn đề sẽ không còn là vấn đề nữa."
Thẩm Viêm Tiêu vui vẻ, nàng vì sao lại quên Tu là một con "Ma" cao thâm khó đoán? Một gia hỏa có thể dựa vào linh hồn để gởi lại nó ở trên người khác, tồn tại mười mấy năm qua, tuyệt đối không phải là nhân vật bình thường.
Có hy vọng, vấn đề lúc trước của Thẩm Viêm Tiêu lập tức dễ dàng được giải quyết. Nàng rất rõ ràng, hiện tại nàng đã không có bất luận cái gì để dựa vào, nếu không thể khiến bản thân mình nhanh chóng cường đại lên, chỉ sợ nàng sẽ phải vĩnh viễn khoác lên thân phận của tên ngốc phế vật này để sống tiếp.
Mà điều này, cũng không phải là điều nàng mong muốn.
"Ngươi sẽ dạy ta đấu khí và ma pháp chứ?" Thẩm Viêm Tiêu tủm tỉm cười hỏi.
"Chỉ cần ngươi có năng lực đó, ta sẽ đem toàn bộ sở học bình sinh của ta dạy ngươi. Đây là lễ vật thứ hai ta tặng cho ngươi." Giọng nói của Tu tràn ngập khả năng vô hạn, nhưng tiếng nói lạnh lẽo lại khiến nhiệt huyết người sôi trào.
"Nếu như vậy, ta ước rằng chúng ta sẽ có một sự hợp tác vui vẻ." Thẩm Viêm Tiêu cười giống như một con mèo gian lận. Có được sự trợ giúp của Tu thần bí, nàng không tin, với bản lĩnh của nàng, sẽ phải đeo trên lưng thân phận là phế vật ngu ngốc để tiếp tục sống tiếp!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook