Tuyệt Thế Sắc Hệ Thống
-
21: Lập Thệ
Vương Hạo ánh mắt nhìn thật sâu nàng Chu Nhất Nghi chỉ gương mặt là dị dị còn những thứ khác trên thân thể nàng đều là tiêu chuẩn mỹ nữ 3 vòng như bình hoa, hai bầu vú chỉ to bằng trái cam sành vừa đủ dùng không quá lớn không quá nhỏ, vòng eo lại thon gọn, phía hạ thân nảy nở căng phồng nàng lại ướm lên mình một bộ y phục thanh lam thêu ở giữa một con băng phượng hoàng.Hắn nghĩ nếu mình không để tâm ngoại hình thì nhìn vóc dáng nàng thì sẽ liền tức khắc bổ nhào vào… nhưng một chút tư sắc cũng làm cuộc ân ái sẽ thăng hoa hơn.
Vì quá đỗi tin tưởng Thiến Thiến hắn sẽ dấng thân nhảy vào hố lửa này à không hố băng.Như đưa ra quyết định Vương Hạo hạ quyết tâm, nói:“Điều kiện của ta là muốn song tu cùng tỷ… Thành giao” Khi hắn chưa kịp nói hết Chu Nhất Nghi miệng nhanh hơn não chen ngang cắt đứt khiến Vương Hạo có chút dại ra, cùng lúc đó Chu Nhất Nghi khi đồng ý liền cảm giác sai sai.- Ngươi nói cái gì lặp lại một lần nữa bổn cô nương nghe!Chu Nhất Nghi ánh mắt như toé lửa nhìn Vương Hạo khiến hắn như lâm vào hầm băng.Nhưng hắn vẫn bảo trì thấy chết không sờn, thản nhiên, nói:- Tỷ đã đồng ý, liền không có việc gì ta phải nhắc lại.“Ngươi muốn chết!” Không khí trong căn phòng cấp tốc hạ nhiệt xuống như mùa đông giá rét lạnh buốc Chu Nhất Nghi gương mặt lạnh lẽo nheo mắt nhìn Vương Hạo sát khí bao trùm lấy hắn.“Tác… …phong Kết Đan viên mãn thật là uy phong đệ xin thua, không làm ăn nữa đệ liền đi!” Lắp bắp như cà lâm Vương Hạo run cầm cập muốn đứng lên rời đi, nhưng theo đó căn phòng liền trở nên bớt lạnh lẽo lại gương mặt băng lãnh Chu Nhất Nghi cũng dần dịu không bớt.- Ngồi xuống chuyện này có thể thương lượng? ngươi có thể lấy thứ khác của ta.Giọng nàng nhượng bộ mà khuyên nhủ nhưng ánh mắt nàng khiến đối diện Vương Hạo nhìn như đe doạ “nếu ngươi dám bước chân ra khỏi đây bổn cô cương liền treo ngươi ngược ngươi lên mà đánh”.Vương Hạo cũng là ngồi xuống vu vơ tùy tiện mở miệng than vãn như gặp chuyện bất bình:“Nha nha cao thủ đều là như thế sao ỷ mạnh hiếp yếu đúng có thực lực việc gì cũng dễ làm a.
Vương Hạo ta đúng có mắt như mù mới theo tỷ lên đây” Nói xong hắn không quên rặn nước mắt như gặp phải ủy khuất cực lớn.
Nhưng cùng lúc đó hắn lấy ra Bách Hàn chi linh mình cất giữ trong người ra hình thù như một bông hoa cải trắng có một trăm cái hoa nhỏ li ti như đầu ngón tay.
Khi Bách Hàn chi linh xuất ra không khí trong phòng lập tức kết lại thành băng khối lan toả xuống cả tầng dưới nhiều khách nhân đang ăn cũng nghi hoặc nhìn nhau sôi nổi bàn luận.- Đây là có chuyện gì? đột nhiên không khí hôm nay lạnh thế.- Đúng a! đây mới là đầu mùa xuân sao nơi này lại có bão tuyết vừa quét qua toàn thân.- Ngươi có cảm thấy thân thể như có hàn băng nhập thể mẹ nó thật hảo lạnh.- Bát đều đóng băng cả còn ăn cái rắm! mau trả tiền tiểu nhị! tiểu nhị!.- Tiểu nhị trả cho chúng ta tiền đê!Nghe tiếng huyên náo tên tiểu nhị nhanh chóng từ bên trong bước ra mang theo gương mặt ngơ ngác cùng mộng bức không rõ chuyện gì xảy ra xung quanh khách điếm này đã hoàn toàn biến thành nhà băng đúng nghĩa đen.
Nhưng khi phản ứng lại hắn đưa tay ra vẫy một cái bất ngờ mọi tản băng như được thấp lửa ấm mà mạnh mẽ bị hoà tan thành hơi nước, hắn khẽ cau mày nhìn lên căn phòng nơi Chu Nhất Nghi cùng Vương Hạo toạ lạc rồi thu hồi ánh mắt.
Ngoan ngoãn vâng dạ đền bù linh thạch cho khách nhân, hắn bận bịu loay hay dọn bát đũa đi vào, khách nhân ở đây nhận được buổi cơm không tốn tiền cũng liền tản đi.Ở trong phòng khi vừa thấy Bách Hàn chi linh hai mắt Chu Nhất Nghi sáng lên như đèn pha lẩm bẩm:“Thứ đồ này đúng là nó Bách Hàn chi linh” Nàng liền vọt tới chộp lấy muốn cướp lấy nó từ trên tay Vương Hạo nhưng thân ảnh hắn cấp tốc biến mất tại chỗ lưu lại tàn ảnh.
Lần nữa thân ảnh hắn xuất hiện đã là ngồi cạnh cửa sổ phe phẩy Bách Hàn chi linh dùng nó quét lên khoé mắt mình như lau đi nước mắt giả tạo kia ánh mắt khêu khích lấy Chu Nhất Nghi.Vương Hạo nhận thấy ánh mắt nàng cháy rực như thấy mỹ nữ khoả thân thì đắc chí cười mỉm, giả ngu ngơ nói:“Tỷ rất muốn sao? đừng kích động nếu không ta liền phá nó “bùm” Cử chỉ Vương Hạo đưa tay ra rồi bóp lại như thật sự muốn phá đi Bách Hàn chi linh trong tay mình.
Nàng khi muốn thi triển toàn bộ lực lượng tóm lấy khi nghe vậy có chút kinh hoảng khựng lại dậm chân đứng tại chỗ nhìn Vương Hạo, cái ngày này nàng chờ rất lâu rồi không muốn đợi thêm một khắc nào nàng kẹt tại bình cảnh Kết Đan kỳ viên mãn đủ lâu rồi 3 năm ròng rã 3 năm.“Có gì từ từ hảo hảo nói đừng động thủ tỷ muội chúng ta ngồi xuống thương lượng” Ném chuột sợ vỡ bình Chu Nhất Nghi hạ thấp giọng dùng lời ôn nhu như chuông bạc nói với Vương Hạo nàng cũng chưa bao giờ xuống nước với ai đến bực này cảm thấy vừa sỉ nhục vừa tức muốn nổ phổi.Vương Hạo thích ý nhìn Chu Nhất Nghi biểu cảm này hắn duy trì điềm tĩnh không nhanh không chậm nói ra như lệnh:“Không được nếu tỷ lật lọng thì sao? tỷ phải cắt máu lập thệ.
ta tên Chu Nhất Nghi bắt đầu từ giờ trở đi nàng là đạo lữ Vương Hạo ta nếu như trái thệ liền bị thiên đạo tru sát” Vương Hạo ngược lại là tự tin, hắn tính toán rất kỹ muốn nàng tuyên thệ như vậy hắn mới có thể an tâm giao Bách Hàn chi linh cho Chu Nhất Nghi mà không oán than vì người chưa vượt khỏi cái gọi là cảnh giới vẫn chịu thiên đạo ước thúc.- Ngươi… Vương Hạo ngươi vô sỉ!Chu Nhất Nghi rống giận đứng lên tức không nói thành lời.
Đến lúc này Chu Nhất Nghi liền hiểu tên này từ đầu đã đánh chủ ý lên nàng Nàng thầm nghĩ trong đầu:- Còn không hiểu vì sao lúc nãy hắn đoán ra tu vi của ta bây giờ liền hiểu nhưng khí tức chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ đã đào hố cho mình nhảy vào kẻ này tâm cơ quỷ dị.
Nàng nghĩ hắn sớm rõ ràng nàng cần Bách Hàn chi linh xông quan Nguyên Anh mà đưa tới cửa chờ nàng mắc bẫy.Vương Hạo khó hiểu nhìn Chu Nhất Nghi đột nhiên nổi giận cái gì nhưng cũng sợ nàng sẽ làm liều nên hắn lạc mềm buộc chặt, nói:“Đừng vội từ chối cũng không phải liền bây giờ ta và nàng song tu.
Mà sau khi nàng lập thệ Vương Hạo ta liền giao ra Bách Hàn chi linh cho nàng bế quan đột phá bình cảnh” Vương Hạo nhìn nét mặt Chu Nhất Nghi chậm rãi đưa ra ý kiến của mình.Nét mặt Chu Nhất Nghi dịu đi không ít nàng khoanh tay trước ngực, nói:“Không thành vấn đề liền giao ra ta lập thệ” Nàng nghĩ cuối cùng vẫn là đạo lữ trên danh nghĩa, ta thầm ẩn nhẫn đợi khi đạt đến Nguyên Anh kỳ sẽ đá tên này ra khỏi tông môn cho hắn chừa cái tội dám khi nhục ta.- Ta nhìn ra nha đầu này vẫn là không phục ta nghĩ nên gạo nấu thành cơm trước thì hơn nha!Nhìn Chu Nhất Nghi có vẻ không cam lòng Thiến Thiến nhắc khéo Vương Hạo.- Không cần lo lắng Thiến Thiến tỷ, đệ đều có tính toán Huyễn Khống phù không phải vẫn có thể mua sao, đến lúc nàng xông quan thành công ta ôm cây đợi thỏ tại động phủ bắt nàng là được!Vương Hạo nghĩ tới nghĩ lui kế sách này khá vẹn toàn Huyễn Khống phù chỉ có 20 điểm để mua mà nhiệm vụ hệ thống ban phát liên miên bất tuyệt làm sao lại sợ nàng bỏ chạy.Vẫn không thấy Vương Hạo đáp lời đệ nghị Chu Nhất Nghi có chút kiềm lòng không đậu mở lời:“Ngươi còn không giao ra Bách Hàn chi linh bổn cô nương liền rời đi đến lúc đó đừng hối hận” Nói xong nàng sải bước như muốn ra khỏi phòng.
Nàng dù gì cũng là nữ nhân nếu đồng ý lập thệ trước thì mặt mũi nàng còn để ở đâu được nữa mặc dù rất cần Bách Hàn chi linh nhưng nếu tôn nghiêm đều vứt đi nàng không thể làm.Vương Hạo nhìn Chu Nhất Nghi nữ nhân này giả vờ không khỏi cười lạnh, hắn hô lớn:“Này tỷ đi đâu! đây là phòng tỷ có đi cũng phải là đệ mới đúng” Chu Nhất Nghi bước chân khựng lại nàng lúng túng mà đỏ mặt.
Đúng là đây là phòng nàng mắc gì nàng phải đi trong khi tên này là khách, nếu có là nàng trục khách mới đúng.Hắn cũng lười trêu đùa nàng ném Bách Hàn chi linh qua cho nàng.
Chu Nhất Nghi xoay người đưa một tay ra chụp lấy cùng, cũng không lật lọng ngay trước mặt hắn đưa đầu ngón tay vào miệng cắn lên chảy ra một giọt máu nhưng nó không rớt xuống mà lại lơ lửng trên không trung bất động.Chu Nhất Nghi không cam tâm cắn răng rồi hô lên vài câu:“Ta Chu Nhất Nghi từ bây giờ sẽ trở thành đạo lữ Vương Hạo nếu trái thệ liền bị thiên đạo tru sát” Giọt máu như có linh tính phát sáng rồi loé lên biến mất vô ảnh vô tung cũng tức là nói thệ ước đã được thành lập.Vương Hạo thu hết vào trong mắt âm thầm gật đầu cũng cắn lên đầu ngón tay mình thật mạnh cho nó chảy một giọt máu ra lập lại giống như tuyên thệ vừa rồi Chu Nhất Nghi vừa thệ.“Vừa lòng tiểu tử ngươi rồi chứ, bây giờ bổn cô nương đi được chưa” Chu Nhất Nghi dậm chân hậm hực nhìn Vương Hạo nói.“Khoan đã cùng ta đến thương hội ta muốn bán một số thứ nàng liền cùng ta đi nhưng nàng cũng nên thay cách xưng hô kêu ta là Vương huynh hoặc là Hạo huynh đi” Vương Hạo ngược lại không gấp hắn còn có việc nhờ lấy nàng có Kết Đan kỳ cao thủ như nàng đi cùng hắn sẽ an tâm không ít những thương hội đó liền cũng sẽ thấy sợ mà không cắt xén ăn bớt đi.Chu Nhất Nghi trừng mắt nhìn hắn một cái cởi bỏ lấy mặt nạ trên mặt đến lúc này nàng cũng lười ngụy trang nữa mà dùng dung mạo thật, vốn dĩ nàng là trưởng lão tại nhất lưu tông môn vì bình cảnh nên tới Ô Vương thành này lập khách điếm vốn nằm trong quản hạt của tông môn nàng, sẵn là tìm kiếm cơ duyên nhưng bây giờ đã có cơ duyên dâng tận cửa rồi còn ngụy trang làm gì.Vương Hạo khi được chiêm ngưỡng gương mặt của nàng chỉ như thiếu nữ 16 17 không khỏi cảm thán thốt lên:- Quá đẹp, đẹp.- Còn không phải sao bổn cô nương liền đẹp như vậy còn ngươi thì xấu quá xấu lại còn là tiểu bạch kiểm!Vương Hạo nghe nàng chê bai mình thậm tệ liền muốn liều lên cắn nàng một ngụm cho đỡ tức.
Chu Nhất Nghi lời nói rất chua ngoa không khách khí như lúc đầu, khiến hắn có chút không hiểu vì sao nàng lại linh căn băng hệ dễ giận dễ quên theo Vương Hạo nghĩ nên là linh căn hoả hệ mới đúng a.- Đều xong cả rồi tiểu bạch kiểm huynh đi thôi.- Tốt, chỉ cởi mặt nạ liền xong sao không cần gì nữa a?.- Đúng tiểu bạch kiểm huynh còn muốn ta làm gì nữa mau đi còn không đi ta liền quay về tông môn bế quan.- Liền đi thôi! Vương Hạo lười so đo với Chu Nhất Nghi nhảy xuống khỏi cửa sổ đưa tay ra chỉnh trang chút y phục sải bước đi tới trước mặt Chu Nhất Nghi lại như vô tình lại cố ý đưa một tay ra vòng tay sang vòng eo mảnh khảnh của Chu Nhất Nghi kéo nàng ra khỏi phòng trước sự giẫy dụa như không của nàng.- Ngươi mau đem cánh tay thối ngươi buông ra không ta liền chặt đứt nó.- Không thể nào a Nhất Nghi muội.
Nàng nỡ tàn ác với Vương huynh như vậy dù gì bây giờ chúng ta cũng là đạo lữ, cử chỉ này cũng là thuộc loại xã giao chẳng có gì to tác nàng đừng làm rộn.Đi trên phố lác huyền thạch Ô Vương thành hai người liên tục người lớn ta nhỏ khiến tu sĩ xung quanh chú ý một nam tiêu sái anh tuấn một nữ tuyệt sắc giai nhân, có chút cổ quái là họ cãi nhau như cơm bữa la ó khắp dọc khoản đường đi đến thương hội.“Hắn là Vương Hạo?” Vương Kỳ Kỳ nghi hoặc nhìn bóng lưng thiếu niên có mái tóc bạc cùng ôm ấp một nữ nhân cử chỉ thân mật, nàng thấy thiếu niên này rất quen mắt nên đoán rằng là vậy.Muốn biết thật hư chính nàng phải tự xác thực nàng liền bám theo phía sau hai nguời nhanh chóng đi vào một cao lầu to lớn.
Nơi đó là thương hội khắp nơi tu sĩ quy tụ để đổi để đan dược giúp tu vi trăng trưởng hay mua bán đều có.- Phủ chủ có việc thỉnh cô nương đến phủ chủ làm khách một chuyến!.Khi Vương Kỳ Kỳ nâng cước bộ muốn bám theo phía trước liền có vài người chặn đường nàng lại, đám tu sĩ dù thấy nhưng biết đây là ai nên cũng không tùy tiện can thiệp mà tránh sang một bên.- Không đi tránh ra!.- Việc này cũng không do cô nương tự quyết bắt đi!.Phân biệt 4 người trong đó liền lao tấn công từ nhiều hướng khác nhau hiển nhiên 3 đánh một không chột cũng què nói gì tới Vương Kỳ Kỳ một cái nữ hài tử yếu nhược tu vi không đủ chỉ phản kháng được hai ba đòn, một tên khác liền đắc thủ sát na tới đánh mạnh lên gáy Vương Kỳ Kỳ khiến nàng té xỉu được bế trên lưng một tên bờ vai rộng cùng to cao..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook