Tuyệt Thế Cường Giả
-
Chương 6: Gặp gỡ tàn hồn của Tử Lăng
Beta : Yêu Nghiệt
Khi Phi Yên cùng Mộc Linh và Khanh Tước đi đến ngoại thành đã là hai ngày sau. Xe ngựa không quá mức rêu rao, thực lực của hai nữ nhân cũng rất cường hãn nên một đường không gặp trở ngại gì. Vài tên thổ phỉ chưa kịp đến chào hỏi đã bị khí thế của Khanh Tước đánh bay.
Ngoại thành.
Không khí ồn ào tấp nập.
Nơi đây – ngư long hỗn tạp – không loại người nào không có. Từ những cường giả thích tiêu dao, cho tới những kẻ hèn hạ, những tổ đội đi lịch lãm.
Mấy ngày nay, Phi Yên ở trong xe ngựa nhàn rỗi xũng đọc một chút sách địa lý của Bách Linh quốc. Vỗn dĩ nàng còn tưởng Bách Linh đã là một quốc gia rất lớn, nhưng thật không ngờ chỉ là một tiểu quốc vô cùng nhỏ bé ở phía Đông đại lục Huyền Vũ.
Huyền Vũ đại lục vô cùng rộng lớn, bao gồm cả trăm ngàn các quốc gia, lớn nhỏ khác nhau. Bách Lnh quốc miễn cưỡng được xếp vào hàng quốc gia tầm trung, nhưng cũng là ở hạng chót. Nếu một quốc gia không có cường giả cấp Tôn giả trở lên trấn giữ, thì tức là một tiểu quốc. Nếu như có cường giả trên cấp bậc Tôn giả thì được xếp vào hàng trung, tùy theo số lượng mà định cấp bậc. Bảy năm trước, lão tổ tông trấn giữ hoàng cung Bách Linh vừa đột phá cấp bậc Tôn giả, Bách Linh quốc bước và hàng trung, lãnh thổ và tài nguyên nhận được cũng tăng lên gấp mấy lần. Tài nguyên đó đương nhiên là của các tiểu quốc cống nạp.
Hiện nay chỉ có 4 đại cường quốc, thực lực dường như vượt trên hẳn quốc gia cỡ vừa.
"Quả là một nơi cá lớn nuốt cá bé" Phi Yên than thở, nhưng không có chút chán ghét hay bài xích. Nàng thích !
Thuê hai căn phòng trọ ở một tửu lâu ngoại thành, Phi Yên thư thái nằm ở trên giường. Hai ngày ngồi xe ngựa khiến cả người nàng tê rần, nhưng cũng không khỏi vui mừng. Suốt khoảng thời gian trên xe ngựa, ngay cả khi ăn cơm nàng đều tranh thủ hấp thu ma pháp, từ cấp ba trung kỳ thăng cấp lên cấp 4 sơ kỳ. Nàng cũng tinh tường nhận thấy tốc độ hấp thu ma pháp của mình đặc biệt nhanh, mà không chỉ một loại, mà dường như cả bảy nguyên tố : Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, quang minh cùng hắc ám – hai loại nguyên tố cực hiếm thấy cũng được hấp thu dễ dàng. Năng lượng kỳ dị vẫn không ngừng tuần tựu khắp các đường kinh mạch nhỏ nhất trong cơ thể, dần mở rộng, loại bỏ tạp chất. Đó cũng là lý do mà ngày nào nàng cũng phải tắm a.
Phi Yên lục trong người phù giới chỉ, đổ hết đồ đạc bên trong ra giường. Một lượng lớn đan dược cùng dược tễ, hỗ trợ tu luyện, thăng cấp có, trị thương cũng không thiếu. Thậm chí còn vài loạn đan dược ngũ cấp trân quý nữa.
Đan dược ở đại lục này cũng được chia làm 10 cấp. Mỗi cấp có các phẩm chất : Hạ, trung, thượng, cực phẩm và tuyệt phẩm. Đương nhiên, tuyệt phẩm còn chưa ai có thể luyện chế ra được. Ngay cả lão tổ Triệu gia – gia tộc luyện chế đan dược bậc nhất Bách Linh cũng chỉ có thể luyện ra đan dược cực phẩm, nhưng cũng chỉ là đan dược tứ phẩm cực phẩm.
Ngoài đan dược, còn có một chút chú pháp, bí thuật thượng đẳng, một chiếc ma trượng khảm ba ma tinh của ma thú lục cấp, giá chính là trên trời đó nha.
Kim tệ, đương nhiên không thể thiếu. Còn có, linh thạch hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cũng có vài viên. Mà có lật tung cả Lãnh gia cũng chẳng có được bao nhiêu. Linh thạch chỉ là đồ phụ trợ, nàng quả thực không cần, nhưng có thể đem đi mua đồ ở chợ đen, giao dịch. Linh thạch cũng là một loại tiền, chẳng qua là ở một đất nước nhỏ có chút đa tài tiểu dụng, cũng sẽ chẳng có đồ tốt gì.
Vài tấm phù triệu công kích, còn có...một quyển sách, lạ ?
Phi Yên cẩn thận cầm quyển sách lên, phủi đi đống tro bụi. Nó bị lẫn trong đống pháp chú của phụ thân đưa cho nàng. Cẩn thận mở từng trang, bên trong là ghi chép tỉ mẩn về đại lục Huyền Vũ, các thế lực gia tộc lánh đời, đan phương trân quý, các kỳ trân dị bảo cùng các loại ma thú đứng hàng vương giả.
Phi Yên nhíu mi. Quyển sách này...khả năng đưa cho nàng là rất nhỏ. Cả chồng sách chú lấy ra có vẻ rất vội, quyển sách kia lại vô cùng kỳ lạ. Mà độ trân quý của nó thì...tùy ý tiết lộ cũng sẽ dẫn đến một hồi tranh đấu kịch liệt.
Phi Yên cẩn thận để ý động tĩnh xung quanh. Sau khi chắc chắn rằng không có ai, nàng mới dám lần nữa mở quyển sách ra coi. Một thứ lực hút vô hình như đang hấp dẫn nàng. Trang chính giữa, một ma trận kỳ quái hiện ra. Nàng thử đưa tinh thần lực của mình vào dò xét. Ma trận như một con quái thú không ngừng cắn nuốt lấy tinh thần lực của nàng. Phi Yên vội thu lại, nhưng căn bản là không thể chống lại uy áp của cường giả, tinh thần lực tưởng như sắp cạn kiệt nhưng rồi lại tuôn ra không ngừng khiến cho nàng hoảng hốt.
Có vẻ như đã "ăn no", trận pháp xoay tròn,dần dần kết thành một bức tranh tuyệt mỹ. Một nữ nhân mặc tử y, gương măt quyến rũ đầy phong tình, là tranh mà sinh động y như thật, vô cùng có hồn.
"Lãnh Phi Yên" Âm thanh quyến rũ vang lên từ bức tranh. Phi Yên sửng sốt, khó tin hỏi lại, "Nữ nhân trong bức tranh, ngươi...đang nói chuyện với ta ?"
"Vậy ngươi nghĩ là ai ?" Tiếng hừ lại, cũng đầy mị hoặc "Ta là Tử Huyền"
"Ừ, tên hay." Phi Yên công nhận.
"Ngươi vừa nói cái gì ? Ngươi không biết ta là ai ?" Tiếng cười dụ hoặc từ bức tranh truyền đến. Phi Yên thực muốn nhảy đến bịt chặt miệng nàng ta lại, nhưng rồi tinh tường nhận ra xung quanh đã được bài kết giới, tâm tình liền an tâm trở lại.
"Tên ngươi rất hay, nhưng mà có liên quan gì đến ta sao ?" Phi Yên bĩu môi "Ngươi cũng không cần phải khoe".
Tiếng nữ tử cười càng khoa trương, "Ha ha, trên đời này lại có kẻ không biết Tử Huyền ta là ai ? Ha ha..."
"Tâm thần" Phi Yên lẩm bẩm "Vậy nói xem, ngươi là ai ?"
Tiếng cười cuối cùng cũng dừng lại. Uy áp cường giả phát ra khiến cho nàng run rẩy một hồi. Bản thân lại không còn nhiều tinh thần lực, chỉ có thể trơ mắt mặc người ta khi dễ.
"Nhóc con, ngươi tính ra phải gọi ta một tiếng lão tiền bối" Tử Huyền cao giọng, "Có thể ngươi không biết ta thật, ai bảo ngươi chỉ là một nhóc con còn hôi sữa chứ" Rồi không thèm để ý tới vẻ mặt đen sì của Phi Yên, Tử Huyền nhẹ phất tay. Một luồng sáng chui vào cơ thể nàng. Không chút sát ý, nên nàng cũng để mặc nó vào trong thức hải.
Một dòng ký ức xẹt qua, giống như là trôi qua hàng vạn năm. Chiến đấu, tu luyện, thăng cấp, cường giả. Huyền thoại về một nữ tử truyền thuyết – Tử Huyền – người đi tới đỉnh cao của đại lục Huyền Vũ, mở ra một bí mật mà chỉ có cường giả chân chính đạt tới cấp bậc "đó" mới có thể biết. Bí mật có thể khiến toàn bộ đại lục thay đổi, khiến cho tu luyện giả sục sôi !
Khi Phi Yên cùng Mộc Linh và Khanh Tước đi đến ngoại thành đã là hai ngày sau. Xe ngựa không quá mức rêu rao, thực lực của hai nữ nhân cũng rất cường hãn nên một đường không gặp trở ngại gì. Vài tên thổ phỉ chưa kịp đến chào hỏi đã bị khí thế của Khanh Tước đánh bay.
Ngoại thành.
Không khí ồn ào tấp nập.
Nơi đây – ngư long hỗn tạp – không loại người nào không có. Từ những cường giả thích tiêu dao, cho tới những kẻ hèn hạ, những tổ đội đi lịch lãm.
Mấy ngày nay, Phi Yên ở trong xe ngựa nhàn rỗi xũng đọc một chút sách địa lý của Bách Linh quốc. Vỗn dĩ nàng còn tưởng Bách Linh đã là một quốc gia rất lớn, nhưng thật không ngờ chỉ là một tiểu quốc vô cùng nhỏ bé ở phía Đông đại lục Huyền Vũ.
Huyền Vũ đại lục vô cùng rộng lớn, bao gồm cả trăm ngàn các quốc gia, lớn nhỏ khác nhau. Bách Lnh quốc miễn cưỡng được xếp vào hàng quốc gia tầm trung, nhưng cũng là ở hạng chót. Nếu một quốc gia không có cường giả cấp Tôn giả trở lên trấn giữ, thì tức là một tiểu quốc. Nếu như có cường giả trên cấp bậc Tôn giả thì được xếp vào hàng trung, tùy theo số lượng mà định cấp bậc. Bảy năm trước, lão tổ tông trấn giữ hoàng cung Bách Linh vừa đột phá cấp bậc Tôn giả, Bách Linh quốc bước và hàng trung, lãnh thổ và tài nguyên nhận được cũng tăng lên gấp mấy lần. Tài nguyên đó đương nhiên là của các tiểu quốc cống nạp.
Hiện nay chỉ có 4 đại cường quốc, thực lực dường như vượt trên hẳn quốc gia cỡ vừa.
"Quả là một nơi cá lớn nuốt cá bé" Phi Yên than thở, nhưng không có chút chán ghét hay bài xích. Nàng thích !
Thuê hai căn phòng trọ ở một tửu lâu ngoại thành, Phi Yên thư thái nằm ở trên giường. Hai ngày ngồi xe ngựa khiến cả người nàng tê rần, nhưng cũng không khỏi vui mừng. Suốt khoảng thời gian trên xe ngựa, ngay cả khi ăn cơm nàng đều tranh thủ hấp thu ma pháp, từ cấp ba trung kỳ thăng cấp lên cấp 4 sơ kỳ. Nàng cũng tinh tường nhận thấy tốc độ hấp thu ma pháp của mình đặc biệt nhanh, mà không chỉ một loại, mà dường như cả bảy nguyên tố : Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, quang minh cùng hắc ám – hai loại nguyên tố cực hiếm thấy cũng được hấp thu dễ dàng. Năng lượng kỳ dị vẫn không ngừng tuần tựu khắp các đường kinh mạch nhỏ nhất trong cơ thể, dần mở rộng, loại bỏ tạp chất. Đó cũng là lý do mà ngày nào nàng cũng phải tắm a.
Phi Yên lục trong người phù giới chỉ, đổ hết đồ đạc bên trong ra giường. Một lượng lớn đan dược cùng dược tễ, hỗ trợ tu luyện, thăng cấp có, trị thương cũng không thiếu. Thậm chí còn vài loạn đan dược ngũ cấp trân quý nữa.
Đan dược ở đại lục này cũng được chia làm 10 cấp. Mỗi cấp có các phẩm chất : Hạ, trung, thượng, cực phẩm và tuyệt phẩm. Đương nhiên, tuyệt phẩm còn chưa ai có thể luyện chế ra được. Ngay cả lão tổ Triệu gia – gia tộc luyện chế đan dược bậc nhất Bách Linh cũng chỉ có thể luyện ra đan dược cực phẩm, nhưng cũng chỉ là đan dược tứ phẩm cực phẩm.
Ngoài đan dược, còn có một chút chú pháp, bí thuật thượng đẳng, một chiếc ma trượng khảm ba ma tinh của ma thú lục cấp, giá chính là trên trời đó nha.
Kim tệ, đương nhiên không thể thiếu. Còn có, linh thạch hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cũng có vài viên. Mà có lật tung cả Lãnh gia cũng chẳng có được bao nhiêu. Linh thạch chỉ là đồ phụ trợ, nàng quả thực không cần, nhưng có thể đem đi mua đồ ở chợ đen, giao dịch. Linh thạch cũng là một loại tiền, chẳng qua là ở một đất nước nhỏ có chút đa tài tiểu dụng, cũng sẽ chẳng có đồ tốt gì.
Vài tấm phù triệu công kích, còn có...một quyển sách, lạ ?
Phi Yên cẩn thận cầm quyển sách lên, phủi đi đống tro bụi. Nó bị lẫn trong đống pháp chú của phụ thân đưa cho nàng. Cẩn thận mở từng trang, bên trong là ghi chép tỉ mẩn về đại lục Huyền Vũ, các thế lực gia tộc lánh đời, đan phương trân quý, các kỳ trân dị bảo cùng các loại ma thú đứng hàng vương giả.
Phi Yên nhíu mi. Quyển sách này...khả năng đưa cho nàng là rất nhỏ. Cả chồng sách chú lấy ra có vẻ rất vội, quyển sách kia lại vô cùng kỳ lạ. Mà độ trân quý của nó thì...tùy ý tiết lộ cũng sẽ dẫn đến một hồi tranh đấu kịch liệt.
Phi Yên cẩn thận để ý động tĩnh xung quanh. Sau khi chắc chắn rằng không có ai, nàng mới dám lần nữa mở quyển sách ra coi. Một thứ lực hút vô hình như đang hấp dẫn nàng. Trang chính giữa, một ma trận kỳ quái hiện ra. Nàng thử đưa tinh thần lực của mình vào dò xét. Ma trận như một con quái thú không ngừng cắn nuốt lấy tinh thần lực của nàng. Phi Yên vội thu lại, nhưng căn bản là không thể chống lại uy áp của cường giả, tinh thần lực tưởng như sắp cạn kiệt nhưng rồi lại tuôn ra không ngừng khiến cho nàng hoảng hốt.
Có vẻ như đã "ăn no", trận pháp xoay tròn,dần dần kết thành một bức tranh tuyệt mỹ. Một nữ nhân mặc tử y, gương măt quyến rũ đầy phong tình, là tranh mà sinh động y như thật, vô cùng có hồn.
"Lãnh Phi Yên" Âm thanh quyến rũ vang lên từ bức tranh. Phi Yên sửng sốt, khó tin hỏi lại, "Nữ nhân trong bức tranh, ngươi...đang nói chuyện với ta ?"
"Vậy ngươi nghĩ là ai ?" Tiếng hừ lại, cũng đầy mị hoặc "Ta là Tử Huyền"
"Ừ, tên hay." Phi Yên công nhận.
"Ngươi vừa nói cái gì ? Ngươi không biết ta là ai ?" Tiếng cười dụ hoặc từ bức tranh truyền đến. Phi Yên thực muốn nhảy đến bịt chặt miệng nàng ta lại, nhưng rồi tinh tường nhận ra xung quanh đã được bài kết giới, tâm tình liền an tâm trở lại.
"Tên ngươi rất hay, nhưng mà có liên quan gì đến ta sao ?" Phi Yên bĩu môi "Ngươi cũng không cần phải khoe".
Tiếng nữ tử cười càng khoa trương, "Ha ha, trên đời này lại có kẻ không biết Tử Huyền ta là ai ? Ha ha..."
"Tâm thần" Phi Yên lẩm bẩm "Vậy nói xem, ngươi là ai ?"
Tiếng cười cuối cùng cũng dừng lại. Uy áp cường giả phát ra khiến cho nàng run rẩy một hồi. Bản thân lại không còn nhiều tinh thần lực, chỉ có thể trơ mắt mặc người ta khi dễ.
"Nhóc con, ngươi tính ra phải gọi ta một tiếng lão tiền bối" Tử Huyền cao giọng, "Có thể ngươi không biết ta thật, ai bảo ngươi chỉ là một nhóc con còn hôi sữa chứ" Rồi không thèm để ý tới vẻ mặt đen sì của Phi Yên, Tử Huyền nhẹ phất tay. Một luồng sáng chui vào cơ thể nàng. Không chút sát ý, nên nàng cũng để mặc nó vào trong thức hải.
Một dòng ký ức xẹt qua, giống như là trôi qua hàng vạn năm. Chiến đấu, tu luyện, thăng cấp, cường giả. Huyền thoại về một nữ tử truyền thuyết – Tử Huyền – người đi tới đỉnh cao của đại lục Huyền Vũ, mở ra một bí mật mà chỉ có cường giả chân chính đạt tới cấp bậc "đó" mới có thể biết. Bí mật có thể khiến toàn bộ đại lục thay đổi, khiến cho tu luyện giả sục sôi !
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook