Tuyệt Thế Cường Giả
-
Chương 4: Rời ra ngoại thành
Beta : Yêu Nghiệt
Tam trưởng lão nghe Lãnh Kỳ hỏi vậy chỉ thờ ơ đáp : "Khoảng vài ngày nữa sẽ trở lại. Nhưng có lẽ cũng không giải quyết được gì. Việc này, vẫn là chờ gia chủ bế quan xong rồi tính." Nói rồi liền phân phó người chuẩn bị tang lễ cho đại tiểu thư, cả phủ Lãnh gia để tang hai ngày liên tiếp.
Khi Phi Yên vừa tỉnh dậy liền biết chuyện này, trong lòng không khỏi kinh sợ một phen. Trong trí nhớ của nàng, Lãnh Cẩm cũng là một nữ nhân vô cùng tài giỏi, lại có khí chất hơn người. Mười chín tuổi, ma pháp sư cấp sáu hậu kỳ, được đính hôn với thái tử Bách Linh quốc tháng trước, không bao lâu nữa sẽ thành hôn, trở thành người trong hoàng thất. Cũng phải công nhận kẻ đứng sau vụ việc này có lá gan rất lớn. Cùng một lúc trêu chọc hai thế lực lớn như vậy...
Lần này chính là Lãnh Cẩm, lần sau rất có thể là Lãnh Thu Nguyệt, rồi Lãnh Mộng, Lãnh Kỳ, Lãnh Hàn Thần, . Con cháu đích hệ của Lãnh ra vốn thưa thớt, nếu chịu thêm vài đả kích nữa không biết còn trụ được không.
Nghe tin phụ thân ba ngày nữa sẽ trở về, Phi Yên liền vứt mọi chuyện ra sau đầu. Nàng rất mong được nhìn thấy mặt người cha thân yêu trong trí nhớ. Cha nàng cũng là người được ủng hộ nhiều nhất làm gia chủ kế vị.
Thọ nguyên của con người ở thế giới này cũng rất biến thái. Tùy theo từng cấp bậc mà thọ nguyên cũng gia tăng, dung nhan cũng sẽ không có nhiều lắm thay đổi. Nhưng mẫu thân của nàng, tuy đã hơn bốn mươi nhưng nhìn cũng chỉ như ngoài hai mươi. Đương nhiên, cấp bậc càng cao thì thọ nguyên càng nhiều.
Điều đó càng khiến nàng có động lực trở nên thật cường đại.
Ba ngày trôi qua. Vết thương về cơ bản đã khỏi hẳn, càng không lo sợ sẽ để lại sẹo. Mấy ngày này, Phi Yên cảm thấy thân thể mình xảy ra chuyển biến vô cùng lạ. Năng lượng kỳ dị trong cơ thể không những có thể chữa thương mà còn giúp loại bỏ tạp chất trong cơ thể, mở rộng kinh mạch. Cho nên hiện tại nàng tinh luyện ma pháp cũng cực kỳ nhanh, so với người bình thường phải đến mấy lần. Mà một lượng lớn đan dược trân quý chất trong kinh mạch cũng đã chuyển hóa hoàn toàn. Chỉ trong năm ngày, kể từ khi xuyên qua, nàng đã từ một phế vật thăng cấp đến ma pháp sư cấp 3 trung kỳ. Nói ra có khi còn bị cho là bị thương đến ngốc, vả lại còn an toàn chính mình, Phi Yên liền chọn im lặng.
Nhưng chuyện này không thế giấu mãi được. Khi nàng chưa trở nên mạnh mẽ, chuyện này tuyệt đối không thể bại lộ, sẽ là họa sát thân. Thử nghĩ xem, không đến một tuần liền thăng ba cấp, cho dù là hoàng thất Bách Linh cũng sẽ động sát tâm.
Tiếng bước chân dồn dập khiến Phi Yên dừng lại những suy nghĩ của bản thân. Chỉ thấy cánh cửa được mở ra vô cùng nhẹ nhàng, cẩn thận, như sợ đánh thức người trong phòng. Hạ Lan cùng một nam tử tuấn tú bước vào. Nhìn sơ qua chỉ thấy nam tử đó khoảng hơn ba mươi, ngũ quan cương trực, cả người toát ra khí thế cường giả, vô cùng khí phách.
"Phụ thân"
Phi Yên nhẹ nỉ non một tiếng. Âm thanh nữ hài như chuông bạc, vẻ mặt đáng yêu còn quấn nguyên tấm băng trắng quanh người không khỏi khiến người ta thương tiếc. Vẻ mặt đáng thương, ủy khất khiến Lãnh Thương phút chốc gỡ xuống vẻ mặt trầm lãnh, vô cùng yêu thương, sủng nịnh nhìn ái nữ.
''Tiểu Yên, khiến phụ thân lo chết rồi. Sao lại không cẩn thận như vậy chứ"
Cho dù đã chuẩn bị trước tâm lý, nhưng nghe phụ thân của mình nói lời quan tâm như vậy, nước mắt Phi Yên trào ra. Hai vợ chồng thấy vậy liền hốt hoảng, Phi Yên sợ dọa bọn họ liền ngoan ngoãn nuốt hết nước mắt vào tim.
"Tiểu Yên, con có muốn ở bên cạnh phụ thân, mẫu thân, gia gia, ca ca và tỷ tỷ không ?" Lãnh Thương bỗng dưng hỏi như vậy khiến nàng không biết trả lời ra sao, lại càng thắc mắc nguyên do mà cha nàng tự dưng lại hỏi như vậy.
"Đương nhiên là ở cạnh mọi người nha ~" Vẻ mặt đáng yêu ngây thơ khiến Hạ Lan chỉ muốn xông vào mà cấu véo một phen. Con gái của nàng sao lại đáng yêu như vậy chứ.
"Vậy...Tiểu Yên, phụ thân nhất định sẽ bảo vệ tốt cho con" Lãnh Hạo vẻ mặt cương quyết nói
"Mẫu thân cũng vậy"
"Rốt cuộc là có chuyện gì quan trọng vậy nha ? Sao không nói cho tiểu Yên ? Tiểu Yên rất thông minh !" Phi Yên lắc lắc cánh tay phụ thân, nũng nịu hỏi. Nàng mới không xấu hổ khi làm nũng na. Nàng còn là đứa nhỏ đó, mới có mười tuổi thôi !
Lãnh Thương vẻ mặt nghiêm trọng, cẩn thận kéo chăn cho nàng, vừa nói : "Vụ trạch viện của tỷ tỷ con, quả thực có người cố ý, cả việc ám sát Tiểu Cẩm nữa, e rằng đều do một kẻ đứng đầu. Bọn họ chính là muốn nhắm vào huyết mạch đích hệ của Lãnh gia. Không biết vì lý do gì nhưng một ngày con ở lại đây thì còn rất nguy hiểm. Nhưng chúng ta nhất định sẽ bảo vệ con thật an toàn !"
Phi Yên vô cùng rung động, nắm chặt bàn tay, vẻ mặt kiên quyết nói : "Tiểu Yên nhất định sẽ trở nên thật mạnh !" Đây cũng sẽ là mục đích duy nhất của nàng !
"Nhưng mà...." Cả hai vẻ mặt sầu khổ, bi thương, lại có phần tiếc hận.
Phi Yên liền hiểu suy nghĩ của hai người, vẻ mặt nghiêm túc đáp : "Cha, mẹ, hai người nhất định phải tin tưởng Tiểu Yên ! Tiểu Yên đã có thể tu luyện được rồi ! Xem tiểu Yên này "
Nói rồi, nàng liền xòe bàn tay nhỏ nhắn ra. Một tia nước lạnh lơ lửng trên không trung, tóe ra từng giọt nhỏ. Lãnh Thương cùng Hạ Lan vẻ mặt không thể tin, rồi trở thành bất ngờ , vui sướng tột cùng, lại có cảm giác như mình đang mơ, khó tin hỏi : "Thực sự sao ? Tiểu Yên có thể tu luyện sao ? còn là ma pháp sư nữa !"
Phi Yên lúc này y như một con khổng tước xòe đuôi khoe sắc, tranh công : '' Tiểu Yên cũng vừa mới biết a. Từ sau khi tỉnh dậy liền thấy trong người khác thường nha ~"
Hai phu thê đang trong vui vẻ tột cùng thì bị Phi Yên cắt ngang : " Tiểu Yên muốn ra khỏi thành ! Muốn ra ngoài lịch lãm ! Muốn trở thành cường giả"
Tam trưởng lão nghe Lãnh Kỳ hỏi vậy chỉ thờ ơ đáp : "Khoảng vài ngày nữa sẽ trở lại. Nhưng có lẽ cũng không giải quyết được gì. Việc này, vẫn là chờ gia chủ bế quan xong rồi tính." Nói rồi liền phân phó người chuẩn bị tang lễ cho đại tiểu thư, cả phủ Lãnh gia để tang hai ngày liên tiếp.
Khi Phi Yên vừa tỉnh dậy liền biết chuyện này, trong lòng không khỏi kinh sợ một phen. Trong trí nhớ của nàng, Lãnh Cẩm cũng là một nữ nhân vô cùng tài giỏi, lại có khí chất hơn người. Mười chín tuổi, ma pháp sư cấp sáu hậu kỳ, được đính hôn với thái tử Bách Linh quốc tháng trước, không bao lâu nữa sẽ thành hôn, trở thành người trong hoàng thất. Cũng phải công nhận kẻ đứng sau vụ việc này có lá gan rất lớn. Cùng một lúc trêu chọc hai thế lực lớn như vậy...
Lần này chính là Lãnh Cẩm, lần sau rất có thể là Lãnh Thu Nguyệt, rồi Lãnh Mộng, Lãnh Kỳ, Lãnh Hàn Thần, . Con cháu đích hệ của Lãnh ra vốn thưa thớt, nếu chịu thêm vài đả kích nữa không biết còn trụ được không.
Nghe tin phụ thân ba ngày nữa sẽ trở về, Phi Yên liền vứt mọi chuyện ra sau đầu. Nàng rất mong được nhìn thấy mặt người cha thân yêu trong trí nhớ. Cha nàng cũng là người được ủng hộ nhiều nhất làm gia chủ kế vị.
Thọ nguyên của con người ở thế giới này cũng rất biến thái. Tùy theo từng cấp bậc mà thọ nguyên cũng gia tăng, dung nhan cũng sẽ không có nhiều lắm thay đổi. Nhưng mẫu thân của nàng, tuy đã hơn bốn mươi nhưng nhìn cũng chỉ như ngoài hai mươi. Đương nhiên, cấp bậc càng cao thì thọ nguyên càng nhiều.
Điều đó càng khiến nàng có động lực trở nên thật cường đại.
Ba ngày trôi qua. Vết thương về cơ bản đã khỏi hẳn, càng không lo sợ sẽ để lại sẹo. Mấy ngày này, Phi Yên cảm thấy thân thể mình xảy ra chuyển biến vô cùng lạ. Năng lượng kỳ dị trong cơ thể không những có thể chữa thương mà còn giúp loại bỏ tạp chất trong cơ thể, mở rộng kinh mạch. Cho nên hiện tại nàng tinh luyện ma pháp cũng cực kỳ nhanh, so với người bình thường phải đến mấy lần. Mà một lượng lớn đan dược trân quý chất trong kinh mạch cũng đã chuyển hóa hoàn toàn. Chỉ trong năm ngày, kể từ khi xuyên qua, nàng đã từ một phế vật thăng cấp đến ma pháp sư cấp 3 trung kỳ. Nói ra có khi còn bị cho là bị thương đến ngốc, vả lại còn an toàn chính mình, Phi Yên liền chọn im lặng.
Nhưng chuyện này không thế giấu mãi được. Khi nàng chưa trở nên mạnh mẽ, chuyện này tuyệt đối không thể bại lộ, sẽ là họa sát thân. Thử nghĩ xem, không đến một tuần liền thăng ba cấp, cho dù là hoàng thất Bách Linh cũng sẽ động sát tâm.
Tiếng bước chân dồn dập khiến Phi Yên dừng lại những suy nghĩ của bản thân. Chỉ thấy cánh cửa được mở ra vô cùng nhẹ nhàng, cẩn thận, như sợ đánh thức người trong phòng. Hạ Lan cùng một nam tử tuấn tú bước vào. Nhìn sơ qua chỉ thấy nam tử đó khoảng hơn ba mươi, ngũ quan cương trực, cả người toát ra khí thế cường giả, vô cùng khí phách.
"Phụ thân"
Phi Yên nhẹ nỉ non một tiếng. Âm thanh nữ hài như chuông bạc, vẻ mặt đáng yêu còn quấn nguyên tấm băng trắng quanh người không khỏi khiến người ta thương tiếc. Vẻ mặt đáng thương, ủy khất khiến Lãnh Thương phút chốc gỡ xuống vẻ mặt trầm lãnh, vô cùng yêu thương, sủng nịnh nhìn ái nữ.
''Tiểu Yên, khiến phụ thân lo chết rồi. Sao lại không cẩn thận như vậy chứ"
Cho dù đã chuẩn bị trước tâm lý, nhưng nghe phụ thân của mình nói lời quan tâm như vậy, nước mắt Phi Yên trào ra. Hai vợ chồng thấy vậy liền hốt hoảng, Phi Yên sợ dọa bọn họ liền ngoan ngoãn nuốt hết nước mắt vào tim.
"Tiểu Yên, con có muốn ở bên cạnh phụ thân, mẫu thân, gia gia, ca ca và tỷ tỷ không ?" Lãnh Thương bỗng dưng hỏi như vậy khiến nàng không biết trả lời ra sao, lại càng thắc mắc nguyên do mà cha nàng tự dưng lại hỏi như vậy.
"Đương nhiên là ở cạnh mọi người nha ~" Vẻ mặt đáng yêu ngây thơ khiến Hạ Lan chỉ muốn xông vào mà cấu véo một phen. Con gái của nàng sao lại đáng yêu như vậy chứ.
"Vậy...Tiểu Yên, phụ thân nhất định sẽ bảo vệ tốt cho con" Lãnh Hạo vẻ mặt cương quyết nói
"Mẫu thân cũng vậy"
"Rốt cuộc là có chuyện gì quan trọng vậy nha ? Sao không nói cho tiểu Yên ? Tiểu Yên rất thông minh !" Phi Yên lắc lắc cánh tay phụ thân, nũng nịu hỏi. Nàng mới không xấu hổ khi làm nũng na. Nàng còn là đứa nhỏ đó, mới có mười tuổi thôi !
Lãnh Thương vẻ mặt nghiêm trọng, cẩn thận kéo chăn cho nàng, vừa nói : "Vụ trạch viện của tỷ tỷ con, quả thực có người cố ý, cả việc ám sát Tiểu Cẩm nữa, e rằng đều do một kẻ đứng đầu. Bọn họ chính là muốn nhắm vào huyết mạch đích hệ của Lãnh gia. Không biết vì lý do gì nhưng một ngày con ở lại đây thì còn rất nguy hiểm. Nhưng chúng ta nhất định sẽ bảo vệ con thật an toàn !"
Phi Yên vô cùng rung động, nắm chặt bàn tay, vẻ mặt kiên quyết nói : "Tiểu Yên nhất định sẽ trở nên thật mạnh !" Đây cũng sẽ là mục đích duy nhất của nàng !
"Nhưng mà...." Cả hai vẻ mặt sầu khổ, bi thương, lại có phần tiếc hận.
Phi Yên liền hiểu suy nghĩ của hai người, vẻ mặt nghiêm túc đáp : "Cha, mẹ, hai người nhất định phải tin tưởng Tiểu Yên ! Tiểu Yên đã có thể tu luyện được rồi ! Xem tiểu Yên này "
Nói rồi, nàng liền xòe bàn tay nhỏ nhắn ra. Một tia nước lạnh lơ lửng trên không trung, tóe ra từng giọt nhỏ. Lãnh Thương cùng Hạ Lan vẻ mặt không thể tin, rồi trở thành bất ngờ , vui sướng tột cùng, lại có cảm giác như mình đang mơ, khó tin hỏi : "Thực sự sao ? Tiểu Yên có thể tu luyện sao ? còn là ma pháp sư nữa !"
Phi Yên lúc này y như một con khổng tước xòe đuôi khoe sắc, tranh công : '' Tiểu Yên cũng vừa mới biết a. Từ sau khi tỉnh dậy liền thấy trong người khác thường nha ~"
Hai phu thê đang trong vui vẻ tột cùng thì bị Phi Yên cắt ngang : " Tiểu Yên muốn ra khỏi thành ! Muốn ra ngoài lịch lãm ! Muốn trở thành cường giả"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook