Tuyệt Sắc
-
Chương 33
Một buổi sáng yên lặng, bị tiếng điện thoại đánh gãy, hình tượng Phương Tý Thần xây dựng từ trước đến nay giờ phút này bị biến mất.
“Cậu phải đi về Đức......?” Trong nháy mắt, anh không thể lý giải nhìn Phỉ vừa buông điện thoại, nói.”Là ý gì”
Phỉ nhẹ nhàng nhíu mày, nếu có thể hắn cũng không muốn...... Hắn biết, chuyện hắn muốn làm, là bồi ở bên người Phương Tý Thần, vĩnh viễn vĩnh viễn.
Thật vất vả Phương Tý Thần mới hơi hơi chấp nhận hắn!
“Thần... anh hãy nghe cho kỹ...... Tôi sẽ trở về Đức một chuyến...” gắt gao nói, hắn cảm thấy một trận bối rối.
“Vì cái gì? Cậu muốn đi bao lâu?” Quay về Đức? sao đột nhiên lại......
“Tôi.. có chút việc cần xử lí.” Nhìn thấy anh như vậy, Phỉ có chút đau lòng.”Có lẽ... xử lý xong, tôi sẽ trở lại.”
Là ý gì?”Cậu... cậu nói có lẽ? Ý là có lẽ sẽ không trở lại?” Phương Tý Thần cơ hồ choáng váng, anh không hiểu. Phỉ không phải vừa ôm anh, nói với anh.....
Bọn họ phải cả đời cùng một chỗ!
“Tôi sẽ trở về. Anh ngoan, không cần lo lắng... tôi tuyệt đối sẽ không đi xa anh lâu.” Phỉ tăng thêm ngữ khí.”Nếu như mà... anh luyến tiếc tôi đi? Vậy thì nói một trăm lần anh yêu tôi đi...”
“Cậu đi chết đi!” có lẽ dáng vẻ của Phỉ đã trở lại bình thường, làm cho Phương Tý Thần an tâm không ít. Anh cười khổ, có lẽ anh là thật sự yêu thương... đứa con của mình.
Kia lại như thế nào?
“Khi nào cậu mới trở về?” anh phải biết một thời điểm xác định.
Phỉ trầm mặc không nói, nhưng hắn biết nếu không nói sẽ ảnh hưởng tới Phương Tý Thần...”Tôi nghĩ, hẳn là rất nhanh. Nếu anh nhớ tôi, thì tôi sẽ rất nhanh trở về.” Phỉ xấu xa ôm lấy Phương Tý Thần
Thằng khốn này! Muốn chết
“Hừ, tôi mới sẽ không nhớ cậu!” Phương Tý Thần mạnh miệng nói.
Một khắc kia, Phương Tý Thần vẫn là luôn tin tưởng. Anh cảm thấy được, bóng dáng của Phỉ vô cùng chói mắt chói mắt..... Chói mắt đến mức giống như không phải là thật.
Một hồi sao mới phát hiện trong mắt mình lệ đã đảo quanh.
Kỳ quái... hôm nay có bão cát a......
===========================================================
Báo trước: Phương Tý Thần sắp vượt qua một đoạn, không có Phỉ.
Hoàn chương 33
“Cậu phải đi về Đức......?” Trong nháy mắt, anh không thể lý giải nhìn Phỉ vừa buông điện thoại, nói.”Là ý gì”
Phỉ nhẹ nhàng nhíu mày, nếu có thể hắn cũng không muốn...... Hắn biết, chuyện hắn muốn làm, là bồi ở bên người Phương Tý Thần, vĩnh viễn vĩnh viễn.
Thật vất vả Phương Tý Thần mới hơi hơi chấp nhận hắn!
“Thần... anh hãy nghe cho kỹ...... Tôi sẽ trở về Đức một chuyến...” gắt gao nói, hắn cảm thấy một trận bối rối.
“Vì cái gì? Cậu muốn đi bao lâu?” Quay về Đức? sao đột nhiên lại......
“Tôi.. có chút việc cần xử lí.” Nhìn thấy anh như vậy, Phỉ có chút đau lòng.”Có lẽ... xử lý xong, tôi sẽ trở lại.”
Là ý gì?”Cậu... cậu nói có lẽ? Ý là có lẽ sẽ không trở lại?” Phương Tý Thần cơ hồ choáng váng, anh không hiểu. Phỉ không phải vừa ôm anh, nói với anh.....
Bọn họ phải cả đời cùng một chỗ!
“Tôi sẽ trở về. Anh ngoan, không cần lo lắng... tôi tuyệt đối sẽ không đi xa anh lâu.” Phỉ tăng thêm ngữ khí.”Nếu như mà... anh luyến tiếc tôi đi? Vậy thì nói một trăm lần anh yêu tôi đi...”
“Cậu đi chết đi!” có lẽ dáng vẻ của Phỉ đã trở lại bình thường, làm cho Phương Tý Thần an tâm không ít. Anh cười khổ, có lẽ anh là thật sự yêu thương... đứa con của mình.
Kia lại như thế nào?
“Khi nào cậu mới trở về?” anh phải biết một thời điểm xác định.
Phỉ trầm mặc không nói, nhưng hắn biết nếu không nói sẽ ảnh hưởng tới Phương Tý Thần...”Tôi nghĩ, hẳn là rất nhanh. Nếu anh nhớ tôi, thì tôi sẽ rất nhanh trở về.” Phỉ xấu xa ôm lấy Phương Tý Thần
Thằng khốn này! Muốn chết
“Hừ, tôi mới sẽ không nhớ cậu!” Phương Tý Thần mạnh miệng nói.
Một khắc kia, Phương Tý Thần vẫn là luôn tin tưởng. Anh cảm thấy được, bóng dáng của Phỉ vô cùng chói mắt chói mắt..... Chói mắt đến mức giống như không phải là thật.
Một hồi sao mới phát hiện trong mắt mình lệ đã đảo quanh.
Kỳ quái... hôm nay có bão cát a......
===========================================================
Báo trước: Phương Tý Thần sắp vượt qua một đoạn, không có Phỉ.
Hoàn chương 33
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook