Tuyệt Sắc La Sát
-
Chương 7: Sinh tử cách đấu 4
Người bốn phía đang công kích Cách Y cùng Giang Vũ Tầm rất nhanh đều an phận trở lại, ngừng công kích Cách Y cùng Giang Vũ Tầm.
Cách Y ánh mắt ngưng trọng, khóe miệng thản nhiên nở nụ cười châm chọc, lại có vẻ hết lãnh liệt cùng lạnh lùng cũng ngừng công kích, mâu quang lạnh lùng nhìn về phía Lăng Hữu Trạch.
Nàng hiểu được, hết thảy đều là mưu kế tốt đẹp của cơ quan tình báo mục đích là xử lí nàng, hoặc là vẫn còn mục đích khác?
”Xích--”Viên đạn phá không mà ra hướng tới bên ngực của nàng, hung hăng chui vào,đồng thời máu tươi cũng nhiễm đỏ cả ngực của nàng.
”Cách Y--”
”Nữ nhân--”
Hai âm thanh trùng hợp đến cùng nhau, một bóng người từ trong đám người bay ra, ôm chặt cơ thể muốn ngã của Cách Y.
”Thần! Là ngươi đến đây sao?”Cảm nhận được thân thể của mình ngày càng trầm trọng,Cách Y không biết viên đạn kia làm nàng bị thương ra sao, nàng chỉ cảm thấy không thể hô hấp,ngực có chút đau,giờ khắc này thân thể nàng không có nửa điểm khí lực.
”Cách Y!” Bắc Lăng Thần ôm chặt lấy nàng,thân thể bắt đầu có chút run run, vài giọt nước mắt lạnh như băng rơi trên mặt Cách Y. Bàn tay đặt trên ngực nàng run run muốn làm ngừng máu tươi trước ngực nàng,“Tên hỗn đản này, tại sao không né?Ngươi rõ ràng có thể né--”
”Thần--”Cách Y ho khan vài tiếng, tựa vào trên ngực Bắc Lăng Thần, không ngừng thở hỗ hển.
Giang Vũ Tầm không có chút cố kị đẩy Lăng Hữu Trạch đang khống chế hắn ra,chẳng sợ tay của hắn sau đó sẽ chấm dứt sinh mệnh của mình, hắn không có một tia do dự nhanh chóng đi đến bên người của Cách Y, gắt gao cầm tay nàng, ánh mắt thập phần bối rối.
Giờ khắc này, hắn thập phần sợ hãi, sợ nữ nhân này sẽ rời đi, sợ hắn mất đi nàng dù hắn nhận thức nàng chưa lâu, nhưng là hắn đã đem nàng khắc vào bên trong đáy lòng.
Lăng Hữu Trạch lạnh lùng đứng ở một bên, khẽ nhếch bạc môi, đôi mắt thập phần bí hiểm, bên môi nở một nụ cười phức tạp, mới vừa rồi phát súng là do hắn bắn.
”Biết vì sao ngươi thất bại không? Vì tâm ngươi không đủ lãnh, thế giới này vô cùng tàn khốc, không cần vọng tưởng thay đổi quy tắc trò chơi, bởi vì đó là không có khả năng.Ngươi sở dĩ thất bại, đó là vì ngươi không đủ vô tình.Muốn làm cường giả chân chính, chỉ có tuyệt tình. Từ nhỏ ta đã nói với ngươi, tâm ngươi không đủ ngoan, mười năm trôi qua, ngươi đã vậy không hề thay đổi!”
”Ta,không,thua!”Cách Y đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía Lăng Hữu Trạch, khóe miệng gợi lên một độ cong tuyệt mĩ, nhất thời cơ thể tản ra khí thế mãnh liệt.
Ẩn ẩn, người chung quanh đều bị khí thế trên người nàng làm chấn động.
Cách Y ánh mắt ngưng trọng, khóe miệng thản nhiên nở nụ cười châm chọc, lại có vẻ hết lãnh liệt cùng lạnh lùng cũng ngừng công kích, mâu quang lạnh lùng nhìn về phía Lăng Hữu Trạch.
Nàng hiểu được, hết thảy đều là mưu kế tốt đẹp của cơ quan tình báo mục đích là xử lí nàng, hoặc là vẫn còn mục đích khác?
”Xích--”Viên đạn phá không mà ra hướng tới bên ngực của nàng, hung hăng chui vào,đồng thời máu tươi cũng nhiễm đỏ cả ngực của nàng.
”Cách Y--”
”Nữ nhân--”
Hai âm thanh trùng hợp đến cùng nhau, một bóng người từ trong đám người bay ra, ôm chặt cơ thể muốn ngã của Cách Y.
”Thần! Là ngươi đến đây sao?”Cảm nhận được thân thể của mình ngày càng trầm trọng,Cách Y không biết viên đạn kia làm nàng bị thương ra sao, nàng chỉ cảm thấy không thể hô hấp,ngực có chút đau,giờ khắc này thân thể nàng không có nửa điểm khí lực.
”Cách Y!” Bắc Lăng Thần ôm chặt lấy nàng,thân thể bắt đầu có chút run run, vài giọt nước mắt lạnh như băng rơi trên mặt Cách Y. Bàn tay đặt trên ngực nàng run run muốn làm ngừng máu tươi trước ngực nàng,“Tên hỗn đản này, tại sao không né?Ngươi rõ ràng có thể né--”
”Thần--”Cách Y ho khan vài tiếng, tựa vào trên ngực Bắc Lăng Thần, không ngừng thở hỗ hển.
Giang Vũ Tầm không có chút cố kị đẩy Lăng Hữu Trạch đang khống chế hắn ra,chẳng sợ tay của hắn sau đó sẽ chấm dứt sinh mệnh của mình, hắn không có một tia do dự nhanh chóng đi đến bên người của Cách Y, gắt gao cầm tay nàng, ánh mắt thập phần bối rối.
Giờ khắc này, hắn thập phần sợ hãi, sợ nữ nhân này sẽ rời đi, sợ hắn mất đi nàng dù hắn nhận thức nàng chưa lâu, nhưng là hắn đã đem nàng khắc vào bên trong đáy lòng.
Lăng Hữu Trạch lạnh lùng đứng ở một bên, khẽ nhếch bạc môi, đôi mắt thập phần bí hiểm, bên môi nở một nụ cười phức tạp, mới vừa rồi phát súng là do hắn bắn.
”Biết vì sao ngươi thất bại không? Vì tâm ngươi không đủ lãnh, thế giới này vô cùng tàn khốc, không cần vọng tưởng thay đổi quy tắc trò chơi, bởi vì đó là không có khả năng.Ngươi sở dĩ thất bại, đó là vì ngươi không đủ vô tình.Muốn làm cường giả chân chính, chỉ có tuyệt tình. Từ nhỏ ta đã nói với ngươi, tâm ngươi không đủ ngoan, mười năm trôi qua, ngươi đã vậy không hề thay đổi!”
”Ta,không,thua!”Cách Y đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía Lăng Hữu Trạch, khóe miệng gợi lên một độ cong tuyệt mĩ, nhất thời cơ thể tản ra khí thế mãnh liệt.
Ẩn ẩn, người chung quanh đều bị khí thế trên người nàng làm chấn động.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook