Tuyệt Lộ Sinh Ma
-
Chương 14: Ngũ linh trận
- Cao Nguyệt Đương Không.
- Huyễn Nguyệt Xuyên Vân.
Mới bình minh, hậu sơn Vạn Kiếm Phong đã có một thiếu niên không ngừng luyện kiếm, phong lưu cuồng cuộn, chiêu chiêu hung hiểm.
Nương theo ánh sáng mờ ảo, thân ảnh thiếu niên thoắt ẩn thoắt hiện, lưỡi kiếm trong tay theo những quỹ tích không thể tưởng tượng xuất ra.
Trảm, đâm, hoành… mỗi chiêu thức đều mang theo quang mang hắc bạch tạo nên từng đường kiếm phong mạnh mẽ.
Đó chính là tiểu Lạc, hắn tu luyện ở đây một tháng rồi. Cách ba hôm từ ngày đầu tiên, Cừu phong chủ mang đến cho hắn Ám Nguyệt Minh Minh kiếm pháp cùng Huyễn Ảnh Lạc Thần Bộ.
Tiểu Lạc ngay lập tức trầm mê, hắn tập luyện chiến kỹ đến khi linh lực hư thoát, cả người rã rời thì ngồi xuống thổ nạp, liên tục như vậy gần một tháng trời.
Nhờ siêng năng không ngừng nghĩ mà lúc này hắn vừa khá thành thục kiếm cùng bộ pháp, song song đó đã cũng cố linh lực trong cơ thể mình rất nhiều.
Khí tức của hắn bây giờ là Uẩn Mạch cảnh sơ kỳ đỉnh phong, hắn cảm giác chỉ cần mười ngày nửa tháng nữa là có thể bước lên trung kỳ.
Cả hai chiến kỹ hắn vừa nhận đều là hàng cao cấp nhất của kiếm tông tuy nhiên chỉ có bốn thức đầu. Hắn có thể dùng nó đến Ngưng Tâm cảnh, sau này lại phải xin thêm.
Dù vậy so với chiến kỹ bình thường thì chúng mạnh hơn nhiều. Tứ thức kiếm pháp chiêu chiêu đoạt mệnh, phong hiểm vô cùng.
Nhưng thức thứ tư Đại Nguyệt Nộ Kiếm hắn vẫn chưa đánh ra được cái thần của nó. Trí linh nói là phải kiếm khí thành hình hoặc đạt đến tu vi Ngưng Tâm cảnh, Ngoại Cương kỳ mới được.
Tiểu Lạc nhận ra nếu dùng tiểu kiếm để luyện tập thì dễ dàng hơn rất nhiều. Kiếm chiêu cứ như nước chảy thành sông, càng tập càng thuần thục, lão luyện. Tiểu kiếm giống như có thể giúp hắn nắm bắt tinh hoa kiếm pháp nhanh chóng.
Huyễn Ảnh Lạc Thần Bộ là bộ pháp dùng ám và phong nguyên tố giống như Phong Ảnh Bộ hắn dùng trước đây nhưng cao cấp hơn nhiều.
Bộ pháp này thiên về bạo phát tốc độ, phiêu dật mê huyễn cùng tránh né ở những góc độ ảo diệu.
Dùng bộ pháp này có thể kết hợp vô cùng ăn khớp với Ám Nguyệt Minh Minh kiếm pháp vốn cũng thiên về ám nguyên tố.
- Nhất Nguyệt Thiên Chiếu.
- Đại Nguyệt Nộ Kiếm.
…
- Vẫn không được, tiểu kiếm a tiểu kiếm, sao ta không đánh ra được kiếm khí.
Tập luyện nữa ngày, tiểu Lạc nằm vật ra cỏ nghỉ ngơi.
- Ngươi tưởng kiếm khí là gì, muốn là có chắc. Sau khi hao hết linh lực là thời điểm tu luyện thích hợp nhất, ngồi dậy.
Cừu phong chủ từ hư không hiện ra vẻ mặt vẫn khó đăm đăm như ngày nào. Đã quen với kiểu xuất hiện này nên tiểu Lạc cũng không bất ngờ, vội vàng ngồi dậy.
- Được rồi, theo ta.
Sau một lúc, Cừu phong chủ cất tiếng rồi đi trước dẫn đường, tiểu Lạc đã khôi phục kha khá cất bước theo.
Hai người đi sâu vào phần sau của hậu sơn rồi dừng lại trước một khoảng đất trống to lớn. Xung quanh bày la liệt tinh thạch, cột trụ đủ màu sắc.
- “Sư phụ, đây là.” – Tiểu Lạc tò mò nhìn xem xung quanh.
- “Là Ngũ Linh trận, nơi mà bọn đệ tử yếu đuối khóc thét. Ngươi sẽ được trải qua sự hỗn loạn của ngũ hành trong đây.” – Cừu phong chủ đến trước một cái cột trụ chỉnh chỉnh gì đó.
- “Thân thể ngươi rất khá nên ta sẽ điều chỉnh đến cấp độ trùng thân cảnh. Thường thì phải ở trong đó ba giờ nhưng ngươi là đệ tử của ta nên phải ở trong đó luôn, chừng nào ta cho phép thì ra.” – Sau khi hắn điều chỉnh, khoảng đất phía trước bị bao bọc lại trong sương mù. Sau đó, Cừu phong chủ sút tiểu Lạc bay vào trong.
Trước mắt tiểu Lạc là một biển lửa xích hồng, từng đoàn hỏa nguyên tố bay phập phù trong không trung. Mặt đất dưới chân cũng bị nung thành khô đét, khét lẹt.
Tiểu Lạc bây giờ giống như đang trong một cái lò luyện đan, da hắn đỏ rực rồi phập phồng. Hơi nước từ lổ chân lông thoát ra rồi bị hung khô ngay lập tức, lông tóc bị đốt trụi, quần áo trên người nhanh chóng cháy thành tro.
Hắn vội vàng ngồi xuống vận linh quyết, từng dòng linh lực chạy quanh thân thể làm dịu đi cái nóng.
Thời gian một tuần trà qua đi, nhờ vào thể chất vượt trội cùng linh lực kỳ dị của mình, tiểu Lạc đã thích nghi được hoàn cảnh nơi đây. Từng lớp biểu bì da chết tróc ra rồi rơi xuống làm lộ ra làn da mới khỏe mạnh tươi sáng.
Da vẫn đỏ rục nhưng không còn bị bỏng sưng phồng lên nữa. Hỗn Linh Tố Huyền Kinh còn có thể hấp thu được hỏa linh khí cuồng bạo nơi đây bổ sung cho cơ thể, tốc độ không khác gì tu luyện bên ngoài.
Đã thích nghi môi trường, tiểu Lạc để cho linh quyết tự vận chuyển, hắn đứng dậy lấy cái quần cộc cũ mèm ra mặc lên rồi đi tham quan xung quanh.
Cái quần này do Ngọc Lưu Ly tặng hắn, không biết làm từ chất liệu gì mà vô cùng bền chắc. Nó chỉ cũ đi theo thời gian nhưng không hề bị các trận vật lộn, chiến đấu từ nhỏ của hắn làm xây xác chút nào.
- Chán như vậy, không có gì cả.
Xung quanh chỉ toàn lửa và lửa không có thứ gì khác, tiểu Lạc vừa định nằm xuống ngủ trưa thì dị biến phát sinh. Hỏa nguyên tố xung quanh đột nhiên biến mất, xung quanh lại hiện ra kim khí vô tận.
Kim khí vừa hiện đã thể hiện sự nguy hiểm của mình, nó cắt vào da tiểu Lạc tạo thành vô số vết thương, máu chảy ồ ạt. Khí tức sắc bén cũng đánh sâu vào nội thể làm hắn cảm thấy lục phủ ngũ tạng co thắt từng đợt.
Tiểu Lạc lại phải vội vàng đả tọa tập trung đối kháng kim chi khí.
…
Thời gian trôi qua, ngũ hành đều lần lượt đến và đi.
Thủy linh khí mang đến những dòng triều lưu mạnh mẽ, tầng tầng lớp lớp đánh sau vào nội thể.
Mộc linh khí thì tạo nên vô số mộc đằng quấn lấy thân thể, siết chặt làm da thịt, xương cốt vỡ ra.
Thổ linh khí thì tăng trọng lực gấp nhiều lần, trọng lực lại bất quy tắc, không phải chỉ hướng về đại địa.
Trên dưới trái phải, bốn phương tám hướng đều có thể thay đổi đột ngột làm kẻ chịu đựng phải hộc máu chấn thương.
Sau đó là một lần ngũ hành đồng xuất, băng hỏa lưỡng trọng, mộc lực quấn quanh, kim lực cắt nát, thổ lực trầm trọng cùng nhau tra tấn.
- Đã hiểu tại sao các đệ tử khác lại sợ Vạn Kiếm phong như vậy. Như này đúng là dữ dội, nhưng cũng mang lại vô cùng lợi ích.
Tiểu Lạc đã chịu qua ba lần tuần hoàn, hắn đã hoàn toàn thích nghi được. Cơ thể đã dễ dàng thừa nhận công kích từ hỗn loạn linh khí, nghĩ nghĩ một chút, tiểu Lạc cởi phăng cái quần cộc ra. Dù không muốn lắm nhưng đã là rèn luyện thì phải trọn vẹn, không thể chừa lại điểm yếu được.
Tiểu Lạc lấy một thanh thiết kiếm từ trong giới chỉ ra bắt đầu luyện tập kiếm pháp. Luyện kiếm khi phải mang thêm tải trọng hay ngược dòng nước chảy vốn đã vô cùng hiệu quả. Hắn bây giờ có một môi trường lại càng phù hợp hơn.
Tiểu Lạc chịu tải linh lực, ngược dòng thủy lưu, xem những linh khí vô cùng trong ngũ linh trận là đối thủ, hắn tấn công và đánh tan chúng không ngừng nghĩ.
Cừu phong chủ ở bên ngoài cũng hết sức bất ngờ, đồ đệ của hắn không ngờ lại dễ dàng thích ứng như vậy.
Những đệ tử khác đến bên trong đều phải ngồi xuống tĩnh tọa tập trung đối kháng, đổ máu đổ lệ, đau khổ chèo chống. Không ai có thể giống hắn chỉ mất vài giờ thích ứng lại có thể dư thừa linh lực mà tập luyện chiến kỹ như vậy.
- Hảo thiên phú, hảo thể chất.
Cừu phong chủ gật gù tán thưởng, hắn chỉnh đại trận lên mức đỉnh phong cho Trùng Thân cảnh rồi ngồi bên ngoài tu luyện.
Ngày qua ngày tiểu Lạc đều tu luyện bên trong Ngũ Linh trận, ăn ngủ cũng ở bên trong.
Đôi khi hắn cũng ra bên ngoài để sư phụ dạy cho một ít tri thức. Hắn được dạy thêm kiến thức về trận pháp cơ sở, kiếm trận cơ sở cùng cách nhận biết tài liệu bày kiếm trận.
- Tốt, Tam Âm Tuyệt Sát kiếm trận của ngươi xem như khá hoàn chỉnh. Mai ta sẽ dạy ngươi Sơ Thiên Cửu Khốn kiếm trận, nó là trận pháp sơ cấp khó nhai nhất. Bây giờ thì vào Ngũ Linh trận đi.
Kiếm trận cơ bản chia làm động và tĩnh, động là người và kiếm tổ hợp, tĩnh là chỉ dùng kiếm và tài liệu giống như trận pháp thông thường.
Cả hai đều có mặt lợi và hại của riêng mình, một thì linh hoạt ứng biến cái kia có thể mượn thế từ thiên địa. Tĩnh kiếm trận cũng có thể để cường giả trấn thù những mắt xích trọng yếu, bổ sung lực công kích cùng linh động. Trận nhãn còn thì trận bất phá, tổ hợp như vậy giúp trận pháp mạnh hơn không chỉ mười lần.
Trận pháp nói chung, kiếm trận nói riêng đều bát đại tinh thâm, tiểu Lạc chỉ mới học được chút da lông sơ cấp. Tuy nhiên hắn có một đại thần như trí linh trợ giúp, với tri thức của trí linh thì Cừu phong chủ cũng không so được.
Dù vậy, hắn chỉ chủ động giải đáp thắc mắc, chỉ rõ sai sót, tránh để tiểu Lạc đi lầm hướng mà thôi. Tiểu Lạc không đòi hỏi hắn giúp, xen ngang sự nghiệp học tập vĩ đại, trí linh cũng đồng ý. Xây nền móng dù ở mọi lĩnh vực đều quan trọng như nhau. Dù vậy tốc độ lĩnh ngộ của hắn vẫn làm Cừu phong chủ tròn mắt mà nhìn.
- “Sư phụ, có thể để linh trận lên cấp bốn không. Cấp ba không có tính khiêu chiến cho lắm.” – Tiểu Lạc đứng trước cổng linh trận quay lại hỏi.
- “Không được, lên cấp bốn, linh khí đã hóa hình. Dù thần thể ngươi cứng rắn nhưng linh lực không đủ để chèo chống. Đợi ngươi bước lên Trùng Thân cảnh rồi tính.” – Cừu phong chủ chân mày khẽ nhíu, hắn chưa từng gặp ai có thể chất cùng linh lực chênh lệch như tên này.
Đây là một lợi thế có thể vượt cấp chiến đấu nhưng rất khó để duy trì mãi. Càng lên cấp lợi thế này sẽ càng giảm đi, sự thay đổi này có thể sẽ ảnh hưởng đến tâm lý, trở thành chướng ngại cho người sở hữu.
- Vậy có thể tìm cho đệ tử một đối thủ không, cứ chém linh khí bay vòng vèo thật chán ngắt, chiến đấu không vui tý nào.
- Đối thủ hả. Được, để ta.
- Ặc, cái này…
Cừu phong chủ không để hắn nhiều lời, lập tức đá hắn bay vào trong rồi tự mình bước theo sau. Tiếp theo là một màn hành xác lặp đi lặp lại.
Cừu phong chủ cũng áp chế cảnh giới đến Uẩn Mạch sơ kỳ nhưng với thể chất, phản ứng cùng kinh nghiệm của mình, tiểu Lạc toàn phải bị động chịu đòn.
Sư phụ của hắn lại như dằn mặt, tấn công liên tục không nghĩ. Sau vài giờ tra tấn chiến đấu, tiểu Lạc ngã vật xuống sàn thở như chó chết rồi ngủ luôn. Cừu phong chủ thì cười ha hả sảng khoái trở về Vạn Kiếm Phong đại điện.
- Huyễn Nguyệt Xuyên Vân.
Mới bình minh, hậu sơn Vạn Kiếm Phong đã có một thiếu niên không ngừng luyện kiếm, phong lưu cuồng cuộn, chiêu chiêu hung hiểm.
Nương theo ánh sáng mờ ảo, thân ảnh thiếu niên thoắt ẩn thoắt hiện, lưỡi kiếm trong tay theo những quỹ tích không thể tưởng tượng xuất ra.
Trảm, đâm, hoành… mỗi chiêu thức đều mang theo quang mang hắc bạch tạo nên từng đường kiếm phong mạnh mẽ.
Đó chính là tiểu Lạc, hắn tu luyện ở đây một tháng rồi. Cách ba hôm từ ngày đầu tiên, Cừu phong chủ mang đến cho hắn Ám Nguyệt Minh Minh kiếm pháp cùng Huyễn Ảnh Lạc Thần Bộ.
Tiểu Lạc ngay lập tức trầm mê, hắn tập luyện chiến kỹ đến khi linh lực hư thoát, cả người rã rời thì ngồi xuống thổ nạp, liên tục như vậy gần một tháng trời.
Nhờ siêng năng không ngừng nghĩ mà lúc này hắn vừa khá thành thục kiếm cùng bộ pháp, song song đó đã cũng cố linh lực trong cơ thể mình rất nhiều.
Khí tức của hắn bây giờ là Uẩn Mạch cảnh sơ kỳ đỉnh phong, hắn cảm giác chỉ cần mười ngày nửa tháng nữa là có thể bước lên trung kỳ.
Cả hai chiến kỹ hắn vừa nhận đều là hàng cao cấp nhất của kiếm tông tuy nhiên chỉ có bốn thức đầu. Hắn có thể dùng nó đến Ngưng Tâm cảnh, sau này lại phải xin thêm.
Dù vậy so với chiến kỹ bình thường thì chúng mạnh hơn nhiều. Tứ thức kiếm pháp chiêu chiêu đoạt mệnh, phong hiểm vô cùng.
Nhưng thức thứ tư Đại Nguyệt Nộ Kiếm hắn vẫn chưa đánh ra được cái thần của nó. Trí linh nói là phải kiếm khí thành hình hoặc đạt đến tu vi Ngưng Tâm cảnh, Ngoại Cương kỳ mới được.
Tiểu Lạc nhận ra nếu dùng tiểu kiếm để luyện tập thì dễ dàng hơn rất nhiều. Kiếm chiêu cứ như nước chảy thành sông, càng tập càng thuần thục, lão luyện. Tiểu kiếm giống như có thể giúp hắn nắm bắt tinh hoa kiếm pháp nhanh chóng.
Huyễn Ảnh Lạc Thần Bộ là bộ pháp dùng ám và phong nguyên tố giống như Phong Ảnh Bộ hắn dùng trước đây nhưng cao cấp hơn nhiều.
Bộ pháp này thiên về bạo phát tốc độ, phiêu dật mê huyễn cùng tránh né ở những góc độ ảo diệu.
Dùng bộ pháp này có thể kết hợp vô cùng ăn khớp với Ám Nguyệt Minh Minh kiếm pháp vốn cũng thiên về ám nguyên tố.
- Nhất Nguyệt Thiên Chiếu.
- Đại Nguyệt Nộ Kiếm.
…
- Vẫn không được, tiểu kiếm a tiểu kiếm, sao ta không đánh ra được kiếm khí.
Tập luyện nữa ngày, tiểu Lạc nằm vật ra cỏ nghỉ ngơi.
- Ngươi tưởng kiếm khí là gì, muốn là có chắc. Sau khi hao hết linh lực là thời điểm tu luyện thích hợp nhất, ngồi dậy.
Cừu phong chủ từ hư không hiện ra vẻ mặt vẫn khó đăm đăm như ngày nào. Đã quen với kiểu xuất hiện này nên tiểu Lạc cũng không bất ngờ, vội vàng ngồi dậy.
- Được rồi, theo ta.
Sau một lúc, Cừu phong chủ cất tiếng rồi đi trước dẫn đường, tiểu Lạc đã khôi phục kha khá cất bước theo.
Hai người đi sâu vào phần sau của hậu sơn rồi dừng lại trước một khoảng đất trống to lớn. Xung quanh bày la liệt tinh thạch, cột trụ đủ màu sắc.
- “Sư phụ, đây là.” – Tiểu Lạc tò mò nhìn xem xung quanh.
- “Là Ngũ Linh trận, nơi mà bọn đệ tử yếu đuối khóc thét. Ngươi sẽ được trải qua sự hỗn loạn của ngũ hành trong đây.” – Cừu phong chủ đến trước một cái cột trụ chỉnh chỉnh gì đó.
- “Thân thể ngươi rất khá nên ta sẽ điều chỉnh đến cấp độ trùng thân cảnh. Thường thì phải ở trong đó ba giờ nhưng ngươi là đệ tử của ta nên phải ở trong đó luôn, chừng nào ta cho phép thì ra.” – Sau khi hắn điều chỉnh, khoảng đất phía trước bị bao bọc lại trong sương mù. Sau đó, Cừu phong chủ sút tiểu Lạc bay vào trong.
Trước mắt tiểu Lạc là một biển lửa xích hồng, từng đoàn hỏa nguyên tố bay phập phù trong không trung. Mặt đất dưới chân cũng bị nung thành khô đét, khét lẹt.
Tiểu Lạc bây giờ giống như đang trong một cái lò luyện đan, da hắn đỏ rực rồi phập phồng. Hơi nước từ lổ chân lông thoát ra rồi bị hung khô ngay lập tức, lông tóc bị đốt trụi, quần áo trên người nhanh chóng cháy thành tro.
Hắn vội vàng ngồi xuống vận linh quyết, từng dòng linh lực chạy quanh thân thể làm dịu đi cái nóng.
Thời gian một tuần trà qua đi, nhờ vào thể chất vượt trội cùng linh lực kỳ dị của mình, tiểu Lạc đã thích nghi được hoàn cảnh nơi đây. Từng lớp biểu bì da chết tróc ra rồi rơi xuống làm lộ ra làn da mới khỏe mạnh tươi sáng.
Da vẫn đỏ rục nhưng không còn bị bỏng sưng phồng lên nữa. Hỗn Linh Tố Huyền Kinh còn có thể hấp thu được hỏa linh khí cuồng bạo nơi đây bổ sung cho cơ thể, tốc độ không khác gì tu luyện bên ngoài.
Đã thích nghi môi trường, tiểu Lạc để cho linh quyết tự vận chuyển, hắn đứng dậy lấy cái quần cộc cũ mèm ra mặc lên rồi đi tham quan xung quanh.
Cái quần này do Ngọc Lưu Ly tặng hắn, không biết làm từ chất liệu gì mà vô cùng bền chắc. Nó chỉ cũ đi theo thời gian nhưng không hề bị các trận vật lộn, chiến đấu từ nhỏ của hắn làm xây xác chút nào.
- Chán như vậy, không có gì cả.
Xung quanh chỉ toàn lửa và lửa không có thứ gì khác, tiểu Lạc vừa định nằm xuống ngủ trưa thì dị biến phát sinh. Hỏa nguyên tố xung quanh đột nhiên biến mất, xung quanh lại hiện ra kim khí vô tận.
Kim khí vừa hiện đã thể hiện sự nguy hiểm của mình, nó cắt vào da tiểu Lạc tạo thành vô số vết thương, máu chảy ồ ạt. Khí tức sắc bén cũng đánh sâu vào nội thể làm hắn cảm thấy lục phủ ngũ tạng co thắt từng đợt.
Tiểu Lạc lại phải vội vàng đả tọa tập trung đối kháng kim chi khí.
…
Thời gian trôi qua, ngũ hành đều lần lượt đến và đi.
Thủy linh khí mang đến những dòng triều lưu mạnh mẽ, tầng tầng lớp lớp đánh sau vào nội thể.
Mộc linh khí thì tạo nên vô số mộc đằng quấn lấy thân thể, siết chặt làm da thịt, xương cốt vỡ ra.
Thổ linh khí thì tăng trọng lực gấp nhiều lần, trọng lực lại bất quy tắc, không phải chỉ hướng về đại địa.
Trên dưới trái phải, bốn phương tám hướng đều có thể thay đổi đột ngột làm kẻ chịu đựng phải hộc máu chấn thương.
Sau đó là một lần ngũ hành đồng xuất, băng hỏa lưỡng trọng, mộc lực quấn quanh, kim lực cắt nát, thổ lực trầm trọng cùng nhau tra tấn.
- Đã hiểu tại sao các đệ tử khác lại sợ Vạn Kiếm phong như vậy. Như này đúng là dữ dội, nhưng cũng mang lại vô cùng lợi ích.
Tiểu Lạc đã chịu qua ba lần tuần hoàn, hắn đã hoàn toàn thích nghi được. Cơ thể đã dễ dàng thừa nhận công kích từ hỗn loạn linh khí, nghĩ nghĩ một chút, tiểu Lạc cởi phăng cái quần cộc ra. Dù không muốn lắm nhưng đã là rèn luyện thì phải trọn vẹn, không thể chừa lại điểm yếu được.
Tiểu Lạc lấy một thanh thiết kiếm từ trong giới chỉ ra bắt đầu luyện tập kiếm pháp. Luyện kiếm khi phải mang thêm tải trọng hay ngược dòng nước chảy vốn đã vô cùng hiệu quả. Hắn bây giờ có một môi trường lại càng phù hợp hơn.
Tiểu Lạc chịu tải linh lực, ngược dòng thủy lưu, xem những linh khí vô cùng trong ngũ linh trận là đối thủ, hắn tấn công và đánh tan chúng không ngừng nghĩ.
Cừu phong chủ ở bên ngoài cũng hết sức bất ngờ, đồ đệ của hắn không ngờ lại dễ dàng thích ứng như vậy.
Những đệ tử khác đến bên trong đều phải ngồi xuống tĩnh tọa tập trung đối kháng, đổ máu đổ lệ, đau khổ chèo chống. Không ai có thể giống hắn chỉ mất vài giờ thích ứng lại có thể dư thừa linh lực mà tập luyện chiến kỹ như vậy.
- Hảo thiên phú, hảo thể chất.
Cừu phong chủ gật gù tán thưởng, hắn chỉnh đại trận lên mức đỉnh phong cho Trùng Thân cảnh rồi ngồi bên ngoài tu luyện.
Ngày qua ngày tiểu Lạc đều tu luyện bên trong Ngũ Linh trận, ăn ngủ cũng ở bên trong.
Đôi khi hắn cũng ra bên ngoài để sư phụ dạy cho một ít tri thức. Hắn được dạy thêm kiến thức về trận pháp cơ sở, kiếm trận cơ sở cùng cách nhận biết tài liệu bày kiếm trận.
- Tốt, Tam Âm Tuyệt Sát kiếm trận của ngươi xem như khá hoàn chỉnh. Mai ta sẽ dạy ngươi Sơ Thiên Cửu Khốn kiếm trận, nó là trận pháp sơ cấp khó nhai nhất. Bây giờ thì vào Ngũ Linh trận đi.
Kiếm trận cơ bản chia làm động và tĩnh, động là người và kiếm tổ hợp, tĩnh là chỉ dùng kiếm và tài liệu giống như trận pháp thông thường.
Cả hai đều có mặt lợi và hại của riêng mình, một thì linh hoạt ứng biến cái kia có thể mượn thế từ thiên địa. Tĩnh kiếm trận cũng có thể để cường giả trấn thù những mắt xích trọng yếu, bổ sung lực công kích cùng linh động. Trận nhãn còn thì trận bất phá, tổ hợp như vậy giúp trận pháp mạnh hơn không chỉ mười lần.
Trận pháp nói chung, kiếm trận nói riêng đều bát đại tinh thâm, tiểu Lạc chỉ mới học được chút da lông sơ cấp. Tuy nhiên hắn có một đại thần như trí linh trợ giúp, với tri thức của trí linh thì Cừu phong chủ cũng không so được.
Dù vậy, hắn chỉ chủ động giải đáp thắc mắc, chỉ rõ sai sót, tránh để tiểu Lạc đi lầm hướng mà thôi. Tiểu Lạc không đòi hỏi hắn giúp, xen ngang sự nghiệp học tập vĩ đại, trí linh cũng đồng ý. Xây nền móng dù ở mọi lĩnh vực đều quan trọng như nhau. Dù vậy tốc độ lĩnh ngộ của hắn vẫn làm Cừu phong chủ tròn mắt mà nhìn.
- “Sư phụ, có thể để linh trận lên cấp bốn không. Cấp ba không có tính khiêu chiến cho lắm.” – Tiểu Lạc đứng trước cổng linh trận quay lại hỏi.
- “Không được, lên cấp bốn, linh khí đã hóa hình. Dù thần thể ngươi cứng rắn nhưng linh lực không đủ để chèo chống. Đợi ngươi bước lên Trùng Thân cảnh rồi tính.” – Cừu phong chủ chân mày khẽ nhíu, hắn chưa từng gặp ai có thể chất cùng linh lực chênh lệch như tên này.
Đây là một lợi thế có thể vượt cấp chiến đấu nhưng rất khó để duy trì mãi. Càng lên cấp lợi thế này sẽ càng giảm đi, sự thay đổi này có thể sẽ ảnh hưởng đến tâm lý, trở thành chướng ngại cho người sở hữu.
- Vậy có thể tìm cho đệ tử một đối thủ không, cứ chém linh khí bay vòng vèo thật chán ngắt, chiến đấu không vui tý nào.
- Đối thủ hả. Được, để ta.
- Ặc, cái này…
Cừu phong chủ không để hắn nhiều lời, lập tức đá hắn bay vào trong rồi tự mình bước theo sau. Tiếp theo là một màn hành xác lặp đi lặp lại.
Cừu phong chủ cũng áp chế cảnh giới đến Uẩn Mạch sơ kỳ nhưng với thể chất, phản ứng cùng kinh nghiệm của mình, tiểu Lạc toàn phải bị động chịu đòn.
Sư phụ của hắn lại như dằn mặt, tấn công liên tục không nghĩ. Sau vài giờ tra tấn chiến đấu, tiểu Lạc ngã vật xuống sàn thở như chó chết rồi ngủ luôn. Cừu phong chủ thì cười ha hả sảng khoái trở về Vạn Kiếm Phong đại điện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook