Tuyển Tập Truyện Ngắn Bạch Ngọc Sách (Tập 1)
-
Chương 4: Đêm Noel
Tác giả: VLPL (Vong Linh Phiêu Lãng)
***
Cảm giác thật lạ!
Phải chăng đó chỉ là tình cờ?
Bỗng, một ngày Nó gặp được rất nhiều may mắn và...
tự nhiên đến với bản thân! Nó thấy bất ngờ, thấy vui!
Em à! Những ngày qua anh nhớ em nhiều lắm...Em biết không?
Từng giây, từng phút anh đều nhớ đến em...
Yêu ư?...Có lẽ
Tình yêu từ đâu tới?...Từ ngày gặp em? Hay từ tình cảm em mang đến?
...Rốt cuộc vẫn là ở nơi em.
Lúc này!
Anh muốn biết em đang làm gì, đang ở đâu?
Có lẽ anh ích kỷ̃, anh muốn quản, muốn biết, muốn tất cả những thứ ở em.
Nhớ ư?...Có thể.
Dù là gì đi chăng nữa đối với anh cũng chẳng còn quan trọng.
Hạnh phúc từ trên trời rơi xuống, đến thật bất ngờ... đối với anh!
Em có nhớ đến anh không?
Hay đôi chút tình cờ gặp nhau mà bị lãng quên?
Ừ! Đúng là chỉ có hai chữ "tình cờ" để hình dung.
...Ngày ấy!
Trên đời có người tên ông già noel?
Đêm đó là giáng sinh nhỉ?
Anh, lang thang trên một con phố,
thất vọng, chán nản chiếm hết lý trí
Và...
Ai đã cho anh một điều ước?
Ban tặng thứ quý giá nhất cuộc đời cho anh?
Ừ...chỉ có thể là ban tặng.
...Em.
Anh muốn, rất muốn mình được hạnh phúc
Phải! Chỉ đơn giản thế thôi
...nhưng chưa bao giờ anh có được nó.
Anh luôn cảm thấy cái cuộc đời này chán ghét,
...khó chịu trong cuộc sống
về mọi thứ, mọi vấn đề.
Và bất ngờ...vào cái đêm hôm ấy!
Ông già noel nắm tay cô tiên áo xanh đi tới?
Ông già noel anh chẳng biết là tên nào.
Nhưng...
Cô tiên áo xanh thì... ừ... Là em!
Khoảnh khắc đó...cả thế giới như dừng lại
...nhịp tim, hô hấp của anh tăng lên.
giây phút đó...chạm mặt.
Cùng vui vẻ đón nhận giáng sinh.
Dưới màn trời tràn ngập ngọn đèn lung linh
Những cây thông lớn
trong sự nhộn nhịp của mọi người.
Trái tim anh cô đơn nằm đó
Nỗi thất vọng, buồn chán trong anh...nhiều hơn bao giờ hết.
...Em đến
Nụ cười trên khuôn mặt ấy...thật đẹp.
Với anh...
Hạnh phúc đã tới
Tình yên đã đến
Em...khác hẳn với những người anh từng gặp
Những người ấy...nhàm chán
Vì...bọn họ đã yêu quá nhiều.
Em thật hồn nhiên, thật tinh nghịch.
Anh yêu những thứ đó.
Cho dù có xa cách cũng chẳng sao.
Anh sẽ chờ
Có lẽ...một ngày gặp đã yêu sẽ quá nhanh chăng?
Chờ, sẽ chờ...đợi, mãi đợi
Anh sẽ nhớ đến em
...vì yêu
Quyết định nhanh lên em nhé!
***
Cảm giác thật lạ!
Phải chăng đó chỉ là tình cờ?
Bỗng, một ngày Nó gặp được rất nhiều may mắn và...
tự nhiên đến với bản thân! Nó thấy bất ngờ, thấy vui!
Em à! Những ngày qua anh nhớ em nhiều lắm...Em biết không?
Từng giây, từng phút anh đều nhớ đến em...
Yêu ư?...Có lẽ
Tình yêu từ đâu tới?...Từ ngày gặp em? Hay từ tình cảm em mang đến?
...Rốt cuộc vẫn là ở nơi em.
Lúc này!
Anh muốn biết em đang làm gì, đang ở đâu?
Có lẽ anh ích kỷ̃, anh muốn quản, muốn biết, muốn tất cả những thứ ở em.
Nhớ ư?...Có thể.
Dù là gì đi chăng nữa đối với anh cũng chẳng còn quan trọng.
Hạnh phúc từ trên trời rơi xuống, đến thật bất ngờ... đối với anh!
Em có nhớ đến anh không?
Hay đôi chút tình cờ gặp nhau mà bị lãng quên?
Ừ! Đúng là chỉ có hai chữ "tình cờ" để hình dung.
...Ngày ấy!
Trên đời có người tên ông già noel?
Đêm đó là giáng sinh nhỉ?
Anh, lang thang trên một con phố,
thất vọng, chán nản chiếm hết lý trí
Và...
Ai đã cho anh một điều ước?
Ban tặng thứ quý giá nhất cuộc đời cho anh?
Ừ...chỉ có thể là ban tặng.
...Em.
Anh muốn, rất muốn mình được hạnh phúc
Phải! Chỉ đơn giản thế thôi
...nhưng chưa bao giờ anh có được nó.
Anh luôn cảm thấy cái cuộc đời này chán ghét,
...khó chịu trong cuộc sống
về mọi thứ, mọi vấn đề.
Và bất ngờ...vào cái đêm hôm ấy!
Ông già noel nắm tay cô tiên áo xanh đi tới?
Ông già noel anh chẳng biết là tên nào.
Nhưng...
Cô tiên áo xanh thì... ừ... Là em!
Khoảnh khắc đó...cả thế giới như dừng lại
...nhịp tim, hô hấp của anh tăng lên.
giây phút đó...chạm mặt.
Cùng vui vẻ đón nhận giáng sinh.
Dưới màn trời tràn ngập ngọn đèn lung linh
Những cây thông lớn
trong sự nhộn nhịp của mọi người.
Trái tim anh cô đơn nằm đó
Nỗi thất vọng, buồn chán trong anh...nhiều hơn bao giờ hết.
...Em đến
Nụ cười trên khuôn mặt ấy...thật đẹp.
Với anh...
Hạnh phúc đã tới
Tình yên đã đến
Em...khác hẳn với những người anh từng gặp
Những người ấy...nhàm chán
Vì...bọn họ đã yêu quá nhiều.
Em thật hồn nhiên, thật tinh nghịch.
Anh yêu những thứ đó.
Cho dù có xa cách cũng chẳng sao.
Anh sẽ chờ
Có lẽ...một ngày gặp đã yêu sẽ quá nhanh chăng?
Chờ, sẽ chờ...đợi, mãi đợi
Anh sẽ nhớ đến em
...vì yêu
Quyết định nhanh lên em nhé!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook