Tựu Ngoạn Tiểu Hào Đích Mệnh (Kiếp Tiểu Hào)
-
Chương 9: Bị trục xuất khỏi bang
Sau lần đó, Triệu Ngang cố gắng khiến bản thân đối đãi bình thường với Nguyệt Ảnh Phong, mặc dù người kia luôn muốn dẫn cậu đi thăng cấp nhưng đều bị cậu lấy lý do muốn kiếm tiền mà từ chối.
Mà Điệp Y kia mười lần có chín lần là ở phía sau cậu ta.
Cũng vì thế, để chứng minh mình quả thật là muốn kiếm tiền, cậu chỉ có thể mỗi ngày treo acc câu cá, nếu không thì tới Lạc Dương Cửu Châu Thương Hội bày sạp.
Ngắn ngủi hai ba ngày, câu cá đã tăng đến cấp 4, độ thuần phục cấp 5 đã sớm đạt đến, nhưng do cấp bậc hạn chế, không thể tăng lên.
Ô Nhân Yêu Khuynh Thành cũng không login, bỏ thêm QQ của cậu liền biến mất bóng, nghe nói là đi viết tiểu thuyết.
Chơi game này quả thật có chút nản chí, vốn muốn nghiêm túc mà xung một cái đại hào ra, nhưng hiện tại —— Triệu Ngang nhìn nhìn góc trên bên trái trong game, đã dừng ở cấp 43.
Một giấc tỉnh dậy cá trong người lại đầy, Triệu Ngang kéo acc chạy đến Thương khố Tô Châu, mang hết đồ ăn nấu nướng sư môn vào trong tay nải, chuẩn bị lần nữa bày sạp.
“Cậu bày sạp bán quá chậm, tôi dạy cậu chạy thương đi.”
Nguyệt Ảnh Phong lại phát qua bưu kiện.
Lần này Triệu Ngang thật không biết thế nào từ chối, chỉ có thể đáp lại,“Được.”
Nguyệt Ảnh Phong lập tức phát qua mời tổ đội, Triệu Ngang tiếp nhận, đột nhiên bị kéo đi theo đội.
Tên kia thế mà đã ở bên cạnh mình, Triệu Ngang cứ thế chống cằm, nhàn nhã nhìn người chạy trên màn hình.
Tuần Lộc hệ thống cho đã sớm tự động thu hồi, cậu tân tân khổ khổ kiếm tiền cũng không đủ mua Phượng Hoàng cưỡi, cứ như vậy mà dùng cặp chân ngắn chạy bộ, đi theo phía sau Tiểu Lục, thực là một bộ dạng nghèo kiết xác.
Truyền tống về bang hội, hai người chạy tới bên NPC tên Tiễn Vi Nhất, Nguyệt Ảnh Phong thu hồi Tiểu Lục, đứng cạnh cậu.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Nhận Thương Phiếu
Triệu Ngang lúc này mới phát hiện danh hiệu của mình đã thành ‘Thiên Lôi Hoành Hành Thương Nhân’, nghe lời đi nhận Thương Phiếu.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Gạo lúc 94Y thì mua, mua hết tiền
Triệu Ngang điểm mở cửa hàng thương nghiệp, đúng lúc gạo 94Y, nhanh chóng mua 3 cái.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Mua rồi
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Theo sau tôi
Triệu Ngang chỉnh tự động theo sau Nguyệt Ảnh Phong, ra khỏi thành thị, tới Thảo Nguyên.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Thương tuyến là chính nam Thảo Nguyên tới chính đông Nhĩ Hải, mua đồ chạy một đường đến, vào Tử Vân Các, đợi giá gạo lên tới 94Y thì bán, sao đó mua hoa khô…
Đơn giản như vậy còn cố ý đến dẫn cậu chạy? Quả thực là sỉ nhục độ thông minh của cậu, tùy tiện nói là được thôi.
Triệu Ngang oán thầm, nhưng khóe miệng không nhịn được lén kéo lên, cảm thấy thật sự đã rất lâu không cùng cậu ta tổ đội. Tuy luôn do mình từ chối nhưng không thể phủ nhận, trong lòng cậu ít nhiều có chút không thoải mái, nhất là khi nhìn kênh bang hội nói chuyện mà biết cậu ta vẫn thường kéo Điệp Y.
Hai người không nói gì nữa, nhưng sự yên tĩnh kỳ dị này lại khiến tâm trạng buồn bực mấy ngày nay của Triệu Ngang được quét sạch, thậm chí còn nhàn nhã xem phong cảnh ven đường —— tuy thật sự cũng chẳng đẹp đẽ gì.
Chuyến thứ nhất rất nhanh chạy xong, Triệu Ngang lại ở bang mình mua gạo, im lặng chờ cậu ta nói đi, không nghĩ tới Nguyệt Ảnh Phong lại triệu hồi Tiểu Lục.
Ai? Không phải nói chạy thương không thể tọa kỵ sao? Hôm qua cậu còn thấy Điệp Y hỏi trong kênh bang ai chịu làm tài xế cho cô ta.
Điệp Y hai ngày này ở trong bang đánh bóng tên tuổi, mặc dù cậu biết nghĩ như vậy là có phần nghi ngờ ghen ghét, nhưng là không nhịn được không thích cô ta.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Hai ngày nữa có chút việc, đại khái phải tới ngày kia mới login Tiền kiếm được có thể đủ cho cậu dùng mấy ngày, khi nào về mang cậu thăng cấp
Có việc? Triệu ngang tuy muốn khống chế ngón tay, hai chữ ‘Chuyện gì’ vẫn đánh ra, lại xóa sạch.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Vậy ngày kia gặp.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Ừm, bye
Tiểu Lục lại chạy đi thật nhanh, Triệu Ngang thở dài, sau đó thình lình nắm chặt tay, tại sao mình lại đột nhiên thất vọng như vậy?
Tên Nguyệt Ảnh Phong quả nhiên rất nhanh xám đi.
Khi nãy còn cảm thấy có hứng thú chạy thương, giờ bỗng thấy vô vị tẻ nhạt. Vừa lúc tới giờ cơm trưa, Triệu Ngang trực tiếp treo acc trong thành thị, ra ngoài giúp nấu cơm.
Cơm nước xong trở lại, Triệu Ngang vừa tính chạy thương tiếp, bởi vì hứng thú không lớn như trước, cứ thế điểm vào bản đồ tự động tìm đường, bản thân ăn không ngồi rồi lên lướt web.
Chậm rãi chạy được 3 phiếu, nhàm chán mở khung hảo hữu nhìn, vừa lúc thấy tên người mất tích đã lâu đột nhiên sáng lên.
Tâm tình vẫn là mấy chữ kia: Có việc đốt anh đẹp trai!
Còn chưa kịp chào hỏi, cô ấy đã ở trong bang la hét.
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ba ha ha ha ha ha ha ha ha, bọn nhỏ, bà đã trở lại xN, bé nào nhớ bà có phần thưởng, ngóc đầu lên nào
[Bang] [Tu Thô Tục]: – -||
[Bang] [Ma Tôn]: Tiểu Ô đã lâu không gặp a Trở về gây họa nhân gian?
[Bang] [Điệp Y]: Cô ai là ai chứ? Cô gọi người khác là bọn nhỏ, còn tự xưng là bà, cô lớn hơn bọn tôi bao nhiêu?
Một câu nói không hài hòa này nhất thời khiến toàn bang đang sắp sôi sục chấn động, Triệu Ngang cũng ngẩn người.
[Bang] [Tu Thô Tục]: Mẹ, cô phát thần kinh gì vậy
[Bang] [Điệp Y]: Chẳng qua em thấy mọi người cần được tôn trọng, mọi người ở cùng nhau không phải nên có văn hóa chút sao? Ai để cho người khác tùy tiện kêu mình bọn nhỏ cũng sẽ không thoải mái a!
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: …
Triệu Ngang thấy lời này nhất thời tức giận.
[Bang] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Tiểu Ô gọi là những người quen thân với cô ấy sẽ không so đo với cô ấy, cô không nên hiểu lầm.
Lời ngầm chính là, cô đừng tự kỷ, cho dù Tiểu Ô gọi bọn nhỏ cô cũng không có tư cách đáp lời.
[Bang] [Điệp Y]: Ngang Ngang cậu thế là sao, tôi không có ý gì khác, chẳng qua tôi cảm thấy cô ta nói chuyện nên lễ độ một chút, ý của cậu là tôi không xứng đáng ở trong bang này à? Tôi đây có thể đi!
[Bang] [Ma Tôn]: Sao lại cãi nhau, mọi người bớt giận nào, Tiểu Ô luôn vậy đó.
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Thiệt ngại, tôi luôn vậy đó, cô không nhìn quen có thể đi vòng qua, nhưng tôi cảm thấy cô không có tư cách ở đây dạy dỗ tôi!
[Bang] [Điệp Y]: Tiểu Suất đi vắng các người liền ức hiếp tôi! Tôi thật sự không có ý khác, tôi cũng vì không khí trong bang, mọi người hòa hợp nói chuyện không phải tốt sao?
[Bang] [Tu Thô Tục]: Ha, làm cái Nội Vụ Sứ liền lên mặt ha
[Bang] [Điệp Y]: Nếu các người đã cảm thấy tôi nhiều chuyện thì xem như lỗi tại tôi đi, tôi đi là được chứ gì!
“Người chơi Điệp Y cùng bổn bang chí hướng bất đồng, rời khỏi bổn bang.”
[Bang] [tiễn mày về tây thiên]: Khỉ! Một đám người ức hiếp một cô bé
[Bang] [tối quá tối quá]: Bây giờ mấy người vui vẻ chưa, xem lão đại trở về xem các người nói thế nào!
Ngắn ngủi hai ngày, Điệp Y kia đã mua được không ít lòng người, cả Tối quá tối quá vẫn luôn quấn lấy Tiểu Ô cũng nói giúp cô ta.
Quả thật, nữ sinh làm nũng so với người như Tu và Tiểu Ô tùy tiện dễ khiến người thích hơn.
[Bang] [Tu Thô Tục]: Ức hiếp? Tôi??!!!! Bà nhàn rỗi không gì làm đi ức hiếp nó! Chưa gì đã lui bang! Có chút xíu đã đi, ai không làm được!
“Người chơi Tu Thô Tục cùng bổn bang chí hướng bất đồng, rời khỏi bổn bang.”
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Tôi tự cho là không có ý ức hiếp cô ta, lúc cô ta không onl tôi vẫn như vậy, nhưng không nghĩ tới tôi vắng mặt mấy ngày cô ta đã trở nên quan trọng thế. Tôi cũng đi, các người có thể gọi cô ta về, nói người ức hiếp cô ta đều đi hết rồi!
“Người chơi Ô Nhân Yêu Khuynh Thành cùng bổn bang chí hướng bất đồng, rời khỏi bổn bang.”
[Bang] [Ma Tôn]: Ai, Tiểu Ô, cậu làm gì vậy!
Cả lời níu giữ của Ma Tôn cô ấy cũng không thể thấy được.
Triệu Ngang trố mắt nhìn, dựa theo tình hình này cậu chắc cũng nên đi theo, đột nhiên nghĩ tới Nguyệt Ảnh Phong, trong lòng lại buồn rầu.
Nhưng vẫn rất nhanh mở ra bang hội, nút ‘Rời khỏi’ còn chưa kịp nhấn xuống, cửa sổ bang hội đã biến mất.
Tiếp theo nhận được một phong bưu kiện.
“Bạn đã bị bang chủ Nguyệt Ảnh Phong mời ra khỏi bang hội.”
Triệu Ngang ngẩn người, còn chưa kịp buồn bực, trong đầu đã lóe lên một nghi vấn.
———————————————————————————
Ài, tớ nói thật, đúng là Nội Vụ Sứ trong danh sách bang hội chỉ đứng sau Bang Chủ nhưng thật ra chỉ là cái mác, hoàn toàn không có quyền lợi gì, như Công Vụ Sứ còn có thể nhận người vào bang…
Mà Điệp Y kia mười lần có chín lần là ở phía sau cậu ta.
Cũng vì thế, để chứng minh mình quả thật là muốn kiếm tiền, cậu chỉ có thể mỗi ngày treo acc câu cá, nếu không thì tới Lạc Dương Cửu Châu Thương Hội bày sạp.
Ngắn ngủi hai ba ngày, câu cá đã tăng đến cấp 4, độ thuần phục cấp 5 đã sớm đạt đến, nhưng do cấp bậc hạn chế, không thể tăng lên.
Ô Nhân Yêu Khuynh Thành cũng không login, bỏ thêm QQ của cậu liền biến mất bóng, nghe nói là đi viết tiểu thuyết.
Chơi game này quả thật có chút nản chí, vốn muốn nghiêm túc mà xung một cái đại hào ra, nhưng hiện tại —— Triệu Ngang nhìn nhìn góc trên bên trái trong game, đã dừng ở cấp 43.
Một giấc tỉnh dậy cá trong người lại đầy, Triệu Ngang kéo acc chạy đến Thương khố Tô Châu, mang hết đồ ăn nấu nướng sư môn vào trong tay nải, chuẩn bị lần nữa bày sạp.
“Cậu bày sạp bán quá chậm, tôi dạy cậu chạy thương đi.”
Nguyệt Ảnh Phong lại phát qua bưu kiện.
Lần này Triệu Ngang thật không biết thế nào từ chối, chỉ có thể đáp lại,“Được.”
Nguyệt Ảnh Phong lập tức phát qua mời tổ đội, Triệu Ngang tiếp nhận, đột nhiên bị kéo đi theo đội.
Tên kia thế mà đã ở bên cạnh mình, Triệu Ngang cứ thế chống cằm, nhàn nhã nhìn người chạy trên màn hình.
Tuần Lộc hệ thống cho đã sớm tự động thu hồi, cậu tân tân khổ khổ kiếm tiền cũng không đủ mua Phượng Hoàng cưỡi, cứ như vậy mà dùng cặp chân ngắn chạy bộ, đi theo phía sau Tiểu Lục, thực là một bộ dạng nghèo kiết xác.
Truyền tống về bang hội, hai người chạy tới bên NPC tên Tiễn Vi Nhất, Nguyệt Ảnh Phong thu hồi Tiểu Lục, đứng cạnh cậu.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Nhận Thương Phiếu
Triệu Ngang lúc này mới phát hiện danh hiệu của mình đã thành ‘Thiên Lôi Hoành Hành Thương Nhân’, nghe lời đi nhận Thương Phiếu.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Gạo lúc 94Y thì mua, mua hết tiền
Triệu Ngang điểm mở cửa hàng thương nghiệp, đúng lúc gạo 94Y, nhanh chóng mua 3 cái.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Mua rồi
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Theo sau tôi
Triệu Ngang chỉnh tự động theo sau Nguyệt Ảnh Phong, ra khỏi thành thị, tới Thảo Nguyên.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Thương tuyến là chính nam Thảo Nguyên tới chính đông Nhĩ Hải, mua đồ chạy một đường đến, vào Tử Vân Các, đợi giá gạo lên tới 94Y thì bán, sao đó mua hoa khô…
Đơn giản như vậy còn cố ý đến dẫn cậu chạy? Quả thực là sỉ nhục độ thông minh của cậu, tùy tiện nói là được thôi.
Triệu Ngang oán thầm, nhưng khóe miệng không nhịn được lén kéo lên, cảm thấy thật sự đã rất lâu không cùng cậu ta tổ đội. Tuy luôn do mình từ chối nhưng không thể phủ nhận, trong lòng cậu ít nhiều có chút không thoải mái, nhất là khi nhìn kênh bang hội nói chuyện mà biết cậu ta vẫn thường kéo Điệp Y.
Hai người không nói gì nữa, nhưng sự yên tĩnh kỳ dị này lại khiến tâm trạng buồn bực mấy ngày nay của Triệu Ngang được quét sạch, thậm chí còn nhàn nhã xem phong cảnh ven đường —— tuy thật sự cũng chẳng đẹp đẽ gì.
Chuyến thứ nhất rất nhanh chạy xong, Triệu Ngang lại ở bang mình mua gạo, im lặng chờ cậu ta nói đi, không nghĩ tới Nguyệt Ảnh Phong lại triệu hồi Tiểu Lục.
Ai? Không phải nói chạy thương không thể tọa kỵ sao? Hôm qua cậu còn thấy Điệp Y hỏi trong kênh bang ai chịu làm tài xế cho cô ta.
Điệp Y hai ngày này ở trong bang đánh bóng tên tuổi, mặc dù cậu biết nghĩ như vậy là có phần nghi ngờ ghen ghét, nhưng là không nhịn được không thích cô ta.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Hai ngày nữa có chút việc, đại khái phải tới ngày kia mới login Tiền kiếm được có thể đủ cho cậu dùng mấy ngày, khi nào về mang cậu thăng cấp
Có việc? Triệu ngang tuy muốn khống chế ngón tay, hai chữ ‘Chuyện gì’ vẫn đánh ra, lại xóa sạch.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Vậy ngày kia gặp.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Ừm, bye
Tiểu Lục lại chạy đi thật nhanh, Triệu Ngang thở dài, sau đó thình lình nắm chặt tay, tại sao mình lại đột nhiên thất vọng như vậy?
Tên Nguyệt Ảnh Phong quả nhiên rất nhanh xám đi.
Khi nãy còn cảm thấy có hứng thú chạy thương, giờ bỗng thấy vô vị tẻ nhạt. Vừa lúc tới giờ cơm trưa, Triệu Ngang trực tiếp treo acc trong thành thị, ra ngoài giúp nấu cơm.
Cơm nước xong trở lại, Triệu Ngang vừa tính chạy thương tiếp, bởi vì hứng thú không lớn như trước, cứ thế điểm vào bản đồ tự động tìm đường, bản thân ăn không ngồi rồi lên lướt web.
Chậm rãi chạy được 3 phiếu, nhàm chán mở khung hảo hữu nhìn, vừa lúc thấy tên người mất tích đã lâu đột nhiên sáng lên.
Tâm tình vẫn là mấy chữ kia: Có việc đốt anh đẹp trai!
Còn chưa kịp chào hỏi, cô ấy đã ở trong bang la hét.
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ba ha ha ha ha ha ha ha ha, bọn nhỏ, bà đã trở lại xN, bé nào nhớ bà có phần thưởng, ngóc đầu lên nào
[Bang] [Tu Thô Tục]: – -||
[Bang] [Ma Tôn]: Tiểu Ô đã lâu không gặp a Trở về gây họa nhân gian?
[Bang] [Điệp Y]: Cô ai là ai chứ? Cô gọi người khác là bọn nhỏ, còn tự xưng là bà, cô lớn hơn bọn tôi bao nhiêu?
Một câu nói không hài hòa này nhất thời khiến toàn bang đang sắp sôi sục chấn động, Triệu Ngang cũng ngẩn người.
[Bang] [Tu Thô Tục]: Mẹ, cô phát thần kinh gì vậy
[Bang] [Điệp Y]: Chẳng qua em thấy mọi người cần được tôn trọng, mọi người ở cùng nhau không phải nên có văn hóa chút sao? Ai để cho người khác tùy tiện kêu mình bọn nhỏ cũng sẽ không thoải mái a!
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: …
Triệu Ngang thấy lời này nhất thời tức giận.
[Bang] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Tiểu Ô gọi là những người quen thân với cô ấy sẽ không so đo với cô ấy, cô không nên hiểu lầm.
Lời ngầm chính là, cô đừng tự kỷ, cho dù Tiểu Ô gọi bọn nhỏ cô cũng không có tư cách đáp lời.
[Bang] [Điệp Y]: Ngang Ngang cậu thế là sao, tôi không có ý gì khác, chẳng qua tôi cảm thấy cô ta nói chuyện nên lễ độ một chút, ý của cậu là tôi không xứng đáng ở trong bang này à? Tôi đây có thể đi!
[Bang] [Ma Tôn]: Sao lại cãi nhau, mọi người bớt giận nào, Tiểu Ô luôn vậy đó.
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Thiệt ngại, tôi luôn vậy đó, cô không nhìn quen có thể đi vòng qua, nhưng tôi cảm thấy cô không có tư cách ở đây dạy dỗ tôi!
[Bang] [Điệp Y]: Tiểu Suất đi vắng các người liền ức hiếp tôi! Tôi thật sự không có ý khác, tôi cũng vì không khí trong bang, mọi người hòa hợp nói chuyện không phải tốt sao?
[Bang] [Tu Thô Tục]: Ha, làm cái Nội Vụ Sứ liền lên mặt ha
[Bang] [Điệp Y]: Nếu các người đã cảm thấy tôi nhiều chuyện thì xem như lỗi tại tôi đi, tôi đi là được chứ gì!
“Người chơi Điệp Y cùng bổn bang chí hướng bất đồng, rời khỏi bổn bang.”
[Bang] [tiễn mày về tây thiên]: Khỉ! Một đám người ức hiếp một cô bé
[Bang] [tối quá tối quá]: Bây giờ mấy người vui vẻ chưa, xem lão đại trở về xem các người nói thế nào!
Ngắn ngủi hai ngày, Điệp Y kia đã mua được không ít lòng người, cả Tối quá tối quá vẫn luôn quấn lấy Tiểu Ô cũng nói giúp cô ta.
Quả thật, nữ sinh làm nũng so với người như Tu và Tiểu Ô tùy tiện dễ khiến người thích hơn.
[Bang] [Tu Thô Tục]: Ức hiếp? Tôi??!!!! Bà nhàn rỗi không gì làm đi ức hiếp nó! Chưa gì đã lui bang! Có chút xíu đã đi, ai không làm được!
“Người chơi Tu Thô Tục cùng bổn bang chí hướng bất đồng, rời khỏi bổn bang.”
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Tôi tự cho là không có ý ức hiếp cô ta, lúc cô ta không onl tôi vẫn như vậy, nhưng không nghĩ tới tôi vắng mặt mấy ngày cô ta đã trở nên quan trọng thế. Tôi cũng đi, các người có thể gọi cô ta về, nói người ức hiếp cô ta đều đi hết rồi!
“Người chơi Ô Nhân Yêu Khuynh Thành cùng bổn bang chí hướng bất đồng, rời khỏi bổn bang.”
[Bang] [Ma Tôn]: Ai, Tiểu Ô, cậu làm gì vậy!
Cả lời níu giữ của Ma Tôn cô ấy cũng không thể thấy được.
Triệu Ngang trố mắt nhìn, dựa theo tình hình này cậu chắc cũng nên đi theo, đột nhiên nghĩ tới Nguyệt Ảnh Phong, trong lòng lại buồn rầu.
Nhưng vẫn rất nhanh mở ra bang hội, nút ‘Rời khỏi’ còn chưa kịp nhấn xuống, cửa sổ bang hội đã biến mất.
Tiếp theo nhận được một phong bưu kiện.
“Bạn đã bị bang chủ Nguyệt Ảnh Phong mời ra khỏi bang hội.”
Triệu Ngang ngẩn người, còn chưa kịp buồn bực, trong đầu đã lóe lên một nghi vấn.
———————————————————————————
Ài, tớ nói thật, đúng là Nội Vụ Sứ trong danh sách bang hội chỉ đứng sau Bang Chủ nhưng thật ra chỉ là cái mác, hoàn toàn không có quyền lợi gì, như Công Vụ Sứ còn có thể nhận người vào bang…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook