Lại nói ngày ấy, Mị đem Thiết Diễm giao cho Cốc Đông, chính mình nghênh hướng lam y nữ tử, nàng có thể cảm giác được ánh mắt phẫn nộ không cam lòng của Thiết Diễm, nhưng nàng biết chính mình không thể quay đầu, an nguy của hắn mới là quan trọng nhất.

Xác định được các nàng đã an toàn rời đi, nàng mới đưa lược chú ý lên bốn người trước mặt.

Tuy biết rằng lam y nữ nhân mới là chủ nhân nơi nay, nhưng ánh mắt của nàng không tự chủ được lại bị bạch y nam tử bên cạnh lam y nữ nhân hấp dẫn, chỉ vì ánh mắt phức tạp của hắn dừng trên người mình quá mức chăm chú, là cho nàng không thể bỏ qua.

Mị thu hồi ánh mắt đặt trên người nam tử nọ, tay trái đưa ra phía sau lưng mình, tay phải cầm đao, tà tà chỉ về phía trước “ Muốn đánh thì đánh, bớt sàm ngôn đi.”

“ Ngươi, nha đầu cuồng vọng.” Lam y nữ tử hừ lạnh nói, khi nói chuyện liền đã xuất hiện ở trước người Mị.

Mị thậm chí ngay cả bóng dáng nàng cũng chưa thấy rõ, liền bị một chưởng của nàng đánh bay, xa xa rơi trên mặt đất, làm cho khí huyết trong lòng ngực cuồn cuộn.

“ Shit!” Mị trong lòng thầm mắng, cổ họng đề xuống huyết tinh, lại xoay người đứng lên, đi tới.

Lam y nữ tử dương dương tự đắc lại một chưởng đánh bay Mị, Lăng Oanh ở một bên muốn động lại bị hồng y nữ tử giữ chặt.

Mị gắt gao mím môi, lau đi tơ máu dính ở khóe miệng, lại đứng dậy, cước bộ có chút lảo đảo đi đến, ánh mắt càng không kiềm chế được mà nhìn nữ nhân lam y.

“ Ha ha ha…. Người có thể tiếp của ta một chưởng không nhiều lắm, không nghĩ nha đầu ngươi cũng có chút năng lực.” Lam y nữ nhân lại đánh ra một chưởng, chưởng này dùng chừng mười thành công lực.

Mị lại rơi xuống đất, phun ra một ngụm tiên huyết, đầu cúi xuống không hề động, cứ như vậy ngồi, vẫn không nhúc nhích.

“ Hừ, nha đầu ngươi là muốn giúp các nàng kéo dài thời gian, đi xa hơn phải không?” Lam y nữ nhân phất tay áo, đem hai tay cho ra phía sau lưng, vẻ mặt ngạo nghễ

“ Mùa này, Phượng khê sơn có nhiều “vụ”, nếu các nàng cứ tiếp tục xông loạn vào rừng rậm kia, có thể sẽ…”

Mị vô thanh vô tức ngồi, thân thể hơi chấn động, chậm rãi đứng lên, tóc bay tán loạn, che đi nửa khuôn mặt của nàng, làm cho người ta nhìn không được vẻ mặt của nàng lúc này.

Nàng thực thong thả đi tới trước người lam y nữ nhân, hướng đao xuống đất, hai mắt khép lại, đem tư duy của bản thân tâp trung lại, vận hành nội tức chạy khắp kinh mạch toàn thân, nàng sẽ làm theo bản năng, không cần phải hỏi han, không cần cảm thụ đau đớn.

“ Ngươi nếu trợ giúp ta xưng bá thiên hạ, ta liền giúp ngươi tìm phu quân về, như thế nào?” Lam y nữ nhân trong mắt tràn ngập khinh thường, người này và sư phụ nàng thật giống nhau, trong mắt chỉ có chữ tình mà thôi.

“ Hừ.. hãy bớt sàm ngôn đi, phu quân của ta tự ta đi tìm, không tới phiên ngươi.” Mị thanh âm khinh thường vang lên, rõ ràng rành mạch.

Lam y nữ nhân giận tái mặt, cười lạnh nói: “ Ngươi đây là tự tìm đường chết, muốn đánh thắng ta, võ công của ngươi còn kém xa, dù là sư phụ Đoàn Trân của ngươi còn trên đời, cũng bất quá đánh ngang tay với ta mà thôi.”

“ Sợ là ngươi chỉ có công phu khua môi múa mép là lợi hại hơn sư phụ ta mà thôi. Muốn đánh liền đánh!” Mị cố gắng chịu đựng khí huyết trong lồng ngực đang tán loạn, chưởng lực của nữ nhân này không hề lưu tình, sư phụ ơi là sư phụ! Người đây là chọc phải cái gì đây chứ? Theo như nàng nghĩ, tám phần là vì tình a…

Vẫn cứ nói lời khiêu khích, làm cho sắc mặt Lăng Oanh thay đổi, nàng rõ ràng đánh không lại, vì sao vẫn cứ làm như vậy… Hắn không kiềm chế được mà đặt toàn bộ lực chú ý đến trên người nữ tử cuồng ngạo này,..

” Hừ” Lam y nữ tử phi thân bay lên, một chưởng bổ a, ngân quang trước mắt nàng chợt lóe, một cỗ sát khí lạnh thấu xương cứ thế mà theo đến. Sau đó nàng liền thu chưởng, thân hình lại nhanh chóng quay ngược trở lại, rồi thối lui.

Nhưng nha đầu kia cũng không có để ý tới chưởng pháp của mình mà vẫn đi lên phía trước, chưa từng lùi bước, khiến nàng cảm thấy kinh hãi, nha đầu kia vì sao biết được bóng dáng cùng bộ pháp của nàng mà lại có thể tránh được như vậy …

Vài cái qua lại, hai mắt Mị thủy chung không có mở ra, chính là bằng vào bản năng thân thể phản ứng mà ứng chiến; Thẳng đến khi lam y nữ nhân lại thêm một chưởng, thì mũi đao hiện lên, nghênh diện mà đến.

Lam y nữ nhân lần này xem mắt phượng của Mị mở ra, sát khí ở giữa nhưng lại lộ ra một tia giảo hoạt, nàng không có tránh một chưởng kia của nàng, mà là một đao đón nhận, đao ấy sử dụng nội kình cực mạnh, đâm thật sâu đầu vai nữ nhân vận lam y, mà Mị cũng bị nàng một chưởng đánh bay.

Mị nhưng là không có rơi xuống đất, mà là bằng vào một chưởng kia, thúc giục nội tức, thân thể bắn về phương hướng Thiết Diễm và mấy người ly khai, nháy mắt biến mất khỏi tầm mắt của các nàng.

Lam y nữ nhân hung hăng rút đao ở đầu vài xuống, âm thanh lạnh lùng nói: ” Truy cho ta…” Trong lòng sát khí lan tràn, nha đầu này không thể giữ lại, có thể từ trong tay nàng đào thoát, thiên hạ này được mấy người, nàng tuổi còn nhỏ mà võ công, tâm kế đã khó dò như vậy, nếu cứ để yên tất sẽ trở thành hậu hoạn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương