Tui Yêu Bà, Ngốc
-
Chương 8: Nguy hiểm rình rập
Sau khi nó ngã xuống thì có 1 chàng trai và 1 cô gái đến....- thiệt tình, cái con này bất cẩn sao mà té xỉu ở đây nhỉ - giọng cô gái vang lên
- thôi cứ đưa vô bệnh viện rồi báo với Vi cũng được- chàng trai vội vàng bế nó dậy
- ủa con mèo ở đâu ra vậy??? - cô gái bất ngờ
- kệ cứ đưa nó vào với Như luôn - chàng trai kéo cô gái ôm con mèo chạy
Tại 1 căn biệt thự lớn.........
- Cho mày chừa!! - giọng nói của người con gái vang lên trong chiều tà thanh vắng...
Quay lại nó thì.....
- Alo, ai đấy?? - cô thấy số lạ bắt máy
- ai cũng được không quan trọng, con Như nó bị cái gì đâm vào đầu kìa - giọng nói của cô gái ấy vang lên
- Hả?? ở đâu?? tui tới liền- cô gấp gáp
- bệnh viện tỉnh, đi lẹ lên - giọng cô gái ấy cũng gấp gáp theo
Một lát sau...
- Rầm!!!!!!!! - cánh cửa văng ra ngoài
- con Như, nó sao... sao rồi - cô vừa thở hổn hển vừa chạy vào
- rồi rồi không sao hết, đang nằm đây nè - cô gái chỉ vào nó
- Ủ....a, Mai?? sao bà ở đây??? - cô ngạc nhiên
- A! nhận ra hả - chàng trai nói
- Ông Dương,2 người vào Việt Nam có chuyện gì thế??? - cô tò mò
- à..ừm..Vô chơi với mấy người - Mai lúng túng
- Định học ở đây luôn à?? - cô hỏi
- Ừm - Dương trả lời
______________________
GTNV
* Huỳnh Văn Dương
- bạn cũ của nó và cô, đi du học ở nước ngoài, dù học giỏi nhưng IQ không cao ( như mấy Nv trước thôi)
* Trịnh Hoàng Mai
- bạn cũ của cô và nó, đi du học cùng Dương, học giỏi nhưng dưới Dương 1 hạng
______________________
- 2 người tay trong tay rồi nhể - cô châm chọc
- ơ?? - cả hai đỏ mặt nói
Lúc cô đang cười gian thì........
- Bịch bịch bịch - tiếng chạy gấp gáp bang vào phòng
- ơ?? lại cái đám điên ở nhà vào đây à??? - cô nóng mặt
- Như........! - 3 đứa con trai chạy như vũ bão nhìn vào phòng
- ơ ai đây??? - hắn quay qua nhìn 2 người kia như sinh vật lạ
- xin chào, tui là Mai còn đây là Dương - Mai vui vẻ nói
- ờ, chào! Tui là Bảo, còn đây là Cường và Duy, hiện tại Duy là anh nuôi của Như - hắn vui vẻ đáp lại
- em chào anh Duy - Mai lễ phép cúi chào
- Chào em - anh chào lại
- Ơ!!!!!! con mèo ở đây đây??? - cô ngạc nhiên
- Hình như nó đi theo bà Như, rồi bả bị cái gì rớt vào đầu rồi như thế.. - cô chỉ vào đầu nó
- em còn nhớ đường đó không?? - anh hỏi
- dạ, hẻm số 12 đường An Dương Vương thì phải - Mai ngẫm nghĩ rồi nói
- vậy đích thị là cô ta rồi - cô nói
- ừm - tất cả đồng thanh
Căn phòng lạnh dần.... Không còn dấu hiệu của sự sống, tất cả đều quay lại nhìn nó đang bất tỉnh thì...
- Meoooo - tiếng của con mèo vang lên
- trời ơi, giựt cả mình - cô nói
- cho nó ăn đi nó đói rồi đó - Mai nói
- ơ??? cho nó ăn gì??? - tất cả mặt ngu hỏi Mai
- thức ăn cho mèo, dzời ạ!! - cô gắt
- rồi tui đi mua đây - cô đứng dậy và đi ra
- đi nhanh lên nhá, nó mà chết là bà Như ám bà đó - Cậu ra giọng châm chọc
- ừ, cả đám có đồ ăn hết trừ ông ra, ráng nhịn đi nhá!!!!!!!!! - giọng cô vọng lại
- Cái bà này - cậu cười
Trong căn phòng, lại xuất hiện thêm nhiều tiếng cười...........
Thì trong 1 căn biệt thự...
- mày may mắn đấy nhưng không có lần thứ 2 đâu - giọng của cô ta vang lên
- phải ha, chơi với cái tụi nhà giàu ấy chả được cái gì đâu - giọng của 1 người khác vang lên
- Chơi tới mức độ ngu người. HAHAHAHA! - giọng 1 người khác vang lên
- Ta nghĩ chúng ta nên kết thúc trò chơi sớm thôi - giọng của cô ta nói với 2 người kia
- Ok - cả 2 người kia đáp lại
T/g: xin lỗi các bạn vì Yui không Up truyện thường xuyên, vì 1 số lí do nên Yui không up thường ngày được
Mong các bạn thông cảm....
- thôi cứ đưa vô bệnh viện rồi báo với Vi cũng được- chàng trai vội vàng bế nó dậy
- ủa con mèo ở đâu ra vậy??? - cô gái bất ngờ
- kệ cứ đưa nó vào với Như luôn - chàng trai kéo cô gái ôm con mèo chạy
Tại 1 căn biệt thự lớn.........
- Cho mày chừa!! - giọng nói của người con gái vang lên trong chiều tà thanh vắng...
Quay lại nó thì.....
- Alo, ai đấy?? - cô thấy số lạ bắt máy
- ai cũng được không quan trọng, con Như nó bị cái gì đâm vào đầu kìa - giọng nói của cô gái ấy vang lên
- Hả?? ở đâu?? tui tới liền- cô gấp gáp
- bệnh viện tỉnh, đi lẹ lên - giọng cô gái ấy cũng gấp gáp theo
Một lát sau...
- Rầm!!!!!!!! - cánh cửa văng ra ngoài
- con Như, nó sao... sao rồi - cô vừa thở hổn hển vừa chạy vào
- rồi rồi không sao hết, đang nằm đây nè - cô gái chỉ vào nó
- Ủ....a, Mai?? sao bà ở đây??? - cô ngạc nhiên
- A! nhận ra hả - chàng trai nói
- Ông Dương,2 người vào Việt Nam có chuyện gì thế??? - cô tò mò
- à..ừm..Vô chơi với mấy người - Mai lúng túng
- Định học ở đây luôn à?? - cô hỏi
- Ừm - Dương trả lời
______________________
GTNV
* Huỳnh Văn Dương
- bạn cũ của nó và cô, đi du học ở nước ngoài, dù học giỏi nhưng IQ không cao ( như mấy Nv trước thôi)
* Trịnh Hoàng Mai
- bạn cũ của cô và nó, đi du học cùng Dương, học giỏi nhưng dưới Dương 1 hạng
______________________
- 2 người tay trong tay rồi nhể - cô châm chọc
- ơ?? - cả hai đỏ mặt nói
Lúc cô đang cười gian thì........
- Bịch bịch bịch - tiếng chạy gấp gáp bang vào phòng
- ơ?? lại cái đám điên ở nhà vào đây à??? - cô nóng mặt
- Như........! - 3 đứa con trai chạy như vũ bão nhìn vào phòng
- ơ ai đây??? - hắn quay qua nhìn 2 người kia như sinh vật lạ
- xin chào, tui là Mai còn đây là Dương - Mai vui vẻ nói
- ờ, chào! Tui là Bảo, còn đây là Cường và Duy, hiện tại Duy là anh nuôi của Như - hắn vui vẻ đáp lại
- em chào anh Duy - Mai lễ phép cúi chào
- Chào em - anh chào lại
- Ơ!!!!!! con mèo ở đây đây??? - cô ngạc nhiên
- Hình như nó đi theo bà Như, rồi bả bị cái gì rớt vào đầu rồi như thế.. - cô chỉ vào đầu nó
- em còn nhớ đường đó không?? - anh hỏi
- dạ, hẻm số 12 đường An Dương Vương thì phải - Mai ngẫm nghĩ rồi nói
- vậy đích thị là cô ta rồi - cô nói
- ừm - tất cả đồng thanh
Căn phòng lạnh dần.... Không còn dấu hiệu của sự sống, tất cả đều quay lại nhìn nó đang bất tỉnh thì...
- Meoooo - tiếng của con mèo vang lên
- trời ơi, giựt cả mình - cô nói
- cho nó ăn đi nó đói rồi đó - Mai nói
- ơ??? cho nó ăn gì??? - tất cả mặt ngu hỏi Mai
- thức ăn cho mèo, dzời ạ!! - cô gắt
- rồi tui đi mua đây - cô đứng dậy và đi ra
- đi nhanh lên nhá, nó mà chết là bà Như ám bà đó - Cậu ra giọng châm chọc
- ừ, cả đám có đồ ăn hết trừ ông ra, ráng nhịn đi nhá!!!!!!!!! - giọng cô vọng lại
- Cái bà này - cậu cười
Trong căn phòng, lại xuất hiện thêm nhiều tiếng cười...........
Thì trong 1 căn biệt thự...
- mày may mắn đấy nhưng không có lần thứ 2 đâu - giọng của cô ta vang lên
- phải ha, chơi với cái tụi nhà giàu ấy chả được cái gì đâu - giọng của 1 người khác vang lên
- Chơi tới mức độ ngu người. HAHAHAHA! - giọng 1 người khác vang lên
- Ta nghĩ chúng ta nên kết thúc trò chơi sớm thôi - giọng của cô ta nói với 2 người kia
- Ok - cả 2 người kia đáp lại
T/g: xin lỗi các bạn vì Yui không Up truyện thường xuyên, vì 1 số lí do nên Yui không up thường ngày được
Mong các bạn thông cảm....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook