5.
Đệt! Trương Triết Hạn tự thấy mình ngu dễ sợ, Cung Tuấn cũng không có sợ nóng giống như anh, mặc trang phục hưu nhàn ngắn cũn cỡn, tà váy rộng vắt giữa hai chân......!Trương Triết Hạn híp mắt, ngước lên liếc ngang khuôn ngực bằng phẳng của Cung Tuấn, Chậc, cũng phẳng cỡ ngực anh thôi mà*.
*Đoạn này Trương Triết Hạn đang so cái háng của thầy Cung cũng phẳng y như bộ ngực của hắn chứ không thấy cộm lên (((((=
"Nhìn thật à." Ánh mắt Cung Tuấn mang theo ý pha trò, hơi ngạc nhiên trước sự lộ liễu của Trương Triết Hạn.
"Người ghét bỏ anh là Chu Nhứ, còn tôi chỉ là......!tò mò cơ bắp của anh săn chắc đến đâu thôi." Trương Triết Hạn vòng tay qua vai Cung Tuấn, đưa tay vỗ vỗ cơ ngực của Cung Tuấn, xúc cảm đối lập, rất khác với khi tự sờ chính mình.
Cánh môi mỏng của Cung Tuấn khẽ nhếch, nở nụ cười bất lực mà lắc đầu: "Trương đại tướng công, cậu sờ tôi càng lúc càng tự nhiên rồi đấy."
"Thân hình đẹp thế, ai mà không mê." Sờ soạng xong rồi, Trương Triết Hạn cứ thế mà nhéo cơ bắp trên cánh tay của Cung Tuấn, nhỏ giọng thì thầm, sao mà luyện được thế, còn rắn chắc hơn bốn năm trước nữa, chà ~ da thịt còn đàn hồi, muốn cắn một miếng ghê.
"Trùng hợp vậy, tôi cũng muốn làm thế với cậu." Cung Tuấn mặc một bộ bạch y, khí chất ôn nhuận như trần, lại bẩm sinh có một đôi mắt đào hoa say lờ đờ, nói gì cũng mang theo ý tứ lộ liễu.
Trương Triết Hạn nhìn thẳng vào ánh mắt nóng rực đang hoá thân thành Lão Ôn của Cung Tuấn, tim chậm lại nửa nhịp, khoé môi khẽ nhếch: "Đáng tiếc, quan hệ của chúng ta, giống như con cá này vậy, không thân*."
*Đồng âm với từ "không chín"
Cung Tuấn bật cười, ngẩng đầu ngắm trăng trên trời.
Hai người, bốn cá thể.
Những lời này là nói với ai, những lời này là dùng thân phận nào để nói.
"Bọn mình tập thoại tiếp không?" Cung Tuấn hỏi.
"Anh cần không." Trương Triết Hạn rất thoải mái trong việc thoát nhập vai Chu Nhứ.
"Tôi đến tìm cậu......!để xúc tiến tình cảm mà." Cung Tuấn vừa đẹp trai vừa tao nhã, nhất thời không phân biệt rõ hắn đang là ai.
Nam với nam đóng phim tình cảm tiện thật, cứ thoải mái đi thẳng vào vấn đề là xong.
Trước đây cũng đã từng có kịch bản đam cải tìm đến Trương Triết Hạn, nhưng Trương Triết Hạn đều từ chối sạch, nghĩ đến việc phải đi cưng chiều một người đàn ông, cho dù chỉ là diễn kịch cũng khiến anh nổi da gà.
Kịch bản của Hàn Sơn rất cảm động, nhưng anh cũng chưa từng nghĩ tới việc chủ động đi tranh cơ hội.
Cho đến khi nhìn thấy tiếng gió lan truyền trên mạng, chị Cát bảo hợp tác với Cung Tuấn.
Happy Camp chính là lần đầu tiên Trương Triết Hạn tiếp xúc với Cung Tuấn, anh cho rằng việc Cung Tuấn đồng ý lập đội với mình đã là xuất phát từ phép xã giao lịch sự rồi, tiếp theo anh dự định sẽ dựa vào chính mình để giành chiến thắng trong trò chơi.
Nào ngờ đâu Cung Tuấn lại sẵn sàng bỏ đi cái tôi của tiền bối, phân chia công cuộc cách mạng với người mới như anh, cùng anh phá hết những kỷ lục mới trong mọi trò chơi.
Cũng là trong quá trình chơi đấy, Trương Triết Hạn rất kinh ngạc khi thấy Cung Tuấn mặc áo quần thì thon gầy mà hai cánh tay lại vô cùng mạnh mẽ, ôm eo đẩy anh leo lên cao, hoàn toàn có thể nhấc bổng anh lên luôn! Sau đó chơi nóng cả người, Cung Tuấn bèn cởi chiếc áo khoác dài tay ra, Trương Triết Hạn liền há hốc mồm mà bóp bóp cơ tay siêu to của Cung Tuấn, khen ngợi hết lời, còn đặc biệt hào hứng chạy tới trước máy quay để thảo luận với MC.
MC nắm bắt được trọng điểm liền nói: "Tôi hiểu cậu mà, với gương mặt thanh tú sạch sẽ của Cung Tuấn, khó mà nghĩ cậu ta lại có cơ bắp rắn chắc hơn người đúng không."
Trương Triết Hạn cười hì hì rồi khen tiếp: "Mặc đồ thì gầy, cởi ra thì đô.
Cung lão sư chắc chắn có cơ bụng tám múi á."
"Nếu Triết Hạn đã lên tiếng, chi bằng Cung lão sư cho chúng tôi xem cơ bụng được không?" MC nhướng mày.
"Được!" Trương Triết Hạn biến thành fan cuồng số một kịch liệt vỗ tay hưởng ứng.
Cung Tuấn hai tay chống nạnh, vẻ mặt bất đắc dĩ, đang quay gameshow ngon lành, sao tự dưng lại có tiết mục khoe thân nữa đây, thấy Trương Triết Hạn đứng một bên hùa theo, hắn liền đưa tay chỉ: "Cậu khoe thì tôi khoe."
"Tôi không có cơ bụng thì cho xem cái gì." Vì để chứng tỏ mình không nói dối, Trương Triết Hạn bước đến khoác vai Cung Tuấn, dùng đầu ngón tay tự móc cổ áo mình ra, "Tôi chỉ tập cơ ngực thôi, không tin anh nhìn xem, đâu để lộ trong chương trình được."
Cung Tuấn cũng không khách sáo với anh, đưa đầu chặn máy quay, ánh mắt thực sự nhìn vào trong cổ áo của Trương Triết Hạn.
"Ừ, rất to." Đôi môi Cung Tuấn khẽ mấp máy, lớp son kem mỏng dính vào nhau, hắn ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt sáng ngời của Trương Triết Hạn, "Cậu muốn nhìn của tôi à?"
Cái gì to? Là cường tráng có được không! Lời đã đến bên miệng, Trương Triết Hạn lại lập tức gật đầu sửa lại: "Muốn chứ, anh xem cả trường quay đều muốn kìa!"
Cung Tuấn cúi đầu, ngón tay thon dài kéo áo lên đến dưới ngực, cơ bụng tám múi săn chắc tuyệt đẹp, không thừa không thiếu, như thể được đo lường một cách chuẩn xác bởi một nhà điêu khắc vậy.
Trương Triết Hạn há mồm phát ra tiếng hoan hô cao vút, đôi mắt xinh đẹp mở to.
"Cám ơn Triết Hạn đã tranh thủ cho chúng tôi phúc lợi này, tôi cũng tranh thủ một phúc lợi cho cậu được không." Vị MC lão làng xúi giục anh, "Cậu thay chúng tôi sờ sờ chút, xem cảm giác thế nào?"
Trương Triết Hạn sờ bụng nhỏ của mình trước, đem đến một tràn cười đầy yêu thương ở trường quay.
Bàn tay trắng nõn đặt lên cơ bụng của Cung Tuấn, lòng bàn tay vuốt ve lên xuống, Trương Triết Hạn mím môi rồi gật đầu, giơ ngón tay cái lên.
"Cậu đang cười gì đó, có ý gì!" Cung Tuấn cười đắc ý, cánh tay dài duỗi qua ôm lấy vai Trương Triết Hạn, hành động tự nhiên thân mật.
"Nào nào Triết Hạn đánh giá xem, Cung lão sư căng thẳng rồi kìa!" MC cắn môi, nhìn tương tác của hai vị soái ca mà nở nụ cười mẹ hiền.
"Cứng lắm." Trương Triết Hạn vừa nói xong, cả trường quay cười như điên.
Hiệu quả của chương trình đạt đỉnh điểm nhờ vào biểu cảm đa dạng của người dẫn chương trình.
Có bao nhiêu ẩn ý trong đó thì quý vị tự mình ngẫm nghĩ đi ha.
Còn các khách mời khác, ai ai cũng cười ngặt nghẽo.
Ơ? Người khởi xướng Trương Triết Hạn thì lại đần mặt ra, trông hoàn toàn ngây thơ vô tội.
Cung Tuấn nhào đến vỗ mông anh một cái, sau đó lại đặt lòng bàn tay to lớn lên cái đầu xù lông của Trương Triết Hạn, xoa lấy xoa để.
......
Trương Triết Hạn kết thúc hồi ức, nhếch môi cười cười.
Một người đàn ông như anh, sao lại không hiểu được từ cứng dùng để miêu tả một người đàn ông khác thì có ý tứ sâu xa gì.
Lúc ấy một nửa xuất phát từ đánh giá chân thực, một nửa là vì hiệu quả của chương trình.
Cũng chính từ lúc ấy, Trương Triết Hạn cảm thấy Cung Tuấn là một người diễn viên quá "dễ bắt nạt", không cần biết hắn là ngốc thật, hay vốn dĩ đã là một người có tính tình hiền lành không tranh với đời.
Suốt cả chương trình liên tục bị mình lợi dụng, vậy mà không hề phá mình.
Trương Triết Hạn lại tự nhận do bản thân anh có mị lực, niên thiếu khinh cuồng, cũng không thể phủ nhận Cung Tuấn là một người rất hoà đồng dễ gần.
Thử đọc truyện không quảng cáo tại — TrU mTruyện﹒.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook