Tứ Vương
-
Chương 2: Nhỏ nhất
Chẳng biết mình ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy thực khó lòng chấp nhận, mở mắt ra là thế giới hoàn toàn xa lạ. Chưa tính đến việc trở về thành đứa bé ba tuổi, ngắm nhìn cơ thể nhỏ nhắn mỏng manh này , Napi giật giật khóe miệng. Phải tên của cô hiện giờ là Napi , đó là tên mà vị hoàng đế trẻ tuổi kiêm cha nuôi đặt cho cô. Napi trong thế giới này có nghĩa là vầng thái dương, dù sao cũng đã xuyên đến đây bắt đầu cuộc sống mới, vậy thì cứ lấy tên này đi.
Kiếp trước của Napi rất mơ hồ, đại khái là khi sinh ra Napi đã sống cuộc đời thực vật, cô nằm yên nghe hiểu mọi thứ xung quanh. Nhưng lại không thể mở mắt, cả cơ thể không cử động được. Cứ như ngủ một giấc dài hóa ra chỉ là cơn ác mộng , Napi cái tên cũng không tệ , kiếp này sống trọn vẹn đi .
Napi mang linh hồn trưởng thành ngụ trong thân xác ba tuổi, cả người toát ra vẻ trầm tĩnh lạnh nhạt khiến người khác không dám coi thường. Cô ngồi trên bậu cửa sổ cả người lười biếng như một chú mèo con. Người hầu nhẹ nhàng tiến lại sợ làm cô giật mình nhỏ nhẹ bẩm báo :
_ Tiểu thư! Hoàng đế cho mời người sang Chính điện.
Napi xoay mặt nhìn nữ hầu trước mắt , cô gái này khoảng độ tuổi 14, 15 gì đó. Còn rất trẻ vậy mà tác phong, lời nói vô cùng quy tắc, chứng tỏ đã được dạy dỗ nghiêm khắc. Nữ hầu vẫn duy trì tư thế nữa quỳ trên mặt đất cúi đầu trầm mặc.
_ Được rồi, đứng lên đi , chúng ta đi thôi.
Napi di chuyển thân hình nhỏ bé xuống khỏi bệ cửa sổ, mái tóc tím lòa xòa tung bay theo mỗi nhịp cô nhún nhảy. Nữ hầu vội đứng lên đỡ cô xuống , bàn tay nắm chặt tay Napi dẫn đi. Nữ hầu cảm thán, tiểu thư mới ba tuổi đã có bộ dạng như thế này, nếu lớn lên vậy sẽ có bao nhiêu đàn ông bị khuất phục dưới vẻ đẹp của tiểu thư đây? Đang suy nghĩ miên man cô chợt nghe một chất giọng non nớt vang lên
_ Ngươi tên gì?
Nữ hầu vẫn giữ nguyên tốc độ di chuyển bước chân , cung kính hơi khom lưng trả lời
_ Thưa tiểu thư nô tì vốn không có tên.
Khi nhận được câu trả lời, Napi thoáng run rẩy một cái. Phải rồi ở thời đại nô lệ này người hầu ngay cả có chết cũng có ai nhớ đến đâu ,huống chi chỉ là một cái tên, nên dù có cô ấy cũng sẽ không dám nói trước mặt chủ nhân mình.Napi khôi phục bộ dạng :
_ Từ nay ngươi tên Beishi, và cũng đừng gọi ta là tiểu thư nữa cứ gọi Napi đi .
Nữ hầu chợt khựng lại, Beishi ư? được con gái Thượng Đế ban tên là một vinh hạnh như thế nào . Lại còn được phép gọi thẳng tên của chủ nhân nữa , Beishi kích động quỳ dưới chân Napi hôn lên tay cô bé , nước mắt lưng tròng :
_ Đa tạ người con gái của Thượng Đế.
Napi cau mày rồi lại thở dài dáng vẻ thật không thích hợp đới với một đứa trẻ ba tuổi.Con gái Thượng Đế là danh xưng của Napi, cô cũng rất khó chịu khi bị gán ghép như vậy nhưng tình hình trước mắt cô không thay đổi được gì.
_Đứng lên đi, từ nay không cho phép chị quỳ trước mặt ta nữa những quy tắc kia cũng miễn luôn đi, chỉ cho phép chị gọi tên của ta . Đã nghe rõ chưa?
Beishi ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt màu tím đậm, kiên quyết không cho phép người khác từ chối kia. Nhẹ giọng đáp vâng một tiếng , đoàn người Beishi nhanh chóng tiến đến Chính Điện .
Chính điện nguy nga, bề thế khiến con người ta có một cảm giác bị áp bức không thở được. Hàn Long ngồi ở vị trí chủ tọa, khuôn mặt toát lên vẻ hiền từ cùng niềm vui khó che giấu. Sống ba mươi năm trên cõi đời , truyền thuyết về người con gái của thượng đế sẽ tái sinh ở nơi nào đó trên thế giới nắm trong tay vận mệnh năm đại lục ông đã nghe vô số lần . Đã nhiều năm trôi qua , truyền thuyết cứ mãi là truyền thuyết cho đến ngày hôm nay, tại Vũ Minh quốc này cô gái định mệnh đã xuất hiện. Trong lúc Hàn Long còn đang mơ hồ , một bóng dáng nhỏ nhắn từ ngoài cửa điện tiến vào. Đứa bé ba tuổi ngũ quan tinh xảo, làn da trắng hơn tuyết , mái tóc rủ xuống cùng đôi mắt màu tím toát lên vẻ đẹp thuần khiết tận đáy lòng. Hàn Long chợt ngẩn người ba tuổi đã như thế này mười năm sau con gái này của ông chẳng phải sẽ bị người khác cướp mất ư. Trong lòng chảy nước mắt, khó khăn lắm mới có một cô con gái không thể để bị cướp đi được.
_ Phụ hoàng !
Kèm theo với tiếng gọi như chuông ngân, Napi lao vào lòng Hàn Long, ôm lấy cổ cha mình. Nàng cười híp mắt , không hiểu sao lần đầu gặp mặt cô đã không thể cưỡng lại cảm giác như tình thân này , ông đặt tên cho cô, gọi cô là con gái của ông, vậy thì ông cứ làm cha của cô đi vậy. Kiếp trước không có tình thân, nay phải tận lực bồi đắp mới được. Hàn Long thấy Napi lao vào lòng mình sợ cô ngã bị thương, ông dứt khoát bế cô lên ngồi trên đùi mình. Lại thấy cô cười híp cả mắt, đúng là không thể thoát khỏi sự thu hút của tinh linh bé nhỏ này mà. Ông nhéo cái mũi nhỏ của Napi mềm giọng hỏi :
_ Tiểu quỷ đã quen với nơi ở chưa?
Napi cười hì hì xoa chiếc mũi bé xíu bằng chất giọng non nớt đáp lại lời ông.
_Quen cả rồi, quen cả rồi ! Nhưng người lại cả ngày không cho con ra ngoài con sắp chán chết rồi a!
Hàn Long phì cười trước bộ dạng tủi thân của Napi.
_ Con phải biết điều này rõ hơn ta chứ!
Napi bề ngoài chỉ là đứa bé ba tuổi nhưng ông biết con bé chắc chắn hiểu được lý do vì sao. Ai bảo Napi là con gái của thần chứ đương nhiên phải hơn đám người thường rồi. Napi gật đầu , cô hiện giờ thân phận chưa được sắc phong công chúa nhưng đặc thù là danh xưng Con gái Thượng Đế, nhiều người sẽ lăm le để ý đến sự tồn tại của cô.
_Hôm nay Napi có muốn ra ngoài không?
Hàn Long ôn tồn hỏi , Napi ngay lập tức gật đầu. Vài ngày nay sau khi cùng Hàn Long nhận thức cô vẫn luôn ở trong cung điện một bước cũng không rời.
_ Chúng ta hôm nay đi đón các anh trai con .
Hàn Long cao hứng bế bỗng Napi lên , ra hiệu cho tùy tùng chuẩn bị. Napi mở to mắt ngạc nhiên hỏi lại
_ Napi có anh trai sao?
_Phải !
Hàn Long gật đầu xác nhận rồi dường như nghĩ gì đó thêm nhanh một câu
_Nhưng Napi là con gái duy nhất mà cha có được.
Hàn Long cố ý dùng từ cha thay vì phụ vương , là ông sợ Napi không vui nghỉ ông sau này bỏ bê con bé, sẽ không xem con bé như con ruột. Napi sao không hiểu tâm tư của ông chứ , trong lòng hết sức ấm áp nhoẻn miệng cười vui vẻ , thúc giục.
_ Phụ hoàng mau đi đón các anh nào , Napi rất muốn gặp các anh.
_ Được! Napi tính ra con là đứa con nhỏ nhất các anh trai nhất định sẽ rất thương con.
Thấy Napi vui vẻ , Hàn Long cũng vui vẻ theo vừa đi vừa nói chuyện với cô. Tiết lộ cô là đứa con nhỏ nhất khiến Napi thoáng qua một tia lo lắng :
" A con út không phải luôn bị bắt nạt sao ? A thảm rồi "
Kiếp trước của Napi rất mơ hồ, đại khái là khi sinh ra Napi đã sống cuộc đời thực vật, cô nằm yên nghe hiểu mọi thứ xung quanh. Nhưng lại không thể mở mắt, cả cơ thể không cử động được. Cứ như ngủ một giấc dài hóa ra chỉ là cơn ác mộng , Napi cái tên cũng không tệ , kiếp này sống trọn vẹn đi .
Napi mang linh hồn trưởng thành ngụ trong thân xác ba tuổi, cả người toát ra vẻ trầm tĩnh lạnh nhạt khiến người khác không dám coi thường. Cô ngồi trên bậu cửa sổ cả người lười biếng như một chú mèo con. Người hầu nhẹ nhàng tiến lại sợ làm cô giật mình nhỏ nhẹ bẩm báo :
_ Tiểu thư! Hoàng đế cho mời người sang Chính điện.
Napi xoay mặt nhìn nữ hầu trước mắt , cô gái này khoảng độ tuổi 14, 15 gì đó. Còn rất trẻ vậy mà tác phong, lời nói vô cùng quy tắc, chứng tỏ đã được dạy dỗ nghiêm khắc. Nữ hầu vẫn duy trì tư thế nữa quỳ trên mặt đất cúi đầu trầm mặc.
_ Được rồi, đứng lên đi , chúng ta đi thôi.
Napi di chuyển thân hình nhỏ bé xuống khỏi bệ cửa sổ, mái tóc tím lòa xòa tung bay theo mỗi nhịp cô nhún nhảy. Nữ hầu vội đứng lên đỡ cô xuống , bàn tay nắm chặt tay Napi dẫn đi. Nữ hầu cảm thán, tiểu thư mới ba tuổi đã có bộ dạng như thế này, nếu lớn lên vậy sẽ có bao nhiêu đàn ông bị khuất phục dưới vẻ đẹp của tiểu thư đây? Đang suy nghĩ miên man cô chợt nghe một chất giọng non nớt vang lên
_ Ngươi tên gì?
Nữ hầu vẫn giữ nguyên tốc độ di chuyển bước chân , cung kính hơi khom lưng trả lời
_ Thưa tiểu thư nô tì vốn không có tên.
Khi nhận được câu trả lời, Napi thoáng run rẩy một cái. Phải rồi ở thời đại nô lệ này người hầu ngay cả có chết cũng có ai nhớ đến đâu ,huống chi chỉ là một cái tên, nên dù có cô ấy cũng sẽ không dám nói trước mặt chủ nhân mình.Napi khôi phục bộ dạng :
_ Từ nay ngươi tên Beishi, và cũng đừng gọi ta là tiểu thư nữa cứ gọi Napi đi .
Nữ hầu chợt khựng lại, Beishi ư? được con gái Thượng Đế ban tên là một vinh hạnh như thế nào . Lại còn được phép gọi thẳng tên của chủ nhân nữa , Beishi kích động quỳ dưới chân Napi hôn lên tay cô bé , nước mắt lưng tròng :
_ Đa tạ người con gái của Thượng Đế.
Napi cau mày rồi lại thở dài dáng vẻ thật không thích hợp đới với một đứa trẻ ba tuổi.Con gái Thượng Đế là danh xưng của Napi, cô cũng rất khó chịu khi bị gán ghép như vậy nhưng tình hình trước mắt cô không thay đổi được gì.
_Đứng lên đi, từ nay không cho phép chị quỳ trước mặt ta nữa những quy tắc kia cũng miễn luôn đi, chỉ cho phép chị gọi tên của ta . Đã nghe rõ chưa?
Beishi ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt màu tím đậm, kiên quyết không cho phép người khác từ chối kia. Nhẹ giọng đáp vâng một tiếng , đoàn người Beishi nhanh chóng tiến đến Chính Điện .
Chính điện nguy nga, bề thế khiến con người ta có một cảm giác bị áp bức không thở được. Hàn Long ngồi ở vị trí chủ tọa, khuôn mặt toát lên vẻ hiền từ cùng niềm vui khó che giấu. Sống ba mươi năm trên cõi đời , truyền thuyết về người con gái của thượng đế sẽ tái sinh ở nơi nào đó trên thế giới nắm trong tay vận mệnh năm đại lục ông đã nghe vô số lần . Đã nhiều năm trôi qua , truyền thuyết cứ mãi là truyền thuyết cho đến ngày hôm nay, tại Vũ Minh quốc này cô gái định mệnh đã xuất hiện. Trong lúc Hàn Long còn đang mơ hồ , một bóng dáng nhỏ nhắn từ ngoài cửa điện tiến vào. Đứa bé ba tuổi ngũ quan tinh xảo, làn da trắng hơn tuyết , mái tóc rủ xuống cùng đôi mắt màu tím toát lên vẻ đẹp thuần khiết tận đáy lòng. Hàn Long chợt ngẩn người ba tuổi đã như thế này mười năm sau con gái này của ông chẳng phải sẽ bị người khác cướp mất ư. Trong lòng chảy nước mắt, khó khăn lắm mới có một cô con gái không thể để bị cướp đi được.
_ Phụ hoàng !
Kèm theo với tiếng gọi như chuông ngân, Napi lao vào lòng Hàn Long, ôm lấy cổ cha mình. Nàng cười híp mắt , không hiểu sao lần đầu gặp mặt cô đã không thể cưỡng lại cảm giác như tình thân này , ông đặt tên cho cô, gọi cô là con gái của ông, vậy thì ông cứ làm cha của cô đi vậy. Kiếp trước không có tình thân, nay phải tận lực bồi đắp mới được. Hàn Long thấy Napi lao vào lòng mình sợ cô ngã bị thương, ông dứt khoát bế cô lên ngồi trên đùi mình. Lại thấy cô cười híp cả mắt, đúng là không thể thoát khỏi sự thu hút của tinh linh bé nhỏ này mà. Ông nhéo cái mũi nhỏ của Napi mềm giọng hỏi :
_ Tiểu quỷ đã quen với nơi ở chưa?
Napi cười hì hì xoa chiếc mũi bé xíu bằng chất giọng non nớt đáp lại lời ông.
_Quen cả rồi, quen cả rồi ! Nhưng người lại cả ngày không cho con ra ngoài con sắp chán chết rồi a!
Hàn Long phì cười trước bộ dạng tủi thân của Napi.
_ Con phải biết điều này rõ hơn ta chứ!
Napi bề ngoài chỉ là đứa bé ba tuổi nhưng ông biết con bé chắc chắn hiểu được lý do vì sao. Ai bảo Napi là con gái của thần chứ đương nhiên phải hơn đám người thường rồi. Napi gật đầu , cô hiện giờ thân phận chưa được sắc phong công chúa nhưng đặc thù là danh xưng Con gái Thượng Đế, nhiều người sẽ lăm le để ý đến sự tồn tại của cô.
_Hôm nay Napi có muốn ra ngoài không?
Hàn Long ôn tồn hỏi , Napi ngay lập tức gật đầu. Vài ngày nay sau khi cùng Hàn Long nhận thức cô vẫn luôn ở trong cung điện một bước cũng không rời.
_ Chúng ta hôm nay đi đón các anh trai con .
Hàn Long cao hứng bế bỗng Napi lên , ra hiệu cho tùy tùng chuẩn bị. Napi mở to mắt ngạc nhiên hỏi lại
_ Napi có anh trai sao?
_Phải !
Hàn Long gật đầu xác nhận rồi dường như nghĩ gì đó thêm nhanh một câu
_Nhưng Napi là con gái duy nhất mà cha có được.
Hàn Long cố ý dùng từ cha thay vì phụ vương , là ông sợ Napi không vui nghỉ ông sau này bỏ bê con bé, sẽ không xem con bé như con ruột. Napi sao không hiểu tâm tư của ông chứ , trong lòng hết sức ấm áp nhoẻn miệng cười vui vẻ , thúc giục.
_ Phụ hoàng mau đi đón các anh nào , Napi rất muốn gặp các anh.
_ Được! Napi tính ra con là đứa con nhỏ nhất các anh trai nhất định sẽ rất thương con.
Thấy Napi vui vẻ , Hàn Long cũng vui vẻ theo vừa đi vừa nói chuyện với cô. Tiết lộ cô là đứa con nhỏ nhất khiến Napi thoáng qua một tia lo lắng :
" A con út không phải luôn bị bắt nạt sao ? A thảm rồi "
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook