“Đúng vậy,” Dạ Hoàng nhìn bộ dáng nóng lòng muốn thử của ông ta, vội vàng ngắt lời nói:“Cô ả kia vừa mới đến, còn chưa biết quy củ. Cũng phải chờ Dạ Hoàng ta dạy dỗ đàng hoàng trước, sau đó mới đưa cô ta bồi các ông chủ chơi đùa nha. Bằng không khiến cho các ông chủ không hài lòng, không phải làm mất mặt Dạ Hoàng ta sao?”

Trần lão tổng thúc giục nói:“Nhanh đi, nhanh đi, nhớ rõ đêm đầu tiên của cô ta để cho ta a.”

“Nhất định nhất định.” Dạ Hoàng càng cười càng vui vẻ.

Phía sau còn tiếp tục phát ra giọng cười dâm đãng của những người đàn ông và tiếng rên rỉ của những người đàn bà.

“Nước tiểu, nước tiểu kìa…. Đánh rất hay…” Một người đang ông quất roi lên mông, gần phía hạ thể nhạy cảm của cô gái, kết quả là cô gái kia không thể khống chế được nữa. Một mùi khai nồng tản ra trong không khí.

Những người đàn ông cười càng lúc càng hoan dâm.

Dường như những việc xảy ra trước mắt đã rất quen thuộc đối với Dạ Hoàng, lắc lắc mông, ẻo lả đi đến trước mặt Đào Chi Yêu.

Đào Chi Yêu giống như vừa trải qua chốn địa ngục trần gian, sắc mặt trở nên tái nhợt, lạnh như băng như sương, chỉ thấy cô lạnh lùng nói: “Tôi không phải là xử nữ. Tôi đã sinh con rồi.” ánh mắt Đào Chi Yêu giống như ngọn lửa đột nhiên thổi quét qua mặt Dạ Hoàng, lạnh lẽo nói: “Tôi sẽ không làm kỹ nữ! Cũng sẽ không để người đàn ông này tùy tiện đùa bỡn!”

“Cái gì?! Sinh con?!” Dạ Hoàng kinh ngạc nhìn cô, cẩn thận đánh giá bộ dáng của cô, ánh mắt hơi hơi trầm xuống, nhìn thấy Đào Chi Yêu lạnh lùng như vậy, nói nhỏ: “Không vấn đề, có lẽ cô cũng sẽ có một sức quyến rũ pha trộn giữa thành thục và hồn nhiên…… Tiểu mỹ nữ, tin tưởng ta, cô sẽ yêu cảm giác cùng với đàn ông trên giường, trải qua dạy dỗ của ta, ngươi sẽ cùng đàn ông trên giường có thể sung sướng thế nào, đến lúc đó, cô sẽ cảm kích ta đã cho cô có cơ hội hưởng thụ cuộc sống của mình……”

Đào Chi Yêu cười quyến rũ nhìn hắn, bất cứ lúc nào hắn đều như vô tình tỏa ra sức quyến rũ của bản thân, đột nhiên nở nụ cười, nụ cười khẽ như mây trôi giữa không trung, chất chứa khinh miệt, hèn mọn và khinh thường, giọng nói lạnh lung thản nhiên: “Ngươi thật là gã đàn ông hèn hạ không biết xấu hổ nhất mà ta từng gặp, ta thật không biết nên thay ngươi cảm thấy cao hứng hay bi ai đây.”

“Bốp!” Một tiếng nổ, chiếu vào đôi mắt Đào Chi Yêu, Dạ Hoàng hổn hển, dường như khuôn mặt vặn vẹo, hắn không còn giữ được vẻ ngụy trang hoàn hảo, tao nhã, cao quý, mị hoặc nháy mắt ở trước mặt Đào Chi Yêu hóa thành hư ảo, tất cả lớp mặt nạ đều bị phá vỡ.

Đào Chi Yêu đắc ý nở nụ cười, cô rốt cục đã tháo ra được lớp ngụy trang hoàn mỹ của hắn.

Hai má Đào Chi Yêu hơi hơi đau nhức, liếm liếm vết máu nơi khóe miệng, lạnh lùng nói:“Ngươi không phải biết rõ một kỹ nữ không thể bị thương đến khuôn mặt sao? Ngươi đánh ta, không phải là tự mình tìm phiền toái sao? Khuôn mặt này, có lẽ sẽ sưng vù trong vài ngày,” Đột nhiên Đào Chi Yêu giống như mất hết cảm giác, quỷ mị tiến đến trước mặt hắn, thản nhiên nói: “Dạ Hoàng, ngươi vẫn là không đủ bình tĩnh, chuyện ngươi vừa làm mất nhiều hơn được, sao lại làm vậy chứ?”

“Cô……” Dạ Hoàng lại bị cô chọc giận, giơ tay lên muốn đánh vào bên má Đào Chi Yêu, đột nhiên nuốt giận xuống.

Dạ Hoàng thu hồi tay, đột nhiên dịu dàng nở nụ cười, khôi phục lại bộ dáng cao quý thanh lịch, yêu mị như lúc trước.

Dạ Hoàng tiến đến bên tai cô, thấp giọng nói:“Không cần có ý đồ chọc giận tôi, nếu không, ở trong này, tôi sẽ cho cô sống không bằng chết.” Dạ Hoàng đột nhiên nhìn về hướng phòng nghỉ, cúi đầu nhẹ giọng cười nói: “Tiểu mỹ nhân, cuối cùng tôi đã biết vì sao cô bị đưa đến nơi này, nói vậy chắc là cái người tính tình lạnh nhạt, băng giá kia cũng bị cô chọc tức rồi.”

Dạ Hoàng nhìn nơi đó, dường như cũng có một ánh mắt sắc bén mà âm u đánh giá dáng vẻ không chịu khuất phục của Đào Chi Yêu. Dáng vẻ này còn có ý cảnh cáo Dạ Hoàng.

Đào Chi Yêu đứng ở đó, không nói gì, thật ra trong lòng lại cười khổ. Nếu cô biết có kết quả như vậy, sẽ không đá nơi đó của hắn, tình nguyện để hắn mê đi sau đó chạy trốn, cũng sẽ không phạm sai lầm như vậy. Đào Chi Yêu nhìn Dạ Hoàng cười đến vui vẻ, thầm nghĩ, nếu hắn biết cô đã đá vào chỗ quan trọng của Hắc Đế, Dạ Hoàng có thể bị dọa chết hay không?

Vừa rồi cô cố ý chọc giận Dạ Hoàng đổi lấy một cái tát, nhưng cũng là đổi lấy cơ hội mấy ngày không cần đi hầu hạ khách.

Dạ Hoàng thích người hoàn mỹ như vậy, chắc không có khả năng để một người có khuôn mặt đỏ ửng, sưng vù đi tiếp khách. Đào Chi Yêu không biết bản thân là nên thở phào hay nên chết lặng.

Dạ Hoàng lạnh lùng quyến rũ nhìn Đào Chi Yêu liếc mắt một cái, hướng bọn người cao lớn phía sau ra lệnh:“Đưa cô vào trong phòng. Sau đó bắt đầu nghiệm thân

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương