Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu
-
Chương 15-2: Chủ nào tớ vậy
Nụ cười giảo hoạt vừa hiện lên thoáng chốc rồi lại vụt tắt như chưa từng xuất hiện trên gương mặt của
Lam Chi . Lạc Huyền bất giác cảm thấy trong lòng hiện lên một tia bất an ,lúc nãy là nàng nhìn lầm sao ,
cái tiểu phế vật này đột nhiên lại cho nàng cảm giác không giống thường ngày . Lam Chi ngồi trên giường
nàng không thèm để ý đến đám người đó mà chỉ chăm chú nghịch lọn tóc vắt qua vai , âm thanh đè nén
thấp nhỏ giọng nói :
-" Một tiểu cẩu nhỏ đòi qua mặt chủ nhân " Tuy đã đè nén hết mực nhưng thôn qua không khi thẳng đến
phía của Lạc Huyền lại không rơi rớt chữ nào .
Nha hoàn nghe vậy , mắt trợn ngược , khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng trở nên hung tợn . Tiểu nha hoàn rống
tiếng quát thật to tay ngón tay vẫn chỉ về phía Lam chi :
-" Ngươi ... ngươi nói ai là cẩu ... "
Lam Chi dùng một loại biểu cảm ánh mắt ngây thơ hướng tiểu nha hoan mà đi âm thanh như phần tự
trách mình :
-" A . Thật xin lỗi , ta quên mất cẩu không hiểu tiếng người . Nhưng ,ta cũng không biết nói tiếng cẩu , đại
tỷ tỷ hay là ngươi thay ta nói đi " .
Nói khách khí là như vậy , nhưng thật ra Lam Chi là đang muốn gián tiếp thông qua tiểu nha hoàn mà
châm chọc Lạc Huyền. Lạc Huyền cũng không phải là một kẻ ngu , mới nghe ra đã hiểu ý của Lam Chi chỉ
thấy nàng cặp mắt trừng đến nha hoàn đứng trước mình . Nha Hoan toan nói tiếp , nhưng trong lúc
đang mở miệng phản bác lại thì cảm thấy ánh mắt sát khí từ phía sau đang chăm chú hướng lên nàng .
Tiểu nha hoàn quay người lại , nhìn thấy mắt mắt phẫn nộ của Lạc Huyền tay chân bỗng trở nên run cầm
cập lùi về phía sau.
-" Tam muội muội , muội thật không khách khí rồi ! Nha hoàn ta , tự ta dạy bảo . Không cần muội nhúng
tay " Lạc Huyền đi lên một bước , phong thái vẫn ung dung cao lãnh .
Lòng Lam Chi thầm đánh giá " quả nhiên là đại tiểu thư Lạc Gia được dạy dỗ cẩn thận khong dễ bị tức
giận . Nhưng càng là bình tĩnh như vậy , ta thật muốn phá bỏ nó ...nga " . Lam Chi , ánh mắt đáng thương
ủy khuất mà nói :
- " Đại tỷ tỷ , chủ nhân ra sao sẽ dạy nha như vậy . Muội muội cũng chỉ là có ý tốt muốn nhắc nhở đại tỷ tỷ
mà thôi . Hôm nay là ở trong nhà , còn có thể che dấu. Nếu mai này nha hoàn đại tỷ tỷ cư xử không đúng
như vậy ở ngoài đường vậy người ngoài sẽ đánh giá Lạc Gia như thế nào đây : không gia giáo hay thô tục
không phân biệt hạ nhân với chủ nhân ."
-" Ngươi ...." Lạc Huyền tiến thêm vài bước tay chỉ thẳng mặt Lam Chi .
Lam Chi nhún nhún vai , lúc này nàng mới buông lọn tóc trong tay ra :
-" Đó . Thật giống nhau mà " Lam Chi cười khúc khích ...
Lam Chi . Lạc Huyền bất giác cảm thấy trong lòng hiện lên một tia bất an ,lúc nãy là nàng nhìn lầm sao ,
cái tiểu phế vật này đột nhiên lại cho nàng cảm giác không giống thường ngày . Lam Chi ngồi trên giường
nàng không thèm để ý đến đám người đó mà chỉ chăm chú nghịch lọn tóc vắt qua vai , âm thanh đè nén
thấp nhỏ giọng nói :
-" Một tiểu cẩu nhỏ đòi qua mặt chủ nhân " Tuy đã đè nén hết mực nhưng thôn qua không khi thẳng đến
phía của Lạc Huyền lại không rơi rớt chữ nào .
Nha hoàn nghe vậy , mắt trợn ngược , khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng trở nên hung tợn . Tiểu nha hoàn rống
tiếng quát thật to tay ngón tay vẫn chỉ về phía Lam chi :
-" Ngươi ... ngươi nói ai là cẩu ... "
Lam Chi dùng một loại biểu cảm ánh mắt ngây thơ hướng tiểu nha hoan mà đi âm thanh như phần tự
trách mình :
-" A . Thật xin lỗi , ta quên mất cẩu không hiểu tiếng người . Nhưng ,ta cũng không biết nói tiếng cẩu , đại
tỷ tỷ hay là ngươi thay ta nói đi " .
Nói khách khí là như vậy , nhưng thật ra Lam Chi là đang muốn gián tiếp thông qua tiểu nha hoàn mà
châm chọc Lạc Huyền. Lạc Huyền cũng không phải là một kẻ ngu , mới nghe ra đã hiểu ý của Lam Chi chỉ
thấy nàng cặp mắt trừng đến nha hoàn đứng trước mình . Nha Hoan toan nói tiếp , nhưng trong lúc
đang mở miệng phản bác lại thì cảm thấy ánh mắt sát khí từ phía sau đang chăm chú hướng lên nàng .
Tiểu nha hoàn quay người lại , nhìn thấy mắt mắt phẫn nộ của Lạc Huyền tay chân bỗng trở nên run cầm
cập lùi về phía sau.
-" Tam muội muội , muội thật không khách khí rồi ! Nha hoàn ta , tự ta dạy bảo . Không cần muội nhúng
tay " Lạc Huyền đi lên một bước , phong thái vẫn ung dung cao lãnh .
Lòng Lam Chi thầm đánh giá " quả nhiên là đại tiểu thư Lạc Gia được dạy dỗ cẩn thận khong dễ bị tức
giận . Nhưng càng là bình tĩnh như vậy , ta thật muốn phá bỏ nó ...nga " . Lam Chi , ánh mắt đáng thương
ủy khuất mà nói :
- " Đại tỷ tỷ , chủ nhân ra sao sẽ dạy nha như vậy . Muội muội cũng chỉ là có ý tốt muốn nhắc nhở đại tỷ tỷ
mà thôi . Hôm nay là ở trong nhà , còn có thể che dấu. Nếu mai này nha hoàn đại tỷ tỷ cư xử không đúng
như vậy ở ngoài đường vậy người ngoài sẽ đánh giá Lạc Gia như thế nào đây : không gia giáo hay thô tục
không phân biệt hạ nhân với chủ nhân ."
-" Ngươi ...." Lạc Huyền tiến thêm vài bước tay chỉ thẳng mặt Lam Chi .
Lam Chi nhún nhún vai , lúc này nàng mới buông lọn tóc trong tay ra :
-" Đó . Thật giống nhau mà " Lam Chi cười khúc khích ...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook